Chương 26: Lần đầu chiến đấu!!!
Hyuuuu
07/11/2019
Sau khi nghe Lâm Chỉ Nhược giải thích xong thì Lâm Tiêu liền gật đầu. Sau
đó hắn liền cùng với Lâm Chỉ Nhược đi ra ngoài. Hắn hướng về phía sàn
thi đấu đi đến. Trên sàn thi đấu có 10 chiếc khoang và một chiếc màn
hình lớn đang trình chiếu cảnh chiến đấu.
Ở nơi này mỗi lần chiến đấu đều sẽ tiến hành số liệu hóa sau đó di chuyển ý thức đến thế giới ảo để chiến đấu. Trong 10 chiếc khoang lúc này đang có 9 người đang đứng trong khoang, dĩ nhiên họ là đang chiến đấu. Lâm Tiêu liền đi đến một chiếc khoang còn lại.
Người khác nhìn thấy Lâm Tiêu đi đến thì cũng quan tâm lắm nhưng khi thấy Lâm Chỉ Nhược đi phía sau thì liền kinh ngạc. Lúc này danh tiếng của Lâm Chỉ Nhược đã truyền ra. Mọi người lúc này đều biết lớp chế tạo sư năm nhất có một thiên tài hơn nữa còn vô cùng xinh đẹp. Nay mọi người liền đoán rằng bộ giáp của Lâm Tiêu liền là do Lâm Chỉ Nhược chế tạo ra. Lập tức mọi người liền mong chờ xem chiến giáp đó mạnh đến mức nào.
Lâm Tiêu đi vào trong khoang chiến đấu sau đó cửa khoang liền tự động đóng lại. Một tia laze liền quét ngang Lâm Tiêu vài lần. Sau đó Lâm Tiêu liền cảm thấy buồn ngủ.
Bên ngoài trên màn hình lúc này liền hiện lên một dòng chữ!
“Chiến đấu sư Lâm Tiêu gia nhập chiến trường! Đánh giá bộ giáp như sau: Tốc Độc Di Chuyển hạng S, Độ Bền hạng A, Sát Thương hạng SS, Chức Năng hạng S! Tổng hợp đánh giá hạng S!”
Người phía dưới nhìn thấy một màn này thì một mặc mộng bức. Hiện nay các bộ chiến giáp do năm nhất tạo ra mạnh nhất cũng chỉ là đánh giá hạng A mà thôi tức là Thường Giáp. Nhưng mà bộ giáp của Lâm Tiêu đã đạt đến tiêu chuẩn của một bộ Huyền Giáp. Mọi người lúc này nhìn về Lâm Chỉ Nhược mang theo theo vẻ kính sợ, ngưỡng mộ.
Các tuyển thủ đang chiến đấu sau khi nhận được thông báo thì liền kinh sợ!
“Ta xxx! Ở đâu ra các năm lớp trên tham gia chiến đấu a!”
“Huyền Giáp ta con mẹ nó chỉ có năm 2 trở lên mới có thể tạo ra a!”\
“Không được! Các huynh đệ! Mau đình chiến! Chúng ta phải tiêu diệt tên mới đến trước!”
Các chiến đấu sư liền bắt đầu liên minh lại để tìm giết Lâm Tiêu!
Lâm Tiêu mở mắt ra thì phát hiện bản thân hắn đã đến trong một khu rừng!
“Chào mừng đến với đấu trường! Hiện nay trận chiến đã bắt đầu! Mong ngài hãy bắt đầu chiến đấu!”
Lâm Tiêu nghe xong thông báo thì không vội di chuyển đứng ở nơi đó thử vận động. Sau khi biết bản thân hành động không hề bị ảnh hưởng thì Lâm Tiêu hướng về vách đá gần đó chạy đi. Chiến giáp này phía sau lưng có một bộ đẩy nên Lâm Tiêu di chuyển rất nhanh!
