Chương 27: Trên đường đi gặp huynh muội Mạc gia
Chân Ái Vị Lương
16/10/2022
“Ngươi nói rõ ràng, cái gì gọi là từ cong thành thẳng?”
Tề Duệ nhíu chặt mi, hắn biết lời nói từ trong miệng Tần Mộ Dao nói ra nhất định không phải lời gì dễ nghe!
Trong mắt Tần Mộ Dao hiện lên một chút biến hoá kỳ lạ, hướng Tề Duệ ngoắc ngón tay, ý bảo hắn đem lỗ tai để sát lại.
Tề Duệ tuy rằng phòng bị, nhưng là cực kỳ muốn biết ý trong lời nói của nàng, cuối cùng nhịn không được đưa tai lên.
Tần Mộ Dao giương khóe miệng lên, ở bên tai hắn nhẹ giọng nói.
“Duệ Vương gia không phải thích nam sắc sao? Tự nhiên gọi là cong!”
Nói xong, thừa dịp hắn còn đang trong quá trình xử lý thông tin, hai tay gắt gao cầm hai vai hắn, toàn bộ thân thể xoay một cái.
Giây tiếp theo, đường đường Duệ Vương gia đã bị nàng áp ở dưới thân.
Tề Duệ rốt cục hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng, nhìn nữ nhân trên người, trong mắt nháy mắt tích tụ lên một cỗ tức giận.
“Vương gia, ngươi hiểu chưa?”
Tần Mộ Dao chắn ngang ở trên người Tề Duệ, trên cao nhìn xuống sắc mặt Tề Duệ không ngừng biến hóa, tâm tình thực tốt! Hai tròng mắt linh động hiện lên một tia đạo giảo hoạt, hai tay chuẩn xác cầm lấy tiểu đệ đệ của hắn, dùng một chút lực, giây tiếp theo chợt nghe đến tiếng Tề Duệ thống khổ kêu.
“A……”
Tề Duệ thật không ngờ nàng sẽ có hành động như vậy, lúc phản ứng được thì hắn rất nhanh đẩy thân thể Tần Mộ Dao ra. Cuộn thân mình lại như con tôm, phần dưới đau đớn khó nhịn, ánh mắt sắt bén bắn về phía Tần Mộ Dao.
“Ngươi chẳng lẽ thật sự muốn làm cho Bản vương đoạn tử tuyệt tôn?”
‘Nữ nhân đáng giận này! Lại dám đối hắn như vậy!’
Nghĩ đến hành động vừa rồi của nàng.
‘Nàng vẫn là một nữ nhân sao?’
Tần Mộ Dao lảo đảo một cái, nhưng là cuối cùng vẫn là ổn định thân mình, liếc liếc Tề Duệ vẻ mặt rối rắm ôm dưới bụng, nhún vai.
“Duệ Vương gia lần sau nếu muốn đùa giỡn trêu cợt nữ nhân, cần phải nhớ rõ bảo vệ tốt cho chính mình! Dù sao không phải tất cả mọi người đều ‘dịu dàng’ giống Bản cô nương như vậy!”
Nàng nhưng là thực dịu dàng a! Ít nhất không có thật sự làm cho hắn đoạn tử tuyệt tôn!
Lời của nàng làm cho Tề Duệ càng tức giận thêm, hai tay nắm chặt thành quyền. Hắn chưa bao giờ đánh nữ nhân, nhưng là hôm nay hắn lại sinh ra xúc động muốn tiến lên hảo hảo giáo huấn nàng.
Đột nhiên nhớ tới chuyện đêm đó Tề Tuyên bị trói ở trên cây, trong lòng giống như đã hiểu rõ.
‘Nữ nhân này quả thật có đem năng lực nam nhân đùa bỡn trong tay!’
Đột nhiên, trong lòng hắn thế nhưng xẹt qua một chút ý lạnh.
