Chương 349: Thạch Hàn, anh còn sống không
Thiên Bôi Bất Tuý
25/10/2022
Sau khi rời khỏi nhà họ Triệu, Lâm Thiên lập tức đi đến tập đoànTỉnh Xuyên, Tổng giám đốc Lý Tông Đế đã ra tay chỉnh lý lại công ty.
Còn có cô gái tài ba Chu Tình, trước đó cô là cựu giám đốc điều hành của Tỉnh Xuyên, cô còn là bạn của Lâm Thiên, hiện tại cô cũng quay về công ty trước để cùng xử lý chuyện của tập đoàn.
Còn có rất nhiều nhân viên kỳ cựu cũng đều được mời quay về.
Lâm Thiên điều động một đoàn xe sang trọng đến Tỉnh Xuyên, đưa Lý Tông Đế cùng một nhóm nhân viên kỳ cựu của Tỉnh Xuyên trùng trùng điệp điệp đi đến chùa Vân Nam đón ông ngoại Lê Chí Thành quay về Tỉnh Xuyên!
…
Chùa Vân Nam.
Lâm Thiên đi cùng hơn mười người vào chùa.
Ông ngoại đang tập thái cực quyền ở trong sân chùa.
Tuy bệnh của ông ngoại đã khỏi hẳn nhưng ông vẫn thích tập thái cực quyền để dưỡng sinh, chẳng những có thể nâng cao sức khỏe mà còn tu thân dưỡng tính.
“Ông ngoại, nhà họ Phạm đã bị diệt, cháu dẫn theo những quản lý cấp cao của Tỉnh Xuyên đến đón ông về Tỉnh Xuyên nè!” Lâm Thiên gọi to, giọng nói vang vọng toàn bộ chùa.
“Chào Chủ tịch Lê.”
Những nhân viên kỳ cựu ở sau lưng Lâm Thiên đồng thời chào Lê Chí Thành.
Sau khi Lê Chí Thành thấy cảnh này thì mừng rơi nước mắt.
Ngày này đã thật sự đến!
Khi ông thấy cảnh như vậy thì ông biết kế hoạch của Lâm Thiên đã thành công, ông biết Lâm Thiên đã thành công trở mình!
“Vân à, cháu đã thực sự làm được!Cháu đã làm được rồi!”
Lê Chí Thành cực kỳ kích động vọt đến ôm chặt lấy Lâm Thiên.
“Đúng vậy ông ngoại, cháu đã làm được! Cha con họ Phạm đã bị cháu tự tay giết chết, tất cả những thứ bị mất đi cũng đều bị cháu lấy lại rồi!” Giọng Lâm Thiên âm vang.
“Thiên!Cháu thực sự quá thần kỳ, trước đây đều là ông ngoại giúp cháu, bây giờ là cháu giúp ông ngoại!”Lê Chí Thành kích động không thôi.
Lê Chí Thành phát hiện ngày hôm nay Lâm Thiên đã phát triển đến mức có thể một mình đảm đương làm việc, thậm chí nó đã có thể bảo vệ ông rồi!
Ông biết nếu như không có Lâm Thiên thì ông tuyệt đối không có cách nào xoay người, nếu như không có Lâm Thiên thì ông hiện tại thậm chí đã bị nhà họ Phạm giết chết.
Lúc đầu quả nhiên ông không nhìn lầm Lâm Thiên!
“Có thể giúp được ông ngoại, cháu thực sự vui mừng.”Lâm Thiên cười nói.
Ngay sau đó, Lâm Thiên làm động tác mời.
“Ông ngoại, xe đã ở bên ngoài, mời ông ngoại về Kim Đô chủ trì toàn cục!”
“Được! Được!”Lê Chí Thành kích động gật đầu.
Lê Chí Thành đi từ biệt thầy trụ trì trước sau đó mới theo đoàn xe rời đi.
Về phần Bạch Hổ, bởi vì hôm nay sóng gió đã qua cho nên anh ta cũng không đi cùng mà ở lại chùa tiếp tục tu luyện.
Lúc đi ngang qua thành phố Bảo Thạch, Lâm Thiên lập tức tách ra khỏi đoàn xe, ở bên thành phốBảo Thạch này Lâm Thiên còn có một số việc muốn làm.
Lâm Thiên đi đến trại tạm giam Bảo Thạch, tự mình đưa Lưu Thân và anh Long ra.
Trước đó Lưu Thân vẫn luôn giúp Lâm Thiên phụ trách công ty con của tập đoàn Tỉnh Xuyên và tập đoàn khai thác mỏ Thiên Quang, là trợ thủ đắc lực nhất ở phương diện kinh doanh của Lâm Thiên.
Còn anh Long trước đó đang giúp Lâm Thiên phụ trách công ty vệ sĩTỉnh Xuyên.
…
Cửa trại tạm giam Bảo Thạch.
“Chủ tịch Lâm, không nghĩ rằng còn có thể nhìn thấy anh, tôi vui quá.”
Lưu Thân vừa ra đã vô cùng kích động nhìn Lâm Thiên.
Lúc ở trong trại tạm giam, anh ta đã nghe được tin Lâm Thiên bị giết.
