Chương 44: Trở về!!!
Hyuuuu
07/11/2019
Sau khi Lâm Tiêu trang bị chiến giáp rồi thì quay đầu chạy về phía đỉnh
núi! Khi mọi người nhìn thấy vũ khí của Lâm Tiêu thì biết hắn là một tay bắn tỉa nên không ngạc nhiên với hành động của hắn.
Lâm Tiêu đạp mạnh xuống đất sau đó ống đẩy phía sau lưng hắn liền phát ra tia lửa! Lâm Tiêu liền bay thẳng về phía đỉnh núi. Trên vách núi có một nơi có một phiến đá mọc dài ra đủ để cho 1 người nằm! Lâm Tiêu đáp lên đó sau đó liền nằm xuống!
Phía sau lưng hắn liền mọc ra một vệ tinh sau đó bay lên cao! Trong tầm mắt Lâm Tiêu liền xuất hiện hình ảnh nhìn từ trên xuống!
Mặc dù số lượng học sinh tham gia đông đảo nhưng mà khu vực chiến đấu lại vô cùng rộng lớn nên có thể chứa đựng được bấy nhiêu người. Và để tránh mất thời gian tất cả các học viên tham gia đều được phát cho một chiếc radar có thể quét toàn bộ khu vực này. Trừ những chiến giáp có khả năng ẩn thân ra thì còn lại đều sẽ bị tìm ra.
Lâm Tiêu không cần dựa vào bản đồ mà chỉ cần thông qua vệ tinh để tìm kiếm. Lập tức hắn liền phát hiện có một tên chiến sĩ đang nấp trên một cái cây, có lẽ hắn đang chờ phục kích!
Lâm Tiêu liền ngắm về phía hắn, ống ngắm trên khẩu súng của Lâm Tiêu có thể ngắm được một khoảng cách rất xa!
Sau khi đã nhắm chuẩn vào đầu của tên chiến sĩ kia thì Lâm Tiêu liền đặt ngón tay lên cò súng!
Đoàng!!
Viên đạn thoát ra từ nòng súng của Lâm Tiêu và liền bay với tốc độ ánh sáng!
Phanh!!
Viên đạn bắn thẳng vào đầu tên chiến sĩ kia khiến cho hắn từ trên cây ngã xuống sau đó biến mất!
5! Bảng điểm số của Lâm Tiêu liền tăng thêm 5 điểm! Hắn nhìn lên bảng xếp hạng thì thấy hiện nay bản thân đang nằm trong top 200!
“Phải tăng tốc lên a!” Lâm Tiêu lẩm bẩm!
Hắn gạt cần sau đó tìm mục tiêu tiếp theo! Không bao lâu sau đó!
Đoàng!! Headshot!
Đoàng!! Headshot!
Đoàng!! Headshot!
Những phát bắn của Lâm Tiêu tất cả đều là headshot! Dần dần thứ hạng của hắn liền tăng lên!
198!
178!
145!
112!
…..........................................
10!
Khoảng nửa giờ sau thì Lâm Tiêu thành công tiến vào top 10! Những người bên ngoài quan sát khung hình của Lâm Tiêu từ đầu đến cúi thì đều kinh sợ! Những phát bắn của Lâm Tiêu như là tử thần vậy. Dù ngươi ở đâu hay đang làm gì thì viên đạn của Lâm Tiêu đều có thể bay thẳng vào đầu của ngươi!
Những người thuộc lớp Chiến Đấu Sư của năm 2 trở lên lúc này đều nhìn Lâm Tiêu như nhìn một con quái vật. Trong số họ cũng có bắn tỉa nhưng không ai có thể đạt đến mỗi phát bắn đều thẳng vào đầu giống như Lâm Tiêu!
Lúc này số lượng học viên đã giảm đi chỉ còn lại khoảng 100 người. Lâm Tiêu từ đầu đến cuối vẫn nằm trên mỏm đá vì không biết được vị trí của hắn. Những người biết được hướng cảu viên đạn bay tới đều đã bị loại nên không ai biết Lâm Tiêu đang ở đâu!
Với điểm số lúc này của Lâm Tiêu thì hắn đã hoàn toàn thông qua được cuộc thi nên hắn không có ý định săn tiếp nữa! Bỗng nhiên Lâm Tiêu liền đưa tay lên trước mặt chặn lại!
