Chương 417: Cái gì?
Thiên Bôi Bất Tuý
17/11/2022
Lâm Thiên nhìn Xích Huyết Kiếm trong tay, trong lòng thầm nghĩ: "May mắn
thanh bảo kiếm này đã giúp mình chặn ít nhất ba phần uy lực, nếu không
chỉ sợ hiện tại mình càng chật vật hơn."
Thanh Xích Huyết Kiếm này là thanh bảo kiếm tuyệt thế mà Huyền Minh Kiếm Chủ sử dụng, vật liệu dùng làm kiếm đừng nói không tìm thấy trên Địa Cầu, mà ở thế giới của Huyền Minh Kiếm Chủ cũng là vật liệu cao cấp nhất, quý hiếm nhất.
Ngoại trừ độ cứng và sắc bén, nó còn có một chỗ tốt trực tiếp nhất. Đó chính là khi đối thủ phát động uy lực, đánh trúng thanh bảo kiếm này nó có thể giúp chủ nhân chặn lại ba phần uy lực của đối thủ.
Đừng xem thường ba phần, có thể so sánh, nếu đối phương phát động năng lượng có sức mạnh nặng năm nghìn kilogam, thì nó có thể giúp chủ nhân giảm một nghìn năm trăm kilogam.
Chính đặc tính này mới khiến nó trở thành một thanh bảo kiếm.
Nếu như không giảm bớt ba phần uy lực, và tiếp nhận mười phần uy lực, thì bây giờ Lâm Thiên không đơn giản chỉ bị run tay như vậy.
"Cái gì? Trúng một kiếm của tôi vậy mà không bị thương sao?" Gia chủ họ Trần thấy Lâm Thiên không có việc gì, trong mắt ông ta lóe lên một tia kinh ngạc.
Một kiếm mới nãy của gia chủ họ Trần cũng không hề nương tay. Ông ta tự tin cho dù Thực Đan cảnh cũng không đỡ được.
Gia chủ họ Trần vốn tưởng rằng một kiếm này có thể trực tiếp đánh bại Lâm Thiên.
Nhưng Lâm Thiên lại tiếp tục chống đỡ hơn nữa còn không bị thương.
Ngay cả các thành viên của nhà họ Trần ở xung quanh cũng xôn xao sau khi thấy Lâm Thiên vẫn có thể tiếp tục chống đỡ.
Trên đỉnh núi cách đó một ngàn mét.
"Trời ạ, anh ta vậy mà có thể chống lại một kiếm mạnh như vậy, quan trọng nhất là không bị thương" Người phụ nữ mặc áo trắng không khỏi cảm thán.
"Một kiếm vừa rồi của gia chủ họ Trần cho dù là tôi, chỉ sợ cũng ngăn không được, vậy mà cậu ta lại có thể cản được, tên này không đơn giản" Hai mắt lão giả tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Lão giả là Thực Đan cảnh.
Bọn họ vốn tưởng rằng Lâm Thiên sẽ bị một chiêu của gia chủ họ Trần giết chết, nhưng sự thật lại vượt qua dự liệu của bọn họ.
Chỉ dựa vào việc giao thủ một kiếm vừa rồi, ngay lập tức đã khiến bọn họ không còn dám xem nhẹ Lâm Thiên.
Lão giả tiếp tục cảm thán: "Có thực lực ngang với Hư Đan cảnh, ngăn lại một chiêu này mà còn không bị thương, đã đủ để Lâm Thiên kiêu ngạo, hơn nữa cậu ta trẻ tuổi như vậy, chỉ cần cho cậu ta mấy chục năm thì tương lai nhất định sẽ tiền đồ vô hạn."
"Đáng tiếc, cho dù anh ta có thể đỡ được một kiếm này, chỉ sợ cũng đã dốc hết sức lực, mà gia chủ họ Trần vẫn chưa hoàn toàn bộc phát, nếu tiếp tục đánh, kết quả anh ta cũng sẽ chết mà thôi" Người phụ nữ áo trắng lắc đầu thở dài.
