Chương 67: Đánh vào Thiên lao.
Công Tử Vô Song
13/05/2016
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Xin lỗi, không phải hỏi ngươi.
Sắc mặt ‘Thanh Thanh hà biên thảo’ trở nên vô cùng khó coi, An Nhạc thấy không khí bất ổn liền vội vàng đánh chữ đáp lại.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Gần xong rồi, còn thiếu bốn con nữa, hết đám quái này là được.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Tốt lắm, chúng ta đi.
Công Tử nói xong, không chút khách khí đá ‘Thanh Thanh hà biên thảo’ ra khỏi đội ngũ, cưỡi lão hổ đi về phía NPC nhiệm vụ.
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Xin lỗi, bọn ta xong rồi.
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ngại ngùng.
[Phụ cận] Thanh Thanh hà biên thảo: ………không sao, không sao, không cần để ý.
Nói thì nói thế, nhưng sau màn hình, một cô gái trẻ tuổi nhìn hai bóng lưng mà giận điên người, còn chưa có kẻ nào dám đối xử với cô ta như vậy, hai người kia cứ chờ đó.
Bên này, An Nhạc ngồi phía sau Công Tử tự kiểm điểm.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Hai người chúng ta hình như quá không thương hương tiếc ngọc thì phải!
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ngươi nhìn trúng cô gái kia?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Đáng tiếc người khác không có nhìn trúng ta.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ngươi cũng biết?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ta đương nhiên biết, ngươi cho là ta không có mắt?
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Không, ta chỉ nghĩ não ngươi không đủ lớn.
Kháo, người này không tổn hại cô thì không thấy vui sao? Hay không tổn hại cô thì không thoải mái? An Nhạc nhảy khỏi tọa kỵ của hắn, quyết đoán rút khỏi đội ngũ sau đó mở hồng danh, phát ra công kích về phía Công Tử.
‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ phát động công kích đối với ‘Công Tử Thế Vô Song’ tạo thành 1200 điểm sát thương.
‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ phát động công kích đối với ‘Công Tử Thế Vô Song’ tạo thành 2600 điểm sát thương.
‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ phát động công kích đối với ‘Công Tử Thế Vô Song’ tạo thành 900 điểm sát thương.
Trong nháy mắt, thanh máu của Công Tử Thế Vô Song giảm hơn phân nửa, hắn không đánh trả mà chỉ ngồi trên tọa kỵ, từ trên cao nhìn xuống nói với cô
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Ta nhắc nhở trước, ngươi giết ta chính là hành vi phạm tội, phải chịu trách nhiệm.
Xùy, chịu trách nhiệm cái quỷ gì, hắn cho đây là hiện thực sao? Khốn kiếp, đây chỉ là trò chơi thôi, trò chơi thôi!
Cùng lắm thì lần sau bị hắn giết lại.
Cho nên An Nhạc ngay từ đâu hoàn toàn không thèm để ý đến lời của hắn, chém chém chém mấy cái liền đem Công Tử chém chết, trong nháy mắt Công Tử ngã xuống đất, Hệ Thống cũng nhảy ra một cái thông báo màu đỏ, một màu đỏ vô cùng bắt mắt.
[Hệ Thống] ‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ đánh chết ‘Công Tử Thế Vô Song’, tăng thêm 100 điểm phạm tội, 10 giây sau ‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ sẽ bị giam vào Thiên Lao 3 ngày.
Hmm? Cái gì?
An Nhạc vừa nhìn thấy thông báo này liền trợn tròn mắt.
Giết một người không phải chỉ tăng 10 điểm phạm tội thôi sao? Vì sao cô giết hắn lại tăng đến 100 điểm? Vì sao cô lại bị giam vào Thiên Lao, Thiên Lao cái gì chứ, còn bị giam đến những 3 ngày?
Sắc mặt ‘Thanh Thanh hà biên thảo’ trở nên vô cùng khó coi, An Nhạc thấy không khí bất ổn liền vội vàng đánh chữ đáp lại.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Gần xong rồi, còn thiếu bốn con nữa, hết đám quái này là được.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Tốt lắm, chúng ta đi.
Công Tử nói xong, không chút khách khí đá ‘Thanh Thanh hà biên thảo’ ra khỏi đội ngũ, cưỡi lão hổ đi về phía NPC nhiệm vụ.
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Xin lỗi, bọn ta xong rồi.
[Phụ cận] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ngại ngùng.
[Phụ cận] Thanh Thanh hà biên thảo: ………không sao, không sao, không cần để ý.
Nói thì nói thế, nhưng sau màn hình, một cô gái trẻ tuổi nhìn hai bóng lưng mà giận điên người, còn chưa có kẻ nào dám đối xử với cô ta như vậy, hai người kia cứ chờ đó.
Bên này, An Nhạc ngồi phía sau Công Tử tự kiểm điểm.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Hai người chúng ta hình như quá không thương hương tiếc ngọc thì phải!
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ngươi nhìn trúng cô gái kia?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Đáng tiếc người khác không có nhìn trúng ta.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ngươi cũng biết?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ta đương nhiên biết, ngươi cho là ta không có mắt?
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Không, ta chỉ nghĩ não ngươi không đủ lớn.
Kháo, người này không tổn hại cô thì không thấy vui sao? Hay không tổn hại cô thì không thoải mái? An Nhạc nhảy khỏi tọa kỵ của hắn, quyết đoán rút khỏi đội ngũ sau đó mở hồng danh, phát ra công kích về phía Công Tử.
‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ phát động công kích đối với ‘Công Tử Thế Vô Song’ tạo thành 1200 điểm sát thương.
‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ phát động công kích đối với ‘Công Tử Thế Vô Song’ tạo thành 2600 điểm sát thương.
‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ phát động công kích đối với ‘Công Tử Thế Vô Song’ tạo thành 900 điểm sát thương.
Trong nháy mắt, thanh máu của Công Tử Thế Vô Song giảm hơn phân nửa, hắn không đánh trả mà chỉ ngồi trên tọa kỵ, từ trên cao nhìn xuống nói với cô
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Ta nhắc nhở trước, ngươi giết ta chính là hành vi phạm tội, phải chịu trách nhiệm.
Xùy, chịu trách nhiệm cái quỷ gì, hắn cho đây là hiện thực sao? Khốn kiếp, đây chỉ là trò chơi thôi, trò chơi thôi!
Cùng lắm thì lần sau bị hắn giết lại.
Cho nên An Nhạc ngay từ đâu hoàn toàn không thèm để ý đến lời của hắn, chém chém chém mấy cái liền đem Công Tử chém chết, trong nháy mắt Công Tử ngã xuống đất, Hệ Thống cũng nhảy ra một cái thông báo màu đỏ, một màu đỏ vô cùng bắt mắt.
[Hệ Thống] ‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ đánh chết ‘Công Tử Thế Vô Song’, tăng thêm 100 điểm phạm tội, 10 giây sau ‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’ sẽ bị giam vào Thiên Lao 3 ngày.
Hmm? Cái gì?
An Nhạc vừa nhìn thấy thông báo này liền trợn tròn mắt.
Giết một người không phải chỉ tăng 10 điểm phạm tội thôi sao? Vì sao cô giết hắn lại tăng đến 100 điểm? Vì sao cô lại bị giam vào Thiên Lao, Thiên Lao cái gì chứ, còn bị giam đến những 3 ngày?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.