Chương 248: Tôi ngồi đâu được
Mèo Yêu Thành Tinh
11/02/2024
"Vừa rồi anh có nghe thấy không? Cậu ta nói mình là gia tộc đứng đầu Sở Châu, đúng là buồn cười."
"Tốt xấu gì thì Vương Uyển Uyển cũng là cô cả nhà họ Vương, sao lại dây dưa với loại người này, tôi nghĩ con gái nhà họ Vương bị người ta lừa rồi."
"Nghe nói cô cả nhà họ Vương cũng là một tài nữ nổi danh, chẳng lẽ lại không có năng lực phân biệt sao?”
"Anh không nghe thấy Hồ Lệ nói sao, gần đây nhà họ Vương đang vay tiền khắp nơi, nói không chừng đã xuất hiện biến cố trên phương diện làm ăn rồi, có bệnh thì vái tứ phương. Có lẽ Lý Quân đã nhìn ra cơ hội này nên mới thành công tiếp cận con gái nhà họ Vương."
"Đúng vậy, anh xem thiếu gia nhà họ Hà người ta được đi thẳng vào phòng vip riêng, còn bọn họ thi lại chỉ có thể chờ ở đại sảnh. Vương Uyển Uyển và Hồ Lệ tranh đấu trong tối ngoài sáng như vậy, cuối cùng Hồ Lệ vẫn dựa vào thiếu gia nhà họ Hà để chèn ép Vương Uyển Uyển một phen."
Ban đầu, những người xung quanh chỉ thì thầm khe khẽ, nhưng càng về sau càng nói không kiêng nể gì cả.
Vương Uyển Uyển không nhịn được muốn đứng dậy giải thích, nhưng lại bị Lý Quân dùng ánh mắt ngăn lại.
Mà đúng lúc này, đại sảnh ồn ào đột nhiên rơi vào im lặng.
Xa xa, một người phụ nữ mặc trang phục thời Đường màu trắng được bao quanh bởi một nhóm người đang nhanh chân sải bước đi về phía cô.
Người phụ nữ này có dáng người cao gầy, nhan sắc xinh đẹp, đặc biệt là vào lúc này có một nhóm vệ sĩ đứng sau lưng, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
"Là thiên kim Tống Trân của công ty Dược Vương, cô đích thân đến đây, xem ra lần này Dược Vương đấu giá có giá trị không nhỏ đâu."
"Thế nhưng công ty Dược Vương là một công ty lớn trải dài trên nhiều khu vực, †ôi nghe nói Tống Trân này có quan hệ không đơn giản với Vũ Quang- con trai của thống đốc."
Trong phút chốc, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên trên người Tống Trân.
Những người đang ngồi đó cũng lần lượt đứng dậy.
Tống Trân đi tới, nhìn không chớp mắt.
Chỉ là lúc đi qua đại sảnh, cô đột nhiên dừng lại, vẻ mặt có chút ngạc nhiên, sau đó trực tiếp thay đổi phương hướng.
"Hình như Tống Trân đã nhìn thấy một người quen, chẳng lẽ là Vương Uyển Uyển, cô cả nhà họ Vương?"
"Mặc dù nhà họ Vương không bằng công ty Dược Vương, nhưng nghe nói nhà họ Vương có chút quen biết với công ty Dược Vương."
Rất nhiều người đều đang nhỏ giọng bàn luận.
Khi Tống Trân đi đến trước mặt Vương Uyển Uyển, dường như cô không hề để ý đến Vương Uyển Uyển mà ánh mắt rơi thẳng vào trên người Lý Tuấn, cung kính nói: "Ngài Lý, ngài cũng tới đây sao, tôi không biết hôm nay ngài cũng đến đây, nếu biết
sớm thì tôi đã đến trước hết một bước để nghênh đón ngài rồi."
"Mà sao ngài lại ngồi ở đây? Hội trường vip ở bên trong mới là nơi mà những người có thân phận như ngài nên đến."
Tống Trân vô cùng hạ mình, cô tràn đầy kính sợ Lý Quân.
"Tôi ngồi đâu được."
Lý Quân thản nhiên nói.
Anh cũng không thèm để ý mấy cái này.
"Ngài Lý, ngài vẫn nên vào trong ngồi đi, ngài ngồi ở khu vực bên ngoài, tôi cảm thấy trong lòng không yên."
Dưới sự thuyết phục nhiệt tình, Lý Quân mới miễn cưỡng khế gật đầu. Sau đó, dưới sự hướng dẫn của Tống Trân, anh bước vào trong.
Khi Lý Quân và những người khác rời đi, trong đại sảnh hoàn toàn tĩnh lặng, sau tròn hai ba phút yên tĩnh, sau đó mới có những tiếng thảo luận điên cuồng.
"Tôi không nghe nhầm chứ? Vừa rồi Tống Trân gọi cậu ta là ngài Lý, rốt cuộc người thanh niên này có lai lịch như thế nào?”
