Chương 60: Tranh chấp và đối địch
Chân Ái Vị Lương
16/10/2022
Lửa trong mắt Tề Duệ như thiêu như đốt, khác hẳn vệt sáng âm trầm của nàng, dường như muốn Tần Mộ Dao bị phỏng.
Trước kia nàng không như thế! Trước kia trong mắt Tần Mộ Dao chỉ có Tề Duệ hắn, nàng chỉ biết đi theo hắn, quanh quẩn bên hắn, làm mọi chuyện để hắn chú ý, cho dù hắn vô tình thản nhiên thoáng nhìn cũng đã khiến nàng vui sướng mấy ngày!
Nhưng, lúc đó hắn lại xem nàng như chiếc giày rách, trêu cợt làm vui, thậm chí còn mặc kệ an toàn của nàng, trơ mắt nhìn nàng nhảy từ trên núi giả xuống, không hề xót ruột mà ngược lại lấy đó làm vui!
Trong lòng nhất thời đau xót.
Hắn hối hận! Vô cùng hối hận!
Mi tâm Tần Mộ Dao nhíu chặt nhìn nam nhân trước mắt.
Chán ghét hắn sao? Nếu nam nhân này không xuất hiện trước mắt nàng, nàng cần gì phải chán ghét hắn? Nhưng là vì Tề Duệ đã muốn đụng vào giới hạn cuối cùng của nàng, nàng không thể coi như không thấy!
Mạc Thiếu Khanh chạy nhanh tiến lên đẩy Tề Duệ ra, ôm Tần Mộ Dao vào trong ngực, hung hăng trừng mắt nhìn Tề Duệ.
“Tề Duệ, huynh điên rồi sao?”
Hắn điên cuồng nắm chặt Dao Nhi như vậy, không biết chung quy Dao Nhi cũng chỉ là nữ tử, không chịu nổi lực đạo không biết đến nặng nhẹ của hắn sao?
Cúi đầu nhìn Tần Mộ Dao trong lòng, thật cẩn thận xoa vai nàng, giống như trong tay đang cầm một trân bảo dễ vỡ.
“Dao Nhi, nàng không sao chứ?”
Tần Mộ Dao lắc đầu, ngước mắt nhìn đôi mắt thân thiết quan tâm của Mạc Thiếu Khanh, trong lòng đột nhiên ngẩn ra, như là bị cái gì đó khẽ chạm. Trong nháy mắt, có một loại cảm xúc không biết gọi tên là gì dâng lên tràn ngập, Tần Mộ Dao như là ngã vào trong hồ sâu, tầm mắt giao nhau, hai người đều quên dời ánh mắt, giống như toàn thế giới chỉ còn lại có hai người bọn họ.
Thương Kì Nhiên cũng ở bên cạnh lo lắng cho Tần Mộ Dao lại theo bản năng nhắm mắt.
Không biết vì sao, ngay tại một khắc vừa rồi, nhìn bọn họ nhìn nhau, trong lòng hắn giống như bị châm đâm một cái, không thể tiếp tục nhìn cảnh tượng đó.
Tề Duệ nhìn thấy một màn này, tức giận chưa từng có vừa rồi tăng vọt lên, Tề Duệ đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài.
“Được, được lắm! Tần Mộ Dao, nàng quả nhiên là được lắm!”
Hắn biết Mạc Thiếu Khanh thích Tần Mộ Dao, hai người ngày thường mắt đi mày lại hắn cố ý coi như không nhìn thấy, nhưng giờ phút này, hắn không cách nào nhịn được nữa!
Tần Mộ Dao hoàn hồn giật mình, nhìn về phía Tề Duệ, dáng vẻ hắn điên cuồng cười to khiến nàng không khỏi nhăn mày, ngẩng đầu liếc nhìn Mạc Thiếu Khanh một cái, ý bảo hắn buông nàng ra, nàng đi đến trước mặt Tề Duệ, nhìn thẳng hai mắt hắn.
“Ta sẽ trả lời câu hỏi vừa rồi của người! Ta chỉ nói một lần! Xin Duệ Vương gia nghe cho rõ!”