Nếu không phải mới vừa hắn tránh thật nhanh, hiện tại hắn có phải thật sự liền bị hủy ở trên tay nàng hay không?
Tần Mộ Dao vỗ vỗ bùn đất trên người, ngáp một cái.
“Vương gia tiếp tục thưởng thức cảnh đêm, Mộ Dao cáo từ!”
Nói xong, khóe miệng giương lên nụ cười đắc ý.
Lần này, Tần Mộ Dao nàng lại thắng một ván nhỏ!
Mà phía sau nàng, Tề Duệ lại trừng mắt nhìn thân ảnh đi vào xe ngựa, hai mắt phát ra tức giận giống như đốt cháy người, hai nắm tay hung hăng đánh lên trên đất, trong miệng nghiến răng nghiến lợi.
“Tần Mộ Dao!”
Sáng sớm ngày hôm sau, đoàn người chạy đi như thường, Tần Mộ Dao ngẫu nhiên xốc lên màn xe, đều nhìn đến mặt Tề Duệ đen không thể đen hơn. Ngẫu nhiên không cẩn thận một lần đối diện, trong mắt Tề Duệ cũng đều bắn ra ánh mắt sắc bén, ánh mắt kia giống như muốn đem nàng bầm thây vạn đoạn. Bất quá, hắn càng như vậy, trong lòng Tần Mộ Dao càng vui vẻ.
Trong đầu không khỏi hiện ra trường hợp Tần Mộ Dao kia bị Tề Duệ ác chỉnh lúc trước, ánh mắt phút chốc trở nên nghiêm khắc.
‘Không biết linh hồn kia đi nơi nào, nếu nàng có thể thấy mình vì nàng báo thù từng chút từng chút, có phải sẽ được an ủi hay không?’
…………
Rất nhanh, đoàn người đi đến cái trấn nhỏ thứ nhất, trấn Lâm Thủy.
Bọn họ lựa chọn một khách điếm tốt nhất trấn Lâm Thủy. Tần Mộ Dao thừa dịp Tề Duệ ở bên ngoài an bài, dẫn đầu mang theo Hồng Anh tiến vào khách điếm.
Vừa mới tiến khách điếm, chợt nghe đến một cái thanh âm quen thuộc gọi tên của nàng. Tần Mộ Dao nghe tiếng nhìn lại, rõ ràng thấy Mạc Thiếu Khanh vẻ mặt ôn nhuận giương lên nụ cười chiêu bài hướng các nàng đi tới.
Tần Mộ Dao khẽ nhíu mày.
‘Hắn làm sao có thể ở trong này?’
“Dao Nhi, thực khéo!”
Mạc Thiếu Khanh đi đến bên thân thể của nàng, ánh mắt khóa chặt trên người nàng, trong mắt dịu dàng giống như có thể chảy ra nước.
Tần Mộ Dao kéo kéo khóe miệng.
“Đúng vậy! Thực khéo!”
‘Khéo sao?’
Sao nàng lại có một loại cảm giác bị người đi theo?
Tiếp xúc đến tầm mắt Mạc Thiếu Khanh, trong lòng Tần Mộ Dao ngẩn ra, trong nháy mắt bị đơ người.
Nam nhân này nhìn nữ nhân luôn dịu dàng như vậy sao? Ánh mắt hắn có lực sát thương như vậy, chỉ sợ xã hội cổ đại này, chỉ cần là nữ nhân đều trốn không khỏi mị lực của Mạc Thiếu Khanh đi!
“Dao Nhi, ở bên kia ta đã gọi đồ ăn.”
Mạc Thiếu Khanh chỉ hướng một cái vị trí sát cửa sổ. Tần Mộ Dao theo tay nhìn qua, tươi cười trên mặt trong nháy mắt cứng ngắc.
‘Xem ra lại có trò hay để nhìn. Mạc Yên cũng ở đây!’