Người bên ngoài quan sát nhìn thấy tốc độ của Lâm Tiêu thì liền kinh ngạc. Lâm Tiêu chạy rất nhanh thì đến trước một vách đá. Hắn liền nắm lấy dây móc bên hông ra sau đó nếm lên cao. Dây móc dính vào vách đá thì Lâm Tiêu liền nắm lấy dây móc và leo lên. Khi đến nơi thì hắn lần nữa phóng dây móc lên cao. Sau vài lần ném thì Lâm Tiêu cũng lên được đất bằng.
Hắn nằm xuống sau đó đặt khẩu súng nhắm về về dưới. Phía sau lưng của Lâm Tiêu liền có một quả cầu máy móc bay lên cao. Lập tức mắt phải của Lâm Tiêu liền xuất hiện hình ảnh của khu rừng từ trên cao nhìn xuống.
Ở bên ngoài mọi người cũng thu được góc quay giống với mắt phải của Lâm Tiêu!
“Còn có chức năng này!”
“Đã là tay bắn tỉa lại có thêm góc nhìn vệ tinh. Như vậy thì ai còn thoát khỏi hắn.”
Người xung quanh liền liên tục nghị luận. Lúc này Lâm Tiêu đã thấy được mục tiêu. Lúc này 9 người đang họp thành một nhóm và lùng sục khắp khu rừng. Lâm Tiêu liền cười lạnh. Ống kinh trên mắt phải hắn liền gập xuống. Tầm nhìn của Lâm Tiêu liền xa ra.
Rất nhanh Lâm Tiêu liền đã thấy nhóm người. Trong 9 người thì có 6 người cận chiến và 3 người xạ thủ. Lâm Tiêu liền hướng họng súng về một tên xạ thủ đứng sau cùng. Lúc này khẩu súng đã được nối với hộp đạn phía sau lưng Lâm Tiêu. Bởi vì trong thế giới ảo Lâm Tiêu không thể sử dụng đạn thật mà là đạn được số liệu hóa, tuy vậy sức sát thương vẫn giống với thực tế.
Họng súng của Lâm Tiêu được Lâm Chỉ Nhược thiết kế lực đẩy từ trường. Những viên đạn đi qua liền được tăng tốc lên gấp 100 lần.
Lâm Tiêu bắt đầu đặt ngón tay lên cò súng. Người ở bên ngoài quan sát thì liền nín thở.
Đoàng!
Một viên đạn bạc liền từ khẩu súng bay ra. Nó bay theo một đường thẳng lao về phía tên xạ thủ đứng cuối hàng. Bởi vì đạn được tăng tốc lên gấp 100 lần nên chỉ trong tích tắt viên đạn đã đến nơi!
Phanh!!
Headshot!
Một viên đạn bay vào đầu của tên xạ thủ đó. Lớp chiến giáp của hắn liền như một mảnh giấy bị xuyên thủng. Bởi vì đang chạy nên cơ thể hắn liền theo quán tính mà lộn qua một bên. Những người phía trước nghe thấy tiếng động thì quay lại. Lập tức bọn họ liền nhìn thấy tên xạ thủ đó đang biến mất.
“Kẻ địch tấn công! Đối phương là một xạ thủ.” một tên kiếm sĩ la lên!
Lập tức nhóm người liền đứng thành vòng tròn. 2 xạ thủ còn lại thì đứng ở bên trong dùng ống nhòm quan sát 4 phía. Sau khi bắn xong một phát súng thì Lâm Tiêu liền kéo cần và một vỏ đạn rơi ra. Hắn tiếp tục hướng về một tên cận chiến.
Đoàng!!
Lại một lần nữa liền Headshot và tên cận chiến đó liền chậm rãi biến mất. Các xạ thủ liền điên cuồng tìm kiếm xung quanh. Nhưng cho dù tìm như thế nào họ vẫn không nhìn thấy Lâm Tiêu đang ở đâu. Nguyên nhân là bởi vì Lâm Tiêu ở một khoảng cách quá xa và hầu như là ở ngoài tầm ống nhòm, còn một nguyên nhân khác nữa đó là chiếc áo choàng của Lâm Tiêu có chức năng ngụy trang với môi trường. Chỉ khi nào hắn nổ súng mới hiện ra thôi!
