Chương 33: show diễn thời trang!!!(2)
Hyuuuu
07/11/2019
Những người xung quanh sau khi bắt đầu điều tra về Lâm Tiêu thì có một số
người muốn tiến lên làm quen với Lâm Tiêu. Nhưng tất cả đều bị Hàn Diệp
cản lại. Lần này mọi người liền chú ý đến xưng hô của Hàn Diệp đối với
Lâm Tiêu là lão gia.
Mọi người lúc này đã tin tám phần Lâm Tiêu là gia chủ của Lâm gia. Lúc này show trình diễn cũng đã bắt đầu nên mọi người cũng bắt đầu đi đến chổ của mình mà ngồi xuống.
Lúc này Lâm Thanh Thanh liền trong một bộ váy trắng xuất hiện trên sân khấu!
“Chào mừng mọi người đến với show trình diễn thời trang của Lâm Gia tập đoàn. Hôm nay ta xin giới thiệu với các vị các mẫu trang phục mới nhất của tập đoàn chúng ta.” Lâm Thanh Thanh cầm micro nói!
Sau khi nàng dứt lời thì phía sau nàng liền có một nhóm người mẫu xuất hiện. Trên người nhóm người mẫu này đều là trang phục trình diễn lần này. Trong đó có trang phục vô cùng sang trọng cho đến trang phục thường ngày, thậm chí còn có cả đồ lót.
Khi nhóm người mẫu này vừa xuất hiện thì phía dưới liền vang lên tiếng vỗ tay. Lâm Tiêu là người không hiểu thời trang nhưng hắn vẫn thấy những bộ quần áo này rất đẹp.
“Thưa các vị! Trang phục của Lâm Gia tập đoàn từ trước đến nay đều bán theo hình thức bán đấu giá. Cho nên các vị ai muốn sở hữu những bộ trang phục này thì đều có thể đăng ký tham gia đấu giá, buổi đấu giá sẽ được tổ chức trong 2 ngày nữa!” Lâm Thanh Thanh nói tiếp!
Mặc dù bán quần áo theo kiểu đấu giá nghe rất kiêu căng nhưng từ trước đến nay không có ai dám nói xấu Lâm Thanh Thanh cả. Nguyên nhân rất đơn giản, đó là bởi vì những trang phục mà nàng thiết kế ra không có bộ trang phục nào mà không khiến người ta say mê thậm chí điên cuồng tranh đoạt cả.
Sau khi buổi trình diễn thời trang kết thúc thì mọi người liền tiến vào bữa tiệc. Lâm Tiêu cũng đi theo Hàn Diệp vào bữa tiệc.
Hắn lấy một ly rượu sau đó tìm một nơi ngồi xuống. Mặc dù hắn chỉ ngồi đại nhưng cũng là vị trí trung tâm, điều này khiến cho hắn nhận lấy rất nhiều ánh mắt. Lâm Tiêu vẫn không để ý đến những ánh mắt đó mà một bên uống rượu một bên đùa với Lam Lam. Cũng có người muốn tiến lên tiếp cận lấy Lâm Tiêu nhưng điều bị Hàn Diệp ngăn lại. Lâm Tiêu từng cười hỏi nàng vì sao cản người lại thì Hàn Diệp nói:
“Bọn chúng thân phận vẫn chưa đủ để tiếp xúc với ca ca!”
Lâm Tiêu nghe xong lí do thì mỉm cười. Một lúc sau Lâm Thanh Thanh liền đi đến bên cạnh hắn, phía sau nàng là nữ nhân lúc trước gọi nàng trong phòng thay đồ. Lâm Thanh Thanh tiến đến sau đó cười nói:
“Papa! Ngài thấy các trang phục con thiết kế như thế nào?”
“Mặc dù ta không hiểu về thời trang nhưng ta cảm thấy chúng rất xinh đẹp.” Lâm Tiêu cười nói!
Lâm Thanh Thanh nghe xong thì liền vô cùng vui vẻ. Cho dù người trên thế giới đều công nhận trang phục của nàng thì Lâm Thanh Thanh cảm thấy vẫn không bằng một câu khen của Lâm Tiêu!
