Chương 48: Cường Thế Tiêu Diệt Vạn Quỷ Yêu Thai
Giải Tam Thiên
02/04/2021
Vạn quỷ yêu thai bị đánh bay ra ngoài, trên người nó tỏa ra lôi điện màu đen, không có gì đáng lo ngại, chỉ là hành động không tiện.
Không giết chết được nó, Sở Hạo cũng không cảm thấy kỳ quái, bởi vì nữ quỷ mặc đồ đỏ cũng chịu một lần, cô ta vẫn sống sót như thường.
Sở Hạo:
- Hệ thống, tôi muốn mua thứ có thể một chiêu giải quyết nó.
Hệ thống:
- Tiến cử mua Cửu Huyền Lôi Sát Phù, 50 điểm giá trị trang bức.
- Mua một Cửu Huyền Lôi Sát Phù!
- Đinh…Ký chủ mua Cửu Huyền Lôi Sát Phù, tiêu hao 50 điểm giá trị trang bức, còn thừa 210 điểm giá trị trang bức.
Một lá bùa màu tím xuất hiện, Sở Hạo đọc phù chú.
"Cửu huyền lôi sát, hoàng hoàng thiên uy, dĩ phù dẫn chi... Đi."
Cửu Huyền Lôi Sát Phù hóa thành kim quang, đi vào và biến mất trong hư không.
Ngay sau đó, trong phạm vi 10 mét xung quanh, sấm sét vang dội, một Lôi Long xuất hiện, phát ra tiếng long ngâm.
Tất cả mọi người đều nghe được rất rõ ràng, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời, nhìn cảnh tượng giống như thần tích.
Rống!
Lôi Long sinh linh, hóa thành một đạo lôi điện với sức mạnh khủng khiếp đánh mạnh vào trên người Vạn quỷ yêu thai.
Ầm!
Mặt đất nổ tung, xuất hiện một hố sâu hơn 3 mét, lại nhìn sang Vạn quỷ yêu thai, đâu còn bóng dáng của nó nữa, trực tiếp hóa thành tro bụi.
- Đinh... Đánh chết Vạn quỷ yêu thai, đạt được 50.000 điểm giá trị kinh nghiệm.
- Đinh... Vạn quỷ yêu thai rơi xuống Vạn Quỷ Yêu Cốt, thu nạp vào trong kho vật phẩm.
- Đinh... Vạn quỷ yêu thai rơi xuống Vạn Quỷ Yêu Tâm, thu nạp vào trong kho vật phẩm.
- Đinh… Chúc mừng ký chủ thăng cấp, cấp bậc trước mắt là bắt quỷ sư học nghề cấp 2.
- Đinh… Mở ra hệ thống dung hợp.
- Đinh... Ký chủ trang bức siêu rung động, đạt được 50 điểm giá trị trang bức.
Ký chủ: Sở Hạo.
Bắt quỷ sư học nghề: Cấp 2 (thăng tới cấp 9, có thể chuyển chức).
Giá trị kinh nghiệm: 50 vạn/ 60 vạn.
Giá trị trang bức: 210.
Giá trị pháp lực: 500.
Tiếng nhắc nhở của hệ thống liên tiếp vang lên, thế nhưng Sở Hạo không vui, bởi vì hắn không thấy cục cưng Điêu Thuyền của mình đâu.
Nữ quỷ mặc đồ đỏ hét lên khiến cho người ta tê dại cả da đầu, quay đầu bỏ chạy.
- Trinh Tử lên trên, dạy dỗ cô ta cho thật tốt.
Đối với nữ quỷ mặc đồ đỏ, ba quỷ bộc đều hận đến thấu xương, trước đó ở trong hang động, bọn họ bị nữ quỷ mặc đồ đỏ đánh bị thương, hiện tại muốn báo thù.
