Chương 468: Đây là chiêu gì
Mèo Yêu Thành Tinh
26/03/2024
“Quyền pháp của Vạn Tử Khang vô cùng cương mãnh, nếu đặt ở thời cổ đại chính là Triệu Vân, Lã Bố, mọi người xem nắm đấm của anh ta như thương, ngón tay sắc bén giống kiếm, chẳng phải giống Triệu Vân tay trái mang theo Long Đảm Lượng Ngân Thương, tay phải cầm Thanh Công Kiếm sao?”
“Anh ta dung hợp vũ khí của các vị tướng cổ đại vào trong võ công của mình, như vậy thì e rằng Lý Quân sẽ thua.”
“Thua cũng là bình thường, dù sao Lý Quân mới bao nhiêu tuổi chứ, còn Vạn Tử Khang đã bao nhiêu tuổi rồi, nếu Vạn Tử Khang trẻ lại mười năm, chưa chắc đã là đối thủ của Lý Quân, nhưng hiện tại Lý Quân không phải là đối thủ của Vạn Tử Khang”
Nhiều người trên sân phân tích một cách rành mạch.
Khác với sự căng thẳng của nhà họ Vạn, những người đứng xem đều mang tâm trạng khá hưng phấn thoải mái.
Dù sao ai chết cũng chẳng liên quan gì đến họ.
Bên kia, trên mặt Quách Thanh Sơn lộ vẻ lo lắng.
“Chẳng lẽ Điện chủ vô địch của chúng ta, thực sự không bằng Vạn Tử Khang sao?”
Quách Thanh Sơn nhíu mày suy nghĩ.
Lương Dũng bên cạnh như đoán được tâm tư của hắn, nhàn nhạt cười n n chủ bách chiến bách thẳng, yên tâm đi”
Vạn Tử Khang thừa thẳng truy kích, đánh cho Lý Quân liên tục lùi lại, trên mặt nở nụ cười đắc ý.
Nhìn qua giống như Lý Quân sắp bị đánh bại, tình thế vô cùng nguy hiểm.
Khiến cho Tống Chân, Giang Mi và những người khác đều vô cùng thấp thỏm lo lắng cho anh.
“Võ đạo nhân gian, anh quả thực sắp đi đến đỉnh cao, chỉ là chưa đạt đến cảnh giới Kiến Thần Bất Hoại mà thôi, nếu anh không phải là người nhà họ Vạn, tôi thật sự rất nể anh đấy, đáng tiếc!” Lý Quân lúc đầu muốn xem võ đạo nhân gian nếu tu luyện đến cực hạn sẽ mạnh đến cỡ nào, nên chủ yếu né tránh, không sử dụng Thương Long Quyết, đương nhiên rơi vào thế yếu.
Nhưng hiện tại anh đã nắm được rồi, đương nhiên không cần phải tiếp tục né tránh nữa.
Nghĩ vậy, Lý Quân đột ngột lùi lại một bước.
Thân hình vốn đang né tránh bỗng chốc như đứng yên như cọc sắt.
Trong khoảnh khắc, mọi người như nhìn thấy một ngọn núi sừng sững đứng đó, mang lại cho người ta cảm giác không thể lay chuyển.
“Sao vậy, muốn lấy lại khí thế sao? Muộn rồi!”
Vạn Tử Khang không nhận thức được nguy hiểm, chỉ cười lạnh.
Nằm đấm của anh ta như cây thương sắt, trong không khí vang lên tiếng nổ lách tách, khí thế sắc bén hung hăng đâm vào ngực Lý Quân.
Trong quá trình rèn luyện ở Chiến Bộ, Vạn Tử Khang luôn cho rằng mình là chiến tướng mạnh mẽ nhất thời đại nên cũng dung hợp ý tưởng này vào trong Quyền Ý, ra chiêu rất cương mãnh, là thiên tài từ trước đến nay chưa từng có.
Lý Quân đột nhiên dừng lại, Vạn Tử Khang đoán Lý Quân định lấy lại khí thế nên bắt buộc phải cứng đổi cứng với anh ta.