“Yêu Papa nhất!” Lâm Thanh Thanh đi đến ôm lấy Lâm Tiêu!
“Được rồi! Có nhiều người đang nhìn a!” Lâm Tiêu vỗ nhẹ vai Lâm Thanh Thanh nói!
Lâm Thanh Thanh liền buông hắn ra sau đó mỉm cười! Lúc này Lâm Tiêu mới chú ý đến nữ nhân phía sau Lâm Thanh Thanh!
“Thanh Thanh, đây là trợ lý của con sao?” Lâm Tiêu hỏi!
Lâm Thanh Thanh nghe vậy thì liền nhớ đến còn có người bên cạnh. Nàng liền nắm lấy tay nữ nhân đó kéo lên sau đó cười nói:
“Papa! Để con giới thiệu, đây là bạn thân nhất của con! Nàng lên Mộng Liễu, nàng hiện nay là trợ lý chủ tịch của con.”
“Chào ngài! Lâm gia chủ!” Mộng Liễu được Lâm Thanh Thanh giới thiệu thì liền cúi đầu chào hỏi!
Lâm Tiêu thấy vậy thì liền phất tay cười nói:
“Không cần đa lễ như vậy! Ngươi đã là bạn thân của Thanh Thanh rồi thì cứ gọi ta là Lâm thúc đi!”
Mộng Liễu nghe vậy thì kinh ngạc, nàng không nghĩ Lâm Tiêu lại cho phép nàng gọi hắn là Lâm thúc. Nàng nhìn về phái Lâm Thanh Thanh thì thấy Lâm Thanh Thanh gật đầu mỉm cười! Nàng liền không do dự nữa mà liền gọi:
“Ngài khỏe! Lâm thúc!”
“Như vậy mới được chứ!” Lâm Tiêu hài lòng gật đầu!
Sau đó hắn liền hỏi Mộng Liễu một số chuyện, thông qua đó hắn biết được Mộng Liễu là một đứa cô nhi trong Viện Mồ Côi của Lâm gia. Trước đây Lâm Thanh Thanh trong lúc đi dạo viện mồ côi nên đã bắt gặp Mộng Liễu, người nói chuyện một hồi thì cảm thấy hợp nhau, sau đó Lâm Thanh Thanh liền cho phép Mộng Liễu đi theo nàng để học tập và phụ giúp nàng.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện thì có một người tiến đến. Nhìn thấy người này thì Hàn Diệp hơi nhướng mày nhưng sau đó cũng không có cản lại. Lâm Tiêu cũng để ý có người tiến đến chỗ hắn. Hắn nhìn qua thì thấy đó là một người thanh niên tuấn tú, hắn có một đặc điểm là con ngươi mà mái tóc đều là màu xanh!
Lâm Thanh Thanh và Mộng Liễu cũng đã chú ý có người đến. Khi nhìn thấy người đến thì Lâm Thanh Thanh liền nhíu mày nói:
“Trúc Kiệt! Ngươi đến đây làm gì?”
Người thanh niên tên Trúc Kiệt nghe Lâm Thanh Thanh nói thì liền cười đáp:
“Ta qua đây đương nhiên là chào hỏi Lâm gia chủ a”
Nói xong hắn liền hướng về Lâm Tiêu cười nói:
“Lâm gia chủ! Ngài khỏe a!”
“Ta khỏe!” Lâm Tiêu híp mắt cười nói!
“Ta xin tự giới thiệu! Ta tên Trúc Kiệt. Là con trai cả hiện nay của Trúc gia!” Trúc Kiệt cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhướng mày. Hắn nhận ra Trúc gia, Trúc gia chính là một trong Ngũ Đại Tu Tiên Tộc hiện nay trên thế giới. Ngũ Đại Tu Tiên Tộc gồm đứng đầu là Lâm gia ở Á Lục Địa, Cố gia ở Thương Lục Địa, Trúc gia ở Vũ Lục Địa, Đào Gia ở Thái Bình Lục Địa, Hàn gia ở Hàn Băng Lục địa!
