Chương 14: Thời điểm tiến hành quyết đấu
Công Tử Vô Song
15/03/2016
Ni Mã đánh giá nhân
vật trước mặt một cái, trên người tên đó mặc bố y, hắn cười khinh miệt,
cấp 24 trang bị toàn đồ bỏ còn muốn mời hắn tử đấu, thực sự là muốn chết mà, nhưng mà nếu tên đó đã muốn chết thì hắn sẽ thành toàn cho vậy.
Ni Mã không chút do dự điểm tiếp nhận.
[Yến Châu thành] Ni Mã tiếp nhận lời mời tử đấu của Tôi Vì Bạn Mà Đến, sau mười giây người chơi bắt đầu quyết đấu.
Sau khi Hệ Thống phát ra tin tức này, chỗ hai người bọn họ đứng trong Yến Châu thành tập trung không ít người vây xem. Hứa Ngọc cũng nhìn thấy tin tức, thao tác cho nhân vật chạy tới, cô ấy nhìn hai nhân vật trên màn hình, không thèm quay đầu nói “Nếu như cậu thua, đồ đạc tuần này cậu phải giặt hết”
An Nhạc nhìn thời gian đếm ngược trên màn hình, hai tay đặt trên bàn phím cũng không quay đầu lại nói “Đại Ngọc Nhi, vậy nếu như tớ thắng cậu phải bao toàn bộ!”
“Uhm” Hứa Ngọc hàm hồ ừ một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa bởi vì quyết đấu đã bắt đầu.
Vừa bắt đầu, Ni Mã đã muốn áp sát An Nhạc, An Nhạc làm sao lại cho hắn cơ hội, hắn với Công Tử Thế Vô Song có cùng chức nghiệp là kiếm khách, mà kiếm khách giỏi cận chiến, mặc dù cũng có kỹ năng đánh xa, nhưng nếu áp sát đối thủ mới có thể phát huy ưu thế tốt nhất. An Nhạc là một pháp sư công kích đơn thể, khoảng cách mới là ưu thế của cô, pháp sư trong trò chơi nào cũng như vậy, cho nên sau khi thuận tay quăng ra một kỹ năng, không hề lưu luyến lập tức kéo giãn khoảng cách.
Lúc trước nhìn thấy trang bị của hắn, cô đã nghĩ phải dùng cách đánh thả diều (Tác Giả: Vừa đánh vừa chạy, khiến cho đối phương phải đuổi theo mình), quả nhiên sau một kích của cô, thương tổn gây ra chỉ có vài chục điểm, bởi vì hắn đang mặc trang bị có thuộc tính phụ ma pháp kháng, làm giảm đi mức thương tổn mà An Nhạc gây ra. Nếu như An Nhạc có một bảo bảo học kỹ năng chống pháp kháng thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng hiện tại Tân Thủ thôn phát cho cô một con bảo bảo bỏ đi nên chỉ có thể như vậy thôi, hơn nữa cô cũng muốn hiểu rõ một chút kỹ năng của kiếm khách, dù sao biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, An Nhạc mới vào trò chơi trừ kỹ năng của bản thân ra, đối với mấy kỹ năng nghề nghiệp khác vẫn còn chưa quen thuộc.
Cho nên tất cả quần chúng vây xem chỉ thấy trong sân, tiểu pháp sư đang cố kéo giãn khoảng cách nhưng kiếm khách có kỹ năng nhị thập bộ, lại nhanh chóng áp sát vào, vì thế tiểu pháp sư không đề phòng liền trúng chiêu, sau đó kiếm khách dùng liên hoàn chiêu, thanh máu liền ào ào tụt xuống…..
An Nhạc lập tức phòng ngự lui về phía sau, nhìn lượng máu của mình, thầm nghĩ nguy hiểm thật, kém chút xíu nưa là “treo” rồi. Ni Mã thừa thắng xông lên, lại quăng ra một kỹ năng, An Nhạc né tránh, sau đó lại một lần nữa kéo dài khoảng cách. Đây cũng là một đặc sắc trong trò chơi, có đặc biệt né tránh, hệ thống phòng ngự chứ không phụ thuộc vào Hệ Thống quyết định xem một kích kia có trúng mục tiêu hay không. Thứ hai là do thao tác của người chơi, cái này tiêu hao nhiều thể lực của nhân vật, nếu thao tác thành công thì có thể tránh bất kỳ công kích nào, nhưng nếu đối phương công kích từ mặt trái thì không thể lẩn trốn, mà phòng ngự sẽ theo mức độ thương tổn của đối phương mà tiêu hao giá trị thể lực. Dĩ nhiên thể lực cũng có hạn, nếu dùng hết thể lực bị đối phương túm được thì phải chết là chắc chắn, cho nên dùng tốt né tránh, phòng ngự cũng là điểm mấu chốt.
