Chương 621
Thiên Bôi Bất Tuý
30/01/2023
“Lúc nãy hình như tôi không có nói, chỉ cần anh xin lỗi là tôi sẽ để anh đi. Muốn đi cũng được, nhưng anh không phải là ca sĩ sao? Quỳ xuống hát
chinh phục xin tôi tha thứ.” Lâm Thiên nheo mắt nói.
Một khi Lâm Thiên đã quyết định sẽ dạy dỗ anh ta, vậy thì nhất định sẽ dạy dỗ cẩn thận.
Lâm Thiên cũng sẽ không nhân từ với anh ta vì anh ta vốn dĩ đã không phải thứ tốt đẹp gì, bắt nạt người mới, kiêu căng ngạo mạn, thái độ phỏng vấn tồi tệ cùng rất nhiều chuyện xấu khác nữa.
Loại người này, bình thường rất hay bắt nạt người khác, hôm nay đến lượt Lâm Thiên bắt nạt lại anh ta.
“Cái gì?”
Trịnh Lưu Khải nghe xong câu nói đó của Lâm Thiên thì sắc mặt tái mét.
Trịnh Lưu Khải là đại minh tinh, đi đến đâu cũng được người hâm mộ nâng niu, bây giờ tự nhiên bắt anh ta quỳ xuống hát chinh phục? Hơn nữa, xung quanh còn có bao nhiêu người vây quanh như vậy!
“Anh đừng ức hiếp người quá đáng! Trịnh Lưu Khải tôi ở trong làng giải trí nhiều năm như vậy, cũng chưa bao giờ bị bắt nạt! Thật vẽ chuyện, mà chẳng có lợi cho ai!” Trịnh Lưu Khải nghiến răng tức giận nói.
Sự tức giận của Trịnh Lưu Khải ngay lập tức phát ra.
“Hả? Vậy anh nói xem, bất lợi như thế nào?” Lâm Thiên vẫn cười lạnh.
Trịnh Lưu Khải tôi ở đất nước này có hàng vạn người hâm mộ, nếu như tôi đưa chuyện này lên Facebook, kích động dư luận, làm lớn chuyện này lên, để cho cái nước này biết chuyện, ông cũng không xong đâu!” Trịnh Lưu Khải giận giữ nói.
Nếu như đã muốn hạ thấp danh dự, thì Trịnh Lưu Khải cũng không kiêng nể gì nữa.
“Bốp!”
Trịnh Lưu Khải vừa dứt lời, Lâm Thiên liền cho anh ta một bạt tai vào mặt.
Cái tát khiến cho Trịnh Lưu Khải quay vài vòng, sau đó ngã xuống đất, một bên mặt của anh ta đã bị tát cho sưng vù lên.
Những người đi đường xung quanh đó, nhìn thấy cảnh tượng đó, đều rất kinh ngạc, bọn họ biết Lâm Thiên muốn dạy dỗ Trịnh Lưu Khải, nhưng cũng không thể ngờ rằng, Lâm Thiên lại động thủ tát Trịnh Lưu Khải.
Đương nhiên, không ai dám lấy điện thoại ra chụp.
Nực cười, đây là anh Lâm, bọn họ dám chụp sao? Nếu như vì chụp một tấm ảnh mà đắc tội anh Lâm, thì bọn họ cũng không dám nghĩ đến hậu quả sẽ như thế nào.
Trong quảng trường.
Hai mắt Lâm Thiên nhìn chằm chằm Trịnh Lưu Khải.
“Anh vẫn đe dọa tôi sao? Anh có biết không, thứ mà Lâm Thiên tôi không sợ nhất chính là lời uy hiếp của người khác.
Sau khi bị đánh, Trịnh Lưu Khải phẫn nộ cùng cực, anh ta đường đường là Trịnh Lưu Khải, đi đến đâu cũng đều là hào quang, đi đến đâu cũng được người ta gọi là đại minh tinh, tôn xưng anh ta là thầy Trịnh, bây giờ anh ta lại bị Lâm Thiên đánh?