“Là người của Trúc gia sao. Nếu vậy thì sao ngươi không ở Xã Quốc đi mà chạy đến Hoa Quốc làm gì?” Lâm Tiêu híp mắt cười hỏi!
“Chẳng lẽ nữ nhi của ngài không nói cho ngài biết nguyên nhân ta đến đây sao?” Trúc Kiệt cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhướng mày sau đó nhìn về phía Lâm Thanh Thanh, Lâm Thanh Thanh thấy Lâm Tiêu nhìn qua thì liền nói:
“Papa! Hắn đến đây với mục đích muốn thông gia với chúng ta!”
“Ồ! Thì ra là muốn thông gia với chúng ta!” Lâm Tiêu vuốt đầu Lam Lam nói!
“Lâm gia chủ! Chắc ngài cũng biết tầm quan trọng của việc thông gia lần này! Thanh Thanh con gái của ngài trời sinh là để tu luyện thủy tiên pháp mà Trúc gia chúng ta chuyên tu cũng là thủy tiên pháp. Chỉ cần thông gia thì 2 gia tộc sau đó sẽ liền kết minh. Hơn nữa đời sau của ta và Thanh Thanh nhất định sẽ là một siêu cấp thiên tài a!” Trúc Kiệt nói!
Lâm Tiêu nghe hắn nói xong thì mỉm cười, hắn nâng Lam Lam lên trêu đùa sau đó nói:
“Ngươi nghỉ ta có khả năng đồng ý hay không?”
Trúc Kiệt nghe thấy ngữ khí đùa cợt của Lâm Tiêu thì biết hắn tám chín phần là sẽ không đồng ý. Trúc Kiệt liền cắn răng nói:
“Lâm gia chủ! Ta thân là thiên tài hiếm có trong 1000 năm nay của Trúc gia! Ta từ nhỏ đã tiếp nhận chiến đấu. 20 năm nay ta không làm gì khác ngoài chiến đấu, đối thủ của ta không có tu vi bằng ta thì sẽ cao hơn ta. Nhưng mà ta điều chiến thắng tất cả, thấm chí vị trí gia chủ tương lai của Trúc gia đều đã là vật nằm trong lòng bàn tay của ta. Con gái của ngài gả qua đó sẽ không có khả năng chịu thiệt!”
Lâm Tiêu nghe vậy thì cảm thấy buồn cười, hắn châm chọc nói:
“Chịu thiệt? Ta cho ngươi biết! Cho dù là cả Trúc gia có hợp lại cũng đánh không qua Thanh Thanh! Ngươi nghỉ nàng sẽ còn chịu thiệt sao?”
Trúc Kiệt bị trần trụi khinh thường thì liền cắn chặt răng. Nếu không phải người trong gia tộc hắn căn dặn nhất định không được tấn công người của Lâm gia thì hắn đã ra tay rồi. Hắn hít sâu một hơi sau đó nói:
“Lâm gia chủ! Ngài có lẽ là hơi xúc phạm gia tộc chúng ta rồi!”
Lâm Tiêu nghe vậy thì hừ lạnh nói:
“Hừ! Xúc phạm thì sao! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Gia tộc các ngươi cho dù có tu tiên thêm một ngàn năm nữa vẫn chưa có tư cách cưới con gái của ta đâu! Thanh Thanh! Đuổi khách!”
Lâm Thanh Thanh nghe vậy thì hướng về phía Trúc Kiệt lạnh lùng nói:
“Trúc Kiệt! Ở đây không hoang nghênh ngươi! Lập tức cút ngay nếu không đến lúc đó để ta ra tay thì ngươi sẽ chết rất khó coi.”
Trúc Kiệt nghe vậy thì cắn chặt răng sau đó liền xoay người đi ra ngoài. Hắn biết bản thân là đánh không lại Lâm Thanh Thanh nên hắn không muốn bị mất mặt đến nổi bị người lôi ra ngoài!
Lâm Tiêu nhìn thấy người sau khi đi thì hướng về Lâm Thanh Thanh nói:
“Thanh Thanh! Con ở lại tiếp tục đi a! Ta về nhà trước!”