“Lưu Thân, khoảng thời gian qua anh phải chịu oan ở trong này rồi, nhưng mà tất cả đã qua rồi, nhà họ Phạm đã bị diệt, tất cả lại khôi phục như cũ, tiếp theo công ty có lẽ sẽ có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, vất vả cho anh rồi.” Lâm Thiên vỗ vỗ vai Lưu Thân.
“Chủ tịch Lâm yên tâm, tôi sẽ cố gắng làm mọi thứ tốt nhất có thể.”Lưu Thân nghiêm túc nói.
“Lưu Thân, chờ bên này ổn định lại thì tôi sẽ đề bạt cho anh đi Kim Đô.” Lâm Thiên nghiêm túc nói.
Hiện giờ tập đoàn Phạm Gia đã thuộc về Lâm Thiên, Lâm Thiên quyết định phái Lưu Thân đi làm Tổng giám đốc tập đoàn Phạm Gia để quản lý toàn bộ tập đoàn này.
Đương nhiên còn phải đổi tên tập đoàn Phạm Gia thành tập đoàn Vân Thiên.
“Cảm ơn Chủ tịch Lâm, cho dù anh giao cho tôi chức vị gì, tôi đều sẽ cố gắng hết sức làm tốt nhất!”Giọng nói Lưu Thân âm vang.
Lâm Thiên gật đầu sau đó nhìn về phía anh Long.
“Hoàng Long, ông cũng chịu khổ mau chóng khôi phụcchi nhánh công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạch.” Lâm Thiên vỗ vỗ bả vai ông ta.
“Cậu Thiên yên tâm!”Anh Long gật đầu đồng ý.
Sau khi đón bọn họ ra, Lâm Thiên lại lái xe đến thành phố Hải Phòng.
Còn có một người đang chờ anh tự mình đón ra, đó chính là bạn gái Phạm Minh Tú của anh!
…
Cửa trại tạm giam thành phố Hải Phòng.
Đưa Minh Tú từ trại tạm giam ra.
Phạm Minh Tú có mái tóc vàng gợn sóng bồng bềnh, từng sợi từng sợi đều nóng bỏng, cùng với chiều cao 1m7, dáng người cao gầy hoàn mỹ, cộng thêm gương mặt đẹp, làn da trắng nõn không tì vết, cô ấy tuyệt đối có thể mê hoặc hàng nghìn hàng vạn người đàn ông!
Cô ấy vẫn xinh đẹp gợi cảm như vậy, làm cho người ta mê muội.
“Lâm Thiên!”
Sau khi Phạm Minh Tú nhìn thấy Lâm Thiên thì lập tức vọt vào trong ngực Lâm Thiên.
“Lâm Thiên, thấy anh không có chuyện gì, thật là tốt quá! Anh có biết lúc em nghe được tin anh gặp nạn thì đau lòng biết bao nhiêu không.”Phạm Minh Tú ghé vào trong ngực Lâm Thiên khóc.
“Minh Tú, không có chuyện gì rồi, tất cả đều đã là quá khứ.” Lâm Thiên mỉm cười an ủi.
“Đúng, hôm nay là ngày vui, sao em có thể khóc được chứ.”
Phạm Minh Tú nín khóc mỉm cười, cô lau nước mắt sau đó cười quyến rũ ôm cổ Lâm Thiên.
“Anh có biết lâu như vậy không được gặp làm em nhớ anh muốn chết không!”Phạm Minh Tú uốn éo làm nũng nói.
Sau khi nói xong, Phạm Minh Tú lập tức hôn Lâm Thiên.
Lâm Thiên cũng biết quả thật là bản thân đã lâu không ở bên Phạm Minh Tú, trước đó ở Kim Đô vẫn luôn không thể đến thành phố Hải Phòng, anh thật sự nợ cô.
Một lúc sau.
“Minh Tú, ở đây là nơi công cộng, về nhà rồi nói tiếp em.” Lâm Thiên cười khan.
Bởi vì Lâm Thiên đã nhìn thấy hai người đứng gác ở cửa trại tạm giam đang nhìn chằm chằm hai người bọn họ.
“Vâng!”
Phạm Minh Tú ngầm gật đầu.
Ngay sau đó, Lâm Thiên kéo Phạm Minh Tú lên xe.
Lâm Thiên đưa Phạm Minh Tú đi ăn một bữa tiệc lớn trước rồi sau đó mới quay về chỗ ở của Phạm Minh Tú.
…
Trong phòng ngủ.
Trên trán Lâm Thiên và Phạm Minh Tú đều có vài giọt mồ hôi, hiển nhiên là cả hai vừa trải qua một hồi vận động.
Phạm Minh Tú như chim nhỏ nép vào trong ngực Lâm Thiên.
“Minh Tú, chờ mấy ngày nữa anh đưa em về Kim Đô làm giám đốc điều hành tập đoàn Vân Thiên. Ở Kim Đô, chúng ta có thể ở chung một chỗ, em nghĩ sao?” Lâm Thiên vừa cười vừa nói.
“Tốt quá!Tốt quá!”Phạm Minh Tú vui vẻ gật đầu liên tục.