Nghĩ đến ngoài khách điếm còn Tề Duệ chưa có vào, khóe miệng giương lên một chút ý cười.
Tần Mộ Dao đang muốn đáp ứng, phía sau liền truyền đến thanh âm Tề Duệ.
“Thiếu Khanh, sao huynh ở trong này?”
Tề Duệ mới vừa đi vào khách điếm, liền thấy Mạc Thiếu Khanh cùng Tần Mộ Dao giống như trò chuyện với nhau thật vui, trong lòng thế nhưng nổi lên một tia không vui, tuấn mi hơi nhíu.
‘Hình như chưa từng nghe nói Thiếu Khanh sẽ rời quốc đô đi a!’
Mạc Thiếu Khanh chợt ngẩn ra, giương mắt nhìn về phía Tề Duệ. Tuy rằng phong trần mệt mỏi, nhưng là vẫn dấu không được ra cao quý tao nhã cả người hắn phát.
“Chuyện làm ăn mà thôi.”
Mạc Thiếu Khanh chính là giải thích một cách đơn giản nhất có thể.
“Phải không?”
Trong lòng Tề Duệ xẹt qua một chút nghi hoặc.
Chỉ cần là người hiểu Mạc Thiếu Khanh thì đều biết, đối với chuyện làm ăn của Mạc gia, hắn là tránh được liền tránh, một chút cũng không quan tâm, vì chuyện làm ăn mà ra ngoài, điểm này quả thật làm cho hắn có chút giật mình!
Đột nhiên, Tề Duệ sâu sắc nhận thấy được ánh mắt Mạc Thiếu Khanh nhìn Tần Mộ Dao giống như có biến đổi, trong thưởng thức mang theo một tia cưng chiều, đó là cảm xúc hắn chưa bao giờ thấy từ trong mắt Mạc Thiếu Khanh!
Liên tưởng đến lúc trước Mạc Thiếu Khanh thưởng thức cùng bảo vệ Tần Mộ Dao, trong lòng Tề Duệ phút chốc trầm xuống.
“Vậy khi nào huynh trở về?”
“Lúc này đây chỉ sợ phải mất chút thời gian, huynh biết ven sông Tây Lương đều có sản nghiệp của Mạc gia, nếu đã muốn đi, đơn giản liền đi tuần tra một chút.”
Mạc Thiếu Khanh vẫn là tươi cười thản nhiên như cũ, nhìn đến Tề Duệ nghe xong sau, đỉnh mày nhanh ninh cùng một chỗ, trong lòng xẹt qua một chút hiểu rõ!
Quả nhiên như hắn dự đoán! Tề Duệ không muốn hắn đi cùng!
Hai nam nhân nhìn nhau một cái, đều có điều suy nghĩ.
Hai mắt Tề Duệ căng thẳng, đang muốn nói cái gì đó, Tần Mộ Dao lại giành trước hắn một bước đoạt lấy cơ hội nói chuyện.
“Nếu Thiếu Khanh cũng phải đi ven sông Tây Lương, vừa vặn cùng đường, chúng ta đây liền cùng đi đi! Nhiều người náo nhiệt! Ngươi nói có đúng hay không a? Mạc tiểu thư!”
Tần Mộ Dao hướng tới Mạc Yên đang nhìn chằm chằm vào Tề Duệ kêu lên, trong mắt xẹt qua một chút giảo hoạt.
‘Chuyến đi này, sẽ không buồn tẻ!’
Tề Duệ theo tầm mắt Tần Mộ Dao nhìn lại, rõ ràng thấy Mạc Yên đang từ vị trí đứng lên, dáng vẻ tiểu thư khuê các làm cho người ta thương tiếc, nhưng là trong mắt Tề Duệ lại xẹt qua một chút sâu thẳm.
‘Thiếu Khanh?’
Nếu hắn vừa rồi không có nghe lầm, Tần Mộ Dao là gọi Mạc Thiếu Khanh như thế!
‘Khi nào thì nàng bắt đầu gọi hắn ta vô cùng thân thiết như vậy?’
Tề Duệ nhíu chặt mi, hắn biết lời nói từ trong miệng Tần Mộ Dao nói ra nhất định không phải lời gì dễ nghe!
Trong mắt Tần Mộ Dao hiện lên một chút biến hoá kỳ lạ, hướng Tề Duệ ngoắc ngón tay, ý bảo hắn đem lỗ tai để sát lại.
Tề Duệ tuy rằng phòng bị, nhưng là cực kỳ muốn biết ý trong lời nói của nàng, cuối cùng nhịn không được đưa tai lên.
Tần Mộ Dao giương khóe miệng lên, ở bên tai hắn nhẹ giọng nói.
“Duệ Vương gia không phải thích nam sắc sao? Tự nhiên gọi là cong!”
Nói xong, thừa dịp hắn còn đang trong quá trình xử lý thông tin, hai tay gắt gao cầm hai vai hắn, toàn bộ thân thể xoay một cái.
Giây tiếp theo, đường đường Duệ Vương gia đã bị nàng áp ở dưới thân.
Tề Duệ rốt cục hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng, nhìn nữ nhân trên người, trong mắt nháy mắt tích tụ lên một cỗ tức giận.
“Vương gia, ngươi hiểu chưa?”
Tần Mộ Dao chắn ngang ở trên người Tề Duệ, trên cao nhìn xuống sắc mặt Tề Duệ không ngừng biến hóa, tâm tình thực tốt! Hai tròng mắt linh động hiện lên một tia đạo giảo hoạt, hai tay chuẩn xác cầm lấy tiểu đệ đệ của hắn, dùng một chút lực, giây tiếp theo chợt nghe đến tiếng Tề Duệ thống khổ kêu.
“A……”
Tề Duệ thật không ngờ nàng sẽ có hành động như vậy, lúc phản ứng được thì hắn rất nhanh đẩy thân thể Tần Mộ Dao ra. Cuộn thân mình lại như con tôm, phần dưới đau đớn khó nhịn, ánh mắt sắt bén bắn về phía Tần Mộ Dao.
“Ngươi chẳng lẽ thật sự muốn làm cho Bản vương đoạn tử tuyệt tôn?”
‘Nữ nhân đáng giận này! Lại dám đối hắn như vậy!’
Nghĩ đến hành động vừa rồi của nàng.
‘Nàng vẫn là một nữ nhân sao?’
Tần Mộ Dao lảo đảo một cái, nhưng là cuối cùng vẫn là ổn định thân mình, liếc liếc Tề Duệ vẻ mặt rối rắm ôm dưới bụng, nhún vai.
“Duệ Vương gia lần sau nếu muốn đùa giỡn trêu cợt nữ nhân, cần phải nhớ rõ bảo vệ tốt cho chính mình! Dù sao không phải tất cả mọi người đều ‘dịu dàng’ giống Bản cô nương như vậy!”
Nàng nhưng là thực dịu dàng a! Ít nhất không có thật sự làm cho hắn đoạn tử tuyệt tôn!
Lời của nàng làm cho Tề Duệ càng tức giận thêm, hai tay nắm chặt thành quyền. Hắn chưa bao giờ đánh nữ nhân, nhưng là hôm nay hắn lại sinh ra xúc động muốn tiến lên hảo hảo giáo huấn nàng.
Đột nhiên nhớ tới chuyện đêm đó Tề Tuyên bị trói ở trên cây, trong lòng giống như đã hiểu rõ.
‘Nữ nhân này quả thật có đem năng lực nam nhân đùa bỡn trong tay!’
Đột nhiên, trong lòng hắn thế nhưng xẹt qua một chút ý lạnh.
Nếu không phải mới vừa hắn tránh thật nhanh, hiện tại hắn có phải thật sự liền bị hủy ở trên tay nàng hay không?
