Chương 330: Mau trốn đi!
Mèo Yêu Thành Tinh
11/03/2024
Tên tay súng bắn tỉa kia ôm súng của mình, ngã xuống từ cửa khoang, nặng nề nện xuống núi giả ở phía xa.
Sau khi thân thể rơi xuống đất, bản lên rất nhiều thịt vụn.
Nhìn thấy một màn như vậy, các tay súng bản tỉa khác trên trực thăng đều kinh hồn bạt vía thu súng lại.
Trực thăng cũng nhanh chóng cất cánh lên cao hơn, muốn rời xa nhân vật nguy hiểm như Lý Quân.
Bầu không khí vô cùng căng thẳng. Đám người Diệp Hoa không khỏi run lên.
Thủ đoạn như vậy, quả thực không phải người bình thường có thể làm được, cho dù là Tông Sư cũng không làm được.
Vậy thực lực của Lý Quân là gì, là thiên nhân trong truyền thuyết sao?
Ngay lúc này.
Diệp Hoa có chút hối hận vì đã lội vào vũng nước đục này.
Một đấm giết chết Hoá Kình, cách mấy trăm mét đánh rơi tay súng bắn tỉa trên trực thăng, chỉ sợ là tất cả mọi người cùng ra tay, cũng đánh không lại Lý Quân.
Chuyện xảy ra ở nhà họ Hà, đã sớm náo loạn cả thủ đô, vô số gia tộc đều đang chú ý nơi này.
Chỉ có điều khi bọn họ biết ba gia tộc hàng đầu là nhà họ Diệp, nhà họ Thich và nhà họ Cừu cùng nhau đến đây thì đã biết đây không phải chuyện bọn họ có khả năng nhúng tay.
Cho nên cũng không có ai tùy tiện đến xem xét tình hình. Ngay cả Lục Phiến Môn cũng lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng mà mặc dù bọn họ không tới gần, cũng thấy được trực thăng rất nhanh cất cánh bay cao, ai nấy đều nhíu mày.
Có thể tưởng tượng được, tình hình chiến đấu phía dưới kịch liệt cỡ nào.
Chẳng lẽ dùng cả vũ khí cỡ lớn, nếu không làm sao có thể uy hiếp đến trực thăng trên cao mấy trăm mét chứ!
“Lý Quân, có chuyện gì có thể từ từ nói...”
Quách Hiếu Nho lúc trước vô cùng kiêu ngạo, giờ phút này thật cẩn thận mở miệng.
“Xì!”
Lời còn chưa nói xong, giữa trán Quách Hiếu Nho xuất hiện lỗ máu, gã lui về phía sau hai bước, sau đó thân thể thẳng tắp ngã xuống đất.
Cứ vậy bị giết chết.
Mọi người trong sân ai nấy đều thấy vô cùng lạnh lễo.
Quá tàn nhẫn.
Quách Hiếu Nho rõ ràng đã chịu thua, Lý Quân vẫn không buông tha gã.
Lý Quân giống như một vị Sát Thần, sau khi giết chết Quách Hiếu Nho thì tiếp tục đi về hướng Diệp Hoa.
Lúc này Diệp Hoa không có chút bình tĩnh nào của người gia chủ, ông ta sợ đến mức không ngừng lui về phía sau.
“Không cho phép làm hại gia chủ của tôi.”
Một cao thủ Hóa Kình trung thành đột nhiên hành động, đánh úp về phía Lý Quân.
Lý Quân giơ tay ngăn cản công kích của đối phương, đồng thời hai tay bắt lấy bả vai đối phương, dùng sức xé.
“Phốc xuy!”
Thân thể đối phương trực tiếp bị xé thành hai nửa, máu tươi bắn tung tóe, vẩy khắp mặt đất.
“Têt”
Tất cả mọi người ở đây sợ tới mức hít sâu vài ngụm, trong lòng dâng lên sợ hãi cực lớn.
Những người này đều là đại nhân vật có quyền sinh sát trong tay, nhưng cũng chưa từng thấy qua hình ảnh máu tanh như thế này.
Quả thực không khác gì ma quỷ.