2 tên chiến đấu sư bị loại thì liền nhao nhao nhìn về phía màn hình lớn. Lập tức bọn họ liền thấy Lâm Tiêu nằm ở trên một vách đá rất cao và xa so với nơi bọn họ vừa đứng!
“Không thể nào! Ở khoảng cách này làm sao bắn trúng được!” tên xạ thủ lên tiếng chất vấn
Nhưng khi màn hình chuyển qua tầm nhìn của Lâm Tiêu thì hắn liền trợn mắt. Ống kính của Lâm Tiêu lúc này đang nhìn thấy bọn họ vô cùng rõ ràng hơn nữa hắn còn có góc nhìn từ trên cao nữa. Lúc này tên xạ thủ và kiếm sĩ cảm thấy mình thua không oan. Nắm giữ chiến giáp toàn năng như vậy thì chỉ có phế vật mới không giết được bọn họ.
Đoàng!! Headshot!
Còn lại 6 tên!
Đoàng!! Headshot!
5 tên!
Đoàng!! Headshot!
4 tên!
Đoàng!! Headshot!
3 tên!
Đoàng!! Headshot!
Lúc này chỉ còn lại 2 tên xạ thủ duy nhất mà thôi! Bọn chúng lúc này đã vô cùng hoảng hốt. Bọn họ đã thử chạy trốn nhưng cho dù trốn đến đâu vẫn bị bắn trúng. Toàn bộ các chiến đấu sư cận chiến đầu bị hạ. Một tên xạ thủ nói:
“Bây giờ ta đã đại khái đoán được tên đó ẩn nấp ở đâu rồi.”
“Ở đâu?” tên còn lại hỏi!
“Ở trên đó!” tên xạ thủ kia vừa nói vừa chỉ về phía vách đá nơi Lâm Tiêu đang ẩn nấp!
“Xa như vậy!” tên còn lại kinh hô!
“Bây giờ chỉ còn một cách duy nhất để chúng ta hạ được hắn mà thôi! Đó chính là bây giờ ta sẽ làm vật hi sinh. Ngươi hãy dùng ống nhòm dò xét trên vách đá đó. Khi nào ngươi thấy nơi nào bốc khói lên thì nơi đó chính là nơi mà hắn đang ẩn núp. Đến lúc đó hãy hạ hắn bằng một viên đạn duy nhất.” tên xạ thủ đó nói!
“Nhưng mà xa như vậy ta lo ta bắng không được!” tên còn lại bất an nói!
“Đừng lo lắng! Mặc dù chúng ta là kẻ thù nhưng ta tin tưởng ngươi có thể làm được! Ta sẽ đặt hết lòng tin vào ngươi!” tên xạ thủ kia nói!
Tên còn lại nghe vậy thì ánh mắt nghiêm túc sau đó nói:
“Được! Hãy tin tưởng ở ta!”
Tên kia nghe vậy thì liền mỉm cười. Sau đó 2 người liền bắt đầu kế hoạch tác chiến. Người ở bên ngoài nghe cuộc nói chuyện của 2 người thì vô cùng chờ mong xem liệu Lâm Tiêu có bị đánh hạ hay không. Những người bị hạ thì liền hô cố lên cổ vũ cả 2.
Lâm Tiêu đang quan sát 2 người thì thấy 2 người liền tách ra. Một người nấp vào bên trong 1 gốc cây còn người còn lại thì bắt đầu chạy về hướng của hắn. Lâm Tiêu liền nghĩ có lẽ 2 người đã đoán được vị trí của hắn. Nhưng Lâm Tiêu cũng không lo lắng mà là nhắm về phía tên xạ thủ đang chạy.