"Đúng là người thì không thể xem vẻ bề ngoài..."
"Tốt xấu gì thì Vương Uyển Uyển cũng là cô cả nhà họ Vương, sao lại dây dưa với loại người này, tôi nghĩ con gái nhà họ Vương bị người ta lừa rồi."
"Nghe nói cô cả nhà họ Vương cũng là một tài nữ nổi danh, chẳng lẽ lại không có năng lực phân biệt sao?”
"Anh không nghe thấy Hồ Lệ nói sao, gần đây nhà họ Vương đang vay tiền khắp nơi, nói không chừng đã xuất hiện biến cố trên phương diện làm ăn rồi, có bệnh thì vái tứ phương. Có lẽ Lý Quân đã nhìn ra cơ hội này nên mới thành công tiếp cận con gái nhà họ Vương."
"Đúng vậy, anh xem thiếu gia nhà họ Hà người ta được đi thẳng vào phòng vip riêng, còn bọn họ thi lại chỉ có thể chờ ở đại sảnh. Vương Uyển Uyển và Hồ Lệ tranh đấu trong tối ngoài sáng như vậy, cuối cùng Hồ Lệ vẫn dựa vào thiếu gia nhà họ Hà để chèn ép Vương Uyển Uyển một phen."
Ban đầu, những người xung quanh chỉ thì thầm khe khẽ, nhưng càng về sau càng nói không kiêng nể gì cả.
Vương Uyển Uyển không nhịn được muốn đứng dậy giải thích, nhưng lại bị Lý Quân dùng ánh mắt ngăn lại.
Mà đúng lúc này, đại sảnh ồn ào đột nhiên rơi vào im lặng.
Xa xa, một người phụ nữ mặc trang phục thời Đường màu trắng được bao quanh bởi một nhóm người đang nhanh chân sải bước đi về phía cô.
Người phụ nữ này có dáng người cao gầy, nhan sắc xinh đẹp, đặc biệt là vào lúc này có một nhóm vệ sĩ đứng sau lưng, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
"Là thiên kim Tống Trân của công ty Dược Vương, cô đích thân đến đây, xem ra lần này Dược Vương đấu giá có giá trị không nhỏ đâu."
"Thế nhưng công ty Dược Vương là một công ty lớn trải dài trên nhiều khu vực, †ôi nghe nói Tống Trân này có quan hệ không đơn giản với Vũ Quang- con trai của thống đốc."
Trong phút chốc, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên trên người Tống Trân.
Những người đang ngồi đó cũng lần lượt đứng dậy.
Tống Trân đi tới, nhìn không chớp mắt.
Chỉ là lúc đi qua đại sảnh, cô đột nhiên dừng lại, vẻ mặt có chút ngạc nhiên, sau đó trực tiếp thay đổi phương hướng.
"Hình như Tống Trân đã nhìn thấy một người quen, chẳng lẽ là Vương Uyển Uyển, cô cả nhà họ Vương?"
"Mặc dù nhà họ Vương không bằng công ty Dược Vương, nhưng nghe nói nhà họ Vương có chút quen biết với công ty Dược Vương."
Rất nhiều người đều đang nhỏ giọng bàn luận.
Khi Tống Trân đi đến trước mặt Vương Uyển Uyển, dường như cô không hề để ý đến Vương Uyển Uyển mà ánh mắt rơi thẳng vào trên người Lý Tuấn, cung kính nói: "Ngài Lý, ngài cũng tới đây sao, tôi không biết hôm nay ngài cũng đến đây, nếu biết
sớm thì tôi đã đến trước hết một bước để nghênh đón ngài rồi."
"Mà sao ngài lại ngồi ở đây? Hội trường vip ở bên trong mới là nơi mà những người có thân phận như ngài nên đến."
Tống Trân vô cùng hạ mình, cô tràn đầy kính sợ Lý Quân.
"Tôi ngồi đâu được."
Lý Quân thản nhiên nói.
Anh cũng không thèm để ý mấy cái này.
"Ngài Lý, ngài vẫn nên vào trong ngồi đi, ngài ngồi ở khu vực bên ngoài, tôi cảm thấy trong lòng không yên."
Dưới sự thuyết phục nhiệt tình, Lý Quân mới miễn cưỡng khế gật đầu. Sau đó, dưới sự hướng dẫn của Tống Trân, anh bước vào trong.
Khi Lý Quân và những người khác rời đi, trong đại sảnh hoàn toàn tĩnh lặng, sau tròn hai ba phút yên tĩnh, sau đó mới có những tiếng thảo luận điên cuồng.
"Tôi không nghe nhầm chứ? Vừa rồi Tống Trân gọi cậu ta là ngài Lý, rốt cuộc người thanh niên này có lai lịch như thế nào?”
"Đúng là người thì không thể xem vẻ bề ngoài..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.