Nếu như nữ quỷ mặc đồ đỏ không bị thương, cô ta còn có thể phản kháng, nhưng bây giờ thì lại khác, cô ta bị Trinh Tử xé rách một cánh tay, bị móng vuốt của Già Gia Tử xé ra một vết nứt ở ngực, lộ ra phần trước ngực trắng như sữa.
Còn bị Sở Nhân Mỹ cắn một cái, cảnh tượng máu me đầm đìa.
Nữ quỷ mặc đồ đỏ nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích, giống như một con chó chết.
Sở Hạo đi lên đá một chân, đá vào trên mặt nữ quỷ mặc đồ đỏ, cô ta hét lên một tiếng thảm thiết, vẻ mặt sợ hãi.
Sở Hạo nhấc cô ta lên, bốp bốp bốp, mấy cái bạt tai liên tiếp rơi xuống.
Sở Hạo:
- Cô giết đi nào, còn đòi giết sạch loài người cơ đấy, sao cô không lên trời luôn đi?
Bốp bốp bốp, lại là mấy cái tát.
Sở Hạo:
- Loại mặt hàng như cô, không biết bổn thiên sư tôi đây đã từng giết biết bao nhiêu, không phải cô rất trâu bò à, đến chơi tôi đi?
- Bổn thiên sư còn chưa từng thấy loại mặt hàng thảo mai, giả tạo như cô!
“…”
Ở xa, cục trưởng Phong, Viên lão, Tống Lâu,Tiểu Anh và hai Ngũ Hổ Tướng may mắn sống sót đều đổ mồ hôi.
- Đinh... Ký chủ trang bức thành công với quỷ, đạt được 20 điểm giá trị trang bức.
Đánh cho nữ quỷ mặc đồ đỏ nửa chết nửa sống, Sở Hạo vẫn chưa hả giận, bởi vì cục cưng Điêu Thuyền của hắn không thấy đâu nữa.
Lúc này, một bóng người xinh đẹp bay đến: - Chủ nhân.
Sở Hạo sững sờ, mừng như điên nói:
- Cục cưng Điêu Thuyền, cô đã đi đâu thế, chủ nhân sắp sốt ruột muốn chết rồi.
Điêu Thuyền đáng thương, hai mắt đẫm lệ:
- Chủ nhân, tôi… Tôi lạc đường.
Sở Hạo: “…”
Được rồi, thì ra Điêu Thuyền là dân mù đường, một chiêu này khiến hắn khó lòng phòng bị.
Kéo nữ quỷ mặc đồ đỏ lên xe, Sở Hạo nói với người đàn ông trung niên:
- Chú lái xe đi, rời khỏi nơi này.
Người đàn ông trung niên đã trợn tròn mắt, sau khi xuống xe, Sở Hạo đã lấy phương thức rất trâu bò để tiêu diệt Vạn quỷ yêu thai, quả thật là phong cách thần tiên.
- Xong… Xong rồi?
Người đàn ông trung niên sững sờ hỏi.
Sở Hạo gật đầu: - Xong rồi, loại tiểu quỷ này còn lâu mới là đối thủ của tôi.
Nữ quỷ mặc đồ đỏ phiền muộn, cô ta là tiểu quỷ ư?
Bà đây chính là lệ quỷ mấy trăm năm đấy!
- Đinh... Ký chủ trang bức thành công, đạt được 20 điểm giá trị trang bức.
Người đàn ông trung niên giơ ngón tay cái lên: - Lợi hại, cậu là thần tiên chuyển thế sao?
Sở Hạo cười nói:
- Chú quá khen rồi, đây chỉ là chút trò trẻ con mà thôi.
- Thật trâu bò!
Người đàn ông trung niên đạp chân ga, nhanh chóng rời đi.
Đám người cục trưởng Phong xuất hiện, bọn họ vẫn luôn không dám đến gần, chỉ có thể dùng ống nhòm nhìn, dự định muốn đến gần thiên sư kia, lại phát hiện ra hắn lái xe rời đi, nhất thời thất thần.