Có thể ở cùng với Lâm Thiên, đương nhiên Phạm Minh Tú đồng ý rồi.
…
Ở phía bên kia, một vùng núi xa xôi của tỉnh Tây Xuyên, ở đây có tọa lạc một kiến trúc khổng lồ, xây tựa vào núi. Diện tích vô cùng to lớn gần bằng một thị trấn nhỏ.
Ở đây đúng là hang ổ của gia tộc họ Trần.
Bởi vì gia tộc họ Trần đã có lịch sử mấy trăm năm cho nên kiến trúc này hoàn toàn mang hơi hướm cổ đại, hơn nữa thoạt nhìn rất có cảm giác lâu đời.
Ở trung tâm của toàn bộ khu nhà là một cổ điện nguy nga, đó là chủ điện của gia tộc họ Trần.
Trong điện.
Một người đàn ông trung niên để ria mép khuôn mặt uy nghiêm ngồi ở phía trên cùng, ông ta là gia chủ của gia tộc họ Trần.
Lúc này, một người mặc áo trắng vội vã chạy vào.
“Gia chủ, việc lớn không tốt, mạng lưới quan hệ của chúng ta ở phía Tây Trung Quốc đã bị phá hủy, ngay cả Trịnh Thư Kỷ cũng đã bị bắt.”Người mặc áo trắng vội vàng nói.
“Cái gì?Tại sao lại có thể như vậy.”Gia chủ nhà họ Trần nhướn mày.
Gia chủ của gia tộc họ Trần biết rõ lấy thân phận và bối cảnh của Trịnh Thư Kỷ thì ở phía Tây Trung Quốc, người có thể làm cho Trịnh Thư Kỷ xong đời đã ít lại càng ít.
Đúng lúc này, ông Phạm cũng vội vã chạy vào.
“Trần gia chủ, việc lớn không tốt rồi, tôi vừa mới nhận được tin, nhà họ Phạm của tôi đã bị diệt, con trai và cháu trai đều bị giết, ngay cả Trần Thất Thuyết và cô Trần Mỹ cũng đều bị giết hại rồi!” Ông Phạmcực kỳ nôn nóng.
“Ông nói cái gì?!Nhà họ Phạm bị diệt, con gái của tôi bị giết hại rồi?”
Gia chủ nhà họ Trần đứng bật dậy, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.
Nhà họ Phạm và gia tộc họ Trần của ông ta đã làm đám hỏi, động đến nhà họ Phạm chính là đang đánh vào mặt gia tộc họ Trần của ông ta.
Mà quan trọng nhất chính là Trần Thất Thuyết và con gái của ông ta cũng bị giết, đây thực sự là mối thù không đội trời chung với gia chủ nhà họ Trần.
Tuy rằng Trần Mỹxấu xí, nhưng gia chủ nhà họ Trần vẫn luôn thương yêu đứa con gái nhỏ này.
“Rắc!”
Cái chén trong tay gia chủ nhà họ Trần “Rắc” một tiếng bị ông ta bóp vỡ, trong hai tròng mắt của ông ta bốc lên lửa giận vô tận.
“Ai làm! Nói cho tôi biết rốt cuộc là ai làm! Tôi nhất định phải chém kẻ đó thành ngàn mảnh! Làm cho kẻ đó không được chết tử tế!”Gia chủ nhà họ Trần phẫn nộ gào thét.
“Kẻ giết người tên là Lâm Thiên, là cháu ngoại của Chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Kim Đô, trước đó nhà họ Phạm chúng tôi nhờ gia tộc họ Trần hỗ trợ chính là vì đối phó với anh ta.” Ông Phạm nói.
Người mặc áo trắng cũng nói: “Gia chủ, người phá hoại mạng lưới quan hệ của chúng ta là tư lệnh Lý Trạch Lương, ông ta cũng đang giúp tên Lâm Thiên này.”
“Cái gì?Lý Trạch Lương?Tên Lâm Thiên này có thể có được sự giúp đỡ của Lý Trạch Lương?Làm sao hắn lại làm được?”Vẻ mặt gia chủ nhà họ Trần không thể tưởng tượng nổi.
Gia chủ nhà họ Trần trước đây cũng rất nỗ lực muốn kết thân với Lý Trạch Lương, chỉ tiếc rằng không thể làm được, cho nên ông ta biết muốn có được sự giúp đỡ của của Lý Trạch Lương thì khó khăn đến nhường nào.
“Điều này tôi không biết, nhưng mà theo tin tức nhận được thì có lẽ anh ta gặp được vận may nào đó rồi đột nhiên thành tu sĩ, mặc dù là cảnh giới Hư Đan lại có thể dùng kiếm chém chết Trần Thất Thuyết.” Người mặc áo trắng nói.
“Cảnh giới Hư Đan à? Gặp vận may?” Gia chủ nhà họ Trần híp mắt.
Ông Phạm vội nói:
“Gia chủ nhà họ Trần, ông nhất định phải giết thằng nhóc này báo thù cho con và cháu của tôi, đây cũng là báo thù cho cô Trần Mỹ.”
“Đương nhiên dám giết con gái tôi, tôi nhất định phải giết nó!” Gia chủ nhà họ Trần giận dữ nói.