“Vâng! Con rất nhanh sẽ về thưa Papa!” Lâm Thanh Thanh cúi đầu nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền gật đầu sau đó hắn liền đứng lên theo Hàn Diệp đi ra ngoài.!
Mọi người lúc này đã tin tám phần Lâm Tiêu là gia chủ của Lâm gia. Lúc này show trình diễn cũng đã bắt đầu nên mọi người cũng bắt đầu đi đến chổ của mình mà ngồi xuống.
Lúc này Lâm Thanh Thanh liền trong một bộ váy trắng xuất hiện trên sân khấu!
“Chào mừng mọi người đến với show trình diễn thời trang của Lâm Gia tập đoàn. Hôm nay ta xin giới thiệu với các vị các mẫu trang phục mới nhất của tập đoàn chúng ta.” Lâm Thanh Thanh cầm micro nói!
Sau khi nàng dứt lời thì phía sau nàng liền có một nhóm người mẫu xuất hiện. Trên người nhóm người mẫu này đều là trang phục trình diễn lần này. Trong đó có trang phục vô cùng sang trọng cho đến trang phục thường ngày, thậm chí còn có cả đồ lót.
Khi nhóm người mẫu này vừa xuất hiện thì phía dưới liền vang lên tiếng vỗ tay. Lâm Tiêu là người không hiểu thời trang nhưng hắn vẫn thấy những bộ quần áo này rất đẹp.
“Thưa các vị! Trang phục của Lâm Gia tập đoàn từ trước đến nay đều bán theo hình thức bán đấu giá. Cho nên các vị ai muốn sở hữu những bộ trang phục này thì đều có thể đăng ký tham gia đấu giá, buổi đấu giá sẽ được tổ chức trong 2 ngày nữa!” Lâm Thanh Thanh nói tiếp!
Mặc dù bán quần áo theo kiểu đấu giá nghe rất kiêu căng nhưng từ trước đến nay không có ai dám nói xấu Lâm Thanh Thanh cả. Nguyên nhân rất đơn giản, đó là bởi vì những trang phục mà nàng thiết kế ra không có bộ trang phục nào mà không khiến người ta say mê thậm chí điên cuồng tranh đoạt cả.
Sau khi buổi trình diễn thời trang kết thúc thì mọi người liền tiến vào bữa tiệc. Lâm Tiêu cũng đi theo Hàn Diệp vào bữa tiệc.
Hắn lấy một ly rượu sau đó tìm một nơi ngồi xuống. Mặc dù hắn chỉ ngồi đại nhưng cũng là vị trí trung tâm, điều này khiến cho hắn nhận lấy rất nhiều ánh mắt. Lâm Tiêu vẫn không để ý đến những ánh mắt đó mà một bên uống rượu một bên đùa với Lam Lam. Cũng có người muốn tiến lên tiếp cận lấy Lâm Tiêu nhưng điều bị Hàn Diệp ngăn lại. Lâm Tiêu từng cười hỏi nàng vì sao cản người lại thì Hàn Diệp nói:
“Bọn chúng thân phận vẫn chưa đủ để tiếp xúc với ca ca!”
Lâm Tiêu nghe xong lí do thì mỉm cười. Một lúc sau Lâm Thanh Thanh liền đi đến bên cạnh hắn, phía sau nàng là nữ nhân lúc trước gọi nàng trong phòng thay đồ. Lâm Thanh Thanh tiến đến sau đó cười nói:
“Papa! Ngài thấy các trang phục con thiết kế như thế nào?”
“Mặc dù ta không hiểu về thời trang nhưng ta cảm thấy chúng rất xinh đẹp.” Lâm Tiêu cười nói!
Lâm Thanh Thanh nghe xong thì liền vô cùng vui vẻ. Cho dù người trên thế giới đều công nhận trang phục của nàng thì Lâm Thanh Thanh cảm thấy vẫn không bằng một câu khen của Lâm Tiêu!
“Yêu Papa nhất!” Lâm Thanh Thanh đi đến ôm lấy Lâm Tiêu!
“Được rồi! Có nhiều người đang nhìn a!” Lâm Tiêu vỗ nhẹ vai Lâm Thanh Thanh nói!
Lâm Thanh Thanh liền buông hắn ra sau đó mỉm cười! Lúc này Lâm Tiêu mới chú ý đến nữ nhân phía sau Lâm Thanh Thanh!
“Thanh Thanh, đây là trợ lý của con sao?” Lâm Tiêu hỏi!
Lâm Thanh Thanh nghe vậy thì liền nhớ đến còn có người bên cạnh. Nàng liền nắm lấy tay nữ nhân đó kéo lên sau đó cười nói:
“Papa! Để con giới thiệu, đây là bạn thân nhất của con! Nàng lên Mộng Liễu, nàng hiện nay là trợ lý chủ tịch của con.”
“Chào ngài! Lâm gia chủ!” Mộng Liễu được Lâm Thanh Thanh giới thiệu thì liền cúi đầu chào hỏi!
Lâm Tiêu thấy vậy thì liền phất tay cười nói:
“Không cần đa lễ như vậy! Ngươi đã là bạn thân của Thanh Thanh rồi thì cứ gọi ta là Lâm thúc đi!”
Mộng Liễu nghe vậy thì kinh ngạc, nàng không nghĩ Lâm Tiêu lại cho phép nàng gọi hắn là Lâm thúc. Nàng nhìn về phái Lâm Thanh Thanh thì thấy Lâm Thanh Thanh gật đầu mỉm cười! Nàng liền không do dự nữa mà liền gọi:
“Ngài khỏe! Lâm thúc!”
“Như vậy mới được chứ!” Lâm Tiêu hài lòng gật đầu!
Sau đó hắn liền hỏi Mộng Liễu một số chuyện, thông qua đó hắn biết được Mộng Liễu là một đứa cô nhi trong Viện Mồ Côi của Lâm gia. Trước đây Lâm Thanh Thanh trong lúc đi dạo viện mồ côi nên đã bắt gặp Mộng Liễu, người nói chuyện một hồi thì cảm thấy hợp nhau, sau đó Lâm Thanh Thanh liền cho phép Mộng Liễu đi theo nàng để học tập và phụ giúp nàng.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện thì có một người tiến đến. Nhìn thấy người này thì Hàn Diệp hơi nhướng mày nhưng sau đó cũng không có cản lại. Lâm Tiêu cũng để ý có người tiến đến chỗ hắn. Hắn nhìn qua thì thấy đó là một người thanh niên tuấn tú, hắn có một đặc điểm là con ngươi mà mái tóc đều là màu xanh!
Lâm Thanh Thanh và Mộng Liễu cũng đã chú ý có người đến. Khi nhìn thấy người đến thì Lâm Thanh Thanh liền nhíu mày nói:
“Trúc Kiệt! Ngươi đến đây làm gì?”
Người thanh niên tên Trúc Kiệt nghe Lâm Thanh Thanh nói thì liền cười đáp:
“Ta qua đây đương nhiên là chào hỏi Lâm gia chủ a”
Nói xong hắn liền hướng về Lâm Tiêu cười nói:
“Lâm gia chủ! Ngài khỏe a!”
“Ta khỏe!” Lâm Tiêu híp mắt cười nói!
“Ta xin tự giới thiệu! Ta tên Trúc Kiệt. Là con trai cả hiện nay của Trúc gia!” Trúc Kiệt cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhướng mày. Hắn nhận ra Trúc gia, Trúc gia chính là một trong Ngũ Đại Tu Tiên Tộc hiện nay trên thế giới. Ngũ Đại Tu Tiên Tộc gồm đứng đầu là Lâm gia ở Á Lục Địa, Cố gia ở Thương Lục Địa, Trúc gia ở Vũ Lục Địa, Đào Gia ở Thái Bình Lục Địa, Hàn gia ở Hàn Băng Lục địa!
“Là người của Trúc gia sao. Nếu vậy thì sao ngươi không ở Xã Quốc đi mà chạy đến Hoa Quốc làm gì?” Lâm Tiêu híp mắt cười hỏi!