Tần Mộ Dao vỗ vỗ bùn đất trên người, ngáp một cái.
“Vương gia tiếp tục thưởng thức cảnh đêm, Mộ Dao cáo từ!”
Nói xong, khóe miệng giương lên nụ cười đắc ý.
Lần này, Tần Mộ Dao nàng lại thắng một ván nhỏ!
Mà phía sau nàng, Tề Duệ lại trừng mắt nhìn thân ảnh đi vào xe ngựa, hai mắt phát ra tức giận giống như đốt cháy người, hai nắm tay hung hăng đánh lên trên đất, trong miệng nghiến răng nghiến lợi.
“Tần Mộ Dao!”
Sáng sớm ngày hôm sau, đoàn người chạy đi như thường, Tần Mộ Dao ngẫu nhiên xốc lên màn xe, đều nhìn đến mặt Tề Duệ đen không thể đen hơn. Ngẫu nhiên không cẩn thận một lần đối diện, trong mắt Tề Duệ cũng đều bắn ra ánh mắt sắc bén, ánh mắt kia giống như muốn đem nàng bầm thây vạn đoạn. Bất quá, hắn càng như vậy, trong lòng Tần Mộ Dao càng vui vẻ.
Trong đầu không khỏi hiện ra trường hợp Tần Mộ Dao kia bị Tề Duệ ác chỉnh lúc trước, ánh mắt phút chốc trở nên nghiêm khắc.
‘Không biết linh hồn kia đi nơi nào, nếu nàng có thể thấy mình vì nàng báo thù từng chút từng chút, có phải sẽ được an ủi hay không?’
…………
Rất nhanh, đoàn người đi đến cái trấn nhỏ thứ nhất, trấn Lâm Thủy.
Bọn họ lựa chọn một khách điếm tốt nhất trấn Lâm Thủy. Tần Mộ Dao thừa dịp Tề Duệ ở bên ngoài an bài, dẫn đầu mang theo Hồng Anh tiến vào khách điếm.
Vừa mới tiến khách điếm, chợt nghe đến một cái thanh âm quen thuộc gọi tên của nàng. Tần Mộ Dao nghe tiếng nhìn lại, rõ ràng thấy Mạc Thiếu Khanh vẻ mặt ôn nhuận giương lên nụ cười chiêu bài hướng các nàng đi tới.
Tần Mộ Dao khẽ nhíu mày.
‘Hắn làm sao có thể ở trong này?’
“Dao Nhi, thực khéo!”
Mạc Thiếu Khanh đi đến bên thân thể của nàng, ánh mắt khóa chặt trên người nàng, trong mắt dịu dàng giống như có thể chảy ra nước.
Tần Mộ Dao kéo kéo khóe miệng.
“Đúng vậy! Thực khéo!”
‘Khéo sao?’
Sao nàng lại có một loại cảm giác bị người đi theo?
Tiếp xúc đến tầm mắt Mạc Thiếu Khanh, trong lòng Tần Mộ Dao ngẩn ra, trong nháy mắt bị đơ người.
Nam nhân này nhìn nữ nhân luôn dịu dàng như vậy sao? Ánh mắt hắn có lực sát thương như vậy, chỉ sợ xã hội cổ đại này, chỉ cần là nữ nhân đều trốn không khỏi mị lực của Mạc Thiếu Khanh đi!
“Dao Nhi, ở bên kia ta đã gọi đồ ăn.”
Mạc Thiếu Khanh chỉ hướng một cái vị trí sát cửa sổ. Tần Mộ Dao theo tay nhìn qua, tươi cười trên mặt trong nháy mắt cứng ngắc.
‘Xem ra lại có trò hay để nhìn. Mạc Yên cũng ở đây!’
Nghĩ đến ngoài khách điếm còn Tề Duệ chưa có vào, khóe miệng giương lên một chút ý cười.