Lúc này người phụ nữ áo trắng đột nhiên có chút thương hại Lâm Thiên, mạnh như vậy tương lai nhất định tiền đồ vô lượng, nhưng lại phải chết ở đây.
Trước cửa nhà họ Trần.
Lâm Vân ngẩng đầu nhìn về phía gia chủ họ Trần, cười lạnh nói: "Xem ra Kim Đan cảnh, cũng chỉ như vậy mà thôi."
Gia chủ họ Trần sầm mặt lại: "Hừ, đúng là một tên càn rở. Thật sự cho rằng có thể ngăn lại một kiếm vừa rồi của tôi, thì có thể xem thường cường giả Kim Đan sao? Vừa rồi tôi căn bản vẫn chưa phát ra toàn bộ thực lực."
"Bớt nói nhiều, vừa rồi ông đã ra chiêu, bây giờ cũng nên nếm thử một chiêu của tôi" Lâm Thiên lập tức nâng kiếm lên.
"Một tên Hư Đan cảnh như cậu, chẳng lẽ có công kích gì có thể tạo thành uy hiếp cho tôi sao?" Gia chủ họ Trần cười lạnh, trong lời nói tràn đầy khinh thường.
"Thử một chút chẳng phải sẽ biết sao? Tiếp chiêu đi!"
Sau khi Lâm Thiên hét lớn một tiếng, thì lập tức giậm chân, sau đó vọt tới chỗ gia chủ họ Trần.
"Hừ" Gia chủ họ Trần hừ lạnh, vẫn như cũ tràn đầy khinh thường.
Một đối thủ Hư Đan cảnh cũng có ý định tấn công ông ta sao? Chuyện này đối với ông ta mà nói là vô cùng nực cười.
Tốc độ Lâm Thiên rất nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt gia chủ họ Trần.
"Huyền Minh kiếm pháp chiêu thứ nhất, Thôn Vân, ra cho ta!"
Thời điểm Lâm Thiên đến trước mặt gia chủ họ Trần, đột nhiên xoay chuyển mũi kiếm, lưỡi kiếm như máy khoan điện xoay tròn với tốc độ kinh người, đâm về phía gia chủ họ Trần.
Dưới tốc độ xoay tròn như vậy, tất cả uy lực đều hội tụ về mũi kiếm.
Thanh Xích Huyết Kiếm này là thanh bảo kiếm tuyệt thế mà Huyền Minh Kiếm Chủ sử dụng, vật liệu dùng làm kiếm đừng nói không tìm thấy trên Địa Cầu, mà ở thế giới của Huyền Minh Kiếm Chủ cũng là vật liệu cao cấp nhất, quý hiếm nhất.
Ngoại trừ độ cứng và sắc bén, nó còn có một chỗ tốt trực tiếp nhất. Đó chính là khi đối thủ phát động uy lực, đánh trúng thanh bảo kiếm này nó có thể giúp chủ nhân chặn lại ba phần uy lực của đối thủ.
Đừng xem thường ba phần, có thể so sánh, nếu đối phương phát động năng lượng có sức mạnh nặng năm nghìn kilogam, thì nó có thể giúp chủ nhân giảm một nghìn năm trăm kilogam.
Chính đặc tính này mới khiến nó trở thành một thanh bảo kiếm.
Nếu như không giảm bớt ba phần uy lực, và tiếp nhận mười phần uy lực, thì bây giờ Lâm Thiên không đơn giản chỉ bị run tay như vậy.
"Cái gì? Trúng một kiếm của tôi vậy mà không bị thương sao?" Gia chủ họ Trần thấy Lâm Thiên không có việc gì, trong mắt ông ta lóe lên một tia kinh ngạc.
Một kiếm mới nãy của gia chủ họ Trần cũng không hề nương tay. Ông ta tự tin cho dù Thực Đan cảnh cũng không đỡ được.
Gia chủ họ Trần vốn tưởng rằng một kiếm này có thể trực tiếp đánh bại Lâm Thiên.
Nhưng Lâm Thiên lại tiếp tục chống đỡ hơn nữa còn không bị thương.
