Chương 68: Không biết
Mèo Yêu Thành Tinh
18/01/2024
Ngay khi bóng dáng của Lý Quân biến mất, những người làm mới cả gan chạy đến bên cánh cửa.
Khi nhìn thấy tình trạng thảm hại ở đằng sau cánh cửa, bọn họ không khỏi bị dọa sợ đến kinh hồn bạt vía.
Một phú nhị đại vội vàng chạy đến trước mặt Trương Bưu.
“Trương gia, anh làm sao vậy!"
Trương Bưu ôm ngực, thê thảm như một con chó chết, chỉ có ánh mắt là vô cùng độc ác.
“Lý Quân, cậu điên rồi, thù này tôi nhất định sẽ trả lại cho. cậu gấp trăm ngàn lần...”
Lời nói vừa phát ra lại không cẩn thận động đến vết thương của hẳn, một ngụm máu tươi phun ra ngoài.
Xe cứu thương nhanh chóng đến, đưa đám người bị thương nặng của nhà họ Trương đến bệnh viện.
Những chuyện liên quan đến đã xảy ra ở Lục Hợp Cư trong nháy mắt đã được lan truyền đi khắp vòng trong thượng lưu ở Sở Châu.
“Nghe nói Hổ Đầu Thái Bảo Trương Bưu vừa mới trở lại Sở Châu đã bị người ta đánh.”
“Lồng ngực đều bị đánh nát, phải nằm trong phòng ICU, đang được cấp cứu hồi sức, không biết có sống sót được hay không”
“Hản là vì An Đông vừa nhận chức gia chủ nhà họ An, địa vị được nâng cao như nước lên, chính là vào thời điểm đắc ý nhất hẳn vậy mà áo gấm về quê lại suýt chút nữa bị người ta giết chết, này thật đủ thảm nha!”
Rất nhiều người đều đang suy đoán, rốt cuộc là người nào đã ra tay ở Lục Hợp Cư.
“Nghe nói là một chàng trai trẻ...” Ở biệt thự số 13 của Tây Tử Đường.
Đường Trúc ôm đồ ăn vặt xem tivi, group chat trong điện thoại của cô đột nhiên giống như bị nổ tung.
Trong chớp mắt, bên trong group chat đã xuất hiện hàng trăm tin nhăn, tất cả đều rất khó coi.
“Vương Quân Dã, cậu ba của nhà họ Vương vừa mới bị đánh ở Sở Châu, bây giờ đến cả Hổ Đầu Thái Bảo Trương Bửu cũng bị xử lý, Sở Châu thật là ngọa hổ tàng long.”
“Không ngờ một Sở Châu nho nhỏ lại là một nơi đầm rồng hang hổ, có thể nói là lăng mộ của con cháu thế gia rồi nha:
“Chỉ là không biết người ra tay chính là ai, tôi cũng muốn đi bái lạy người đó một chút.”
Trương Bưu bị đánh?
Xem hết lịch sử tin nhắn ở phía trên, trên mặt Đường Trúc. không khỏi lộ ra sự ngạc nhiên.
Lúc này cô đang mặc một chiếc quần ngắn, hai bên đùi trắng nõn nà đan vào cùng một chỗ, nhìn điện thoại di động, lòng hiếu kỳ cũng bị trỗi dậy.
Trương Bưu được mệnh danh là Hổ Đầu Thái Bảo, khổ luyện tập võ đã đạt đến trình độ cao thủ.
Có thể đánh hän đến mức phải năm ICU thì không biết chàng trai trẻ đó là thần thánh phương nào?
Nghĩ đến đây, Đường Trúc không khỏi lấy một cái điện thoại di động khác ra.
Đây là điện thoại di động được quân đội xử lý chuyên nghiệp cung cấp cho cô, có thể ngăn chặn việc bị nghe trộm, bên trong cũng có rất nhiều dãy số bí mật.
Cô do dự một lúc rồi nhấn nút quay số.
“Này, điều tra giúp tôi danh tính của chàng trai trẻ đã ra tay ở Lục Hợp Cư rốt cuộc là ai...”