Keng!!
Một tia lửa xuất hiện sau đó là một viên đạn rơi xuống trước mặt Lâm Tiêu!
“Có kẻ phát hiện ra ta sao!” Lâm Tiêu hơi bất ngờ nói!
Hắn liền dựa vào vệ tinh để tìm kiếm! Rất nhanh hắn đã phát hiện được mục tiêu! Đây là một nữ nhân trong một chiếc giáp, nàng nằm cách hắn một khoảng cách khá xa!
“Có thể bắn đến đây coi như ngươi cũng có bản lĩnh!” Lâm Tiêu cười nói!
Hắn liền ngắm về phía nữ nhân bắn tỉa đó! Nàng lúc này đang nhắm thẳng về phía hắn!
“Nàng không biết là ta đang nhìn nàng nói rõ ống kính của nàng không thể nhìn quá xa! Nàng có thể trong trường hợp không rõ ràng mà bắn trúng được ta cho thấy nàng không phải người bình thường!” Lâm Tiêu thầm nghĩ!
Bỗng nhiên hắn thấy nàng nổ súng! Lâm Tiêu mỉm cười sau đó cũng bóp cò!
Đoàng!!
Keng!!
Giữa không trung liền phát ra một tia lửa!a lửa! Phía dưới nữ nhân kia nhìn thấy phía xa chỉ là một đốm đen thôi nhưng mà nàng dám chắc chắn rằng đó là một người học viên. Nàng không biết vì sao hắn có thể lên đến được nơi đó nhưng nàng biết hắn chỉ có thể nằm một chỗ mà không thể né tránh!
Thế là nàng liền hướng về nơi đó nổ súng nhưng khiến nàng khó hiểu là dù nàng bắn như thế nào thì đốm đen đó không biến mất. Nàng chỉ có thể suy đoán một điều đó là nàng bắn trật!
Sau một lúc nổ súng không thành công thì nàng quyết định từ bỏ và quay người đi! Lâm Tiêu phía trên nhìn thấy nàng không ra tay nữa thì liền mỉm cười. Hắn định thu súng lại nhưng phát hiện có người đang chờ phục kích cô gái kia!
“Xem như là quà cảm ơn ngươi đã chơi với ta a!” Lâm Tiêu mỉm cười!
Đoàng! Đoàng!
Headshot! Headshot!
2 tên phục kích nàng liền lên bảng đếm số! Nữ nhân vẫn tiến về phía trước mà không hề biết gì! Lâm Tiêu lúc này liền thu súng lại! Hắn nằm ngửa ra và chờ đợi thời gian kết thúc!
Nửa giờ sau thì cuộc thi kết thúc!
Đám người liền bị dịch chuyển ra ngoài! Lâm Tiêu mở mắt ra sau đó đẩy cửa khoang và sách vali đi ra. Bởi vì Lâm Tiêu đã đạt được đủ số điểm để lên lớp nên hắn không quan tâm chuyện còn lại nữa mà cùng với Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân đi về!
Vừa ra khỏi khu quảng trường này thì liền có 2 người xuất hiện cản lại trước mặt Lâm Tiêu 3 người. 2 người này chính là thanh niên tuấn tú và Hà thiếu!
“Các ngươi là ai?” Lâm Tiêu nhíu mày hỏi!
“Xin lỗi vì đã làm phiền! Ta tên là Lợi Chí Thiên! Ta đến đây là để gặp Lâm Gia Hân!” thanh niên tuấn tú mỉm cười nói!
“Ngươi muốn gặp Gia Hân?” Lâm Tiêu nhướng mày nói!
“Đúng vậy! Ta biết ngươi là ca ca của Gia Hân nên ta đến đây là để xin phép cho ta được gặp riêng Gia Hân a!” Lợi Chí Thiên mỉm cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì nhếch mép cười, hắn hướng về Lâm Gia Hân bên cạnh hỏi:
“Gia Hân! Muội có muốn gặp riêng hắn hay không?”
“Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ở đây đi!” Lâm Gia Hân nhìn Lợi Chí Thiên lạnh nhạt nói!