Ngay sau đó, gia chủ nhà họ Trần vung tay lên:
“Truyền lệnh của tôi phái hai vị Trưởng lão của gia tộc họ Trần chúng ta đi Kim Đô giết chết người này báo thù cho nhà họ Phạm và con gái của tôi, để cho hai người bọn họ mang theo vũ khí, làm bí mật một chút.”
Hai vị Trưởng lão của gia tộc họ Trần là người có thực lực gần bằng với gia chủ.
Gia chủ nhà họ Trần tự tin, có hai vị Trưởng lão liên thủ thì giết chết Lâm Thiên chắc chắn không thành vấn đề.
“Vâng, tôi sẽ đi truyền lệnh.”Người mặc áo trắng gật đầu trả lời.Sau đó vội vàng đi ra ngoài.
…
Kim Đô, tầng cao nhất của tập đoàn Vân Thiên (nguyên là tòa nhà của tập đoàn Phạm Gia).
Lâm Thiên đứng ở tầng trên cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời sáng sủa, nhìn không xót chút gì toàn Kim Đô phồn hoa này.
Bão tố với nhà họ Phạm ngày hôm đó đã hoàn toàn qua đi, hôm nay sau cơn mưa trời lại sáng.
Lúc này đã là ba ngày kể từ ngày cha con nhà họ Phạm bị giết chết.
Trong ba ngày này, Độc Nha dẫn người triển khai thanh trừ tiến hành diệt sạch những kẻ còn sót lại của nhà họ Phạm.
Ngoài ra còn có thế lực ngầm của nhà họ Chu, dưới sự can thiệp mạnh mẽ của Độc Nha và dưới cảnh bịTỉnh Xuyên áp xuống, thế lực ngầm rất nhanh đã bị Độc Nha chỉnh đốn lại lần nữa.
Sau khi chỉnh đốn, công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên chi nhánh Kim Đô nắm quyền điều khiển thế lực ngầm ở Kim Đô.
Mà Lâm Thiên là vị vua đứng phía sau thế lực ngầm ở Kim Đô.
Về phương diện buôn bán, các công ty con của Tỉnh Xuyên trải rộng khắp ba tỉnh vùng Tây Nam Bộ đã khôi phục lại vận hành bình thường, những người quản lý của công ty con từng bị bắt cũng đã được thả ra toàn bộ, tiếp tục nhậm chức.
Tỉnh Xuyên gần như đã khôi phục lại dáng vẻ như trước đó.
Đương nhiên trong thời gian Tỉnh Xuyên bị nhà họ Phạm cướp đi, những quản lý cấp cao phản bội Tỉnh Xuyên, gia nhập vào nhà họ Phạm đều bị đuổi khỏi công ty.
Chức vị Chủ tịch công ty Tỉnh Xuyên, ông ngoại đã giao cho Lâm Thiên, vốn Lâm Thiên còn muốn từ chối nhưng Lâm Thiên nghĩ lại thì bây giờ ông ngoại đã ở cái tuổi này rồi, quả thực cũng nên về hưu dưỡng lão sống cuộc sống thanh nhàn, không nên để ông kinh doanh làm lụng vất vả.
Về phần tập đoàn Phạm Gia, đã đổi tên là tập đoàn Vân Thiên, tất cả cổ phần đều nằm trong tayLâm Thiên.
Lưu Thân đã được điều đến Kim Đô đảm nhiệm chức Tổng giám đốc tập đoàn Vân Thiên, Phạm Minh Tú đảm nhiệm chức giám đốc điều hành của tập đoàn Vân Thiên.
Ông Triệu cũng đưa một nửa cổ phần của tập đoàn Triệu Thị cho Lâm Thiên như đã nói.
Ngày hôm nay, tổng tài sản mà Lâm Thiên sở hữu từ tập đoàn Tỉnh Xuyên và tập đoàn Vân Thiên (bao gồm cả tập đoàn Phạm Gia ở trong đó) là hơn một triệu tỷ đồng.
Hơn nữa cổ phần của tập đoàn Triệu Thị đó chính là 400 tỷ.
Mặt khác, trong thẻ của Lâm Thiên còn số dư hơn 175 nghìn tỷ đồng, cộng thêm sự chăm chỉ của chị họ cũng làm cho con số phát triển không ngừng, giá trị thị trường cũng tăng chóng mặt.
Ngày hôm qua Lâm Thiên vừa mới nói chuyện với chị họ, lại thêm vào bảy triệu tỷ đồng tiếp tục làm quảng cáo.
Tất cả những điều trên cộng lại, khối tài sản của Lâm Thiên hiện nay có thể coi là rất kinh khủng!
So với lúc mới tới Kim Đô, trên phương diện tiền bạc, Lâm Thiên đã mạnh hơn vô số lần rồi.
Với khối tài sản hiện nay, Lâm Thiên chắc chắc sẽ lọt vào danh sách 100 người giàu nhất Trung Quốc năm sau.
Rất có thể anh sẽ được đánh giá là người trẻ nhất trong danh sách này.
Tuy nhiên vào lúc này, Lâm Thiên lại có vẻ không vui.
Anh nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, lẩm bẩm:
“Thạch Hàn, anh còn sống không? Nếu như anh còn sống thì bây giờ anh đã ở nơi nào?”
Còn có cô gái tài ba Chu Tình, trước đó cô là cựu giám đốc điều hành của Tỉnh Xuyên, cô còn là bạn của Lâm Thiên, hiện tại cô cũng quay về công ty trước để cùng xử lý chuyện của tập đoàn.
Còn có rất nhiều nhân viên kỳ cựu cũng đều được mời quay về.
Lâm Thiên điều động một đoàn xe sang trọng đến Tỉnh Xuyên, đưa Lý Tông Đế cùng một nhóm nhân viên kỳ cựu của Tỉnh Xuyên trùng trùng điệp điệp đi đến chùa Vân Nam đón ông ngoại Lê Chí Thành quay về Tỉnh Xuyên!
…
Chùa Vân Nam.
Lâm Thiên đi cùng hơn mười người vào chùa.
Ông ngoại đang tập thái cực quyền ở trong sân chùa.
Tuy bệnh của ông ngoại đã khỏi hẳn nhưng ông vẫn thích tập thái cực quyền để dưỡng sinh, chẳng những có thể nâng cao sức khỏe mà còn tu thân dưỡng tính.
“Ông ngoại, nhà họ Phạm đã bị diệt, cháu dẫn theo những quản lý cấp cao của Tỉnh Xuyên đến đón ông về Tỉnh Xuyên nè!” Lâm Thiên gọi to, giọng nói vang vọng toàn bộ chùa.
“Chào Chủ tịch Lê.”
Những nhân viên kỳ cựu ở sau lưng Lâm Thiên đồng thời chào Lê Chí Thành.
Sau khi Lê Chí Thành thấy cảnh này thì mừng rơi nước mắt.
Ngày này đã thật sự đến!
Khi ông thấy cảnh như vậy thì ông biết kế hoạch của Lâm Thiên đã thành công, ông biết Lâm Thiên đã thành công trở mình!
“Vân à, cháu đã thực sự làm được!Cháu đã làm được rồi!”
Lê Chí Thành cực kỳ kích động vọt đến ôm chặt lấy Lâm Thiên.
“Đúng vậy ông ngoại, cháu đã làm được! Cha con họ Phạm đã bị cháu tự tay giết chết, tất cả những thứ bị mất đi cũng đều bị cháu lấy lại rồi!” Giọng Lâm Thiên âm vang.
“Thiên!Cháu thực sự quá thần kỳ, trước đây đều là ông ngoại giúp cháu, bây giờ là cháu giúp ông ngoại!”Lê Chí Thành kích động không thôi.
Lê Chí Thành phát hiện ngày hôm nay Lâm Thiên đã phát triển đến mức có thể một mình đảm đương làm việc, thậm chí nó đã có thể bảo vệ ông rồi!
Ông biết nếu như không có Lâm Thiên thì ông tuyệt đối không có cách nào xoay người, nếu như không có Lâm Thiên thì ông hiện tại thậm chí đã bị nhà họ Phạm giết chết.
Lúc đầu quả nhiên ông không nhìn lầm Lâm Thiên!
“Có thể giúp được ông ngoại, cháu thực sự vui mừng.”Lâm Thiên cười nói.
Ngay sau đó, Lâm Thiên làm động tác mời.
“Ông ngoại, xe đã ở bên ngoài, mời ông ngoại về Kim Đô chủ trì toàn cục!”
“Được! Được!”Lê Chí Thành kích động gật đầu.
Lê Chí Thành đi từ biệt thầy trụ trì trước sau đó mới theo đoàn xe rời đi.
Về phần Bạch Hổ, bởi vì hôm nay sóng gió đã qua cho nên anh ta cũng không đi cùng mà ở lại chùa tiếp tục tu luyện.
Lúc đi ngang qua thành phố Bảo Thạch, Lâm Thiên lập tức tách ra khỏi đoàn xe, ở bên thành phốBảo Thạch này Lâm Thiên còn có một số việc muốn làm.
Lâm Thiên đi đến trại tạm giam Bảo Thạch, tự mình đưa Lưu Thân và anh Long ra.
Trước đó Lưu Thân vẫn luôn giúp Lâm Thiên phụ trách công ty con của tập đoàn Tỉnh Xuyên và tập đoàn khai thác mỏ Thiên Quang, là trợ thủ đắc lực nhất ở phương diện kinh doanh của Lâm Thiên.
Còn anh Long trước đó đang giúp Lâm Thiên phụ trách công ty vệ sĩTỉnh Xuyên.
…
Cửa trại tạm giam Bảo Thạch.
“Chủ tịch Lâm, không nghĩ rằng còn có thể nhìn thấy anh, tôi vui quá.”
Lưu Thân vừa ra đã vô cùng kích động nhìn Lâm Thiên.
Lúc ở trong trại tạm giam, anh ta đã nghe được tin Lâm Thiên bị giết.