Lúc này tên xạ thủ còn loại liền nâng khẩu súng ngắm trong tay lên sau đó dò xét phía vách đá. Bởi vì Lâm Tiêu đã nhìn tên còn lại nên không phát hiện được hành động của tên này.
Tên xạ thủ kia chạy vô cùng thông minh. Hắn không chạy theo đường thẳng hay ngang mà liên tục lách vào những gốc cây. Lâm Tiêu thấy một màn này thì cười lạnh! Hắn đặt tay nhẹ lên cò súng!
Đoàng!! Headshot!
Sau đó hắn liền nhanh chóng kéo cần và đưa khẩu súng về phía tên còn lại. Nhưng khi Lâm Tiêu nhìn lên thì thấy tên xạ thủ kia đang nhắm thẳng vào hắn!
“Cố lên!!”
“Hạ hắn đi!”
“Cho hắn biết lợi hại đi!”
Người bên ngoài liền hô vang lên! Bên trong tên xạ thủ kia liền bóp cò.
Đoàng!
Viên đạn ra khỏi nóng súng sau đó bay thẳng về phía Lâm Tiêu. Lâm Tiêu thấy hắn nổ súng thì liền nhếch mép cười!
Viên đạn càng lúc càng gần về phía Lâm Tiêu. Nếu dựa theo đường thẳng bay đến thì viên đạn sẽ đánh vào đầu của Lâm Tiêu! Người bên ngoài lúc này đều là một mảnh nín thở. Nhưng ngay lúc này một âm thanh vang lên!
Đoàng!!
Một viên đạn từ nòng súng Lâm Tiêu bay ra. Viên đạn này bay thẳng về phía viên đạn kia!
Keng!!
Viên đạn bạc của Lâm Tiêu liền chẻ đôi viên đạn của tên xạ thủ kia! Sau đó viên đạn tiếp tục bay về phía đưới.
Keng! Phanh!
Viên đạn bay đến ống nhắm của khẩu súng sau đó xuyên qua nó!
Headshot!!
“Thông báo! Người chiến thắng cuối cùng là Lâm Tiêu! Chiến tích: 10 liên hạ!”
Trên màn ảnh liền xuất hiện thông báo. Người xem liền một mảnh thất vọng!
“Tại sao lại có thể như vậy a!”
“Bộ giáp cực mạnh, kỹ năng hơn người! Còn muốn để người ta sống hay không a!”
“Rốt cuộc là vị đại thần nào không lo đi học mà xuống đây trêu chọc chúng ta a!”
Mọi người liền một mảnh oán than. Tên xạ thủ cuối cùng mãi đến khi lấy lại ý thức mới biết mình bị hạ. Hắn mở cửa khoang tiến ra thì thấy những người khác đang nhìn mình. Hắn gãi đầu nói:
“Thật xin lỗi! Khiến mọi người thất vọng a!”
Lập tức một tên kiếm sĩ tiến lên vỗ vai hắn nói:
“Thất vọng cái gì! Ngươi ở trường hợp thiết bị yếu kém hơn mà có thể bắn headshot được. Nếu không phải là tên đó quá biến thái thì ngươi đã lập một chiến tích kinh người rồi!”
“Đúng vậy! Ta thấy tài bắn súng của ngươi rất lợi hại a! Có muốn tổ đội đi săn với ta hay không?”
Một người khác cũng cười nói. Tên xạ thủ thấy mọi người an ủi thì liền cảm động. Lúc này cửa khoang còn lại mở ra. Đám người liền nhìn về phía đó. Lập tức Lâm Tiêu một thân áo choàng cầm theo khẩu súng đi ra.
Mọi người liền đánh giá Lâm Tiêu, nhưng khi thấy Lâm Chỉ Nhước tiến lên cười nói với Lâm Tiêu thì mọi người liền kinh ngạc. Sau đó họ liền nhớ đến các lời đồn về vị thiên tài chế tạo sư mới nổi ngày hôm nay.
“Nàng quả không hổ danh là thiên tài a. Có thể tạo ra một bộ giáp hoàn mỹ đến vậy!” một tên kiếm sĩ nói.