Lợi Chí Thiên nghe vậy cười khổ sau đó hắn liền tiến lên hỏi chuyện với Lâm Gia Hân, Lâm Gia Hân từ đầu đến cuối đều lạnh nhạt trả lời. Lâm Tiêu không để ý đến mà hướng về Hà thiếu hỏi:
“Còn ngươi thì sao?”
Hà thiếu không để ý đến hắn mà liền đi đến trước mặt Lâm Chỉ Nhược lạnh nhạt nói:
“Ta không ngờ nàng lại có thể tạo ra một Địa Giáp! Với thiên phú của nàng thì chắc chắn sẽ được chọn vào trong năm thứ 6 ngay thôi! Ta muốn nói với nàng là ta sẽ đuổi kịp sau đó nàng sẽ không chạy thoát khỏi ta đâu!” nói xong hắn liền xoay người đi mất!
Lâm Tiêu sắc mặt là lạ, hắn quay sang hỏi Lâm Chỉ Nhược:
“Tên điên nào đây?”
“Ta cũng không biết! Ta chưa bao giờ gặp hắn a! Đã xấu xí còn ra vẻ lạnh lùng! Đúng là trên đời này loại người nào cũng có!” Lâm Chỉ Nhược nhìn về bóng lưng của Hà thiếu nói!
Lợi Chí Thiên bên cạnh nghe mà cố nhịn cười. Hắn nhớ rõ trước đây vì để tiếp xúc với Lâm Chỉ Nhược nên Hà thiếu đã gặp mặt nàng nhiều lần hỡn nữa còn tặng cho các nguyên liệu quý hiếm nhưng nay lại bị nhân gia trở mặt không nhìn!
Hắn tâm sự với Lâm Gia Hân một lúc thì tạm biệt đi mất!
“Còn hắn là ai vậy Gia Hân?” Lâm Tiêu hỏi Lâm Gia Hân!
“Con cũng không biết! Hắn tự nhiên hỏi con toàn những câu vô nghĩa!” Lâm Gia Hân lắc đầu nói!
“Học viện đúng là nhiều kẻ điên a!” Lâm Tiêu xoa cằm nói!
Lợi Chí Thiên cũng không biết hắn mới vừa cười trên nổi đau của người khác xong thì đến lược hắn.
Lâm Tiêu 3 người liền trở về ký túc xá. Bởi vì đã là năm 2 nên mọi người liền dọn qua khu ký túc xá năm 2. Lâm Gia Hân và Lâm Chỉ Nhược đã lên năm 2 trước nên đã được sắp xếp phòng sẵn. Bây giờ Lâm Tiêu chỉ việc dọn qua mà thôi!
Trên đường đi Lâm Tiêu liền hỏi Lâm Chỉ Nhược:
“Chỉ Nhược! Nếu là thế giới khác nhau thì có thể cùng phi thăng lên một thế giới được không?”
“Không thể thưa phụ thân! Bởi vì mỗi một thế giới có một Thiên Đạo riêng biệt! Mỗi một thế giới đều chia thành các tầng như Hạ Tầng, Trung Tầng, Cao Tầng, Thượng Tần! Việc phi thăng chính là đại diện cho việc chúng ta tiến lên một tầng cao hơn. Cho nên mỗi thế giới đều có kiểu phi thăng khác nhau!” Lâm Chỉ Nhược nói!
Nghe vậy thì Lâm Tiêu liền đứng lại! Lâm Gia Hân và Lâm Chỉ Nhược thấy vậy thì cũng liền đứng lại theo!
“Nếu như vậy thì 2 con không thể ở lại thế giới này nữa! Chúng ta phải quay về thôi!” Lâm Tiêu nói!
“Được thôi thưa Papa! Hiện nay con đã có thể tạo ra nhẫn không gian được rồi! Hơn nữa trong 1 năm này con đã có thể thu nhập được rất nhiều kim loại quý hiếm dùng để tạo ra bộ giáp mạnh hơn!” Lâm Chỉ Nhược cười nói!
“Được! Vậy giờ chúng ta về thôi!” Lâm Tiêu nói!
Sau đó hắn liền lấy ra thẻ thôi miên và nhìn vào!
“Ta cùng với 2 người con gái của ta sẽ quay về thế giới của chúng ta. Chúng ta quay trở về ngay tại thời điểm và địa điểm ta rời đi! Khi ta quay về thì giời gian sẽ tiếp tục chạy!”