“Anh… anh lại dám đánh tôi, vết thương trên mặt tôi chính là bằng chứng! Chuyện này, chưa xong đâu!” Trịnh Lưu Khải ôm mặt hét lớn.
“Trong mắt tôi, anh chỉ là một trò chơi mà thôi.” Lâm Thiên chắp tay nói.
Yên lặng một chút, Lâm Thiên nói tiếp: “Ngoài ra, buổi biểu diễn của anh ở Kim Đô, cũng không cần mở nữa, không có sự cho phép của tôi, ai cũng đừng hòng nghĩ đến việc biểu diễn ở đây.
Sau đó, Lâm Thiên liếc mắt sang đội vệ sĩ đứng bên cạnh Trịnh Lưu Khải, cuối cùng dừng lại ở hai người, hai người vệ sĩ đó, trước đây lúc ngăn cản Lâm Thiên, đã nói chuyện lỗ mãng với Lâm Thiên.
Hai người vệ sĩ đó, sau khi cảm nhận được ánh mắt của Lâm Thiên. Đều bị dọa cho sợ hãi đến nỗi chân đứng không vững.
“Anh... Anh Lâm, chúng tôi sai rồi!”
Hai người đều vô cùng sợ hãi cầu xin sự tha thứ của Lâm Thiên.
“Cũng chỉ là người làm thuê mà thôi.”
Lâm Thiên lắc đầu, rồi quay người rời đi.
“Thu quân! Độc Nha cũng lớn tiếng nói.
Đội vệ sĩ Vân Thiên trên quảng trường liền tập hợp lại rồi cũng đi luôn.
“Anh Trịnh, anh Trịnh.”
Mấy người vệ sĩ bên cạnh Trịnh Lưu Khải vội vã đỡ Trịnh Lưu Khải dậy.
Trịnh Lưu Khải ôm bên má bị sưng, ánh mắt đầy sự thù hận nhìn theo bóng dáng của Lâm Thiên, cắn răng nói: “Lâm Thiên, Trịnh Lưu Khải tôi cũng không phải dễ bắt nạt, anh tát tôi một cái, tôi nhất định sẽ khiến ông phải trả giá gấp mười lần, gấp một trăm lần!”
Trên đường trở về.
“Lâm Thiên, Trịnh Lưu Khải là một đại minh tinh, có một lực lượng người hâm mộ hùng hậu, nếu như anh ta quyết tâm làm lớn chuyện này lên, lợi dụng dư luận để đối phó với anh, khả năng là sẽ mang đến phiền phức cho anh.” Phạm Minh Tú lo lắng.
Triệu Linh cũng không an tâm nói: Đúng vậy đấy Lâm Thiên, như này sẽ không gây rắc rối cho anh chứ?”
“Yên tâm đi, nếu như đến anh ta còn không đối phó nổi, thì sau này làm sao làm chủ được nữa, hai người đừng lo lắng.” Lâm Thiên cười nói.
Vì buổi biểu diễn của Trịnh Lưu Khải ở Kim Đô, mà đã khiến anh ta vô cùng đau đớn.
Thậm chí là lúc tối, trên Facebook còn xuất hiện một tin hót: “Trịnh Lưu Khải vô cớ hủy buổi biểu diễn”, tin tức này còn nằm trong top hai mươi của hot search.
Rất nhiều người hâm mộ chuẩn bị xem buổi biểu diễn của Trịnh Lưu Khải đều lên Facebook của Trịnh Lưu Khải bình luận, hỏi Trịnh Lưu Khải rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng trước mắt Trịnh Lưu Khải vẫn không có bất cứ động thái gì trên Facebook.
Càng yên lặng như vậy, càng khiến người ta tò mò.
Trịnh Lưu Khải sống ở một thành phố ở phía đông, đó là Kim Vân, sau khi anh ta bị Lâm Thiên đánh liền trở về Kim Vân để chuẩn bị kế hoạch trả thù.
Cũng trong lúc đó, đứng trên top đầu hot search chính là “Tập đoàn Vân Thiên đầu tư vào xe hơi sử dụng năng lượng mới.”
Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã sang đến ngày hôm sau.
Hôm nay, tập đoàn Vân Thiên cùng với tập đoàn Triệu Thị tổ chức một cuộc họp về hợp tác chiến lược giữa hai bên.
Trong cuộc họp ở đại sảnh của khách sạn lớn tại Kim Đô. Rất nhiều nhà báo tập trung ở dưới sảnh.
Ngoài ông Triệu của tập đoàn Triệu Thị, các giám đốc điều hành, còn có chủ tịch Lâm Thiên của tập đoàn Vân Thiên và Phạm Minh Tú, chủ tịch trụ sở chính của Vân Thiên ở Kim Đô.
“Các vị, xin mời chủ tịch tập đoàn Vân Thiên, chủ tịch Lâm, lên khán đài đọc lời phát biểu cho lễ khai mạc đại hội hợp tác chiến lược.” Âm thanh của người dẫn chương trình vang lên.
Ngay sau đó, dưới sự vỗ tay nhiệt liệt của mọi người ở dưới khán đài, Lâm Thiên khoan thai đi lên sân khấu.
Sau khi Lâm Thiên đứng ở giữa sân khấu, phía dưới cũng lập tức yên lặng, trong thời gian Lâm Thiên phát biểu, ai dám ở dưới làm ồn chứ.
Biệt danh Tây Nam Vương đúng là danh xứng với thực, không phải ngẫu nhiên mà có.
Trong đại sảnh, chỉ nghe thấy tiếng chụp ảnh “Tách tách tách, ngoài ra còn có vô số máy quay phim, hướng về phía Lâm Thiên.
“Các vị, tôi chỉ xin nói một câu, Tập đoàn Vân Thiên tôi bất luận làm cái gì, đều phải đứng thứ nhất, nếu như đã quyết định đầu tư vào thị trường ô tô sử dụng năng lượng mới, thì việc ô tô năng lượng mới đứng ở vị trí thứ nhất, là chuyện tôi đã dự tính!” Lâm Thiên từ tốn nói.
Tiếng vỗ tay dưới khán đài vang lên như sấm.
Lúc này, phía dưới một nhà báo hỏi:
“Chủ tịch Lâm, xin hỏi ông một chuyện, tập đoàn Vân Thiên là tập đoàn lớn, một lần đầu tư đến một trăm bảy mươi năm nghìn tỷ, vì sao tập đoàn Vân Thiên không đầu tư riêng vào hạng mục ô tô năng lượng mới, mà lựa chọn đầu từ vào tập đoàn Triệu Thị?”
“Vấn đề này hỏi rất hay, bởi vì tôi với nhà họ Triệu là bạn tốt của nhau, nhà họ Triệu muốn kinh doanh ô tô năng lượng mới, tôi liền đầu tư 175 nghìn tỉ, bạn bè của nhà họ Triệu, chính là bạn bè của Lâm Thiên tôi, kẻ thù của nhà họ Triệu, chính là kẻ thù của Lâm Thiên tôi!” Lâm Thiên trả lời.
Câu trả lời này của Lâm Thiên, đã nói rõ tại sao mình đầu tư vào tập đoàn Triệu Thị, nhưng ý nghĩa sâu xa chính là, đang muốn công khai cho mọi người thấy, mối quan hệ giữa tập đoàn Triệu Thị và mình rất tốt.
Ông Triệu ngồi ở hàng ghế thứ nhất, nghe xong câu nói này của Lâm Thiên, vô cùng phấn khích.
Ông ấy biết, những lời này của Lâm Thiên, tương đương với vinh nhục của tập đoàn Triệu Thị, cùng hợp tác với tập đoàn Vân Thiên, nếu ai đắc tội tập đoàn Triệu Thị. Chính là đang đắc tội với tập đoàn Vân Thiên, điều này đối với nhà họ Triệu là vô cùng có lợi.
Lâm Thiên đọc bài phát biểu xong, ông Triệu cũng lấy danh nghĩa là chủ tịch tập đoàn Triệu Thị lên đọc bài phát biểu, đồng thời nói thêm về triển vọng của ô tô năng lượng mới cũng như dự định ban đầu của tập đoàn đó là giá cả của ô tô năng lượng mới phải rẻ và chất lượng.
Nói thật, riêng khái niệm này đã có thể thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.
Hơn nữa lại có vốn đầu tư lớn của tập đoàn Vân Thiên, ở trong mắt mọi người, ô tô năng lượng mới của tập đoàn Triệu Thị vô cùng có triển vọng.
Giá cổ phiếu của tập đoàn Triệu Thị không tăng mới là chuyện lạ.
Kế tiếp, Phạm Minh Tú với tư cách là chủ tịch trụ sở chính của Vân Thiên tại Kim Đô cũng lên phát biểu, ngoài ra còn có giám đốc điều hành của tập đoàn Triệu Thị.
Đại hội chiến lược, diễn ra hơn một tiếng mới kết thúc.
Đại hội chiến lược là truyền hình trực tiếp, sau khi đại hội kết thúc, giá cổ phiếu của tập đoàn Triệu Thị tăng lên cao chưa từng có, sau ngày hôm qua, thì hôm nay mức tăng lại trở lại bình thường.
Hơn nữa nhìn xu thế của thời đại bây giờ, chắc canh ta vẫn còn tăng lên và vượt qua cả giá cổ phiếu cao nhất tại thời điểm hiện tại của tập đoàn Triệu Thị.
Bên trong phòng của khách sạn.
Ông Triệu, cha của Triệu Linh, Triệu Linh và Lâm Thiên, tất cả đều ngồi ở bên trong phòng.
“Ông Triệu, khoản đầu tư một trăm bảy mươi năm nghìn tỷ, tôi đã chuyển đến tài khoản của tập đoàn Triệu Thị.” Lâm Thiên nói.
Một khi Lâm Thiên đã quyết định sẽ dạy dỗ anh ta, vậy thì nhất định sẽ dạy dỗ cẩn thận.
Lâm Thiên cũng sẽ không nhân từ với anh ta vì anh ta vốn dĩ đã không phải thứ tốt đẹp gì, bắt nạt người mới, kiêu căng ngạo mạn, thái độ phỏng vấn tồi tệ cùng rất nhiều chuyện xấu khác nữa.
Loại người này, bình thường rất hay bắt nạt người khác, hôm nay đến lượt Lâm Thiên bắt nạt lại anh ta.
“Cái gì?”
Trịnh Lưu Khải nghe xong câu nói đó của Lâm Thiên thì sắc mặt tái mét.
Trịnh Lưu Khải là đại minh tinh, đi đến đâu cũng được người hâm mộ nâng niu, bây giờ tự nhiên bắt anh ta quỳ xuống hát chinh phục? Hơn nữa, xung quanh còn có bao nhiêu người vây quanh như vậy!
“Anh đừng ức hiếp người quá đáng! Trịnh Lưu Khải tôi ở trong làng giải trí nhiều năm như vậy, cũng chưa bao giờ bị bắt nạt! Thật vẽ chuyện, mà chẳng có lợi cho ai!” Trịnh Lưu Khải nghiến răng tức giận nói.
Sự tức giận của Trịnh Lưu Khải ngay lập tức phát ra.
“Hả? Vậy anh nói xem, bất lợi như thế nào?” Lâm Thiên vẫn cười lạnh.
Trịnh Lưu Khải tôi ở đất nước này có hàng vạn người hâm mộ, nếu như tôi đưa chuyện này lên Facebook, kích động dư luận, làm lớn chuyện này lên, để cho cái nước này biết chuyện, ông cũng không xong đâu!” Trịnh Lưu Khải giận giữ nói.
