Cực Hạn Thôi Miên

Chương 157: Trở về!!!

Hyuuuu

29/03/2020

Sau khi đánh bại xong nhóm người Lyon thì nhóm người Fairy Tail liền kéo nhau đi vào trong ngọn núi và đến trước khối băng với Deliora bên trong!

“Bây giờ chúng ta nên xử lí nó như thế nào đây Hayase?” Gray hỏi Hayase bên cạnh!

“Làm gì! Đương nhiên là giải băng sau đó xử lí nó rồi!” Lâm Tiêu cười nói!

“Nhưng mà....!” Gray muốn nói lại thôi!

“Ta đã được nghe chuyện rồi! Có phải chính sư phụ của cậu đã dùng thân xác của mình để hóa thành lớp băng và phong ấn Deliora lại không?” Lâm Tiêu nói!

“Đúng vậy!” Gray gật đầu!

“Mục đích lúc đầu của người đó có lẽ chính là ngăn chặn lại Deliora! Nhưng mà có lẽ người đó cũng chưa hoàn toàn hiểu hết Ice Shell đâu!” Lâm Tiêu cười nói!

“Ý cậu là sao?” Gray hỏi!

“Ice Shell là một cấm pháp cực mạnh! Nó không chỉ phong ấn một sinh vật lại mà còn đóng băng luôn sức mạnh và sự sống của sinh vật đó! Cậu tin ta đi, bây giờ thả nó ra thì cho dù là một mình cậu hoặc Natsu đều dư sức đánh bại nó!” Lâm Tiêu nói!

“Thật không?” Gray nhanh chóng nói!

“Đương nhiên là thật! Trong một lần đi làm nhiệm vụ ta đã tìm được một ghi chép về các loại cấm pháp trong đó có nhắc đến Ice Shell đấy!” Lâm Tiêu nói!

Sau đó hắn liền chậm rãi đi về phía khối băng, bởi vì Moon Drip đã bị Lâm Tiêu giải quyết nên mặt trăng đã dừng lại việc chiếu sáng xuống Deliora. Lâm Tiêu chậm rãi đặt tay lên khối băng và nhắm mắt lại.

“Tuy rằng đã nhiều năm vậy rồi nhưng mà vẫn còn lại một ít sinh mệnh lực a!” Lâm Tiêu nhếch mép cười nói!

Hắn thu tay lại và lui lại vài bước, hắn liền giang chân ra sau đó hơi hạ thấp thân thể xuống. Lâm Tiêu đưa 2 tay ra phía trước, giữa 2 bàn tay hắn liền xuất hiện một lục cầu.

Xung quanh khối băng của Deliora cũng liền xuất hiện 4 ma pháp trận bao vây tứ phía và một ma pháp trận bao vây trên đầu. Lập tức từ khối băng liền xuất hiện các dòng ma lực bay ra về phía các ma pháp trận màu xanh đó.

Răng rắc!

Khối băng bỗng nhiên nứt ra và màu dần chuyển sang nhạt đi. Một lúc lâu sau các dòng mau lực liền ngừng lại, Lâm Tiêu liền đập 2 tay vào nhau, 5 ma pháp trận màu xanh liền hóa thành các hạt năng lượng bay về phía tay của Lâm Tiêu.

Một lúc sau áng sáng biến mất, Lâm Tiêu buông tay ra và một đóa hoa tuyết liền xuất hiện trong tay của hắn.

Lúc này khối băng kia đã hoàn toàn chuyển sang màu trắng và vết nứt càng lúc càng lan rộng ra.

Rầm!!

Khối băng liền lập tức vở ra để lộ ra thân thể quái vật khổng lồ của Deliora.

Hống!!!!

Deliora liền hống lên một tiếng, tiếng rống của nó liền khiến cho mặt đất chấn động.



“Natsu! Còn lại giao cho cậu!” Lâm Tiêu cười nói!

“Được lắm!” Natsu đấm mạnh tay hưng phấn nói!

Lúc này Deliora cũng đã nhìn thấy mấy người Lâm Tiêu, nó liền vung nắm đấm về phía đám người, Natsu liền lấy tốc độ cực nhanh lao lên, nắm đấm của cậu liền được bao bọc trong một ngọn lửa.

Phanh!!

2 nắm đấm liền va chạm vào nhau tạo thành một tiếng vang thật lớn!

“Cậu biết không Gray! Khi mà Deliora ở thời kỳ đỉnh cao được gọi là Ác Ma của Tai Ương! Khi đó ta muốn giết cũng khá là khó khăn đấy, nhưng mà sư phụ của cậu lại, chẳng những giam cầm nó lại mà còn khiến cho nó mất đi toàn bộ sức mạnh của mình nữa! Cho nên nói đúng ta sư phụ của cậu chính là người đã hoàn toàn đánh bại được Deliora đấy! Cậu nên thấy tự hào về điều đó!” Lâm Tiêu cười nói!

Gray nghe vậy thì gật đầu sau đó chăm chú nhìn về phía Natsu và Deliora.

Răng rắc!!

Bỗng nhiên chỉ thấy tay của Deliora liền nứt ra sau đó liền vở nát, Natsu tiếp tục lao đến cậu đạp vào người Deliora sau đó nhảy lên cao, nắm đấm của Natsu liền được bao phủ trong một ngọn lửa đỏ rực và hóa thành một cái nắm đấm khổng lồ!

“Chết đi tên ác ma kia!” Natsu hét lớn!