Tiếng cười của Tề Duệ đột nhiên im bặt, nhìn Tần Mộ Dao, trong lòng lại sinh ra một luồng bất an nồng đậm.
Trả lời câu hỏi của hắn? Nói cho hắn biết nàng thật sự chán ghét hắn sao?
“Không! Đừng nói! Ta không muốn nghe!”
Tề Duệ xua tay, hắn dường như có dự cảm, đáp án của nàng không phải là điều mình muốn nghe thấy.
“Duệ Vương gia, ta không chán ghét người, chỉ hy vọng không liên quan đến người!”
Tần Mộ Dao không để ý đến lời của hắn.
Có một số việc, là phải nói rõ ràng. Nàng ẩn ẩn hiểu được, có lẽ hiện tại Tề Duệ thích nàng, thậm chí là muốn giữ lấy nàng không buông tay. Nhưng, Tần Mộ Dao trước kia thích hắn, hiện tại nàng cũng đã không phải là Tần Mộ Dao trước kia.
“Không, có lẽ chúng ta có thể trở thành bằng hữu! Nhưng nhiều nhất chỉ có thể là bằng hữu mà thôi!”
“Bằng hữu?”
Tề Duệ như bị sét đánh, thống khổ nhắm mắt lại.
Dao Nhi nói nàng không muốn liên quan gì tới hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể là bằng hữu mà thôi.
Không, hắn không muốn không liên quan đến nàng, càng không muốn trở thành bằng hữu của nàng! Bằng hữu chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng đi vào trong lòng người khác, đó sẽ là lựa chọn thống khổ nhất trong cuộc đời hắn!
Lại mở mắt ra, trong mắt Tề Duệ hiện lên một ánh sáng sắc bén.
“Tần Mộ Dao, nàng hãy cứ tiếp tục chán ghét ta đi!”
Trong lòng hắn đã quyết định, cho dù bị nàng chán ghét, hắn cũng sẽ không buông tay! Một ngày nào đó, hắn sẽ làm cho chán ghét của nàng biến thành yêu thích!
Đảo mắt nhìn về phía Mạc Thiếu Khanh.
Có lẽ, từ hôm nay trở đi, bọn họ sẽ trở thành địch nhân mạnh nhất của nhau!
Mạc Thiếu Khanh tiếp thu ánh mắt hắn, hai người là hảo hữu nhiều năm, chỉ liếc mắt một cái, hắn đã biết ý trong mắt Tề Duệ, trên mặt dâng lên tươi cười chiêu bài. Hắn biết, Tề Duệ cũng sẽ hiểu được ý của hắn!
Quả nhiên, trong mắt Tề Duệ hiện lên một chút hiểu rõ, hỗn loạn khiêu khích.
Hắn cũng rõ ràng, Mạc Thiếu Khanh luôn cười nhạt lễ phép như vậy với đối thủ và người xa lạ. Nhưng, ẩn dưới tươi cười kia lại là tính kế cùng đối địch, không ai thấy được sâu cạn.
Điệu bộ Mạc Thiếu Khanh thường ngày nhún nhường, đó là hắn che giấu đi sắc bén mà thôi, một khi bị kích phát, Mạc Thiếu Khanh quả thật sẽ trở thành địch thủ mạnh nhất của hắn!
Nhưng, mặc dù là như vậy, hắn cũng sẽ không sợ hãi! Đối với Tần Mộ Dao, hắn sẽ không lại buông tay!
Tề Duệ đột nhiên thu hồi ánh mắt, đi đến trước mặt Tần Mộ Dao, cúi người bên tai nàng, hơi thở như có như không phả vào tai nàng.
“Dao Nhi, chúng ta hoặc là làm phu thê, hoặc là làm địch nhân! Vĩnh viễn sẽ không là — bằng hữu!”
Phu thê? Địch nhân?
Tần Mộ Dao nhìn nam nhân trước mắt, trong mắt hắn lóe ra ánh sáng khiến nàng hiểu được, Tề Duệ không phải đang nói giỡn!
Giây tiếp theo, Tần Mộ Dao nhắm mắt, giương lên một chút ý cười, lại giương mắt nhìn thẳng hai mắt hắn.