[Phụ cận] Ngươi Đau Trứng Hả?: Tiểu pháp sư chắc thua rồi!
[Phụ cận] Trẻ Con, Không Khóc: Xem ra đây không phải acc phụ của Công Tử
[Phụ cận] Hoa Cúc Thật Đẹp a: *nước miếng* muốn đẩy ngã, muốn đẩy ngã
[ Phụ cận] Ta Tới Chơi Đùa Một Chút Thôi: Bà đây đặt tiểu pháp sư thắng
[Phụ cận] Thiên Hạ Vô Tặc: Ta đặt thua.
Một đám quần chúng vây xem đang thảo luận thật nhiệt liệt kết quả của trận đấu, lúc này trong sân lại xảy ra biến hóa, Ni Mã lúc trước chiếm thế thượng phong bây giờ lại không chiếm được chút tiện nghi nào. Bởi vì An Nhạc đã thăm dò được hết kỹ năng của hắn rồi cho nên dễ dàng phòng ngự cùng lẫn tránh, sau đó lại dùng kỹ năng công kích trực tiếp, không cần chạy trốn nữa, chỉ cần cách bên hông hắn nửa bước là được.
Tình thế xoay chuyển, Ni Mã không áp sát được tên kia, nên hiện ra vẻ nóng vội, mà hắn càng nóng vội lại càng để cho An Nhạc phát hiện ra sơ hở, mắt đã thấy thanh máu của Ni Mã lại giảm xuống sắp thấy đáy. Đột nhiên lượng máu của Ni Mã đầy trở lại, mọi người vây xem đều biết hắn uống dược, bởi vì đang tử đấu nếu thua sẽ bị trọng thương, cho nên tử đấu không có quy tắc, mọi người có thể dùng bất kỳ thủ đoạn gì.
[Phụ cận] Ngươi Đau Trứng Hả?: Uống dược, uống dược
[Phụ cận] Thiên Hạ Vô Tặc: Xem đi, ta đã nói tiểu pháp sư kia sẽ thua mà!
An Nhạc thấy hắn uống dược cũng không do dự, tìm cơ hội lấp đầy thanh máu của mình, cô nhìn sân đấu, trong đầu nhanh chóng chuyển động, cứ tiếp tục như vậy sẽ phải uống dược, không khác gì so xem ai nhiều tiền hơn, trên người cô cũng chỉ có một bình dược, không thể liều mạng như vậy, phương pháp duy nhất bây giờ là không để cho hắn uống dược nữa, thấy động tác uống dược của hắn là lập tức phải ngăn chặn, như vậy cô mới có cơ hội thắng.
Ni Mã không chút do dự điểm tiếp nhận.
[Yến Châu thành] Ni Mã tiếp nhận lời mời tử đấu của Tôi Vì Bạn Mà Đến, sau mười giây người chơi bắt đầu quyết đấu.
Sau khi Hệ Thống phát ra tin tức này, chỗ hai người bọn họ đứng trong Yến Châu thành tập trung không ít người vây xem. Hứa Ngọc cũng nhìn thấy tin tức, thao tác cho nhân vật chạy tới, cô ấy nhìn hai nhân vật trên màn hình, không thèm quay đầu nói “Nếu như cậu thua, đồ đạc tuần này cậu phải giặt hết”
An Nhạc nhìn thời gian đếm ngược trên màn hình, hai tay đặt trên bàn phím cũng không quay đầu lại nói “Đại Ngọc Nhi, vậy nếu như tớ thắng cậu phải bao toàn bộ!”
“Uhm” Hứa Ngọc hàm hồ ừ một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa bởi vì quyết đấu đã bắt đầu.
Vừa bắt đầu, Ni Mã đã muốn áp sát An Nhạc, An Nhạc làm sao lại cho hắn cơ hội, hắn với Công Tử Thế Vô Song có cùng chức nghiệp là kiếm khách, mà kiếm khách giỏi cận chiến, mặc dù cũng có kỹ năng đánh xa, nhưng nếu áp sát đối thủ mới có thể phát huy ưu thế tốt nhất. An Nhạc là một pháp sư công kích đơn thể, khoảng cách mới là ưu thế của cô, pháp sư trong trò chơi nào cũng như vậy, cho nên sau khi thuận tay quăng ra một kỹ năng, không hề lưu luyến lập tức kéo giãn khoảng cách.