Nếu như đã muốn hạ thấp danh dự, thì Trịnh Lưu Khải cũng không kiêng nể gì nữa.
“Bốp!”
Trịnh Lưu Khải vừa dứt lời, Lâm Thiên liền cho anh ta một bạt tai vào mặt.
Cái tát khiến cho Trịnh Lưu Khải quay vài vòng, sau đó ngã xuống đất, một bên mặt của anh ta đã bị tát cho sưng vù lên.
Những người đi đường xung quanh đó, nhìn thấy cảnh tượng đó, đều rất kinh ngạc, bọn họ biết Lâm Thiên muốn dạy dỗ Trịnh Lưu Khải, nhưng cũng không thể ngờ rằng, Lâm Thiên lại động thủ tát Trịnh Lưu Khải.
Đương nhiên, không ai dám lấy điện thoại ra chụp.
Nực cười, đây là anh Lâm, bọn họ dám chụp sao? Nếu như vì chụp một tấm ảnh mà đắc tội anh Lâm, thì bọn họ cũng không dám nghĩ đến hậu quả sẽ như thế nào.
Trong quảng trường.
Hai mắt Lâm Thiên nhìn chằm chằm Trịnh Lưu Khải.
“Anh vẫn đe dọa tôi sao? Anh có biết không, thứ mà Lâm Thiên tôi không sợ nhất chính là lời uy hiếp của người khác.
Sau khi bị đánh, Trịnh Lưu Khải phẫn nộ cùng cực, anh ta đường đường là Trịnh Lưu Khải, đi đến đâu cũng đều là hào quang, đi đến đâu cũng được người ta gọi là đại minh tinh, tôn xưng anh ta là thầy Trịnh, bây giờ anh ta lại bị Lâm Thiên đánh?
“Anh… anh lại dám đánh tôi, vết thương trên mặt tôi chính là bằng chứng! Chuyện này, chưa xong đâu!” Trịnh Lưu Khải ôm mặt hét lớn.
“Trong mắt tôi, anh chỉ là một trò chơi mà thôi.” Lâm Thiên chắp tay nói.
Yên lặng một chút, Lâm Thiên nói tiếp: “Ngoài ra, buổi biểu diễn của anh ở Kim Đô, cũng không cần mở nữa, không có sự cho phép của tôi, ai cũng đừng hòng nghĩ đến việc biểu diễn ở đây.
Sau đó, Lâm Thiên liếc mắt sang đội vệ sĩ đứng bên cạnh Trịnh Lưu Khải, cuối cùng dừng lại ở hai người, hai người vệ sĩ đó, trước đây lúc ngăn cản Lâm Thiên, đã nói chuyện lỗ mãng với Lâm Thiên.
Hai người vệ sĩ đó, sau khi cảm nhận được ánh mắt của Lâm Thiên. Đều bị dọa cho sợ hãi đến nỗi chân đứng không vững.
“Anh... Anh Lâm, chúng tôi sai rồi!”
Hai người đều vô cùng sợ hãi cầu xin sự tha thứ của Lâm Thiên.
“Cũng chỉ là người làm thuê mà thôi.”
Lâm Thiên lắc đầu, rồi quay người rời đi.
“Thu quân! Độc Nha cũng lớn tiếng nói.
Đội vệ sĩ Vân Thiên trên quảng trường liền tập hợp lại rồi cũng đi luôn.
“Anh Trịnh, anh Trịnh.”
Mấy người vệ sĩ bên cạnh Trịnh Lưu Khải vội vã đỡ Trịnh Lưu Khải dậy.
Trịnh Lưu Khải ôm bên má bị sưng, ánh mắt đầy sự thù hận nhìn theo bóng dáng của Lâm Thiên, cắn răng nói: “Lâm Thiên, Trịnh Lưu Khải tôi cũng không phải dễ bắt nạt, anh tát tôi một cái, tôi nhất định sẽ khiến ông phải trả giá gấp mười lần, gấp một trăm lần!”
Trên đường trở về.
“Lâm Thiên, Trịnh Lưu Khải là một đại minh tinh, có một lực lượng người hâm mộ hùng hậu, nếu như anh ta quyết tâm làm lớn chuyện này lên, lợi dụng dư luận để đối phó với anh, khả năng là sẽ mang đến phiền phức cho anh.” Phạm Minh Tú lo lắng.
Triệu Linh cũng không an tâm nói: Đúng vậy đấy Lâm Thiên, như này sẽ không gây rắc rối cho anh chứ?”
“Yên tâm đi, nếu như đến anh ta còn không đối phó nổi, thì sau này làm sao làm chủ được nữa, hai người đừng lo lắng.” Lâm Thiên cười nói.
Vì buổi biểu diễn của Trịnh Lưu Khải ở Kim Đô, mà đã khiến anh ta vô cùng đau đớn.
Thậm chí là lúc tối, trên Facebook còn xuất hiện một tin hót: “Trịnh Lưu Khải vô cớ hủy buổi biểu diễn”, tin tức này còn nằm trong top hai mươi của hot search.
Rất nhiều người hâm mộ chuẩn bị xem buổi biểu diễn của Trịnh Lưu Khải đều lên Facebook của Trịnh Lưu Khải bình luận, hỏi Trịnh Lưu Khải rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng trước mắt Trịnh Lưu Khải vẫn không có bất cứ động thái gì trên Facebook.
Càng yên lặng như vậy, càng khiến người ta tò mò.
Trịnh Lưu Khải sống ở một thành phố ở phía đông, đó là Kim Vân, sau khi anh ta bị Lâm Thiên đánh liền trở về Kim Vân để chuẩn bị kế hoạch trả thù.
Cũng trong lúc đó, đứng trên top đầu hot search chính là “Tập đoàn Vân Thiên đầu tư vào xe hơi sử dụng năng lượng mới.”
Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã sang đến ngày hôm sau.
Hôm nay, tập đoàn Vân Thiên cùng với tập đoàn Triệu Thị tổ chức một cuộc họp về hợp tác chiến lược giữa hai bên.
Trong cuộc họp ở đại sảnh của khách sạn lớn tại Kim Đô. Rất nhiều nhà báo tập trung ở dưới sảnh.
Ngoài ông Triệu của tập đoàn Triệu Thị, các giám đốc điều hành, còn có chủ tịch Lâm Thiên của tập đoàn Vân Thiên và Phạm Minh Tú, chủ tịch trụ sở chính của Vân Thiên ở Kim Đô.
“Các vị, xin mời chủ tịch tập đoàn Vân Thiên, chủ tịch Lâm, lên khán đài đọc lời phát biểu cho lễ khai mạc đại hội hợp tác chiến lược.” Âm thanh của người dẫn chương trình vang lên.
Ngay sau đó, dưới sự vỗ tay nhiệt liệt của mọi người ở dưới khán đài, Lâm Thiên khoan thai đi lên sân khấu.
Sau khi Lâm Thiên đứng ở giữa sân khấu, phía dưới cũng lập tức yên lặng, trong thời gian Lâm Thiên phát biểu, ai dám ở dưới làm ồn chứ.
Biệt danh Tây Nam Vương đúng là danh xứng với thực, không phải ngẫu nhiên mà có.
Trong đại sảnh, chỉ nghe thấy tiếng chụp ảnh “Tách tách tách, ngoài ra còn có vô số máy quay phim, hướng về phía Lâm Thiên.
“Các vị, tôi chỉ xin nói một câu, Tập đoàn Vân Thiên tôi bất luận làm cái gì, đều phải đứng thứ nhất, nếu như đã quyết định đầu tư vào thị trường ô tô sử dụng năng lượng mới, thì việc ô tô năng lượng mới đứng ở vị trí thứ nhất, là chuyện tôi đã dự tính!” Lâm Thiên từ tốn nói.
Tiếng vỗ tay dưới khán đài vang lên như sấm.
Lúc này, phía dưới một nhà báo hỏi:
“Chủ tịch Lâm, xin hỏi ông một chuyện, tập đoàn Vân Thiên là tập đoàn lớn, một lần đầu tư đến một trăm bảy mươi năm nghìn tỷ, vì sao tập đoàn Vân Thiên không đầu tư riêng vào hạng mục ô tô năng lượng mới, mà lựa chọn đầu từ vào tập đoàn Triệu Thị?”
“Vấn đề này hỏi rất hay, bởi vì tôi với nhà họ Triệu là bạn tốt của nhau, nhà họ Triệu muốn kinh doanh ô tô năng lượng mới, tôi liền đầu tư 175 nghìn tỉ, bạn bè của nhà họ Triệu, chính là bạn bè của Lâm Thiên tôi, kẻ thù của nhà họ Triệu, chính là kẻ thù của Lâm Thiên tôi!” Lâm Thiên trả lời.
Câu trả lời này của Lâm Thiên, đã nói rõ tại sao mình đầu tư vào tập đoàn Triệu Thị, nhưng ý nghĩa sâu xa chính là, đang muốn công khai cho mọi người thấy, mối quan hệ giữa tập đoàn Triệu Thị và mình rất tốt.
Ông Triệu ngồi ở hàng ghế thứ nhất, nghe xong câu nói này của Lâm Thiên, vô cùng phấn khích.
Ông ấy biết, những lời này của Lâm Thiên, tương đương với vinh nhục của tập đoàn Triệu Thị, cùng hợp tác với tập đoàn Vân Thiên, nếu ai đắc tội tập đoàn Triệu Thị. Chính là đang đắc tội với tập đoàn Vân Thiên, điều này đối với nhà họ Triệu là vô cùng có lợi.
Lâm Thiên đọc bài phát biểu xong, ông Triệu cũng lấy danh nghĩa là chủ tịch tập đoàn Triệu Thị lên đọc bài phát biểu, đồng thời nói thêm về triển vọng của ô tô năng lượng mới cũng như dự định ban đầu của tập đoàn đó là giá cả của ô tô năng lượng mới phải rẻ và chất lượng.
Nói thật, riêng khái niệm này đã có thể thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.
Hơn nữa lại có vốn đầu tư lớn của tập đoàn Vân Thiên, ở trong mắt mọi người, ô tô năng lượng mới của tập đoàn Triệu Thị vô cùng có triển vọng.
Giá cổ phiếu của tập đoàn Triệu Thị không tăng mới là chuyện lạ.
Kế tiếp, Phạm Minh Tú với tư cách là chủ tịch trụ sở chính của Vân Thiên tại Kim Đô cũng lên phát biểu, ngoài ra còn có giám đốc điều hành của tập đoàn Triệu Thị.
Đại hội chiến lược, diễn ra hơn một tiếng mới kết thúc.
Đại hội chiến lược là truyền hình trực tiếp, sau khi đại hội kết thúc, giá cổ phiếu của tập đoàn Triệu Thị tăng lên cao chưa từng có, sau ngày hôm qua, thì hôm nay mức tăng lại trở lại bình thường.
Hơn nữa nhìn xu thế của thời đại bây giờ, chắc canh ta vẫn còn tăng lên và vượt qua cả giá cổ phiếu cao nhất tại thời điểm hiện tại của tập đoàn Triệu Thị.
Bên trong phòng của khách sạn.
Ông Triệu, cha của Triệu Linh, Triệu Linh và Lâm Thiên, tất cả đều ngồi ở bên trong phòng.
“Ông Triệu, khoản đầu tư một trăm bảy mươi năm nghìn tỷ, tôi đã chuyển đến tài khoản của tập đoàn Triệu Thị.” Lâm Thiên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.