“Được, chúng ta đây — mỏi mắt mong chờ!”
Trước kia nàng không như thế! Trước kia trong mắt Tần Mộ Dao chỉ có Tề Duệ hắn, nàng chỉ biết đi theo hắn, quanh quẩn bên hắn, làm mọi chuyện để hắn chú ý, cho dù hắn vô tình thản nhiên thoáng nhìn cũng đã khiến nàng vui sướng mấy ngày!
Nhưng, lúc đó hắn lại xem nàng như chiếc giày rách, trêu cợt làm vui, thậm chí còn mặc kệ an toàn của nàng, trơ mắt nhìn nàng nhảy từ trên núi giả xuống, không hề xót ruột mà ngược lại lấy đó làm vui!
Trong lòng nhất thời đau xót.
Hắn hối hận! Vô cùng hối hận!
Mi tâm Tần Mộ Dao nhíu chặt nhìn nam nhân trước mắt.
Chán ghét hắn sao? Nếu nam nhân này không xuất hiện trước mắt nàng, nàng cần gì phải chán ghét hắn? Nhưng là vì Tề Duệ đã muốn đụng vào giới hạn cuối cùng của nàng, nàng không thể coi như không thấy!
Mạc Thiếu Khanh chạy nhanh tiến lên đẩy Tề Duệ ra, ôm Tần Mộ Dao vào trong ngực, hung hăng trừng mắt nhìn Tề Duệ.
“Tề Duệ, huynh điên rồi sao?”
Hắn điên cuồng nắm chặt Dao Nhi như vậy, không biết chung quy Dao Nhi cũng chỉ là nữ tử, không chịu nổi lực đạo không biết đến nặng nhẹ của hắn sao?
Cúi đầu nhìn Tần Mộ Dao trong lòng, thật cẩn thận xoa vai nàng, giống như trong tay đang cầm một trân bảo dễ vỡ.
“Dao Nhi, nàng không sao chứ?”
Tần Mộ Dao lắc đầu, ngước mắt nhìn đôi mắt thân thiết quan tâm của Mạc Thiếu Khanh, trong lòng đột nhiên ngẩn ra, như là bị cái gì đó khẽ chạm. Trong nháy mắt, có một loại cảm xúc không biết gọi tên là gì dâng lên tràn ngập, Tần Mộ Dao như là ngã vào trong hồ sâu, tầm mắt giao nhau, hai người đều quên dời ánh mắt, giống như toàn thế giới chỉ còn lại có hai người bọn họ.
Thương Kì Nhiên cũng ở bên cạnh lo lắng cho Tần Mộ Dao lại theo bản năng nhắm mắt.
Không biết vì sao, ngay tại một khắc vừa rồi, nhìn bọn họ nhìn nhau, trong lòng hắn giống như bị châm đâm một cái, không thể tiếp tục nhìn cảnh tượng đó.
Tề Duệ nhìn thấy một màn này, tức giận chưa từng có vừa rồi tăng vọt lên, Tề Duệ đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài.
“Được, được lắm! Tần Mộ Dao, nàng quả nhiên là được lắm!”
Hắn biết Mạc Thiếu Khanh thích Tần Mộ Dao, hai người ngày thường mắt đi mày lại hắn cố ý coi như không nhìn thấy, nhưng giờ phút này, hắn không cách nào nhịn được nữa!
Tần Mộ Dao hoàn hồn giật mình, nhìn về phía Tề Duệ, dáng vẻ hắn điên cuồng cười to khiến nàng không khỏi nhăn mày, ngẩng đầu liếc nhìn Mạc Thiếu Khanh một cái, ý bảo hắn buông nàng ra, nàng đi đến trước mặt Tề Duệ, nhìn thẳng hai mắt hắn.
“Ta sẽ trả lời câu hỏi vừa rồi của người! Ta chỉ nói một lần! Xin Duệ Vương gia nghe cho rõ!”
Tiếng cười của Tề Duệ đột nhiên im bặt, nhìn Tần Mộ Dao, trong lòng lại sinh ra một luồng bất an nồng đậm.