Sau đó cậu liền đấm mạnh về phía Deliora!

Ầm!!

Một vụ nổ liền phát sinh sau đó là một ngọn lửa bốc lên cao, Deliora liền bị bao phủ trong ngọn lửa, nó rống lên một tiếng sau đó liền tiêu biến.

“Tưởng gì! Con quỷ của Zeref cũng chỉ có vậy thôi!” Natsu kiêu ngạo nói!

“Đã xong việc ở đây rồi thì chúng ta trở về thôi! Còn đi lãnh thưởng nữa!” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó mọi người liền đi ra khỏi ngọn núi, trên đường đi Lucy bỗng nhiên lên tiếng:

“Hayase này! Người trong làng nói rằng họ bị ảnh hưởng từ mặt trăng, nhưng mà tuy chúng ta đã giải quyết xong việc của Deliora nhưng mà mặt trăng vẫn còn màu tím a!”

Lâm Tiêu nghe vậy thì chợt nhớ đến, hắn ngữa đầu lên quan sát mặt trăng một lúc sau đó cười nói:

“Nếu vậy thì chúng ta phá hủy mặt trăng thôi!”

“Cái gì!!” Lucy và Gray cùng kinh ngạc nói!

“Hay lắm! Tôi thích ý tưởng đó đấy!” Natsu hưng phấn nói!

Sau đó mấy người liền đi về phía ngôi làng, người trong dân làng thấy mấy người Lâm Tiêu trở về thì liền đi đến hỏi thăm, Lâm Tiêu liền nói với họ sẽ phá hủy mặt trăng màu tím để giúp mọi người, mọi người nghe vậy thì liền mừng rở.



Lâm Tiêu liền gọi lấy Natsu đi đến ngọn lều cao nhất của ngôi làng, Lâm Tiêu vùng tạo ra một ngọn băng thương sau đó nói với Natsu:

“Natsu! Lát nữa tôi muốn cậu đấm thật mạnh vào ngọn thương này khiến nó bay về phía mặt trăng!”

“Cứ giao cho tớ!” Natsu đấm tay nói!

Sau đó Lâm Tiêu liền để ngọn băng thương lơ lững trên không! Natsu đi đến phía sau ngọn băng thương và đưa tay lên ngang eo để lấy đà. Toàn bộ cánh tay phải của Natsu liền nổi gân lên, Natsu đạp mạnh xuống sàn sau đó đấm mạnh vào đuôi của ngọn băng thương!

Ầm!!!

Một vụ nổ liền phát sinh, ngọn băng thương liền bay lên trời với tốc độ cực nhanh!

“Bay lên rồi!” Lucy và Gray đồng thanh nói!

Khi ngọn băng thương đang bay thì bỗng nhiên va chạm vào một thứ gì đó!

Răng rắc!!

Mặt trăng liền xuất hiện các vết nứt!

“Vở ra rồi!” Lucy và Gray đồng thanh la lên!

Vết nứt dần lan ra và lan ra khỏi mặt trăng, Lucy và Gray thấy cảnh này thì liền kinh ngạc, lập tức một lớp kính liền vở ra để lộ ra mặt trăng bình thường. Lâm Tiêu mỉm cười sau đó đi xuống dưới, nhưng lúc này lại xảy ra một chuyện khiến mọi người khó hiểu, đó là người dân trong đảo đều ôm đầu sau đó họ liền nói rằng họ nhớ ra bản thân họ thật ra chính là một tộc ác ma.

Nghe đến đây thì Lâm Tiêu liền hiển chuyện gì xảy ra, hắn liền giải thích cho mọi người. Mọi người nghe xong thì đã hiểu nguyên nhân vì sao!

Tối đó người trong làng liền đãi tiệc nhóm người Lâm Tiêu.

“Cái gì? Các người không có đủ tiền chi trả!!” Lucy hướng về trưởng làng lớn tiếng nói!

“Xin lỗi, xin lỗi! Bởi vì chúng tôi đã chờ đợi một thời gian dài mà không có ai đến giải quyết nên chúng tôi mới tăng tiền thưởng lên như vậy để mong có ai đó đến đây giúp chúng tôi! Nhưng mà cô yên tâm! Chúng tôi có thức khác để chi trả thay cho tiền mặt!” trưởng là nói!

Sau đó hắn liền lấy ra một chiếc hộp đưa cho Lucy, Lucy nhận lấy chiếc hộp đó sau đó liền mở ra.

“Woa!! Là chìa khóa vàng!” Lucy hưng phấn nói!

Đến sáng thì mọi người liền lên chiếc thuyền do Lâm Tiêu tạo ra và đi về, dĩ nhiên Lâm Tiêu đã phù phép chống say lên chiếc thuyền nên Natsu không sao cả.

“Đúng rồi! Sao tự nhiên 2 cậu lại chạy đến đây vậy?” Lâm Tiêu hỏi Natsu và Gray!

“À! Xem nữa quên mất! Chúng tớ đến đây là theo lời của Erza! Erza nói cậu dám cả gan dẫn một người không phải là pháp sư cấp S đi làm nhiệm vụ cấp S! Khi nào cậu về sẽ tính sổ với cậu!” Gray nói!

Ngay khí Gray vừa dứt câu thì chỉ thấy Lâm Tiêu nhìn về phía biển xa xắm, sau lưng hắn liền bốc lên một linh hồn và bay lên cao!

“Hayaseeee!!! Đừng đi mà!” Lucy hét lớn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Hạn Thôi Miên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook