Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 665

Thiên Bôi Bất Tuý

04/02/2023

"Anh cũng,nhưng đừng nên suy nghĩ nhiều, tôi chỉ là bị dọa sợ mà thôi, tôi Tần thi cũng sẽ không lo lắng cho an nguy cho kẻ lưu manh!" Tần Thi chủ động nói.

Lâm Thiên bất đắc dĩ cười, sau đó chống đỡ chính mình đứng lên!

Đan dược vừa mới uống vào, đã muốn chuyển hóa thành năng lượng, chữa trị mọi vết thương trong cơ thể.

Lâm Thiên lúc này mới miễn cưỡng chống đỡ , ngồi dậy.

Ước chừng vài phút sau, dược tính phát tán, thương thế của Lâm Thiên khôi phục không ít.

Lâm Thiên lúc này mới đem Xích Huyết Kiếm nhặt lên, sau đó đứng dậy.

"Tần Thi, cô vẫn là nên dìu tôi vào nhà trước đi rồi nói sau ." Lâm Thiên vẫn có vẻ yếu ớt nói.

"Được!"

Tần thi ngoan ngoãn gật gật đầu, sau đó vội vàng đỡ lấy Lâm Thiên, đi vào trong phòng.

Được Tần Thi giúp đỡ ân cần như vậy, Lâm Thiên có thể cảm nhận rõ ràng được mùi hương trên người cô là của nê-phrít .

"Tần Thi, mùi hương trên người của cô, thật là làm cho người ta không thể kháng cự a!" Lâm Thiên cười nói.

Bộ dạng vốn dĩ rất xinh đẹp, trên người còn mang theo một cỗ mùi hương quyến rũ người khác, mặc cho ai cũng sẽ mất đi sức chống cự.

"Đều là khi nào rồi ! Anh còn suy nghĩ lung tung! Anh có biết hay không, nếu đổi lại là người khác dám nói tôi như vậy, hậu quả nhất định sẽ rất thê thảm!"

Tần Thi nói với giọng điệu khó chịu, còn tức giận buông một tay.

Tần Thi cô thân là cháu gái duy nhất của Tần lão gia, bất kể cô đi đến đâu, người khác cũng đều sợ hãi cô, nào có người nào dám giống như Lâm Thiên nói những lời khi dễ cô như vậy.

Sau khi Tần Thi buông tay, Lâm Thiên bị thương nhất thời mất đi cân bằng, té ngã nằm trên mặt đất, không có phản ứng.

Tần Thi nhìn thấy Lâm Thiên bị ngã xuống đất, che miệng lại, mở to mắt, một bộ dáng tràn ngập sự sợ hãi!

"Lâm Thiên! Lâm Thiên!"

Tần Thi lập tức ngồi xổm xuống đất, vội vàng lay lay Lâm Thiên.

Nhưng mà Lâm Thiên vẫn không có phản ứng gì.

"Hừ, anh giả chết đi, xem tôi là kẻ ngốc sao? Tôi xem anh có thể giả vờ bao lâu!" Tần thi mở miệng nói.

Tần Thi đợi ước chừng hơn hai mươi giây sau, sắc mặt của cô bắt đầu trở nên lo lắng hơn.

"Lâm Thiên, anh mau đứng lên a, anh đừng giả vờ nữa!"

"Lâm Thiên, anh. . . . . . Anh sẽ không thật sự chết rồi đi? Anh mau đứng lên a!"

Tần thi nói xong lời cuối cùng, rốt cục chịu đựng không nổi nữa, nàng vội vàng đưa tay ra, muốn thử xem Lâm Thiên còn có hô hấp hay không.

Tần thi mới vừa vươn tay, Lâm Thiên lại đột nhiên ngồi dậy.

"Tần Thi, tôi đùa với cô một chút thôi!" Lâm Thiên nhếch miệng cười.

Lâm Thiên cũng không biết vì cái gì, luôn luôn thích lừa gạt Tần Thi.

"Anh . . . . . Anh hơi quá đáng!" Tần Thi tức giận dậm chân.

Cùng lúc đó, hai hàng nước mắt trong suốt, theo hai má của cô chảy xuống.

Lâm Thiên cũng sửng sốt khi thấy Tần Thi khóc, khóc đến vô cùng đáng thương.

Lâm Thiên nằm mơ cũng chưa nghĩ đến bản thân cậu sẽ làm Tần Thi khóc.

Lâm Thiên chưa từngnghĩ đến, người mạnh mẽ như Tần Thi, thế nhưng sẽ có một mặt này.

"Tần thi, cô đừng khóc a, tôi . . . . . Tôi sai rồi được không." Lâm Thiên có vẻ có chút chân tay luống cuống.



Lâm vân sợ nhất phải hìn thấy con gái khóc.

Ngay sau đó, Tần Thi đột nhiên nín khóc mỉm cười.

"Lâm Thiên, tôi cũng là đang lừa anh đó! Mỗi lần đều là anh lừa tôi, lúc này đây cũng đến phiên tôi đùa lừa anh đi." Tần thi che miệng cười nói.