Lý Quân đem thi thể xé thành hai mảnh ném xuống đất, tiếp tục đi về phía Diệp Hoa.
Lúc này, không ai dám ra tay ngăn cản anh. “Quỳ xuống!” Lý Quân quát to một tiếng, khí thế trên người bộc phát ra.
Loại khí thế này giống như mưa rào cuồng phong, dưới khí thế này, Diệp Hoa “Bùm” một tiếng quỳ trên mặt đất.
Đường đường là gia chủ nhà họ Diệp, giờ khắc này ở trước mặt Lý Quân giống như con kiến hôi.
“Đừng giết tôi...”
Diệp Hoa cố gắng mở miệng cầu xin tha thứ. Chỉ trong chớp mắt.
“Bùm!”
Bàn tay Lý Quân trực tiếp vỗ xuống, máu tươi từ đỉnh đầu Diệp Hoa chảy lênh láng.
“Mau trốn đi!”
Những người đứng đầu còn lại của các gia tộc đều sợ hãi và bỏ chạy tán loạn.
Khóe miệng Lý Quân lại gợi lên một nụ cười tàn nhãn, thân thể hóa thành dư ảnh, đuổi theo.
Mười mấy phút sau. Lý Quân đứng ở nơi đó, dưới chân là một đống thi thể.
Mấy vị gia chủ của các gia tộc, bao gồm cả cao thủ Hoá Kình bọn họ mang đến, toàn bộ đã bị Lý Quân đánh chết.
Sau khi giết người xong, Lý Quân trực tiếp xoay người rời đi, để lại đám người Đường Trúc nhìn cảnh hoang tàn trước mắt, ngơ ngác trong gió.
Nửa ngày sau, chuyện nhà họ Hà phát sinh thảm án truyền khắp thủ đô, toàn bộ thủ đô đều náo loạn.
Mà lúc này Lý Quân đã về tới Sở Châu. Sau khi thay một bộ quần áo mới, anh đứng trước cửa sổ biệt thự, lẩm bẩm:
“Xem ra Thương Long Quyết này không thể dễ dàng sử dụng được, nếu không phải có một trận chém giết kia, sát khí sẽ làm cơ thể của mình nổ tung...”
Sau khi thân thể rơi xuống đất, bản lên rất nhiều thịt vụn.
Nhìn thấy một màn như vậy, các tay súng bản tỉa khác trên trực thăng đều kinh hồn bạt vía thu súng lại.
Trực thăng cũng nhanh chóng cất cánh lên cao hơn, muốn rời xa nhân vật nguy hiểm như Lý Quân.
Bầu không khí vô cùng căng thẳng. Đám người Diệp Hoa không khỏi run lên.
Thủ đoạn như vậy, quả thực không phải người bình thường có thể làm được, cho dù là Tông Sư cũng không làm được.
Vậy thực lực của Lý Quân là gì, là thiên nhân trong truyền thuyết sao?
Ngay lúc này.
Diệp Hoa có chút hối hận vì đã lội vào vũng nước đục này.
Một đấm giết chết Hoá Kình, cách mấy trăm mét đánh rơi tay súng bắn tỉa trên trực thăng, chỉ sợ là tất cả mọi người cùng ra tay, cũng đánh không lại Lý Quân.
Chuyện xảy ra ở nhà họ Hà, đã sớm náo loạn cả thủ đô, vô số gia tộc đều đang chú ý nơi này.
Chỉ có điều khi bọn họ biết ba gia tộc hàng đầu là nhà họ Diệp, nhà họ Thich và nhà họ Cừu cùng nhau đến đây thì đã biết đây không phải chuyện bọn họ có khả năng nhúng tay.
Cho nên cũng không có ai tùy tiện đến xem xét tình hình. Ngay cả Lục Phiến Môn cũng lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng mà mặc dù bọn họ không tới gần, cũng thấy được trực thăng rất nhanh cất cánh bay cao, ai nấy đều nhíu mày.
Có thể tưởng tượng được, tình hình chiến đấu phía dưới kịch liệt cỡ nào.
