Chương 20: Cơn thịnh nộ của Đế vương
Chân Ái Vị Lương
16/10/2022
Hoàng Đế Tây Nhạc Hiến Tông được đám cung nhân vây quanh đi vào đại điện, hoàng bào tung bay tạo ra đại khí, cả người lộ ra vẻ uy nghi đẹp đẽ quý giá của Đế Vương.
Trong nháy mắt người đi vào đại điện, không khí liền trở nên nghiêm túc.
“Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Tất cả mọi người quỳ xuống hành lễ, thanh âm vang vọng toàn bộ đại điện.
“Bình thân!”
Hiến Tông đảo qua mọi người, ánh mắt dừng ở trên người Tần Mộ Dao, một đôi mắt sắc bén phút chốc căng thẳng.
Mà lúc này Tần Mộ Dao hoàn toàn quên việc nhìn thấy Hoàng Đế phải quỳ xuống hành lễ, chỉ lo đánh giá Hiến Tông Đế cả người lộ ra hơi thở uy nghiêm, trong đầu như đèn kéo quân hiện lên tin tức về Hiến Tông Đế.
Vị Hoàng Đế này từ mười bốn tuổi liền đăng cơ vì Đế, trong lúc tại vị, nhiều lần giảm miễn thuế, tạo phúc cho dân chúng, Tuy rằng ông yêu dân như con, nhưng là có một cái ham mê, cực kỳ hiếu chiến. Từ năm hai mươi tuổi bắt đầu, ông không ngừng mở rộng lãnh thổ, nhất là bảy năm trước, đem Nam Khải quốc phía nam biến thành phụ quốc của ông, Nam Khải quốc trên thực tế chỉ là danh nghĩa.
Mà Nam Cung Ly cũng bị cho là con tin mà đưa đến Tây Nhạc quốc, một cái Vương tử, từ nay về sau biến thành cuộc sống nô dịch.
Nghĩ đến đây, Tần Mộ Dao không khỏi nhíu mày, một chút cũng không có chú ý tới ánh mắt Hiến Tông Đế đang khóa chặt ở trên người nàng. Ánh mắt dần dần biến hóa. Đột nhiên, Tần Mộ Dao chống lại tầm mắt của ông. Từ trong mắt ông, nàng xem đến khát vọng của một Đế Vương, càng nhiều lại là cuồng nhiệt đối với chiến tranh.
Hiến Tông Đế giật mình, trong trí nhớ Tần Mộ Dao ngay cả liếc nhìn ông cũng không dám, hiện tại lại không hề sợ hãi nhìn thẳng hai mắt của ông, đây không phải là ông gặp ảo giác chứ?
Hiến Tông Đế có chút không biết nói gì tiêu sái đến bên người Đậu Hoàng Hậu ngồi xuống, nhìn về phía người trong đại điện, ánh mắt dừng ở trên người Tề Duệ.
“Duệ Nhi, con vừa rồi nói gì đó? Lặp lại lần nữa!”
Tề Duệ nhắm mắt. Hắn thật không ngờ Hiến Tông Đế lại đột nhiên tới nơi này, hắn biết Phụ hoàng là cực lực muốn thúc đẩy hôn sự của hắn cùng Tần Mộ Dao, trong khoảng thời gian ngắn có chút hao tổn tâm trí.
“Nhi thần đã cùng Tần Mộ Dao giải trừ hôn ước!”
Tề Duệ đứng ra, suy nghĩ một hồi. Hiện tại trừ bỏ thẳng thắn, không có lựa chọn khác tốt hơn, sớm hay muộn ông cũng sẽ biết, sao không ở hiện tại đem tất cả mọi chuyện đều nói ra?
Nhất thời phía trên đại điện hút một ngụm khí lạnh. Nghe tin đôi phu thê tương lai mà mọi người ở Tây Nhạc quốc đều biết lại giải trừ hôn ước, đều không khỏi giật mình.
“Ai cho phép các con giải trừ hôn ước?”