Lâm Tiêu vừa nói xong thì liền có một lỗ đen xuất hiện và hút cả 3 người vào!
Lâm Tiêu đạp mạnh xuống đất sau đó ống đẩy phía sau lưng hắn liền phát ra tia lửa! Lâm Tiêu liền bay thẳng về phía đỉnh núi. Trên vách núi có một nơi có một phiến đá mọc dài ra đủ để cho 1 người nằm! Lâm Tiêu đáp lên đó sau đó liền nằm xuống!
Phía sau lưng hắn liền mọc ra một vệ tinh sau đó bay lên cao! Trong tầm mắt Lâm Tiêu liền xuất hiện hình ảnh nhìn từ trên xuống!
Mặc dù số lượng học sinh tham gia đông đảo nhưng mà khu vực chiến đấu lại vô cùng rộng lớn nên có thể chứa đựng được bấy nhiêu người. Và để tránh mất thời gian tất cả các học viên tham gia đều được phát cho một chiếc radar có thể quét toàn bộ khu vực này. Trừ những chiến giáp có khả năng ẩn thân ra thì còn lại đều sẽ bị tìm ra.
Lâm Tiêu không cần dựa vào bản đồ mà chỉ cần thông qua vệ tinh để tìm kiếm. Lập tức hắn liền phát hiện có một tên chiến sĩ đang nấp trên một cái cây, có lẽ hắn đang chờ phục kích!
Lâm Tiêu liền ngắm về phía hắn, ống ngắm trên khẩu súng của Lâm Tiêu có thể ngắm được một khoảng cách rất xa!
Sau khi đã nhắm chuẩn vào đầu của tên chiến sĩ kia thì Lâm Tiêu liền đặt ngón tay lên cò súng!
Đoàng!!
Viên đạn thoát ra từ nòng súng của Lâm Tiêu và liền bay với tốc độ ánh sáng!
Phanh!!
Viên đạn bắn thẳng vào đầu tên chiến sĩ kia khiến cho hắn từ trên cây ngã xuống sau đó biến mất!
5! Bảng điểm số của Lâm Tiêu liền tăng thêm 5 điểm! Hắn nhìn lên bảng xếp hạng thì thấy hiện nay bản thân đang nằm trong top 200!
“Phải tăng tốc lên a!” Lâm Tiêu lẩm bẩm!
Hắn gạt cần sau đó tìm mục tiêu tiếp theo! Không bao lâu sau đó!
Đoàng!! Headshot!
Đoàng!! Headshot!
Đoàng!! Headshot!
Những phát bắn của Lâm Tiêu tất cả đều là headshot! Dần dần thứ hạng của hắn liền tăng lên!
198!
178!
145!
112!
…..........................................
10!
Khoảng nửa giờ sau thì Lâm Tiêu thành công tiến vào top 10! Những người bên ngoài quan sát khung hình của Lâm Tiêu từ đầu đến cúi thì đều kinh sợ! Những phát bắn của Lâm Tiêu như là tử thần vậy. Dù ngươi ở đâu hay đang làm gì thì viên đạn của Lâm Tiêu đều có thể bay thẳng vào đầu của ngươi!
Những người thuộc lớp Chiến Đấu Sư của năm 2 trở lên lúc này đều nhìn Lâm Tiêu như nhìn một con quái vật. Trong số họ cũng có bắn tỉa nhưng không ai có thể đạt đến mỗi phát bắn đều thẳng vào đầu giống như Lâm Tiêu!
Lúc này số lượng học viên đã giảm đi chỉ còn lại khoảng 100 người. Lâm Tiêu từ đầu đến cuối vẫn nằm trên mỏm đá vì không biết được vị trí của hắn. Những người biết được hướng cảu viên đạn bay tới đều đã bị loại nên không ai biết Lâm Tiêu đang ở đâu!
Với điểm số lúc này của Lâm Tiêu thì hắn đã hoàn toàn thông qua được cuộc thi nên hắn không có ý định săn tiếp nữa! Bỗng nhiên Lâm Tiêu liền đưa tay lên trước mặt chặn lại!
Keng!!
Một tia lửa xuất hiện sau đó là một viên đạn rơi xuống trước mặt Lâm Tiêu!