Lúc trước nhìn thấy trang bị của hắn, cô đã nghĩ phải dùng cách đánh thả diều (Tác Giả: Vừa đánh vừa chạy, khiến cho đối phương phải đuổi theo mình), quả nhiên sau một kích của cô, thương tổn gây ra chỉ có vài chục điểm, bởi vì hắn đang mặc trang bị có thuộc tính phụ ma pháp kháng, làm giảm đi mức thương tổn mà An Nhạc gây ra. Nếu như An Nhạc có một bảo bảo học kỹ năng chống pháp kháng thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng hiện tại Tân Thủ thôn phát cho cô một con bảo bảo bỏ đi nên chỉ có thể như vậy thôi, hơn nữa cô cũng muốn hiểu rõ một chút kỹ năng của kiếm khách, dù sao biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, An Nhạc mới vào trò chơi trừ kỹ năng của bản thân ra, đối với mấy kỹ năng nghề nghiệp khác vẫn còn chưa quen thuộc.
Cho nên tất cả quần chúng vây xem chỉ thấy trong sân, tiểu pháp sư đang cố kéo giãn khoảng cách nhưng kiếm khách có kỹ năng nhị thập bộ, lại nhanh chóng áp sát vào, vì thế tiểu pháp sư không đề phòng liền trúng chiêu, sau đó kiếm khách dùng liên hoàn chiêu, thanh máu liền ào ào tụt xuống…..
An Nhạc lập tức phòng ngự lui về phía sau, nhìn lượng máu của mình, thầm nghĩ nguy hiểm thật, kém chút xíu nưa là “treo” rồi. Ni Mã thừa thắng xông lên, lại quăng ra một kỹ năng, An Nhạc né tránh, sau đó lại một lần nữa kéo dài khoảng cách. Đây cũng là một đặc sắc trong trò chơi, có đặc biệt né tránh, hệ thống phòng ngự chứ không phụ thuộc vào Hệ Thống quyết định xem một kích kia có trúng mục tiêu hay không. Thứ hai là do thao tác của người chơi, cái này tiêu hao nhiều thể lực của nhân vật, nếu thao tác thành công thì có thể tránh bất kỳ công kích nào, nhưng nếu đối phương công kích từ mặt trái thì không thể lẩn trốn, mà phòng ngự sẽ theo mức độ thương tổn của đối phương mà tiêu hao giá trị thể lực. Dĩ nhiên thể lực cũng có hạn, nếu dùng hết thể lực bị đối phương túm được thì phải chết là chắc chắn, cho nên dùng tốt né tránh, phòng ngự cũng là điểm mấu chốt.
[Phụ cận] Ngươi Đau Trứng Hả?: Tiểu pháp sư chắc thua rồi!
[Phụ cận] Trẻ Con, Không Khóc: Xem ra đây không phải acc phụ của Công Tử
[Phụ cận] Hoa Cúc Thật Đẹp a: *nước miếng* muốn đẩy ngã, muốn đẩy ngã
[ Phụ cận] Ta Tới Chơi Đùa Một Chút Thôi: Bà đây đặt tiểu pháp sư thắng
[Phụ cận] Thiên Hạ Vô Tặc: Ta đặt thua.
Một đám quần chúng vây xem đang thảo luận thật nhiệt liệt kết quả của trận đấu, lúc này trong sân lại xảy ra biến hóa, Ni Mã lúc trước chiếm thế thượng phong bây giờ lại không chiếm được chút tiện nghi nào. Bởi vì An Nhạc đã thăm dò được hết kỹ năng của hắn rồi cho nên dễ dàng phòng ngự cùng lẫn tránh, sau đó lại dùng kỹ năng công kích trực tiếp, không cần chạy trốn nữa, chỉ cần cách bên hông hắn nửa bước là được.
Tình thế xoay chuyển, Ni Mã không áp sát được tên kia, nên hiện ra vẻ nóng vội, mà hắn càng nóng vội lại càng để cho An Nhạc phát hiện ra sơ hở, mắt đã thấy thanh máu của Ni Mã lại giảm xuống sắp thấy đáy. Đột nhiên lượng máu của Ni Mã đầy trở lại, mọi người vây xem đều biết hắn uống dược, bởi vì đang tử đấu nếu thua sẽ bị trọng thương, cho nên tử đấu không có quy tắc, mọi người có thể dùng bất kỳ thủ đoạn gì.
[Phụ cận] Ngươi Đau Trứng Hả?: Uống dược, uống dược
[Phụ cận] Thiên Hạ Vô Tặc: Xem đi, ta đã nói tiểu pháp sư kia sẽ thua mà!
An Nhạc thấy hắn uống dược cũng không do dự, tìm cơ hội lấp đầy thanh máu của mình, cô nhìn sân đấu, trong đầu nhanh chóng chuyển động, cứ tiếp tục như vậy sẽ phải uống dược, không khác gì so xem ai nhiều tiền hơn, trên người cô cũng chỉ có một bình dược, không thể liều mạng như vậy, phương pháp duy nhất bây giờ là không để cho hắn uống dược nữa, thấy động tác uống dược của hắn là lập tức phải ngăn chặn, như vậy cô mới có cơ hội thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.