“Số điện thoại bạn đang gọi tạm thời không liên lạc được”
Ở bên kia, trong phòng khách của nhà họ Bạch. Bạch Vi gọi cho Trương Siêu liên tục bảy tám cuộc điện thoại, đều chỉ có một kết quả giống nhau, cô không khỏi tức giận thở hät một hơi, ném điện thoại lên ghế sô pha.
“Tên Trương Siêu này, xảy ra chuyện gì vậy? Đã nói buổi chiều gặp mặt, vậy mà điện thoại lại không nghe máy”
“Không phải là Lý Quân đã nói gì với Trương Siêu rồi chứ?”
Bạch Vi cau mày, do dự một chút, rồi lại cầm điện thoại di động lên, gọi điện cho Lý Quân.
“Này, Lý Quân, tại sao Trương Siêu lại không trả lời điện thoại của em? Anh có biết lý do không vậy?”
Điện thoại vừa mới kết nối, Bạch Vi nóng lòng chất vấn.
“Không biết.”
Ngay sau đó Lý Quân lập tức cúp điện thoại, lớn tiếng mắng một câu: “Đồ ngu ngốc.”
Anh cởi áo khoác ra, đi xuống tầng hầm để luyện quyền.
Sáng sớm hôm sau, Lý Quân nhận được cuộc điện thoại của Chu Bỉnh Khôn.
Lần trước Lý Quân nói muốn giúp Chu Bỉnh Khôn thẩm định.
Trong tù hội tụ nhiều nhân tài của nhiều ngành nghề khác nhau, đối với văn hóa chơi đồ cổ, Lý Quân chính là người tiếp xúc nhiều nhất.
Ngoài ra, còn có các loại y học tài chính, thậm chí còn có phong thủy, Lý Quân cũng học được rất nhiều thứ.
Trong tù không có cơ hội luyện tập, lần này Lý Quân và Chu Bỉnh Khôn cùng nhau xuất phát, Lý Quân cũng có chút kích động.
Chu Bỉnh Khôn kêu tài xế đến đón Lý Quân, sau đó mới đi đến sân bay.
“Lần này chúng ta đi đến khu phía Nam bên cạnh, đi đi về về khoảng chừng bảy ngày, người mà chúng ta sẽ gặp chính là Đại vương Ngọc Thạch, trong tay hẳn có rất nhiều bảo vật.” Chu Bỉnh Khôn giới thiệu với Lý Quân.
Khi nhìn thấy tình trạng thảm hại ở đằng sau cánh cửa, bọn họ không khỏi bị dọa sợ đến kinh hồn bạt vía.
Một phú nhị đại vội vàng chạy đến trước mặt Trương Bưu.
“Trương gia, anh làm sao vậy!"
Trương Bưu ôm ngực, thê thảm như một con chó chết, chỉ có ánh mắt là vô cùng độc ác.
“Lý Quân, cậu điên rồi, thù này tôi nhất định sẽ trả lại cho. cậu gấp trăm ngàn lần...”
Lời nói vừa phát ra lại không cẩn thận động đến vết thương của hẳn, một ngụm máu tươi phun ra ngoài.
Xe cứu thương nhanh chóng đến, đưa đám người bị thương nặng của nhà họ Trương đến bệnh viện.
Những chuyện liên quan đến đã xảy ra ở Lục Hợp Cư trong nháy mắt đã được lan truyền đi khắp vòng trong thượng lưu ở Sở Châu.
“Nghe nói Hổ Đầu Thái Bảo Trương Bưu vừa mới trở lại Sở Châu đã bị người ta đánh.”
“Lồng ngực đều bị đánh nát, phải nằm trong phòng ICU, đang được cấp cứu hồi sức, không biết có sống sót được hay không”
“Hản là vì An Đông vừa nhận chức gia chủ nhà họ An, địa vị được nâng cao như nước lên, chính là vào thời điểm đắc ý nhất hẳn vậy mà áo gấm về quê lại suýt chút nữa bị người ta giết chết, này thật đủ thảm nha!”
Rất nhiều người đều đang suy đoán, rốt cuộc là người nào đã ra tay ở Lục Hợp Cư.
“Nghe nói là một chàng trai trẻ...” Ở biệt thự số 13 của Tây Tử Đường.
Đường Trúc ôm đồ ăn vặt xem tivi, group chat trong điện thoại của cô đột nhiên giống như bị nổ tung.