“Lưu Thân, khoảng thời gian qua anh phải chịu oan ở trong này rồi, nhưng mà tất cả đã qua rồi, nhà họ Phạm đã bị diệt, tất cả lại khôi phục như cũ, tiếp theo công ty có lẽ sẽ có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, vất vả cho anh rồi.” Lâm Thiên vỗ vỗ vai Lưu Thân.
“Chủ tịch Lâm yên tâm, tôi sẽ cố gắng làm mọi thứ tốt nhất có thể.”Lưu Thân nghiêm túc nói.
“Lưu Thân, chờ bên này ổn định lại thì tôi sẽ đề bạt cho anh đi Kim Đô.” Lâm Thiên nghiêm túc nói.
Hiện giờ tập đoàn Phạm Gia đã thuộc về Lâm Thiên, Lâm Thiên quyết định phái Lưu Thân đi làm Tổng giám đốc tập đoàn Phạm Gia để quản lý toàn bộ tập đoàn này.
Đương nhiên còn phải đổi tên tập đoàn Phạm Gia thành tập đoàn Vân Thiên.
“Cảm ơn Chủ tịch Lâm, cho dù anh giao cho tôi chức vị gì, tôi đều sẽ cố gắng hết sức làm tốt nhất!”Giọng nói Lưu Thân âm vang.
Lâm Thiên gật đầu sau đó nhìn về phía anh Long.
“Hoàng Long, ông cũng chịu khổ mau chóng khôi phụcchi nhánh công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạch.” Lâm Thiên vỗ vỗ bả vai ông ta.
“Cậu Thiên yên tâm!”Anh Long gật đầu đồng ý.
Sau khi đón bọn họ ra, Lâm Thiên lại lái xe đến thành phố Hải Phòng.
Còn có một người đang chờ anh tự mình đón ra, đó chính là bạn gái Phạm Minh Tú của anh!
…
Cửa trại tạm giam thành phố Hải Phòng.
Đưa Minh Tú từ trại tạm giam ra.
Phạm Minh Tú có mái tóc vàng gợn sóng bồng bềnh, từng sợi từng sợi đều nóng bỏng, cùng với chiều cao 1m7, dáng người cao gầy hoàn mỹ, cộng thêm gương mặt đẹp, làn da trắng nõn không tì vết, cô ấy tuyệt đối có thể mê hoặc hàng nghìn hàng vạn người đàn ông!
Cô ấy vẫn xinh đẹp gợi cảm như vậy, làm cho người ta mê muội.
“Lâm Thiên!”
Sau khi Phạm Minh Tú nhìn thấy Lâm Thiên thì lập tức vọt vào trong ngực Lâm Thiên.
“Lâm Thiên, thấy anh không có chuyện gì, thật là tốt quá! Anh có biết lúc em nghe được tin anh gặp nạn thì đau lòng biết bao nhiêu không.”Phạm Minh Tú ghé vào trong ngực Lâm Thiên khóc.
“Minh Tú, không có chuyện gì rồi, tất cả đều đã là quá khứ.” Lâm Thiên mỉm cười an ủi.
“Đúng, hôm nay là ngày vui, sao em có thể khóc được chứ.”
Phạm Minh Tú nín khóc mỉm cười, cô lau nước mắt sau đó cười quyến rũ ôm cổ Lâm Thiên.
“Anh có biết lâu như vậy không được gặp làm em nhớ anh muốn chết không!”Phạm Minh Tú uốn éo làm nũng nói.
Sau khi nói xong, Phạm Minh Tú lập tức hôn Lâm Thiên.
Lâm Thiên cũng biết quả thật là bản thân đã lâu không ở bên Phạm Minh Tú, trước đó ở Kim Đô vẫn luôn không thể đến thành phố Hải Phòng, anh thật sự nợ cô.
Một lúc sau.
“Minh Tú, ở đây là nơi công cộng, về nhà rồi nói tiếp em.” Lâm Thiên cười khan.
Bởi vì Lâm Thiên đã nhìn thấy hai người đứng gác ở cửa trại tạm giam đang nhìn chằm chằm hai người bọn họ.
“Vâng!”
Phạm Minh Tú ngầm gật đầu.
Ngay sau đó, Lâm Thiên kéo Phạm Minh Tú lên xe.
Lâm Thiên đưa Phạm Minh Tú đi ăn một bữa tiệc lớn trước rồi sau đó mới quay về chỗ ở của Phạm Minh Tú.
…
Trong phòng ngủ.
Trên trán Lâm Thiên và Phạm Minh Tú đều có vài giọt mồ hôi, hiển nhiên là cả hai vừa trải qua một hồi vận động.
Phạm Minh Tú như chim nhỏ nép vào trong ngực Lâm Thiên.
“Minh Tú, chờ mấy ngày nữa anh đưa em về Kim Đô làm giám đốc điều hành tập đoàn Vân Thiên. Ở Kim Đô, chúng ta có thể ở chung một chỗ, em nghĩ sao?” Lâm Thiên vừa cười vừa nói.
“Tốt quá!Tốt quá!”Phạm Minh Tú vui vẻ gật đầu liên tục.
Có thể ở cùng với Lâm Thiên, đương nhiên Phạm Minh Tú đồng ý rồi.