Ngữ khí của Hiến Tông Đế lại đề cao vài phần, hung hăng trừng Tề Duệ.
‘Hài tử này hướng đến khôn khéo, làm sao ở trên chuyện này hồ đồ như vậy?’
Tần Mộ Dao giật mình, trong lòng nhất thời có dự cảm không hề tốt.
‘Hứa hẹn của Tề Duệ mình thật vất vả mới được đến trăm ngàn không nên ở trước mặt Hiến Tông Đế liền bị vô hiệu đi!’
Nhưng là, đây là xã hội Hoàng quyền, nàng quên là ở cổ đại hôn sự là do phụ mẫu quyết định, mà địa vị Tần gia nàng, người quyết định hôn sự đại sự của nàng căn bản không ở trong tay nàng.
Bất quá, mặc dù là như vậy, nàng cũng muốn buông tay chuyện này.
“Hồi Hoàng Thượng, Mộ Dao cùng Duệ Vương gia cả hai đều cảm thấy đối phương không thích hợp với mình, nếu miễn cưỡng ở chung, kết quả là chỉ có thể tăng thêm thương tâm. Mộ Dao nghe nói Hoàng Thượng Hoàng Hậu ân ái có thêm, là một đôi có tình được mọi người hâm mộ. Hôm nay là tiết Khất Xảo, ta nghĩ Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương nhất định đều hy vọng người có tình sẽ thành thân thuộc. Về phần người không có cảm tình, cũng có thể buông nhau ra, đều tự tìm kiếm hạnh phúc của chính mình!”
Nàng nhưng là người ở thế kỷ hai mươi mốt, hôn nhân của nàng, cuộc sống của nàng, đều từ chính nàng làm chủ!
Không biết vì sao, lúc Tề Duệ nghe được lời nói này của nàng, trong lòng không hiểu ngẩn ra, cũng giống như không thích câu “Đều tự tìm kiếm hạnh phúc của chính mình!” trong miệng nàng.
Lời của nàng vừa dứt, trên mặt Hiến Tông Đế phút chốc âm trầm, ông nghĩ Duệ Nhi tùy hứng cùng với Tần Mộ Dao giải trừ hôn ước, nhưng là hiện tại xem ra, muốn giải trừ hôn ước, không chỉ là ý nghĩ của một mình Duệ Nhi, lấy khẩu khí Tần Mộ Dao vừa rồi, xem ra nàng đối với hôn sự này cực kì bất mãn, nhưng là……
Nàng trước kia không phải đuổi theo Tề Duệ không buông sao? Đây cũng là chỗ ông yên tâm. Nhưng là hiện tại……
Ông vừa rồi cũng không có bỏ qua đáy mắt Tần Mộ Dao hiện lên khôn khéo, nghĩ đến lời tiên đoán của quốc sư, trong lòng chợt ngẩn ra, hai mắt lóe ánh sáng trong suốt.
‘Hay là……’
“Nếu Trẫm chính là muốn con trở thành thê tử của nhi tử ta thì sao?”
Trong mắt Hiến Tông Đế xẹt qua một đạo sắt bén.
“Ta nghĩ Hoàng Thượng không phải một người thích ép buộc người khác!”
Tần Mộ Dao lớn mật nhìn thẳng hai mắt của ông.
Trầm mặc, toàn bộ đại điện trầm mặc đến quỷ dị. Tất cả mọi người không dám ra tiếng, im lặng giống như có thể nghe thấy thanh âm cây kim rơi.
Mọi người âm thầm quan sát đến sắc mặt Hoàng Thượng. Tần Mộ Dao nhất định là lần đó ngã đến choáng váng, lại dám khiêu chiến quyền uy của Hoàng Thượng như vậy!
Cả trái tim Mạc Thiếu Khanh như trào lên tới cổ họng, tươi cười vốn có cũng dần dần biến mất, không khỏi lo lắng cho Tần Mộ Dao.