“Có kẻ phát hiện ra ta sao!” Lâm Tiêu hơi bất ngờ nói!
Hắn liền dựa vào vệ tinh để tìm kiếm! Rất nhanh hắn đã phát hiện được mục tiêu! Đây là một nữ nhân trong một chiếc giáp, nàng nằm cách hắn một khoảng cách khá xa!
“Có thể bắn đến đây coi như ngươi cũng có bản lĩnh!” Lâm Tiêu cười nói!
Hắn liền ngắm về phía nữ nhân bắn tỉa đó! Nàng lúc này đang nhắm thẳng về phía hắn!
“Nàng không biết là ta đang nhìn nàng nói rõ ống kính của nàng không thể nhìn quá xa! Nàng có thể trong trường hợp không rõ ràng mà bắn trúng được ta cho thấy nàng không phải người bình thường!” Lâm Tiêu thầm nghĩ!
Bỗng nhiên hắn thấy nàng nổ súng! Lâm Tiêu mỉm cười sau đó cũng bóp cò!
Đoàng!!
Keng!!
Giữa không trung liền phát ra một tia lửa!a lửa! Phía dưới nữ nhân kia nhìn thấy phía xa chỉ là một đốm đen thôi nhưng mà nàng dám chắc chắn rằng đó là một người học viên. Nàng không biết vì sao hắn có thể lên đến được nơi đó nhưng nàng biết hắn chỉ có thể nằm một chỗ mà không thể né tránh!
Thế là nàng liền hướng về nơi đó nổ súng nhưng khiến nàng khó hiểu là dù nàng bắn như thế nào thì đốm đen đó không biến mất. Nàng chỉ có thể suy đoán một điều đó là nàng bắn trật!
Sau một lúc nổ súng không thành công thì nàng quyết định từ bỏ và quay người đi! Lâm Tiêu phía trên nhìn thấy nàng không ra tay nữa thì liền mỉm cười. Hắn định thu súng lại nhưng phát hiện có người đang chờ phục kích cô gái kia!
“Xem như là quà cảm ơn ngươi đã chơi với ta a!” Lâm Tiêu mỉm cười!
Đoàng! Đoàng!
Headshot! Headshot!
2 tên phục kích nàng liền lên bảng đếm số! Nữ nhân vẫn tiến về phía trước mà không hề biết gì! Lâm Tiêu lúc này liền thu súng lại! Hắn nằm ngửa ra và chờ đợi thời gian kết thúc!
Nửa giờ sau thì cuộc thi kết thúc!
Đám người liền bị dịch chuyển ra ngoài! Lâm Tiêu mở mắt ra sau đó đẩy cửa khoang và sách vali đi ra. Bởi vì Lâm Tiêu đã đạt được đủ số điểm để lên lớp nên hắn không quan tâm chuyện còn lại nữa mà cùng với Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân đi về!
Vừa ra khỏi khu quảng trường này thì liền có 2 người xuất hiện cản lại trước mặt Lâm Tiêu 3 người. 2 người này chính là thanh niên tuấn tú và Hà thiếu!
“Các ngươi là ai?” Lâm Tiêu nhíu mày hỏi!
“Xin lỗi vì đã làm phiền! Ta tên là Lợi Chí Thiên! Ta đến đây là để gặp Lâm Gia Hân!” thanh niên tuấn tú mỉm cười nói!
“Ngươi muốn gặp Gia Hân?” Lâm Tiêu nhướng mày nói!
“Đúng vậy! Ta biết ngươi là ca ca của Gia Hân nên ta đến đây là để xin phép cho ta được gặp riêng Gia Hân a!” Lợi Chí Thiên mỉm cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì nhếch mép cười, hắn hướng về Lâm Gia Hân bên cạnh hỏi:
“Gia Hân! Muội có muốn gặp riêng hắn hay không?”
“Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ở đây đi!” Lâm Gia Hân nhìn Lợi Chí Thiên lạnh nhạt nói!
Lợi Chí Thiên nghe vậy cười khổ sau đó hắn liền tiến lên hỏi chuyện với Lâm Gia Hân, Lâm Gia Hân từ đầu đến cuối đều lạnh nhạt trả lời. Lâm Tiêu không để ý đến mà hướng về Hà thiếu hỏi:
“Còn ngươi thì sao?”