Anh ta muốn dùng một quyền này đấm chết Lý Quân!
“Ầm ầm!”
Vạn Tử Khang bước chân về phía trước, hóa thành một đường thắng sắc bén, trong nháy mắt đã đến trước mặt Lý Quân, quyết tâm giết chết anh, người ngoài chỉ có thể nhìn thấy một bóng ảnh.
Nhưng nào ngờ nắm đấm của anh ta vừa mới đến gần cơ thể Lý Quân, đột nhiên mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội.
Một nắm đấm từ ngực Lý Quân lao thắng ra.
Lực gió bốn phía nổ tung, như muôn vàn mũi tên cùng lúc bản về phía Vạn Tử Khang.
“Đây là chiêu gì?”
Sắc mặt Vạn Tử Khang lập tức biến đổi
Chiêu thức sắc bén như vậy, đặc biệt là sự rung động của mặt đất lúc nãy, đó là kết quả của việc Lý Quân dùng lực ở chân.
Nắm đấm như pháo thép, gió thổi sấm động.
Lúc này Vạn Tử Khang đã không kịp né tránh, chỉ có thể cứng rắn nghênh đón chiêu này.
Chỉ trong chớp mắt.
“Ầm!
Vạn Tử Khang bị Lý Quân nện quyền ngay ngực, cả người bay ngược ra xa, hơn mười mét mới rơi xuống đất, liên tục lùi lại vài bước mới có thể thoát khỏi chấn động từ nắm đấm của Lý Quân.
“Lúc trước cậu ta không hề đánh trả, chỉ biết né tránh, sao lại đột nhiên bộc phát ra thực lực mạnh mẽ đến vậy! Chẳng lẽ tất cả là do cậu ta giả vờ để thăm dò mình! Xem ra mình coi thường cậu ta rồi!”
'Vạn Tử Khang xoa ngực đang đau nhức, hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể cuộn trào, cú đấm này khiến anh ta bị thương không nhẹ.
Còn Lý Quân thì phủi tay áo, khoanh tay trước ngực, ngạo nghễ nhìn Vạn Tử Khang.
Cuối cùng anh cũng bắt đầu thể hiện thực lực chân chính của mình.
“Anh ta dung hợp vũ khí của các vị tướng cổ đại vào trong võ công của mình, như vậy thì e rằng Lý Quân sẽ thua.”
“Thua cũng là bình thường, dù sao Lý Quân mới bao nhiêu tuổi chứ, còn Vạn Tử Khang đã bao nhiêu tuổi rồi, nếu Vạn Tử Khang trẻ lại mười năm, chưa chắc đã là đối thủ của Lý Quân, nhưng hiện tại Lý Quân không phải là đối thủ của Vạn Tử Khang”
Nhiều người trên sân phân tích một cách rành mạch.
Khác với sự căng thẳng của nhà họ Vạn, những người đứng xem đều mang tâm trạng khá hưng phấn thoải mái.
Dù sao ai chết cũng chẳng liên quan gì đến họ.
Bên kia, trên mặt Quách Thanh Sơn lộ vẻ lo lắng.
“Chẳng lẽ Điện chủ vô địch của chúng ta, thực sự không bằng Vạn Tử Khang sao?”
Quách Thanh Sơn nhíu mày suy nghĩ.
Lương Dũng bên cạnh như đoán được tâm tư của hắn, nhàn nhạt cười n n chủ bách chiến bách thẳng, yên tâm đi”
Vạn Tử Khang thừa thẳng truy kích, đánh cho Lý Quân liên tục lùi lại, trên mặt nở nụ cười đắc ý.
Nhìn qua giống như Lý Quân sắp bị đánh bại, tình thế vô cùng nguy hiểm.
Khiến cho Tống Chân, Giang Mi và những người khác đều vô cùng thấp thỏm lo lắng cho anh.