Tần Mộ Dao đang muốn đáp ứng, phía sau liền truyền đến thanh âm Tề Duệ.
“Thiếu Khanh, sao huynh ở trong này?”
Tề Duệ mới vừa đi vào khách điếm, liền thấy Mạc Thiếu Khanh cùng Tần Mộ Dao giống như trò chuyện với nhau thật vui, trong lòng thế nhưng nổi lên một tia không vui, tuấn mi hơi nhíu.
‘Hình như chưa từng nghe nói Thiếu Khanh sẽ rời quốc đô đi a!’
Mạc Thiếu Khanh chợt ngẩn ra, giương mắt nhìn về phía Tề Duệ. Tuy rằng phong trần mệt mỏi, nhưng là vẫn dấu không được ra cao quý tao nhã cả người hắn phát.
“Chuyện làm ăn mà thôi.”
Mạc Thiếu Khanh chính là giải thích một cách đơn giản nhất có thể.
“Phải không?”
Trong lòng Tề Duệ xẹt qua một chút nghi hoặc.
Chỉ cần là người hiểu Mạc Thiếu Khanh thì đều biết, đối với chuyện làm ăn của Mạc gia, hắn là tránh được liền tránh, một chút cũng không quan tâm, vì chuyện làm ăn mà ra ngoài, điểm này quả thật làm cho hắn có chút giật mình!
Đột nhiên, Tề Duệ sâu sắc nhận thấy được ánh mắt Mạc Thiếu Khanh nhìn Tần Mộ Dao giống như có biến đổi, trong thưởng thức mang theo một tia cưng chiều, đó là cảm xúc hắn chưa bao giờ thấy từ trong mắt Mạc Thiếu Khanh!
Liên tưởng đến lúc trước Mạc Thiếu Khanh thưởng thức cùng bảo vệ Tần Mộ Dao, trong lòng Tề Duệ phút chốc trầm xuống.
“Vậy khi nào huynh trở về?”
“Lúc này đây chỉ sợ phải mất chút thời gian, huynh biết ven sông Tây Lương đều có sản nghiệp của Mạc gia, nếu đã muốn đi, đơn giản liền đi tuần tra một chút.”
Mạc Thiếu Khanh vẫn là tươi cười thản nhiên như cũ, nhìn đến Tề Duệ nghe xong sau, đỉnh mày nhanh ninh cùng một chỗ, trong lòng xẹt qua một chút hiểu rõ!
Quả nhiên như hắn dự đoán! Tề Duệ không muốn hắn đi cùng!
Hai nam nhân nhìn nhau một cái, đều có điều suy nghĩ.
Hai mắt Tề Duệ căng thẳng, đang muốn nói cái gì đó, Tần Mộ Dao lại giành trước hắn một bước đoạt lấy cơ hội nói chuyện.
“Nếu Thiếu Khanh cũng phải đi ven sông Tây Lương, vừa vặn cùng đường, chúng ta đây liền cùng đi đi! Nhiều người náo nhiệt! Ngươi nói có đúng hay không a? Mạc tiểu thư!”
Tần Mộ Dao hướng tới Mạc Yên đang nhìn chằm chằm vào Tề Duệ kêu lên, trong mắt xẹt qua một chút giảo hoạt.
‘Chuyến đi này, sẽ không buồn tẻ!’
Tề Duệ theo tầm mắt Tần Mộ Dao nhìn lại, rõ ràng thấy Mạc Yên đang từ vị trí đứng lên, dáng vẻ tiểu thư khuê các làm cho người ta thương tiếc, nhưng là trong mắt Tề Duệ lại xẹt qua một chút sâu thẳm.
‘Thiếu Khanh?’
Nếu hắn vừa rồi không có nghe lầm, Tần Mộ Dao là gọi Mạc Thiếu Khanh như thế!
‘Khi nào thì nàng bắt đầu gọi hắn ta vô cùng thân thiết như vậy?’
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.