Hà thiếu không để ý đến hắn mà liền đi đến trước mặt Lâm Chỉ Nhược lạnh nhạt nói:
“Ta không ngờ nàng lại có thể tạo ra một Địa Giáp! Với thiên phú của nàng thì chắc chắn sẽ được chọn vào trong năm thứ 6 ngay thôi! Ta muốn nói với nàng là ta sẽ đuổi kịp sau đó nàng sẽ không chạy thoát khỏi ta đâu!” nói xong hắn liền xoay người đi mất!
Lâm Tiêu sắc mặt là lạ, hắn quay sang hỏi Lâm Chỉ Nhược:
“Tên điên nào đây?”
“Ta cũng không biết! Ta chưa bao giờ gặp hắn a! Đã xấu xí còn ra vẻ lạnh lùng! Đúng là trên đời này loại người nào cũng có!” Lâm Chỉ Nhược nhìn về bóng lưng của Hà thiếu nói!
Lợi Chí Thiên bên cạnh nghe mà cố nhịn cười. Hắn nhớ rõ trước đây vì để tiếp xúc với Lâm Chỉ Nhược nên Hà thiếu đã gặp mặt nàng nhiều lần hỡn nữa còn tặng cho các nguyên liệu quý hiếm nhưng nay lại bị nhân gia trở mặt không nhìn!
Hắn tâm sự với Lâm Gia Hân một lúc thì tạm biệt đi mất!
“Còn hắn là ai vậy Gia Hân?” Lâm Tiêu hỏi Lâm Gia Hân!
“Con cũng không biết! Hắn tự nhiên hỏi con toàn những câu vô nghĩa!” Lâm Gia Hân lắc đầu nói!
“Học viện đúng là nhiều kẻ điên a!” Lâm Tiêu xoa cằm nói!
Lợi Chí Thiên cũng không biết hắn mới vừa cười trên nổi đau của người khác xong thì đến lược hắn.
Lâm Tiêu 3 người liền trở về ký túc xá. Bởi vì đã là năm 2 nên mọi người liền dọn qua khu ký túc xá năm 2. Lâm Gia Hân và Lâm Chỉ Nhược đã lên năm 2 trước nên đã được sắp xếp phòng sẵn. Bây giờ Lâm Tiêu chỉ việc dọn qua mà thôi!
Trên đường đi Lâm Tiêu liền hỏi Lâm Chỉ Nhược:
“Chỉ Nhược! Nếu là thế giới khác nhau thì có thể cùng phi thăng lên một thế giới được không?”
“Không thể thưa phụ thân! Bởi vì mỗi một thế giới có một Thiên Đạo riêng biệt! Mỗi một thế giới đều chia thành các tầng như Hạ Tầng, Trung Tầng, Cao Tầng, Thượng Tần! Việc phi thăng chính là đại diện cho việc chúng ta tiến lên một tầng cao hơn. Cho nên mỗi thế giới đều có kiểu phi thăng khác nhau!” Lâm Chỉ Nhược nói!
Nghe vậy thì Lâm Tiêu liền đứng lại! Lâm Gia Hân và Lâm Chỉ Nhược thấy vậy thì cũng liền đứng lại theo!
“Nếu như vậy thì 2 con không thể ở lại thế giới này nữa! Chúng ta phải quay về thôi!” Lâm Tiêu nói!
“Được thôi thưa Papa! Hiện nay con đã có thể tạo ra nhẫn không gian được rồi! Hơn nữa trong 1 năm này con đã có thể thu nhập được rất nhiều kim loại quý hiếm dùng để tạo ra bộ giáp mạnh hơn!” Lâm Chỉ Nhược cười nói!
“Được! Vậy giờ chúng ta về thôi!” Lâm Tiêu nói!
Sau đó hắn liền lấy ra thẻ thôi miên và nhìn vào!
“Ta cùng với 2 người con gái của ta sẽ quay về thế giới của chúng ta. Chúng ta quay trở về ngay tại thời điểm và địa điểm ta rời đi! Khi ta quay về thì giời gian sẽ tiếp tục chạy!”
Lâm Tiêu vừa nói xong thì liền có một lỗ đen xuất hiện và hút cả 3 người vào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.