Trả lời câu hỏi của hắn? Nói cho hắn biết nàng thật sự chán ghét hắn sao?
“Không! Đừng nói! Ta không muốn nghe!”
Tề Duệ xua tay, hắn dường như có dự cảm, đáp án của nàng không phải là điều mình muốn nghe thấy.
“Duệ Vương gia, ta không chán ghét người, chỉ hy vọng không liên quan đến người!”
Tần Mộ Dao không để ý đến lời của hắn.
Có một số việc, là phải nói rõ ràng. Nàng ẩn ẩn hiểu được, có lẽ hiện tại Tề Duệ thích nàng, thậm chí là muốn giữ lấy nàng không buông tay. Nhưng, Tần Mộ Dao trước kia thích hắn, hiện tại nàng cũng đã không phải là Tần Mộ Dao trước kia.
“Không, có lẽ chúng ta có thể trở thành bằng hữu! Nhưng nhiều nhất chỉ có thể là bằng hữu mà thôi!”
“Bằng hữu?”
Tề Duệ như bị sét đánh, thống khổ nhắm mắt lại.
Dao Nhi nói nàng không muốn liên quan gì tới hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể là bằng hữu mà thôi.
Không, hắn không muốn không liên quan đến nàng, càng không muốn trở thành bằng hữu của nàng! Bằng hữu chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng đi vào trong lòng người khác, đó sẽ là lựa chọn thống khổ nhất trong cuộc đời hắn!
Lại mở mắt ra, trong mắt Tề Duệ hiện lên một ánh sáng sắc bén.
“Tần Mộ Dao, nàng hãy cứ tiếp tục chán ghét ta đi!”
Trong lòng hắn đã quyết định, cho dù bị nàng chán ghét, hắn cũng sẽ không buông tay! Một ngày nào đó, hắn sẽ làm cho chán ghét của nàng biến thành yêu thích!
Đảo mắt nhìn về phía Mạc Thiếu Khanh.
Có lẽ, từ hôm nay trở đi, bọn họ sẽ trở thành địch nhân mạnh nhất của nhau!
Mạc Thiếu Khanh tiếp thu ánh mắt hắn, hai người là hảo hữu nhiều năm, chỉ liếc mắt một cái, hắn đã biết ý trong mắt Tề Duệ, trên mặt dâng lên tươi cười chiêu bài. Hắn biết, Tề Duệ cũng sẽ hiểu được ý của hắn!
Quả nhiên, trong mắt Tề Duệ hiện lên một chút hiểu rõ, hỗn loạn khiêu khích.
Hắn cũng rõ ràng, Mạc Thiếu Khanh luôn cười nhạt lễ phép như vậy với đối thủ và người xa lạ. Nhưng, ẩn dưới tươi cười kia lại là tính kế cùng đối địch, không ai thấy được sâu cạn.
Điệu bộ Mạc Thiếu Khanh thường ngày nhún nhường, đó là hắn che giấu đi sắc bén mà thôi, một khi bị kích phát, Mạc Thiếu Khanh quả thật sẽ trở thành địch thủ mạnh nhất của hắn!
Nhưng, mặc dù là như vậy, hắn cũng sẽ không sợ hãi! Đối với Tần Mộ Dao, hắn sẽ không lại buông tay!
Tề Duệ đột nhiên thu hồi ánh mắt, đi đến trước mặt Tần Mộ Dao, cúi người bên tai nàng, hơi thở như có như không phả vào tai nàng.
“Dao Nhi, chúng ta hoặc là làm phu thê, hoặc là làm địch nhân! Vĩnh viễn sẽ không là — bằng hữu!”
Phu thê? Địch nhân?
Tần Mộ Dao nhìn nam nhân trước mắt, trong mắt hắn lóe ra ánh sáng khiến nàng hiểu được, Tề Duệ không phải đang nói giỡn!
Giây tiếp theo, Tần Mộ Dao nhắm mắt, giương lên một chút ý cười, lại giương mắt nhìn thẳng hai mắt hắn.
“Được, chúng ta đây — mỏi mắt mong chờ!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.