Ngay cả các thành viên của nhà họ Trần ở xung quanh cũng xôn xao sau khi thấy Lâm Thiên vẫn có thể tiếp tục chống đỡ.
Trên đỉnh núi cách đó một ngàn mét.
"Trời ạ, anh ta vậy mà có thể chống lại một kiếm mạnh như vậy, quan trọng nhất là không bị thương" Người phụ nữ mặc áo trắng không khỏi cảm thán.
"Một kiếm vừa rồi của gia chủ họ Trần cho dù là tôi, chỉ sợ cũng ngăn không được, vậy mà cậu ta lại có thể cản được, tên này không đơn giản" Hai mắt lão giả tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Lão giả là Thực Đan cảnh.
Bọn họ vốn tưởng rằng Lâm Thiên sẽ bị một chiêu của gia chủ họ Trần giết chết, nhưng sự thật lại vượt qua dự liệu của bọn họ.
Chỉ dựa vào việc giao thủ một kiếm vừa rồi, ngay lập tức đã khiến bọn họ không còn dám xem nhẹ Lâm Thiên.
Lão giả tiếp tục cảm thán: "Có thực lực ngang với Hư Đan cảnh, ngăn lại một chiêu này mà còn không bị thương, đã đủ để Lâm Thiên kiêu ngạo, hơn nữa cậu ta trẻ tuổi như vậy, chỉ cần cho cậu ta mấy chục năm thì tương lai nhất định sẽ tiền đồ vô hạn."
"Đáng tiếc, cho dù anh ta có thể đỡ được một kiếm này, chỉ sợ cũng đã dốc hết sức lực, mà gia chủ họ Trần vẫn chưa hoàn toàn bộc phát, nếu tiếp tục đánh, kết quả anh ta cũng sẽ chết mà thôi" Người phụ nữ áo trắng lắc đầu thở dài.
Lúc này người phụ nữ áo trắng đột nhiên có chút thương hại Lâm Thiên, mạnh như vậy tương lai nhất định tiền đồ vô lượng, nhưng lại phải chết ở đây.
Trước cửa nhà họ Trần.
Lâm Vân ngẩng đầu nhìn về phía gia chủ họ Trần, cười lạnh nói: "Xem ra Kim Đan cảnh, cũng chỉ như vậy mà thôi."
Gia chủ họ Trần sầm mặt lại: "Hừ, đúng là một tên càn rở. Thật sự cho rằng có thể ngăn lại một kiếm vừa rồi của tôi, thì có thể xem thường cường giả Kim Đan sao? Vừa rồi tôi căn bản vẫn chưa phát ra toàn bộ thực lực."
"Bớt nói nhiều, vừa rồi ông đã ra chiêu, bây giờ cũng nên nếm thử một chiêu của tôi" Lâm Thiên lập tức nâng kiếm lên.
"Một tên Hư Đan cảnh như cậu, chẳng lẽ có công kích gì có thể tạo thành uy hiếp cho tôi sao?" Gia chủ họ Trần cười lạnh, trong lời nói tràn đầy khinh thường.
"Thử một chút chẳng phải sẽ biết sao? Tiếp chiêu đi!"
Sau khi Lâm Thiên hét lớn một tiếng, thì lập tức giậm chân, sau đó vọt tới chỗ gia chủ họ Trần.
"Hừ" Gia chủ họ Trần hừ lạnh, vẫn như cũ tràn đầy khinh thường.
Một đối thủ Hư Đan cảnh cũng có ý định tấn công ông ta sao? Chuyện này đối với ông ta mà nói là vô cùng nực cười.
Tốc độ Lâm Thiên rất nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt gia chủ họ Trần.
"Huyền Minh kiếm pháp chiêu thứ nhất, Thôn Vân, ra cho ta!"
Thời điểm Lâm Thiên đến trước mặt gia chủ họ Trần, đột nhiên xoay chuyển mũi kiếm, lưỡi kiếm như máy khoan điện xoay tròn với tốc độ kinh người, đâm về phía gia chủ họ Trần.
Dưới tốc độ xoay tròn như vậy, tất cả uy lực đều hội tụ về mũi kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.