Lâm Thiên không nói gì chỉ mở cặp mắt trắng dã ra: "Được rồi, cô khóc cũng thật giống thật, tôi vậy mà cư nhiên bị cô lừa, hơn nữa nước mắt nói xuất hiện liền xuất hiện, cô có thể đi thi giành lấy giải nữ diễn viên xuất sắc nhất được đấy."

"Ai bảo anh đùa giỡn tôi như vậy!" Tần thi vừa nói, lại dùng bàn tay lau đi nước mắt.

Tần Thi vừa mới khóc xong, mặc dù chỉ là diễn hay là sự thật, dù sao cũng đều không

dễ nói chuyện. . . . . .

"Tê tê. . . . . ." Lâm Thiên biến sắc, đồng thời lập tức ôm lấy lồng ngực.

Cổ tà khí kia, lần thứ hai ở trong cơ thể Lâm Thiên tàn sát bừa bãi.

Bởi vì đau đớn và khó chịu, khuôn mặt Lâm Thiên đều thoáng có chút vặn vẹo.

"Cho ngươi nghịch ngợm! Bị thương cũng đừng hay nói giỡn , ta trước sam ngươi đi vào." Tần thi nói.

“Ai mượn anh nghịch ngợm, bị thương nặng vẫn còm tâm trạng đùa giỡn, tôi đỡ anh vào nhà trước.” Tần Thi nói.

Ngay sau đó, Tần Thi đỡ Lâm Thiên tiến thẳng vào biệt thự.

Lâm Thiên ngồi vào sô pha, một lúc sau, liền lập tức vận công, một bên chữa thương, một bên trấn áp tà khí trong cơ thể.

Tần Thi cũng không dám quấy rầy Lâm Thiên, chỉ có thể lẳng lặng ngồi đối diện Lâm Thiên chờ đợi.

. . . . . .

Ở một diễn biến khác.

Nhà Kurokawa.

Kurokawa koro cùng Kurokawa Sawa, đang ngồi ở phòng trong, cùng đợi tin tốt Jun Ishino chiến thắng trở về!

Hai người vừa có vẻ như đang chờ mong, lại có vẻ có chút lo lắng.

"Ba, hắn không phải nói rất nhanh có thể giải quyết xong sao? Như thế nào còn không trở về, sẽ không là xảy ra biến cố gì đi?" Kurokawa koro lo lắng nói.

"Đừng nói bậy, Jun Ishino chính là một cao thủ vô cùng lợi hại, ở cả Nhật Bản đều có tiếng tăm lẫy lừng, ta đã bỏ ra một số tiền rất lớn để mời ông ta đến đây giúp đỡ, cảnh giới của ông ta vô cùng cao, khẳng định có thể thành công!" Kurokawa Sawa nói.

Kurokawa Sawa vừa dứt lời hạ, một đạo hắc ảnh liền chạy vào.

Kurokawa Sawa cùng với Kurokawa koro tập trung nhìn vào, đúng thật là Jun Ishino!

"Jun Ishino!”

Kurokawa Sawa cùng Kurokawa Koro sau khi nhìn thấy Jun Ishino, đều bị chấn kinh.

Bởi vì bọ dáng lúc này của Jun Ishino thập phần chật vật, so với bộ dáng trước khi đi quả thực là khác biệt vô cùng lớn.

“Jun Ishino, ông làm sao vậy?"

Kurokawa Sawa vội vàng xông lên đi trợ giúp Jun Ishino."Phốc!"

Kurokawa Sawa mới vừa lên đỡ lấy Jun Ishino, ông ta liền phun ra ngụm máu tươi.

Hơi thở của ông ta vô cùng uể oải.

Ông ta vì muốn chiến thắng Lâm thiên, không thể không vận dụng bí thuật hiến tế sinh mệnh, loại bí thuật này một khi thi triển, chính là đả thương đối đủ một ngàn, tự tổn hại bản thân tám trăm, không làm cho hắn thân thể ông bị thương nặng, cũng làm cho nguyên khí của ông ta bị tiêu hao không ít.

"Kurokawa Sawa, kẻ thù này, mạnh hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng, Không! Là kỳ quái!" Jun Ishino cắn răng nói.



Jun Ishino nghĩ đến cảm giác chiến đấu khi nãy, ông ta cảm thấy vô cùng khó hiểu, ông ta rõ ràng mjanh hơn Lâm Thiên 2 cảnh giới, hơn nữa cảnh giới của Lâm Thiên, là dựa vào ngoại lực mà miễn cưỡng được nâng lên, lấy kinh nghiệm của ông ta mà nói, Lâm Thiên khẳng định hội rất nhanh đã sử dụng hết sạch nội lực.

Chính là ước chừng đợi cho cậu ta đem tnội lực tiêu hao gần hết, ông ta mới phát hiện Lâm Thiên vẫn còn rất nhiều nội lực, chuyện này quả thực là rất kỳ quái !

"Ta trước kia cũng đã chiến đấu không ít với những võ sĩ của Hoa Quốc, nhưng người này là người kỳ quái nhất!" Jun Ishino không cam lòng nói.

“Nói như vậy , Jun Ishino ngài thất bại rồi? Ngài không có giết chết tiểu tử kia?" Kurokawa cả kinh.

Jun Ishino ôm ngực, sắc mặt tái nhợt gật gật đầu:

"Đúng, bất quá cậu ta cũng bị thương."

"Này. . . . . . , này. . . . . ." Kurokawa Sawa sắc mặt khó coi.

Kurokawa koro cũng có vẻ hụt hẫng, hắn vốn dĩ còn muốn trông cậy vào Jun Ishino có thể giết chết Lâm Thiên, giải mối hận trong lòng!

Kurokawa kuro vốn tưởng rằng, chuyện này nhất định sẽ không có gì sai sót.

"Mặt khác, cậu ta đã gần như đoán được, chuyện này là nhà Kurokawa các người làm chủ." Jun Ishino nói.

"Cái gì! ?"

Kurokawa Sawa cùng với Kurokawa Koro nghe đến cái tin tức sau, sắc mặt đều biến đổi lớn.

"Cậu ta hiện giờ ở đế đô, như mặt trời ban trưa, sau lưng còn có khắp nơi đều có thế lực để dựa vào và trợ giúp, cậu ta biết được chuyện này là do chúng ta làm, tuyệt đối sẽ gây khó dễ cho chúng ta a!" Kurokawa Koro vội vàng nói.

Ngay sau đó, Kurokawa Kuro nhìn về phía ba hắn.

"Ba, chúng ta hiện tại nên làm cái gì bây giờ a!"

Kurokawa Sawa chung quy làở trên thương trường nhiều năm, cũng không đến mức hoảng sợ không biết nên làm cái gì.

"Không được tự làm loạn đầu óc, chúng ta có quốc tịch là Nhật Bản, chúng ta lấy danh phận là phú thương Nhật Bản đến đế đô, cậu ta mặc dù ở đế đô quyền thế có lớn, cũng không dám dễ dàng đụng đến chúng ta!" Kurokawa Sawa nói.

"Đúng đúng đúng!" Kurokawa Kuro liên tục gật đầu.

"Ba, vậy hiện tại nên đối phó với tên tiểu tử này như thế nào a!!" Kurokawa kuro vội vàng nói.

"Ngay cả Jun Ishino đều không đối phó được, nếu muốn đối phó cậu ta, thập phần khó giải quyết a." Kurokawa Sawa nói.

Đang ngồi ở tại chỗ điều chỉnh lại trạng thái, chữa trị vết thương trong cơ thể, Jun Ishino từ từ nói:

"Chuyện này, vẫn là giao cho người quen của ta đi, ta trở về mời ta sư huynh ra tay, có anh ấy ra tay, nhất định có thể giết chết cậu ta!"

"Có thể mời anh ta ra tay sao?" Kurokawa Sawa cả kinh.

Kurokawa Sawa đương nhiên biết, sư huynh của Jun Ishino là ai, người này ở Nhật Bản uy danh rất lớn, so với Jun Ishino còn có khả năng cao hơn!

Khi ông ta muốn mời Jun Ishino đến để giúp sức, đã tiêu phí số tiền không nhỏ,nếu muốn mời đến sư huynh của Jun Ishino, cơ hồ là chuyện không có khả năng!

"Jun Ishino, lời ngài nói là thật sao?" Kurokawa Sawa thậm chí có chút không dám tin.

"Đương nhiên là thật, bất quá ta có một cái điều kiện." Jun Ishino nói.

Kurokawa Sawa vội vàng nói: "Điều kiện gì ngài cứ nói."

"Chờ ta sư huynh ép tiểu tử đó giao ra phương pháp điều chế, hơn nữa còn giết chết cậu ta, về sau tiền các ngươi buôn bán dung dịch nước thần tiên dạng lỏng, ta cùng sư huynh của ta lấy năm mươi phần trăm." Jun Ishino nói.

Jun Ishino vô cùng rõ ràng, dung dịch nước thần tiên dạng lỏng này, sẽ đem đến cho người ta số tiền lời to lớn cỡ nào, số tiền lờnàyi đương nhiên làm cho ông ta động tâm.

"Này. . . . . ."

Kurokawa Sawa và Kurokawa Koro tất cả đều sắc mặt biến đổi lớn.

Đây chính là năm mươi phần trăm số tiền lời a, hơn nữa đối phương căn bản không tham dự chế tác, sản xuất hay tiêu thụ, chỉ an vị hưởng đến năm mươi phần trăm số tiền lời.

Còn nhà Kurokawa phải tham dự sản xuất, tiêu thụ tất cả phương diện, mới có thể lấy được mỗi năm mươi phần trăm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Đại Thiếu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook