Chương 38: Tính kế
Chân Ái Vị Lương
16/10/2022
Hai người tầm mắt đan vào nhau, Tề Duệ tức giận, Tần Mộ Dao khinh thường, không khí đọng lại nháy mắt nóng lên.
Tề Duệ tức giận chưa từng có, hắn đường đường Duệ Vương gia, đứa con của trời, được vô số nữ nhân đổ xô chạy theo, lại bị Tần Mộ Dao nàng lặp đi lặp lại trêu đùa nhiều lần. Vốn là hắn một lòng muốn đá nàng đi, nhưng là hiện tại mới phát hiện, hắn mới là người bị người khác trăm phương nghìn kế đá đi, khuất nhục như vậy cũng chỉ có Tần Mộ Dao có thể gây cho hắn!
Ánh mắt khóa chặt nữ nhân trước mắt.
Hiện tại Tần Mộ Dao trí tuệ, tài hoa không thua Mạc Yên, cơ trí không chút nào kém hắn. Hắn không thể không thừa nhận, nàng sau khi biến hóa hấp dẫn hắn, nhưng là cũng không có thể cho phép sau khi hắn chú ý nàng, được đến lại là sự khinh thường của nàng!
Tất cả tức giận giống như tại lúc này dồn lại với nhau, đạt tới điểm cực hạn.
“Nam thú nữ gả không cần bận tâm đến nhau?”
Trong mắt Tề Duệ xẹt qua một vệt tối.
“Ngươi muốn gả cho ai? Mạc Thiếu Khanh phải không?”
Hai người Tần Mộ Dao cùng Mạc Thiếu Khanh có cử chỉ ái muội hiện lên ở trong óc hắn, ánh mắt phút chốc trở nên nghiêm khắc, lại một lần nữa bắt lấy hai vai của nàng, bức nàng nhìn thẳng hai tròng mắt sắc bén của hắn.
“Bản vương phải biết được vết thương trên trán Thiếu Khanh là chuyện gì xảy ra?”
Vấn đề này sắp bức hắn điên rồi.
Dọc theo đường đi, hắn cùng Mạc Thiếu Khanh cưỡi ngựa, thường thường thấy Mạc Thiếu Khanh vuốt ve miệng vết thương trên trán ngây ngô cười, dáng vẻ kia như là nhớ tới cái gì, đau đớn hai mắt hắn.
Tần Mộ Dao giật mình, mày gắt gao nhíu vào nhau.
Hóa ra vết thương trên trán Mạc Thiếu Khanh là ngòi nổ việc hôm nay hắn nổi điên. Khóe miệng giương lên một chút ý cười.
“Duệ Vương gia, vết thương trên trán Mạc Đại thiếu sao lại thế này ngươi nên hỏi hắn, không phải sao? Ngươi hỏi ta, ta làm sao mà biết?”
Cho dù biết cũng không muốn nói cho hắn!
“Ngươi……”
Tề Duệ không biết nên nói cái gì, nhưng Tần Mộ Dao càng là như vậy, càng làm cho hắn cảm giác được ái muội giữa hai người bọn họ!
“Cho dù bỏ qua thân phận của ngươi, ngươi một cái nữ tử chưa thành thân, mắt đi mày lại cùng nam nhân còn thể thống gì?”
Mày kiếm đen rậm của Tề Duệ gắt gao nhíu thành một đường.
Tần Mộ Dao lại cười khẽ, có chút không kiên nhẫn liếc mắt nhìn Tề Duệ một cái.
“Duệ Vương gia, ngươi không phải là quản quá rộng sao? Hay là ta cùng người khác mắt đi mày lại ngươi ghen? A……”
Tần Mộ Dao đột nhiên kêu sợ hãi ra tiếng, ánh mắt nhìn Tề Duệ mang theo một tia trêu tức.
“Duệ Vương gia, ngươi nhưng đừng nói với ta, ngươi anh minh thần võ thật sự bởi vì người mình ghét nhất mà ghen nga! Vậy truyền ra đi, Duệ Vương gia ngươi chỉ sợ liền tăng thêm chút chuyện cười trà dư tửu hậu cho dân chúng Tây Nhạc quốc!”
‘Ghen?’
Trong lòng Tề Duệ như là bị cái gì va chạm một chút.
Đây là ghen sao? Hắn ghen vì Tần Mộ Dao?
Nhìn vẻ mặt Tề Duệ cứng đờ, trong mắt Tần Mộ Dao xẹt qua một chút đắc ý, lạnh lùng mở miệng.
“Duệ Vương gia, nếu tính tình của ngươi phát xong rồi, mời ngươi buông!”
Nàng không rảnh ở trong này cùng hắn khua môi múa mép, nàng còn muốn đi rửa miệng.
Chết tiệt!
Nghĩ đến mình vừa rồi bị nam nhân này hôn, trong lòng liền không hiểu tức giận.
Tề Duệ bừng tỉnh nhìn Tần Mộ Dao, tay nhưng không có buông ra, đột nhiên, hai tay căng thẳng. Giây tiếp theo, Tần Mộ Dao đã bị hắn ôm vào trong lòng, hai tay gắt gao giam cầm lấy nàng, phòng ngừa vặn vẹo của nàng, một tay đem đầu Tần Mộ Dao đặt tại trong ngực rắn chắc to lớn của hắn.
Đột nhiên xảy ra làm cho Tần Mộ Dao cả kinh, theo bản năng muốn giãy khỏi ôm ấp của hắn.
“Buông!”
Một tát vừa rồi của nàng còn không đủ giáo huấn hắn phải không? Vậy nàng không ngại lại nhắc nhở hắn!
Nhưng là, tay nàng lại bị Tề Duệ chặt chẽ nắm lấy, không thể động đậy.
Tề Duệ nhắm mắt, che khuất tia sáng chợt lóe trong mắt, cúi người ở bên tai nàng nhẹ nhàng mở miệng.
“Không nghĩ để cho ta làm ra chuyện càng quá đáng, liền ngoan ngoãn đừng nhúc nhích!”
Tần Mộ Dao run run.
Uy hϊếp nàng?
Vì sao có người lặp đi lặp lại nhiều lần kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ điểm giới hạn của nàng?
Hít thở một hơi thật sâu.
Không có một ai từng uy hϊếp nàng lại có kết cục tốt!
Trong mắt Tần Mộ Dao bị ôm trong lòng nam nhân xẹt qua một vệt độc ác.
Tốt nhất là đừng buông ra nàng, bằng không nàng sẽ làm cho hắn biết, có gai không chỉ là hoa hồng, nữ nhân cũng có!
Sóng ngầm giữa bọn họ ở trong mắt người khác lại thành hạnh phúc ôm nhau.
Ánh mắt Mạc Thiếu Khanh dừng ở trên người hai người ôm nhau, tươi cười vốn có cương ở trên mặt, đôi mắt luôn làm cho người ta đoán không ra cảm xúc làm cho người ta liếc mắt một cái liền nhìn ra bên trong tràn ra đau xót.
‘Dao Nhi cùng Tề Duệ…… Cảnh tượng này lại chói mắt như vậy!’
“Đại ca……”
Mạc Yên cắn chặt đôi môi, nhìn nam nhân đem Tần Mộ Dao ôm vào trong ngực.
‘Hắn lại ôm Tần Mộ Dao!’
Một đôi mắt dịu dàng tản ra hận ý cách một trời một vực với khí chất của nàng, tầm mắt kia giống như muốn đem phía sau lưng Tần Mộ Dao đâm thủng.
“Chúng ta đi thôi!”
Thần thái trong mắt Mạc Thiếu Khanh phút chốc trở nên ảm đạm, trên trán đột nhiên truyền đến đau đớn kịch liệt, giống như theo mạch máu lan tràn tiến vào trong lòng hắn.
Hai tay hắn nắm chặt, phát ra tiếng vang kẽo kẹt, cố nén du͙© vọиɠ tiến lên tách hai người ra, gian nan xoay người, mỗi một bước đều là trầm trọng như vậy.
Hắn phát hiện, du͙© vọиɠ muốn giữ lấy Tần Mộ Dao của hắn đã muốn vượt qua tưởng tượng của hắn!
Thái độ Tề Duệ đối với nàng hắn xem ở trong mắt. Hiện tại hắn không thể không cảnh giác. Nếu Tề Duệ lại theo đuổi Tần Mộ Dao, hắn có thể chắc chắn hắn ta là tình địch mạnh nhất của hắn!
Trong lòng xẹt qua một chút cô đơn, từng bước một dọc theo đường đến rời đi, chút không có chú ý lúc hắn hết sức xoay người, trong mắt Tề Duệ hiện lên một chút tia sáng thực hiện được.
Nhìn đến Mạc Thiếu Khanh rời đi, khóe miệng Tề Duệ giương lên một chút ý cười, cuối cùng buông lỏng tay ra.
Nhưng là ngay tại trong nháy mắt buông ra, trên tay truyền đến một trận đau đớn kịch liệt. Tần Mộ Dao hung hăng cắn mu bàn tay Tề Duệ, chút không lưu tình……
Trong miệng truyền đến một trận hương vị máu tanh, trong lòng Tần Mộ Dao vừa lòng, buông tay Tề Duệ ra, ghét bỏ ném đi, giương lên một chút cười lạnh.
“Duệ Vương gia, đây là cái giá cho việc làm xấu xa ngươi làm với ta!”
Tề Duệ giận trừng mắt nhìn Tần Mộ Dao xoay người rời đi, nghiến răng nghiến lợi.
‘Nữ nhân này lại……’
Ánh mắt dừng ở trên dấu răng trên tay đã muốn đổ máu. Vốn nên càng thêm phẫn nộ hắn chợt lóe tia sáng, đột nhiên giương lên một chút ý cười, giương mắt nhìn bóng dáng rời đi, đôi mắt khôn khéo hiện lên một vệt sáng.
Tề Duệ tức giận chưa từng có, hắn đường đường Duệ Vương gia, đứa con của trời, được vô số nữ nhân đổ xô chạy theo, lại bị Tần Mộ Dao nàng lặp đi lặp lại trêu đùa nhiều lần. Vốn là hắn một lòng muốn đá nàng đi, nhưng là hiện tại mới phát hiện, hắn mới là người bị người khác trăm phương nghìn kế đá đi, khuất nhục như vậy cũng chỉ có Tần Mộ Dao có thể gây cho hắn!
Ánh mắt khóa chặt nữ nhân trước mắt.
Hiện tại Tần Mộ Dao trí tuệ, tài hoa không thua Mạc Yên, cơ trí không chút nào kém hắn. Hắn không thể không thừa nhận, nàng sau khi biến hóa hấp dẫn hắn, nhưng là cũng không có thể cho phép sau khi hắn chú ý nàng, được đến lại là sự khinh thường của nàng!
Tất cả tức giận giống như tại lúc này dồn lại với nhau, đạt tới điểm cực hạn.
“Nam thú nữ gả không cần bận tâm đến nhau?”
Trong mắt Tề Duệ xẹt qua một vệt tối.
“Ngươi muốn gả cho ai? Mạc Thiếu Khanh phải không?”
Hai người Tần Mộ Dao cùng Mạc Thiếu Khanh có cử chỉ ái muội hiện lên ở trong óc hắn, ánh mắt phút chốc trở nên nghiêm khắc, lại một lần nữa bắt lấy hai vai của nàng, bức nàng nhìn thẳng hai tròng mắt sắc bén của hắn.
“Bản vương phải biết được vết thương trên trán Thiếu Khanh là chuyện gì xảy ra?”
Vấn đề này sắp bức hắn điên rồi.
Dọc theo đường đi, hắn cùng Mạc Thiếu Khanh cưỡi ngựa, thường thường thấy Mạc Thiếu Khanh vuốt ve miệng vết thương trên trán ngây ngô cười, dáng vẻ kia như là nhớ tới cái gì, đau đớn hai mắt hắn.
Tần Mộ Dao giật mình, mày gắt gao nhíu vào nhau.
Hóa ra vết thương trên trán Mạc Thiếu Khanh là ngòi nổ việc hôm nay hắn nổi điên. Khóe miệng giương lên một chút ý cười.
“Duệ Vương gia, vết thương trên trán Mạc Đại thiếu sao lại thế này ngươi nên hỏi hắn, không phải sao? Ngươi hỏi ta, ta làm sao mà biết?”
Cho dù biết cũng không muốn nói cho hắn!
“Ngươi……”
Tề Duệ không biết nên nói cái gì, nhưng Tần Mộ Dao càng là như vậy, càng làm cho hắn cảm giác được ái muội giữa hai người bọn họ!
“Cho dù bỏ qua thân phận của ngươi, ngươi một cái nữ tử chưa thành thân, mắt đi mày lại cùng nam nhân còn thể thống gì?”
Mày kiếm đen rậm của Tề Duệ gắt gao nhíu thành một đường.
Tần Mộ Dao lại cười khẽ, có chút không kiên nhẫn liếc mắt nhìn Tề Duệ một cái.
“Duệ Vương gia, ngươi không phải là quản quá rộng sao? Hay là ta cùng người khác mắt đi mày lại ngươi ghen? A……”
Tần Mộ Dao đột nhiên kêu sợ hãi ra tiếng, ánh mắt nhìn Tề Duệ mang theo một tia trêu tức.
“Duệ Vương gia, ngươi nhưng đừng nói với ta, ngươi anh minh thần võ thật sự bởi vì người mình ghét nhất mà ghen nga! Vậy truyền ra đi, Duệ Vương gia ngươi chỉ sợ liền tăng thêm chút chuyện cười trà dư tửu hậu cho dân chúng Tây Nhạc quốc!”
‘Ghen?’
Trong lòng Tề Duệ như là bị cái gì va chạm một chút.
Đây là ghen sao? Hắn ghen vì Tần Mộ Dao?
Nhìn vẻ mặt Tề Duệ cứng đờ, trong mắt Tần Mộ Dao xẹt qua một chút đắc ý, lạnh lùng mở miệng.
“Duệ Vương gia, nếu tính tình của ngươi phát xong rồi, mời ngươi buông!”
Nàng không rảnh ở trong này cùng hắn khua môi múa mép, nàng còn muốn đi rửa miệng.
Chết tiệt!
Nghĩ đến mình vừa rồi bị nam nhân này hôn, trong lòng liền không hiểu tức giận.
Tề Duệ bừng tỉnh nhìn Tần Mộ Dao, tay nhưng không có buông ra, đột nhiên, hai tay căng thẳng. Giây tiếp theo, Tần Mộ Dao đã bị hắn ôm vào trong lòng, hai tay gắt gao giam cầm lấy nàng, phòng ngừa vặn vẹo của nàng, một tay đem đầu Tần Mộ Dao đặt tại trong ngực rắn chắc to lớn của hắn.
Đột nhiên xảy ra làm cho Tần Mộ Dao cả kinh, theo bản năng muốn giãy khỏi ôm ấp của hắn.
“Buông!”
Một tát vừa rồi của nàng còn không đủ giáo huấn hắn phải không? Vậy nàng không ngại lại nhắc nhở hắn!
Nhưng là, tay nàng lại bị Tề Duệ chặt chẽ nắm lấy, không thể động đậy.
Tề Duệ nhắm mắt, che khuất tia sáng chợt lóe trong mắt, cúi người ở bên tai nàng nhẹ nhàng mở miệng.
“Không nghĩ để cho ta làm ra chuyện càng quá đáng, liền ngoan ngoãn đừng nhúc nhích!”
Tần Mộ Dao run run.
Uy hϊếp nàng?
Vì sao có người lặp đi lặp lại nhiều lần kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ điểm giới hạn của nàng?
Hít thở một hơi thật sâu.
Không có một ai từng uy hϊếp nàng lại có kết cục tốt!
Trong mắt Tần Mộ Dao bị ôm trong lòng nam nhân xẹt qua một vệt độc ác.
Tốt nhất là đừng buông ra nàng, bằng không nàng sẽ làm cho hắn biết, có gai không chỉ là hoa hồng, nữ nhân cũng có!
Sóng ngầm giữa bọn họ ở trong mắt người khác lại thành hạnh phúc ôm nhau.
Ánh mắt Mạc Thiếu Khanh dừng ở trên người hai người ôm nhau, tươi cười vốn có cương ở trên mặt, đôi mắt luôn làm cho người ta đoán không ra cảm xúc làm cho người ta liếc mắt một cái liền nhìn ra bên trong tràn ra đau xót.
‘Dao Nhi cùng Tề Duệ…… Cảnh tượng này lại chói mắt như vậy!’
“Đại ca……”
Mạc Yên cắn chặt đôi môi, nhìn nam nhân đem Tần Mộ Dao ôm vào trong ngực.
‘Hắn lại ôm Tần Mộ Dao!’
Một đôi mắt dịu dàng tản ra hận ý cách một trời một vực với khí chất của nàng, tầm mắt kia giống như muốn đem phía sau lưng Tần Mộ Dao đâm thủng.
“Chúng ta đi thôi!”
Thần thái trong mắt Mạc Thiếu Khanh phút chốc trở nên ảm đạm, trên trán đột nhiên truyền đến đau đớn kịch liệt, giống như theo mạch máu lan tràn tiến vào trong lòng hắn.
Hai tay hắn nắm chặt, phát ra tiếng vang kẽo kẹt, cố nén du͙© vọиɠ tiến lên tách hai người ra, gian nan xoay người, mỗi một bước đều là trầm trọng như vậy.
Hắn phát hiện, du͙© vọиɠ muốn giữ lấy Tần Mộ Dao của hắn đã muốn vượt qua tưởng tượng của hắn!
Thái độ Tề Duệ đối với nàng hắn xem ở trong mắt. Hiện tại hắn không thể không cảnh giác. Nếu Tề Duệ lại theo đuổi Tần Mộ Dao, hắn có thể chắc chắn hắn ta là tình địch mạnh nhất của hắn!
Trong lòng xẹt qua một chút cô đơn, từng bước một dọc theo đường đến rời đi, chút không có chú ý lúc hắn hết sức xoay người, trong mắt Tề Duệ hiện lên một chút tia sáng thực hiện được.
Nhìn đến Mạc Thiếu Khanh rời đi, khóe miệng Tề Duệ giương lên một chút ý cười, cuối cùng buông lỏng tay ra.
Nhưng là ngay tại trong nháy mắt buông ra, trên tay truyền đến một trận đau đớn kịch liệt. Tần Mộ Dao hung hăng cắn mu bàn tay Tề Duệ, chút không lưu tình……
Trong miệng truyền đến một trận hương vị máu tanh, trong lòng Tần Mộ Dao vừa lòng, buông tay Tề Duệ ra, ghét bỏ ném đi, giương lên một chút cười lạnh.
“Duệ Vương gia, đây là cái giá cho việc làm xấu xa ngươi làm với ta!”
Tề Duệ giận trừng mắt nhìn Tần Mộ Dao xoay người rời đi, nghiến răng nghiến lợi.
‘Nữ nhân này lại……’
Ánh mắt dừng ở trên dấu răng trên tay đã muốn đổ máu. Vốn nên càng thêm phẫn nộ hắn chợt lóe tia sáng, đột nhiên giương lên một chút ý cười, giương mắt nhìn bóng dáng rời đi, đôi mắt khôn khéo hiện lên một vệt sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.