“Ép buộc? Trẫm cho con cùng nhi tử của Trẫm tứ hôn là ép buộc?”
Đột nhiên Hiến Tông Đế tăng thêm ngữ khí, hung hăng đập tay lên bàn một cái.
“Hừ! Ngươi đây là không đem Trẫm để vào mắt phải không?”
Trong lòng Tần Mộ Dao cả kinh. Nàng rốt cục hiểu được một đạo lý, Hoàng Đế quả nhiên là không thể chọc! Nhất thời hiểu được đạo lý gần vua như gần cọp.
“Mộ Dao không dám, Hoàng Thượng quý vì thiên tử, không ai dám không đem Hoàng Thượng để vào mắt, chính là Mộ Dao vẫn cho rằng Hoàng Thượng là người hiểu ý, cho nên Tây Nhạc quốc ta mới có thịnh thế như thế, Tây Nhạc dân chúng mới có thể qua cuộc sống giàu có. Có thể trở thành tức nhi của Hoàng Thượng, là vinh hạnh của Mộ Dao, chính là Mộ Dao sợ hãi chính mình không thể trở thành một tức nhi tốt, làm cho Hoàng thất hổ thẹn!”
Tần Mộ Dao nhắm mắt. Con người ai lại cự tuyệt nghe lời hay, Hoàng Đế cũng thế.
Quả nhiên, Hiến Tông Đế nghe xong lời nói của nàng, thần sắc dần dần dịu xuống, nhưng là ánh sáng trong mắt khôn khéo của ông lại càng ngày càng thịnh.
“Trẫm tuyển tức nhi tất nhiên sẽ không sai! Được rồi, hôm nay là ngày hội Khất Xảo, chỉ có se duyên, làm sao có thể hủy bỏ nhân duyên, chuyện này trước dừng lại ở đây, về sau nói tiếp.”
Tần Mộ Dao thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời trong lòng lại xẹt qua một chút mất mát.
Chuyện này là cái gì với cái gì? Hứa hẹn nàng thật vất vả được đến nhưng đến trước mặt Hoàng Đế, còn phải để sau?
Không! Nàng nhất định phải nghĩ cách mới được!
Ánh mắt như có như không nhìn thoáng qua Tề Duệ, vừa vặn đối mắt với hắn, như là kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, cũng không có cho đối phương một chút hoà nhã!
Nàng không thể tưởng tượng, hai người như vậy nếu thành phu thê, sẽ là cái dạng quang cảnh gì!
Tần Mộ Dao xoay người hướng chỗ ngồi, lúc đi qua Mạc Thiếu Khanh cùng Thương Kì Nhiên, cố ý dừng lại một chút. Nhớ tới vừa rồi hai người dường như là cứu nàng, bằng không hiện tại nàng mất hết mặt mũi không nói, thân thể còn phải chịu đau.
“Cám ơn hai người.”
Nhợt nhạt cười, trong lòng Tần Mộ Dao đã muốn nhớ kỹ ân huệ bọn họ lần này cho nàng.
Nàng hướng đến không thích thiếu người, đặc biệt nợ ơn, có cơ hội, nàng nhất định sẽ trả!
Tươi cười chiêu bài của Mạc Thiếu Khanh càng sâu, mà trong mắt Thương Kì Nhiên lại hiện lên một chút mất tự nhiên.
Tần Mộ Dao trở lại chỗ ngồi ngồi xong, chợt nghe thấy thanh âm Hoàng Đế lại một lần nữa vang lên.
“Trong khoảng thời gian này Trẫm quốc sự bận rộn, Hoàng Hậu thường đối ta oán giận luôn cô đơn không có người làm bạn, Mộ Dao, đêm nay sau khi yến hội kết thúc, con cũng đừng vội vã về nhà, ở trong cung làm bạn Hoàng Hậu giải buồn đi!”
Tần Mộ Dao phút chốc ngẩn ra.
Nàng có thể nói không sao?
“Vâng, Hoàng Thượng.”
Tần Mộ Dao híp mắt.
Chỉ giữ nàng vì giải buồn, hay là có mục đích khác? Bất quá cũng chỉ có tới đâu hay tới đó!
Trong nháy mắt người đi vào đại điện, không khí liền trở nên nghiêm túc.
“Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Tất cả mọi người quỳ xuống hành lễ, thanh âm vang vọng toàn bộ đại điện.
“Bình thân!”
Hiến Tông đảo qua mọi người, ánh mắt dừng ở trên người Tần Mộ Dao, một đôi mắt sắc bén phút chốc căng thẳng.
Mà lúc này Tần Mộ Dao hoàn toàn quên việc nhìn thấy Hoàng Đế phải quỳ xuống hành lễ, chỉ lo đánh giá Hiến Tông Đế cả người lộ ra hơi thở uy nghiêm, trong đầu như đèn kéo quân hiện lên tin tức về Hiến Tông Đế.
Vị Hoàng Đế này từ mười bốn tuổi liền đăng cơ vì Đế, trong lúc tại vị, nhiều lần giảm miễn thuế, tạo phúc cho dân chúng, Tuy rằng ông yêu dân như con, nhưng là có một cái ham mê, cực kỳ hiếu chiến. Từ năm hai mươi tuổi bắt đầu, ông không ngừng mở rộng lãnh thổ, nhất là bảy năm trước, đem Nam Khải quốc phía nam biến thành phụ quốc của ông, Nam Khải quốc trên thực tế chỉ là danh nghĩa.
Mà Nam Cung Ly cũng bị cho là con tin mà đưa đến Tây Nhạc quốc, một cái Vương tử, từ nay về sau biến thành cuộc sống nô dịch.
Nghĩ đến đây, Tần Mộ Dao không khỏi nhíu mày, một chút cũng không có chú ý tới ánh mắt Hiến Tông Đế đang khóa chặt ở trên người nàng. Ánh mắt dần dần biến hóa. Đột nhiên, Tần Mộ Dao chống lại tầm mắt của ông. Từ trong mắt ông, nàng xem đến khát vọng của một Đế Vương, càng nhiều lại là cuồng nhiệt đối với chiến tranh.
Hiến Tông Đế giật mình, trong trí nhớ Tần Mộ Dao ngay cả liếc nhìn ông cũng không dám, hiện tại lại không hề sợ hãi nhìn thẳng hai mắt của ông, đây không phải là ông gặp ảo giác chứ?
Hiến Tông Đế có chút không biết nói gì tiêu sái đến bên người Đậu Hoàng Hậu ngồi xuống, nhìn về phía người trong đại điện, ánh mắt dừng ở trên người Tề Duệ.
“Duệ Nhi, con vừa rồi nói gì đó? Lặp lại lần nữa!”
Tề Duệ nhắm mắt. Hắn thật không ngờ Hiến Tông Đế lại đột nhiên tới nơi này, hắn biết Phụ hoàng là cực lực muốn thúc đẩy hôn sự của hắn cùng Tần Mộ Dao, trong khoảng thời gian ngắn có chút hao tổn tâm trí.
“Nhi thần đã cùng Tần Mộ Dao giải trừ hôn ước!”
Tề Duệ đứng ra, suy nghĩ một hồi. Hiện tại trừ bỏ thẳng thắn, không có lựa chọn khác tốt hơn, sớm hay muộn ông cũng sẽ biết, sao không ở hiện tại đem tất cả mọi chuyện đều nói ra?
Nhất thời phía trên đại điện hút một ngụm khí lạnh. Nghe tin đôi phu thê tương lai mà mọi người ở Tây Nhạc quốc đều biết lại giải trừ hôn ước, đều không khỏi giật mình.
“Ai cho phép các con giải trừ hôn ước?”
Ngữ khí của Hiến Tông Đế lại đề cao vài phần, hung hăng trừng Tề Duệ.
‘Hài tử này hướng đến khôn khéo, làm sao ở trên chuyện này hồ đồ như vậy?’
Tần Mộ Dao giật mình, trong lòng nhất thời có dự cảm không hề tốt.
‘Hứa hẹn của Tề Duệ mình thật vất vả mới được đến trăm ngàn không nên ở trước mặt Hiến Tông Đế liền bị vô hiệu đi!’
Nhưng là, đây là xã hội Hoàng quyền, nàng quên là ở cổ đại hôn sự là do phụ mẫu quyết định, mà địa vị Tần gia nàng, người quyết định hôn sự đại sự của nàng căn bản không ở trong tay nàng.
Bất quá, mặc dù là như vậy, nàng cũng muốn buông tay chuyện này.
“Hồi Hoàng Thượng, Mộ Dao cùng Duệ Vương gia cả hai đều cảm thấy đối phương không thích hợp với mình, nếu miễn cưỡng ở chung, kết quả là chỉ có thể tăng thêm thương tâm. Mộ Dao nghe nói Hoàng Thượng Hoàng Hậu ân ái có thêm, là một đôi có tình được mọi người hâm mộ. Hôm nay là tiết Khất Xảo, ta nghĩ Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương nhất định đều hy vọng người có tình sẽ thành thân thuộc. Về phần người không có cảm tình, cũng có thể buông nhau ra, đều tự tìm kiếm hạnh phúc của chính mình!”
Nàng nhưng là người ở thế kỷ hai mươi mốt, hôn nhân của nàng, cuộc sống của nàng, đều từ chính nàng làm chủ!
Không biết vì sao, lúc Tề Duệ nghe được lời nói này của nàng, trong lòng không hiểu ngẩn ra, cũng giống như không thích câu “Đều tự tìm kiếm hạnh phúc của chính mình!” trong miệng nàng.
Lời của nàng vừa dứt, trên mặt Hiến Tông Đế phút chốc âm trầm, ông nghĩ Duệ Nhi tùy hứng cùng với Tần Mộ Dao giải trừ hôn ước, nhưng là hiện tại xem ra, muốn giải trừ hôn ước, không chỉ là ý nghĩ của một mình Duệ Nhi, lấy khẩu khí Tần Mộ Dao vừa rồi, xem ra nàng đối với hôn sự này cực kì bất mãn, nhưng là……
Nàng trước kia không phải đuổi theo Tề Duệ không buông sao? Đây cũng là chỗ ông yên tâm. Nhưng là hiện tại……
Ông vừa rồi cũng không có bỏ qua đáy mắt Tần Mộ Dao hiện lên khôn khéo, nghĩ đến lời tiên đoán của quốc sư, trong lòng chợt ngẩn ra, hai mắt lóe ánh sáng trong suốt.
‘Hay là……’
“Nếu Trẫm chính là muốn con trở thành thê tử của nhi tử ta thì sao?”
Trong mắt Hiến Tông Đế xẹt qua một đạo sắt bén.
“Ta nghĩ Hoàng Thượng không phải một người thích ép buộc người khác!”
Tần Mộ Dao lớn mật nhìn thẳng hai mắt của ông.
Trầm mặc, toàn bộ đại điện trầm mặc đến quỷ dị. Tất cả mọi người không dám ra tiếng, im lặng giống như có thể nghe thấy thanh âm cây kim rơi.
Mọi người âm thầm quan sát đến sắc mặt Hoàng Thượng. Tần Mộ Dao nhất định là lần đó ngã đến choáng váng, lại dám khiêu chiến quyền uy của Hoàng Thượng như vậy!
Cả trái tim Mạc Thiếu Khanh như trào lên tới cổ họng, tươi cười vốn có cũng dần dần biến mất, không khỏi lo lắng cho Tần Mộ Dao.
“Ép buộc? Trẫm cho con cùng nhi tử của Trẫm tứ hôn là ép buộc?”
Đột nhiên Hiến Tông Đế tăng thêm ngữ khí, hung hăng đập tay lên bàn một cái.