Chẳng lẽ dùng cả vũ khí cỡ lớn, nếu không làm sao có thể uy hiếp đến trực thăng trên cao mấy trăm mét chứ!
“Lý Quân, có chuyện gì có thể từ từ nói...”
Quách Hiếu Nho lúc trước vô cùng kiêu ngạo, giờ phút này thật cẩn thận mở miệng.
“Xì!”
Lời còn chưa nói xong, giữa trán Quách Hiếu Nho xuất hiện lỗ máu, gã lui về phía sau hai bước, sau đó thân thể thẳng tắp ngã xuống đất.
Cứ vậy bị giết chết.
Mọi người trong sân ai nấy đều thấy vô cùng lạnh lễo.
Quá tàn nhẫn.
Quách Hiếu Nho rõ ràng đã chịu thua, Lý Quân vẫn không buông tha gã.
Lý Quân giống như một vị Sát Thần, sau khi giết chết Quách Hiếu Nho thì tiếp tục đi về hướng Diệp Hoa.
Lúc này Diệp Hoa không có chút bình tĩnh nào của người gia chủ, ông ta sợ đến mức không ngừng lui về phía sau.
“Không cho phép làm hại gia chủ của tôi.”
Một cao thủ Hóa Kình trung thành đột nhiên hành động, đánh úp về phía Lý Quân.
Lý Quân giơ tay ngăn cản công kích của đối phương, đồng thời hai tay bắt lấy bả vai đối phương, dùng sức xé.
“Phốc xuy!”
Thân thể đối phương trực tiếp bị xé thành hai nửa, máu tươi bắn tung tóe, vẩy khắp mặt đất.
“Têt”
Tất cả mọi người ở đây sợ tới mức hít sâu vài ngụm, trong lòng dâng lên sợ hãi cực lớn.
Những người này đều là đại nhân vật có quyền sinh sát trong tay, nhưng cũng chưa từng thấy qua hình ảnh máu tanh như thế này.
Quả thực không khác gì ma quỷ.
Lý Quân đem thi thể xé thành hai mảnh ném xuống đất, tiếp tục đi về phía Diệp Hoa.
Lúc này, không ai dám ra tay ngăn cản anh. “Quỳ xuống!” Lý Quân quát to một tiếng, khí thế trên người bộc phát ra.
Loại khí thế này giống như mưa rào cuồng phong, dưới khí thế này, Diệp Hoa “Bùm” một tiếng quỳ trên mặt đất.
Đường đường là gia chủ nhà họ Diệp, giờ khắc này ở trước mặt Lý Quân giống như con kiến hôi.
“Đừng giết tôi...”
Diệp Hoa cố gắng mở miệng cầu xin tha thứ. Chỉ trong chớp mắt.
“Bùm!”
Bàn tay Lý Quân trực tiếp vỗ xuống, máu tươi từ đỉnh đầu Diệp Hoa chảy lênh láng.
“Mau trốn đi!”
Những người đứng đầu còn lại của các gia tộc đều sợ hãi và bỏ chạy tán loạn.
Khóe miệng Lý Quân lại gợi lên một nụ cười tàn nhãn, thân thể hóa thành dư ảnh, đuổi theo.
Mười mấy phút sau. Lý Quân đứng ở nơi đó, dưới chân là một đống thi thể.
Mấy vị gia chủ của các gia tộc, bao gồm cả cao thủ Hoá Kình bọn họ mang đến, toàn bộ đã bị Lý Quân đánh chết.
Sau khi giết người xong, Lý Quân trực tiếp xoay người rời đi, để lại đám người Đường Trúc nhìn cảnh hoang tàn trước mắt, ngơ ngác trong gió.
Nửa ngày sau, chuyện nhà họ Hà phát sinh thảm án truyền khắp thủ đô, toàn bộ thủ đô đều náo loạn.
Mà lúc này Lý Quân đã về tới Sở Châu. Sau khi thay một bộ quần áo mới, anh đứng trước cửa sổ biệt thự, lẩm bẩm:
“Xem ra Thương Long Quyết này không thể dễ dàng sử dụng được, nếu không phải có một trận chém giết kia, sát khí sẽ làm cơ thể của mình nổ tung...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.