Trong chớp mắt, bên trong group chat đã xuất hiện hàng trăm tin nhăn, tất cả đều rất khó coi.
“Vương Quân Dã, cậu ba của nhà họ Vương vừa mới bị đánh ở Sở Châu, bây giờ đến cả Hổ Đầu Thái Bảo Trương Bửu cũng bị xử lý, Sở Châu thật là ngọa hổ tàng long.”
“Không ngờ một Sở Châu nho nhỏ lại là một nơi đầm rồng hang hổ, có thể nói là lăng mộ của con cháu thế gia rồi nha:
“Chỉ là không biết người ra tay chính là ai, tôi cũng muốn đi bái lạy người đó một chút.”
Trương Bưu bị đánh?
Xem hết lịch sử tin nhắn ở phía trên, trên mặt Đường Trúc. không khỏi lộ ra sự ngạc nhiên.
Lúc này cô đang mặc một chiếc quần ngắn, hai bên đùi trắng nõn nà đan vào cùng một chỗ, nhìn điện thoại di động, lòng hiếu kỳ cũng bị trỗi dậy.
Trương Bưu được mệnh danh là Hổ Đầu Thái Bảo, khổ luyện tập võ đã đạt đến trình độ cao thủ.
Có thể đánh hän đến mức phải năm ICU thì không biết chàng trai trẻ đó là thần thánh phương nào?
Nghĩ đến đây, Đường Trúc không khỏi lấy một cái điện thoại di động khác ra.
Đây là điện thoại di động được quân đội xử lý chuyên nghiệp cung cấp cho cô, có thể ngăn chặn việc bị nghe trộm, bên trong cũng có rất nhiều dãy số bí mật.
Cô do dự một lúc rồi nhấn nút quay số.
“Này, điều tra giúp tôi danh tính của chàng trai trẻ đã ra tay ở Lục Hợp Cư rốt cuộc là ai...”
“Số điện thoại bạn đang gọi tạm thời không liên lạc được”
Ở bên kia, trong phòng khách của nhà họ Bạch. Bạch Vi gọi cho Trương Siêu liên tục bảy tám cuộc điện thoại, đều chỉ có một kết quả giống nhau, cô không khỏi tức giận thở hät một hơi, ném điện thoại lên ghế sô pha.
“Tên Trương Siêu này, xảy ra chuyện gì vậy? Đã nói buổi chiều gặp mặt, vậy mà điện thoại lại không nghe máy”
“Không phải là Lý Quân đã nói gì với Trương Siêu rồi chứ?”
Bạch Vi cau mày, do dự một chút, rồi lại cầm điện thoại di động lên, gọi điện cho Lý Quân.
“Này, Lý Quân, tại sao Trương Siêu lại không trả lời điện thoại của em? Anh có biết lý do không vậy?”
Điện thoại vừa mới kết nối, Bạch Vi nóng lòng chất vấn.
“Không biết.”
Ngay sau đó Lý Quân lập tức cúp điện thoại, lớn tiếng mắng một câu: “Đồ ngu ngốc.”
Anh cởi áo khoác ra, đi xuống tầng hầm để luyện quyền.
Sáng sớm hôm sau, Lý Quân nhận được cuộc điện thoại của Chu Bỉnh Khôn.
Lần trước Lý Quân nói muốn giúp Chu Bỉnh Khôn thẩm định.
Trong tù hội tụ nhiều nhân tài của nhiều ngành nghề khác nhau, đối với văn hóa chơi đồ cổ, Lý Quân chính là người tiếp xúc nhiều nhất.
Ngoài ra, còn có các loại y học tài chính, thậm chí còn có phong thủy, Lý Quân cũng học được rất nhiều thứ.
Trong tù không có cơ hội luyện tập, lần này Lý Quân và Chu Bỉnh Khôn cùng nhau xuất phát, Lý Quân cũng có chút kích động.
Chu Bỉnh Khôn kêu tài xế đến đón Lý Quân, sau đó mới đi đến sân bay.
“Lần này chúng ta đi đến khu phía Nam bên cạnh, đi đi về về khoảng chừng bảy ngày, người mà chúng ta sẽ gặp chính là Đại vương Ngọc Thạch, trong tay hẳn có rất nhiều bảo vật.” Chu Bỉnh Khôn giới thiệu với Lý Quân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.