“Võ đạo nhân gian, anh quả thực sắp đi đến đỉnh cao, chỉ là chưa đạt đến cảnh giới Kiến Thần Bất Hoại mà thôi, nếu anh không phải là người nhà họ Vạn, tôi thật sự rất nể anh đấy, đáng tiếc!” Lý Quân lúc đầu muốn xem võ đạo nhân gian nếu tu luyện đến cực hạn sẽ mạnh đến cỡ nào, nên chủ yếu né tránh, không sử dụng Thương Long Quyết, đương nhiên rơi vào thế yếu.
Nhưng hiện tại anh đã nắm được rồi, đương nhiên không cần phải tiếp tục né tránh nữa.
Nghĩ vậy, Lý Quân đột ngột lùi lại một bước.
Thân hình vốn đang né tránh bỗng chốc như đứng yên như cọc sắt.
Trong khoảnh khắc, mọi người như nhìn thấy một ngọn núi sừng sững đứng đó, mang lại cho người ta cảm giác không thể lay chuyển.
“Sao vậy, muốn lấy lại khí thế sao? Muộn rồi!”
Vạn Tử Khang không nhận thức được nguy hiểm, chỉ cười lạnh.
Nằm đấm của anh ta như cây thương sắt, trong không khí vang lên tiếng nổ lách tách, khí thế sắc bén hung hăng đâm vào ngực Lý Quân.
Trong quá trình rèn luyện ở Chiến Bộ, Vạn Tử Khang luôn cho rằng mình là chiến tướng mạnh mẽ nhất thời đại nên cũng dung hợp ý tưởng này vào trong Quyền Ý, ra chiêu rất cương mãnh, là thiên tài từ trước đến nay chưa từng có.
Lý Quân đột nhiên dừng lại, Vạn Tử Khang đoán Lý Quân định lấy lại khí thế nên bắt buộc phải cứng đổi cứng với anh ta.
Anh ta muốn dùng một quyền này đấm chết Lý Quân!
“Ầm ầm!”
Vạn Tử Khang bước chân về phía trước, hóa thành một đường thắng sắc bén, trong nháy mắt đã đến trước mặt Lý Quân, quyết tâm giết chết anh, người ngoài chỉ có thể nhìn thấy một bóng ảnh.
Nhưng nào ngờ nắm đấm của anh ta vừa mới đến gần cơ thể Lý Quân, đột nhiên mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội.
Một nắm đấm từ ngực Lý Quân lao thắng ra.
Lực gió bốn phía nổ tung, như muôn vàn mũi tên cùng lúc bản về phía Vạn Tử Khang.
“Đây là chiêu gì?”
Sắc mặt Vạn Tử Khang lập tức biến đổi
Chiêu thức sắc bén như vậy, đặc biệt là sự rung động của mặt đất lúc nãy, đó là kết quả của việc Lý Quân dùng lực ở chân.
Nắm đấm như pháo thép, gió thổi sấm động.
Lúc này Vạn Tử Khang đã không kịp né tránh, chỉ có thể cứng rắn nghênh đón chiêu này.
Chỉ trong chớp mắt.
“Ầm!
Vạn Tử Khang bị Lý Quân nện quyền ngay ngực, cả người bay ngược ra xa, hơn mười mét mới rơi xuống đất, liên tục lùi lại vài bước mới có thể thoát khỏi chấn động từ nắm đấm của Lý Quân.
“Lúc trước cậu ta không hề đánh trả, chỉ biết né tránh, sao lại đột nhiên bộc phát ra thực lực mạnh mẽ đến vậy! Chẳng lẽ tất cả là do cậu ta giả vờ để thăm dò mình! Xem ra mình coi thường cậu ta rồi!”
'Vạn Tử Khang xoa ngực đang đau nhức, hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể cuộn trào, cú đấm này khiến anh ta bị thương không nhẹ.
Còn Lý Quân thì phủi tay áo, khoanh tay trước ngực, ngạo nghễ nhìn Vạn Tử Khang.
Cuối cùng anh cũng bắt đầu thể hiện thực lực chân chính của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.