Những người còn lại nghe vậy thì liền gật đầu. Trong đó tên xạ thủ liền nhìn Lâm Chỉ Nhược với ánh mắt lấp lánh!
Ở nơi này mỗi lần chiến đấu đều sẽ tiến hành số liệu hóa sau đó di chuyển ý thức đến thế giới ảo để chiến đấu. Trong 10 chiếc khoang lúc này đang có 9 người đang đứng trong khoang, dĩ nhiên họ là đang chiến đấu. Lâm Tiêu liền đi đến một chiếc khoang còn lại.
Người khác nhìn thấy Lâm Tiêu đi đến thì cũng quan tâm lắm nhưng khi thấy Lâm Chỉ Nhược đi phía sau thì liền kinh ngạc. Lúc này danh tiếng của Lâm Chỉ Nhược đã truyền ra. Mọi người lúc này đều biết lớp chế tạo sư năm nhất có một thiên tài hơn nữa còn vô cùng xinh đẹp. Nay mọi người liền đoán rằng bộ giáp của Lâm Tiêu liền là do Lâm Chỉ Nhược chế tạo ra. Lập tức mọi người liền mong chờ xem chiến giáp đó mạnh đến mức nào.
Lâm Tiêu đi vào trong khoang chiến đấu sau đó cửa khoang liền tự động đóng lại. Một tia laze liền quét ngang Lâm Tiêu vài lần. Sau đó Lâm Tiêu liền cảm thấy buồn ngủ.
Bên ngoài trên màn hình lúc này liền hiện lên một dòng chữ!
“Chiến đấu sư Lâm Tiêu gia nhập chiến trường! Đánh giá bộ giáp như sau: Tốc Độc Di Chuyển hạng S, Độ Bền hạng A, Sát Thương hạng SS, Chức Năng hạng S! Tổng hợp đánh giá hạng S!”
Người phía dưới nhìn thấy một màn này thì một mặc mộng bức. Hiện nay các bộ chiến giáp do năm nhất tạo ra mạnh nhất cũng chỉ là đánh giá hạng A mà thôi tức là Thường Giáp. Nhưng mà bộ giáp của Lâm Tiêu đã đạt đến tiêu chuẩn của một bộ Huyền Giáp. Mọi người lúc này nhìn về Lâm Chỉ Nhược mang theo theo vẻ kính sợ, ngưỡng mộ.
Các tuyển thủ đang chiến đấu sau khi nhận được thông báo thì liền kinh sợ!
“Ta xxx! Ở đâu ra các năm lớp trên tham gia chiến đấu a!”
“Huyền Giáp ta con mẹ nó chỉ có năm 2 trở lên mới có thể tạo ra a!”\
“Không được! Các huynh đệ! Mau đình chiến! Chúng ta phải tiêu diệt tên mới đến trước!”
Các chiến đấu sư liền bắt đầu liên minh lại để tìm giết Lâm Tiêu!
Lâm Tiêu mở mắt ra thì phát hiện bản thân hắn đã đến trong một khu rừng!
“Chào mừng đến với đấu trường! Hiện nay trận chiến đã bắt đầu! Mong ngài hãy bắt đầu chiến đấu!”
Lâm Tiêu nghe xong thông báo thì không vội di chuyển đứng ở nơi đó thử vận động. Sau khi biết bản thân hành động không hề bị ảnh hưởng thì Lâm Tiêu hướng về vách đá gần đó chạy đi. Chiến giáp này phía sau lưng có một bộ đẩy nên Lâm Tiêu di chuyển rất nhanh!
Người bên ngoài quan sát nhìn thấy tốc độ của Lâm Tiêu thì liền kinh ngạc. Lâm Tiêu chạy rất nhanh thì đến trước một vách đá. Hắn liền nắm lấy dây móc bên hông ra sau đó nếm lên cao. Dây móc dính vào vách đá thì Lâm Tiêu liền nắm lấy dây móc và leo lên. Khi đến nơi thì hắn lần nữa phóng dây móc lên cao. Sau vài lần ném thì Lâm Tiêu cũng lên được đất bằng.
Hắn nằm xuống sau đó đặt khẩu súng nhắm về về dưới. Phía sau lưng của Lâm Tiêu liền có một quả cầu máy móc bay lên cao. Lập tức mắt phải của Lâm Tiêu liền xuất hiện hình ảnh của khu rừng từ trên cao nhìn xuống.
Ở bên ngoài mọi người cũng thu được góc quay giống với mắt phải của Lâm Tiêu!
“Còn có chức năng này!”
“Đã là tay bắn tỉa lại có thêm góc nhìn vệ tinh. Như vậy thì ai còn thoát khỏi hắn.”
Người xung quanh liền liên tục nghị luận. Lúc này Lâm Tiêu đã thấy được mục tiêu. Lúc này 9 người đang họp thành một nhóm và lùng sục khắp khu rừng. Lâm Tiêu liền cười lạnh. Ống kinh trên mắt phải hắn liền gập xuống. Tầm nhìn của Lâm Tiêu liền xa ra.
Rất nhanh Lâm Tiêu liền đã thấy nhóm người. Trong 9 người thì có 6 người cận chiến và 3 người xạ thủ. Lâm Tiêu liền hướng họng súng về một tên xạ thủ đứng sau cùng. Lúc này khẩu súng đã được nối với hộp đạn phía sau lưng Lâm Tiêu. Bởi vì trong thế giới ảo Lâm Tiêu không thể sử dụng đạn thật mà là đạn được số liệu hóa, tuy vậy sức sát thương vẫn giống với thực tế.
Họng súng của Lâm Tiêu được Lâm Chỉ Nhược thiết kế lực đẩy từ trường. Những viên đạn đi qua liền được tăng tốc lên gấp 100 lần.
Lâm Tiêu bắt đầu đặt ngón tay lên cò súng. Người ở bên ngoài quan sát thì liền nín thở.
Đoàng!
Một viên đạn bạc liền từ khẩu súng bay ra. Nó bay theo một đường thẳng lao về phía tên xạ thủ đứng cuối hàng. Bởi vì đạn được tăng tốc lên gấp 100 lần nên chỉ trong tích tắt viên đạn đã đến nơi!
Phanh!!
Headshot!
Một viên đạn bay vào đầu của tên xạ thủ đó. Lớp chiến giáp của hắn liền như một mảnh giấy bị xuyên thủng. Bởi vì đang chạy nên cơ thể hắn liền theo quán tính mà lộn qua một bên. Những người phía trước nghe thấy tiếng động thì quay lại. Lập tức bọn họ liền nhìn thấy tên xạ thủ đó đang biến mất.
“Kẻ địch tấn công! Đối phương là một xạ thủ.” một tên kiếm sĩ la lên!
Lập tức nhóm người liền đứng thành vòng tròn. 2 xạ thủ còn lại thì đứng ở bên trong dùng ống nhòm quan sát 4 phía. Sau khi bắn xong một phát súng thì Lâm Tiêu liền kéo cần và một vỏ đạn rơi ra. Hắn tiếp tục hướng về một tên cận chiến.
Đoàng!!
Lại một lần nữa liền Headshot và tên cận chiến đó liền chậm rãi biến mất. Các xạ thủ liền điên cuồng tìm kiếm xung quanh. Nhưng cho dù tìm như thế nào họ vẫn không nhìn thấy Lâm Tiêu đang ở đâu. Nguyên nhân là bởi vì Lâm Tiêu ở một khoảng cách quá xa và hầu như là ở ngoài tầm ống nhòm, còn một nguyên nhân khác nữa đó là chiếc áo choàng của Lâm Tiêu có chức năng ngụy trang với môi trường. Chỉ khi nào hắn nổ súng mới hiện ra thôi!
2 tên chiến đấu sư bị loại thì liền nhao nhao nhìn về phía màn hình lớn. Lập tức bọn họ liền thấy Lâm Tiêu nằm ở trên một vách đá rất cao và xa so với nơi bọn họ vừa đứng!
“Không thể nào! Ở khoảng cách này làm sao bắn trúng được!” tên xạ thủ lên tiếng chất vấn
Nhưng khi màn hình chuyển qua tầm nhìn của Lâm Tiêu thì hắn liền trợn mắt. Ống kính của Lâm Tiêu lúc này đang nhìn thấy bọn họ vô cùng rõ ràng hơn nữa hắn còn có góc nhìn từ trên cao nữa. Lúc này tên xạ thủ và kiếm sĩ cảm thấy mình thua không oan. Nắm giữ chiến giáp toàn năng như vậy thì chỉ có phế vật mới không giết được bọn họ.
Đoàng!! Headshot!
Còn lại 6 tên!
Đoàng!! Headshot!
5 tên!
Đoàng!! Headshot!
4 tên!
Đoàng!! Headshot!
3 tên!
Đoàng!! Headshot!
Lúc này chỉ còn lại 2 tên xạ thủ duy nhất mà thôi! Bọn chúng lúc này đã vô cùng hoảng hốt. Bọn họ đã thử chạy trốn nhưng cho dù trốn đến đâu vẫn bị bắn trúng. Toàn bộ các chiến đấu sư cận chiến đầu bị hạ. Một tên xạ thủ nói:
“Bây giờ ta đã đại khái đoán được tên đó ẩn nấp ở đâu rồi.”
“Ở đâu?” tên còn lại hỏi!
“Ở trên đó!” tên xạ thủ kia vừa nói vừa chỉ về phía vách đá nơi Lâm Tiêu đang ẩn nấp!
“Xa như vậy!” tên còn lại kinh hô!
“Bây giờ chỉ còn một cách duy nhất để chúng ta hạ được hắn mà thôi! Đó chính là bây giờ ta sẽ làm vật hi sinh. Ngươi hãy dùng ống nhòm dò xét trên vách đá đó. Khi nào ngươi thấy nơi nào bốc khói lên thì nơi đó chính là nơi mà hắn đang ẩn núp. Đến lúc đó hãy hạ hắn bằng một viên đạn duy nhất.” tên xạ thủ đó nói!
“Nhưng mà xa như vậy ta lo ta bắng không được!” tên còn lại bất an nói!
“Đừng lo lắng! Mặc dù chúng ta là kẻ thù nhưng ta tin tưởng ngươi có thể làm được! Ta sẽ đặt hết lòng tin vào ngươi!” tên xạ thủ kia nói!
Tên còn lại nghe vậy thì ánh mắt nghiêm túc sau đó nói:
“Được! Hãy tin tưởng ở ta!”
Tên kia nghe vậy thì liền mỉm cười. Sau đó 2 người liền bắt đầu kế hoạch tác chiến. Người ở bên ngoài nghe cuộc nói chuyện của 2 người thì vô cùng chờ mong xem liệu Lâm Tiêu có bị đánh hạ hay không. Những người bị hạ thì liền hô cố lên cổ vũ cả 2.
Lâm Tiêu đang quan sát 2 người thì thấy 2 người liền tách ra. Một người nấp vào bên trong 1 gốc cây còn người còn lại thì bắt đầu chạy về hướng của hắn. Lâm Tiêu liền nghĩ có lẽ 2 người đã đoán được vị trí của hắn. Nhưng Lâm Tiêu cũng không lo lắng mà là nhắm về phía tên xạ thủ đang chạy.
Lúc này tên xạ thủ còn loại liền nâng khẩu súng ngắm trong tay lên sau đó dò xét phía vách đá. Bởi vì Lâm Tiêu đã nhìn tên còn lại nên không phát hiện được hành động của tên này.
Tên xạ thủ kia chạy vô cùng thông minh. Hắn không chạy theo đường thẳng hay ngang mà liên tục lách vào những gốc cây. Lâm Tiêu thấy một màn này thì cười lạnh! Hắn đặt tay nhẹ lên cò súng!
Đoàng!! Headshot!
Sau đó hắn liền nhanh chóng kéo cần và đưa khẩu súng về phía tên còn lại. Nhưng khi Lâm Tiêu nhìn lên thì thấy tên xạ thủ kia đang nhắm thẳng vào hắn!
“Cố lên!!”
“Hạ hắn đi!”
“Cho hắn biết lợi hại đi!”
Người bên ngoài liền hô vang lên! Bên trong tên xạ thủ kia liền bóp cò.
Đoàng!
Viên đạn ra khỏi nóng súng sau đó bay thẳng về phía Lâm Tiêu. Lâm Tiêu thấy hắn nổ súng thì liền nhếch mép cười!
Viên đạn càng lúc càng gần về phía Lâm Tiêu. Nếu dựa theo đường thẳng bay đến thì viên đạn sẽ đánh vào đầu của Lâm Tiêu! Người bên ngoài lúc này đều là một mảnh nín thở. Nhưng ngay lúc này một âm thanh vang lên!
Đoàng!!
Một viên đạn từ nòng súng Lâm Tiêu bay ra. Viên đạn này bay thẳng về phía viên đạn kia!
Keng!!
Viên đạn bạc của Lâm Tiêu liền chẻ đôi viên đạn của tên xạ thủ kia! Sau đó viên đạn tiếp tục bay về phía đưới.
Keng! Phanh!
Viên đạn bay đến ống nhắm của khẩu súng sau đó xuyên qua nó!
Headshot!!
“Thông báo! Người chiến thắng cuối cùng là Lâm Tiêu! Chiến tích: 10 liên hạ!”
Trên màn ảnh liền xuất hiện thông báo. Người xem liền một mảnh thất vọng!
“Tại sao lại có thể như vậy a!”
“Bộ giáp cực mạnh, kỹ năng hơn người! Còn muốn để người ta sống hay không a!”
“Rốt cuộc là vị đại thần nào không lo đi học mà xuống đây trêu chọc chúng ta a!”
Mọi người liền một mảnh oán than. Tên xạ thủ cuối cùng mãi đến khi lấy lại ý thức mới biết mình bị hạ. Hắn mở cửa khoang tiến ra thì thấy những người khác đang nhìn mình. Hắn gãi đầu nói:
“Thật xin lỗi! Khiến mọi người thất vọng a!”
Lập tức một tên kiếm sĩ tiến lên vỗ vai hắn nói:
“Thất vọng cái gì! Ngươi ở trường hợp thiết bị yếu kém hơn mà có thể bắn headshot được. Nếu không phải là tên đó quá biến thái thì ngươi đã lập một chiến tích kinh người rồi!”
“Đúng vậy! Ta thấy tài bắn súng của ngươi rất lợi hại a! Có muốn tổ đội đi săn với ta hay không?”
Một người khác cũng cười nói. Tên xạ thủ thấy mọi người an ủi thì liền cảm động. Lúc này cửa khoang còn lại mở ra. Đám người liền nhìn về phía đó. Lập tức Lâm Tiêu một thân áo choàng cầm theo khẩu súng đi ra.
Mọi người liền đánh giá Lâm Tiêu, nhưng khi thấy Lâm Chỉ Nhước tiến lên cười nói với Lâm Tiêu thì mọi người liền kinh ngạc. Sau đó họ liền nhớ đến các lời đồn về vị thiên tài chế tạo sư mới nổi ngày hôm nay.
“Nàng quả không hổ danh là thiên tài a. Có thể tạo ra một bộ giáp hoàn mỹ đến vậy!” một tên kiếm sĩ nói.
Những người còn lại nghe vậy thì liền gật đầu. Trong đó tên xạ thủ liền nhìn Lâm Chỉ Nhược với ánh mắt lấp lánh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.