“Hừ! Ngươi đây là không đem Trẫm để vào mắt phải không?”
Trong lòng Tần Mộ Dao cả kinh. Nàng rốt cục hiểu được một đạo lý, Hoàng Đế quả nhiên là không thể chọc! Nhất thời hiểu được đạo lý gần vua như gần cọp.
“Mộ Dao không dám, Hoàng Thượng quý vì thiên tử, không ai dám không đem Hoàng Thượng để vào mắt, chính là Mộ Dao vẫn cho rằng Hoàng Thượng là người hiểu ý, cho nên Tây Nhạc quốc ta mới có thịnh thế như thế, Tây Nhạc dân chúng mới có thể qua cuộc sống giàu có. Có thể trở thành tức nhi của Hoàng Thượng, là vinh hạnh của Mộ Dao, chính là Mộ Dao sợ hãi chính mình không thể trở thành một tức nhi tốt, làm cho Hoàng thất hổ thẹn!”
Tần Mộ Dao nhắm mắt. Con người ai lại cự tuyệt nghe lời hay, Hoàng Đế cũng thế.
Quả nhiên, Hiến Tông Đế nghe xong lời nói của nàng, thần sắc dần dần dịu xuống, nhưng là ánh sáng trong mắt khôn khéo của ông lại càng ngày càng thịnh.
“Trẫm tuyển tức nhi tất nhiên sẽ không sai! Được rồi, hôm nay là ngày hội Khất Xảo, chỉ có se duyên, làm sao có thể hủy bỏ nhân duyên, chuyện này trước dừng lại ở đây, về sau nói tiếp.”
Tần Mộ Dao thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời trong lòng lại xẹt qua một chút mất mát.
Chuyện này là cái gì với cái gì? Hứa hẹn nàng thật vất vả được đến nhưng đến trước mặt Hoàng Đế, còn phải để sau?
Không! Nàng nhất định phải nghĩ cách mới được!
Ánh mắt như có như không nhìn thoáng qua Tề Duệ, vừa vặn đối mắt với hắn, như là kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, cũng không có cho đối phương một chút hoà nhã!
Nàng không thể tưởng tượng, hai người như vậy nếu thành phu thê, sẽ là cái dạng quang cảnh gì!
Tần Mộ Dao xoay người hướng chỗ ngồi, lúc đi qua Mạc Thiếu Khanh cùng Thương Kì Nhiên, cố ý dừng lại một chút. Nhớ tới vừa rồi hai người dường như là cứu nàng, bằng không hiện tại nàng mất hết mặt mũi không nói, thân thể còn phải chịu đau.
“Cám ơn hai người.”
Nhợt nhạt cười, trong lòng Tần Mộ Dao đã muốn nhớ kỹ ân huệ bọn họ lần này cho nàng.
Nàng hướng đến không thích thiếu người, đặc biệt nợ ơn, có cơ hội, nàng nhất định sẽ trả!
Tươi cười chiêu bài của Mạc Thiếu Khanh càng sâu, mà trong mắt Thương Kì Nhiên lại hiện lên một chút mất tự nhiên.
Tần Mộ Dao trở lại chỗ ngồi ngồi xong, chợt nghe thấy thanh âm Hoàng Đế lại một lần nữa vang lên.
“Trong khoảng thời gian này Trẫm quốc sự bận rộn, Hoàng Hậu thường đối ta oán giận luôn cô đơn không có người làm bạn, Mộ Dao, đêm nay sau khi yến hội kết thúc, con cũng đừng vội vã về nhà, ở trong cung làm bạn Hoàng Hậu giải buồn đi!”
Tần Mộ Dao phút chốc ngẩn ra.
Nàng có thể nói không sao?
“Vâng, Hoàng Thượng.”
Tần Mộ Dao híp mắt.
Chỉ giữ nàng vì giải buồn, hay là có mục đích khác? Bất quá cũng chỉ có tới đâu hay tới đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.