…
Ở phía bên kia, một vùng núi xa xôi của tỉnh Tây Xuyên, ở đây có tọa lạc một kiến trúc khổng lồ, xây tựa vào núi. Diện tích vô cùng to lớn gần bằng một thị trấn nhỏ.
Ở đây đúng là hang ổ của gia tộc họ Trần.
Bởi vì gia tộc họ Trần đã có lịch sử mấy trăm năm cho nên kiến trúc này hoàn toàn mang hơi hướm cổ đại, hơn nữa thoạt nhìn rất có cảm giác lâu đời.
Ở trung tâm của toàn bộ khu nhà là một cổ điện nguy nga, đó là chủ điện của gia tộc họ Trần.
Trong điện.
Một người đàn ông trung niên để ria mép khuôn mặt uy nghiêm ngồi ở phía trên cùng, ông ta là gia chủ của gia tộc họ Trần.
Lúc này, một người mặc áo trắng vội vã chạy vào.
“Gia chủ, việc lớn không tốt, mạng lưới quan hệ của chúng ta ở phía Tây Trung Quốc đã bị phá hủy, ngay cả Trịnh Thư Kỷ cũng đã bị bắt.”Người mặc áo trắng vội vàng nói.
“Cái gì?Tại sao lại có thể như vậy.”Gia chủ nhà họ Trần nhướn mày.
Gia chủ của gia tộc họ Trần biết rõ lấy thân phận và bối cảnh của Trịnh Thư Kỷ thì ở phía Tây Trung Quốc, người có thể làm cho Trịnh Thư Kỷ xong đời đã ít lại càng ít.
Đúng lúc này, ông Phạm cũng vội vã chạy vào.
“Trần gia chủ, việc lớn không tốt rồi, tôi vừa mới nhận được tin, nhà họ Phạm của tôi đã bị diệt, con trai và cháu trai đều bị giết, ngay cả Trần Thất Thuyết và cô Trần Mỹ cũng đều bị giết hại rồi!” Ông Phạmcực kỳ nôn nóng.
“Ông nói cái gì?!Nhà họ Phạm bị diệt, con gái của tôi bị giết hại rồi?”
Gia chủ nhà họ Trần đứng bật dậy, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.
Nhà họ Phạm và gia tộc họ Trần của ông ta đã làm đám hỏi, động đến nhà họ Phạm chính là đang đánh vào mặt gia tộc họ Trần của ông ta.
Mà quan trọng nhất chính là Trần Thất Thuyết và con gái của ông ta cũng bị giết, đây thực sự là mối thù không đội trời chung với gia chủ nhà họ Trần.
Tuy rằng Trần Mỹxấu xí, nhưng gia chủ nhà họ Trần vẫn luôn thương yêu đứa con gái nhỏ này.
“Rắc!”
Cái chén trong tay gia chủ nhà họ Trần “Rắc” một tiếng bị ông ta bóp vỡ, trong hai tròng mắt của ông ta bốc lên lửa giận vô tận.
“Ai làm! Nói cho tôi biết rốt cuộc là ai làm! Tôi nhất định phải chém kẻ đó thành ngàn mảnh! Làm cho kẻ đó không được chết tử tế!”Gia chủ nhà họ Trần phẫn nộ gào thét.
“Kẻ giết người tên là Lâm Thiên, là cháu ngoại của Chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Kim Đô, trước đó nhà họ Phạm chúng tôi nhờ gia tộc họ Trần hỗ trợ chính là vì đối phó với anh ta.” Ông Phạm nói.
Người mặc áo trắng cũng nói: “Gia chủ, người phá hoại mạng lưới quan hệ của chúng ta là tư lệnh Lý Trạch Lương, ông ta cũng đang giúp tên Lâm Thiên này.”
“Cái gì?Lý Trạch Lương?Tên Lâm Thiên này có thể có được sự giúp đỡ của Lý Trạch Lương?Làm sao hắn lại làm được?”Vẻ mặt gia chủ nhà họ Trần không thể tưởng tượng nổi.
Gia chủ nhà họ Trần trước đây cũng rất nỗ lực muốn kết thân với Lý Trạch Lương, chỉ tiếc rằng không thể làm được, cho nên ông ta biết muốn có được sự giúp đỡ của của Lý Trạch Lương thì khó khăn đến nhường nào.
“Điều này tôi không biết, nhưng mà theo tin tức nhận được thì có lẽ anh ta gặp được vận may nào đó rồi đột nhiên thành tu sĩ, mặc dù là cảnh giới Hư Đan lại có thể dùng kiếm chém chết Trần Thất Thuyết.” Người mặc áo trắng nói.
“Cảnh giới Hư Đan à? Gặp vận may?” Gia chủ nhà họ Trần híp mắt.
Ông Phạm vội nói:
“Gia chủ nhà họ Trần, ông nhất định phải giết thằng nhóc này báo thù cho con và cháu của tôi, đây cũng là báo thù cho cô Trần Mỹ.”
“Đương nhiên dám giết con gái tôi, tôi nhất định phải giết nó!” Gia chủ nhà họ Trần giận dữ nói.