“Chẳng lẽ nữ nhi của ngài không nói cho ngài biết nguyên nhân ta đến đây sao?” Trúc Kiệt cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhướng mày sau đó nhìn về phía Lâm Thanh Thanh, Lâm Thanh Thanh thấy Lâm Tiêu nhìn qua thì liền nói:
“Papa! Hắn đến đây với mục đích muốn thông gia với chúng ta!”
“Ồ! Thì ra là muốn thông gia với chúng ta!” Lâm Tiêu vuốt đầu Lam Lam nói!
“Lâm gia chủ! Chắc ngài cũng biết tầm quan trọng của việc thông gia lần này! Thanh Thanh con gái của ngài trời sinh là để tu luyện thủy tiên pháp mà Trúc gia chúng ta chuyên tu cũng là thủy tiên pháp. Chỉ cần thông gia thì 2 gia tộc sau đó sẽ liền kết minh. Hơn nữa đời sau của ta và Thanh Thanh nhất định sẽ là một siêu cấp thiên tài a!” Trúc Kiệt nói!
Lâm Tiêu nghe hắn nói xong thì mỉm cười, hắn nâng Lam Lam lên trêu đùa sau đó nói:
“Ngươi nghỉ ta có khả năng đồng ý hay không?”
Trúc Kiệt nghe thấy ngữ khí đùa cợt của Lâm Tiêu thì biết hắn tám chín phần là sẽ không đồng ý. Trúc Kiệt liền cắn răng nói:
“Lâm gia chủ! Ta thân là thiên tài hiếm có trong 1000 năm nay của Trúc gia! Ta từ nhỏ đã tiếp nhận chiến đấu. 20 năm nay ta không làm gì khác ngoài chiến đấu, đối thủ của ta không có tu vi bằng ta thì sẽ cao hơn ta. Nhưng mà ta điều chiến thắng tất cả, thấm chí vị trí gia chủ tương lai của Trúc gia đều đã là vật nằm trong lòng bàn tay của ta. Con gái của ngài gả qua đó sẽ không có khả năng chịu thiệt!”
Lâm Tiêu nghe vậy thì cảm thấy buồn cười, hắn châm chọc nói:
“Chịu thiệt? Ta cho ngươi biết! Cho dù là cả Trúc gia có hợp lại cũng đánh không qua Thanh Thanh! Ngươi nghỉ nàng sẽ còn chịu thiệt sao?”
Trúc Kiệt bị trần trụi khinh thường thì liền cắn chặt răng. Nếu không phải người trong gia tộc hắn căn dặn nhất định không được tấn công người của Lâm gia thì hắn đã ra tay rồi. Hắn hít sâu một hơi sau đó nói:
“Lâm gia chủ! Ngài có lẽ là hơi xúc phạm gia tộc chúng ta rồi!”
Lâm Tiêu nghe vậy thì hừ lạnh nói:
“Hừ! Xúc phạm thì sao! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Gia tộc các ngươi cho dù có tu tiên thêm một ngàn năm nữa vẫn chưa có tư cách cưới con gái của ta đâu! Thanh Thanh! Đuổi khách!”
Lâm Thanh Thanh nghe vậy thì hướng về phía Trúc Kiệt lạnh lùng nói:
“Trúc Kiệt! Ở đây không hoang nghênh ngươi! Lập tức cút ngay nếu không đến lúc đó để ta ra tay thì ngươi sẽ chết rất khó coi.”
Trúc Kiệt nghe vậy thì cắn chặt răng sau đó liền xoay người đi ra ngoài. Hắn biết bản thân là đánh không lại Lâm Thanh Thanh nên hắn không muốn bị mất mặt đến nổi bị người lôi ra ngoài!
Lâm Tiêu nhìn thấy người sau khi đi thì hướng về Lâm Thanh Thanh nói:
“Thanh Thanh! Con ở lại tiếp tục đi a! Ta về nhà trước!”
“Vâng! Con rất nhanh sẽ về thưa Papa!” Lâm Thanh Thanh cúi đầu nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền gật đầu sau đó hắn liền đứng lên theo Hàn Diệp đi ra ngoài.!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.