Ngay sau đó, gia chủ nhà họ Trần vung tay lên:
“Truyền lệnh của tôi phái hai vị Trưởng lão của gia tộc họ Trần chúng ta đi Kim Đô giết chết người này báo thù cho nhà họ Phạm và con gái của tôi, để cho hai người bọn họ mang theo vũ khí, làm bí mật một chút.”
Hai vị Trưởng lão của gia tộc họ Trần là người có thực lực gần bằng với gia chủ.
Gia chủ nhà họ Trần tự tin, có hai vị Trưởng lão liên thủ thì giết chết Lâm Thiên chắc chắn không thành vấn đề.
“Vâng, tôi sẽ đi truyền lệnh.”Người mặc áo trắng gật đầu trả lời.Sau đó vội vàng đi ra ngoài.
…
Kim Đô, tầng cao nhất của tập đoàn Vân Thiên (nguyên là tòa nhà của tập đoàn Phạm Gia).
Lâm Thiên đứng ở tầng trên cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời sáng sủa, nhìn không xót chút gì toàn Kim Đô phồn hoa này.
Bão tố với nhà họ Phạm ngày hôm đó đã hoàn toàn qua đi, hôm nay sau cơn mưa trời lại sáng.
Lúc này đã là ba ngày kể từ ngày cha con nhà họ Phạm bị giết chết.
Trong ba ngày này, Độc Nha dẫn người triển khai thanh trừ tiến hành diệt sạch những kẻ còn sót lại của nhà họ Phạm.
Ngoài ra còn có thế lực ngầm của nhà họ Chu, dưới sự can thiệp mạnh mẽ của Độc Nha và dưới cảnh bịTỉnh Xuyên áp xuống, thế lực ngầm rất nhanh đã bị Độc Nha chỉnh đốn lại lần nữa.
Sau khi chỉnh đốn, công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên chi nhánh Kim Đô nắm quyền điều khiển thế lực ngầm ở Kim Đô.
Mà Lâm Thiên là vị vua đứng phía sau thế lực ngầm ở Kim Đô.
Về phương diện buôn bán, các công ty con của Tỉnh Xuyên trải rộng khắp ba tỉnh vùng Tây Nam Bộ đã khôi phục lại vận hành bình thường, những người quản lý của công ty con từng bị bắt cũng đã được thả ra toàn bộ, tiếp tục nhậm chức.
Tỉnh Xuyên gần như đã khôi phục lại dáng vẻ như trước đó.
Đương nhiên trong thời gian Tỉnh Xuyên bị nhà họ Phạm cướp đi, những quản lý cấp cao phản bội Tỉnh Xuyên, gia nhập vào nhà họ Phạm đều bị đuổi khỏi công ty.
Chức vị Chủ tịch công ty Tỉnh Xuyên, ông ngoại đã giao cho Lâm Thiên, vốn Lâm Thiên còn muốn từ chối nhưng Lâm Thiên nghĩ lại thì bây giờ ông ngoại đã ở cái tuổi này rồi, quả thực cũng nên về hưu dưỡng lão sống cuộc sống thanh nhàn, không nên để ông kinh doanh làm lụng vất vả.
Về phần tập đoàn Phạm Gia, đã đổi tên là tập đoàn Vân Thiên, tất cả cổ phần đều nằm trong tayLâm Thiên.
Lưu Thân đã được điều đến Kim Đô đảm nhiệm chức Tổng giám đốc tập đoàn Vân Thiên, Phạm Minh Tú đảm nhiệm chức giám đốc điều hành của tập đoàn Vân Thiên.
Ông Triệu cũng đưa một nửa cổ phần của tập đoàn Triệu Thị cho Lâm Thiên như đã nói.
Ngày hôm nay, tổng tài sản mà Lâm Thiên sở hữu từ tập đoàn Tỉnh Xuyên và tập đoàn Vân Thiên (bao gồm cả tập đoàn Phạm Gia ở trong đó) là hơn một triệu tỷ đồng.
Hơn nữa cổ phần của tập đoàn Triệu Thị đó chính là 400 tỷ.
Mặt khác, trong thẻ của Lâm Thiên còn số dư hơn 175 nghìn tỷ đồng, cộng thêm sự chăm chỉ của chị họ cũng làm cho con số phát triển không ngừng, giá trị thị trường cũng tăng chóng mặt.
Ngày hôm qua Lâm Thiên vừa mới nói chuyện với chị họ, lại thêm vào bảy triệu tỷ đồng tiếp tục làm quảng cáo.
Tất cả những điều trên cộng lại, khối tài sản của Lâm Thiên hiện nay có thể coi là rất kinh khủng!
So với lúc mới tới Kim Đô, trên phương diện tiền bạc, Lâm Thiên đã mạnh hơn vô số lần rồi.
Với khối tài sản hiện nay, Lâm Thiên chắc chắc sẽ lọt vào danh sách 100 người giàu nhất Trung Quốc năm sau.
Rất có thể anh sẽ được đánh giá là người trẻ nhất trong danh sách này.
Tuy nhiên vào lúc này, Lâm Thiên lại có vẻ không vui.
Anh nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, lẩm bẩm:
“Thạch Hàn, anh còn sống không? Nếu như anh còn sống thì bây giờ anh đã ở nơi nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.