Viên lão: - Sao thiên sư lại đi rồi?
Cục trưởng Phong thở dài: - Có lẽ vị thiên sư này không muốn lộ diện, chúng ta vẫn đừng nên đi quấy rầy cậu ta.
Nghĩ lại cũng đúng, nếu đối phương đã không nghe điện thoại của Viên lão, hiển nhiên là không muốn có liên hệ gì với khu thứ bảy,ở Hoa Hạ có một số khu quỷ sư chính là như thế, độc lai độc vãng, tính khí rất lạ.
Tiểu Anh kích động nói:
- Cục trưởng Phong, tôi đã chụp lại được toàn bộ quá trình.
Cục trưởng Phong gật đầu, thế nhưng lại cảm thấy thương cảm, lần này khu thứ bảy tổn thất nặng nề, ba người trong Ngũ Hổ Tướng đã chết.
Cục trưởng Phong nhìn quán bar bị phá hỏng, cảnh tượng đẫm máu, nói:
- Gọi điện thoại để cục cảnh sát đến xử lý qua.
- Vâng.
Người đàn ông trung niên dự định giữ Sở Hạo ở nhà nghỉ ngơi, dù sao hiện tại cũng là đêm khuya rồi.
Đương nhiên Sở Hạo quả quyết từ chối, nếu để người đàn ông trung niên biết hắn và con gái của ông ta xảy ra chuyện kia… Ông ta tuyệt đối sẽ cầm dao chém hắn.
Cầm muỗng đá, Sở Hạo trở lại cái ổ nhỏ của ình.
Tùy ý ném muỗng đá xuống, Sở Hạo nói:
- Được rồi, từ nay về sau cô ở lại chỗ này đi.
Nhậm Hàn Tuyết thiếu chút nữa đã hộc máu, ném cô ta đến chân giường thì tính là việc gì?
Trong lòng thầm mắng chửi Sở Hạo lại không dám nói, đối phương anh dũng đại chiến với Vạn quỷ yêu thai, dáng vẻ giống như thần tiên, muốn bóp chết cô ta còn không phải giống như bóp chết một con kiến à?
Sở Hạo nằm trên giường ngáy o o, bận rộn cả ngày, thật đúng là mệt mỏi.
Ngày hôm sau, hắn ngủ đến giữa trưa mới dậy.
Mở to mắt, một gương mặt xinh đẹp đập vào mắt, đôi mắt trong veo sáng ngời, lông mày cong cong, lông mi thật dài, làn da trắng nõn không tì vết, đôi môi mỏng như cánh hoa ướt át.
Sở Hạo nhào đến hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng Điêu Thuyền một cái, tuy lạnh như băng nhưng cảm giác khá tốt.
Chậc chậc… Nếu biến thành người, như thế tốt biết bao nhiêu.
Điêu Thuyền bị dọa đến mức hét lên, gương mặt đỏ ửng.
Sở Hạo cười xấu xa:
- Cục cưng Điêu Thuyền, cô đang làm gì thế?
Trong mắt Điêu Thuyền tràn đầy ủy khuất:
- Chủ nhân, cậu… Cậu thật xấu.
Sở Hạo cười xấu xa nói:
- Đâu có, cô muốn hôn chủ nhân, cho nên chủ nhân lập tức giúp đỡ cô hoàn thành tâm nguyện, chậc chậc… Cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng Điêu Thuyền thật mềm.
Điêu Thuyền xấu hổ che mặt, dù sao cô ta cũng là người cổ đại, tuổi tác dừng lại ở khoảng 18, chưa từng trải qua loại chuyện này.
Điêu Thuyền giậm chân, thẹn thùng nói:
- Chủ nhân, điện thoại của câu đổ chuông rất nhiều lần.
Sau khi nói xong, Điêu Thuyền chạy trối chết.
Sở Hạo tận hưởng dư vị vừa rồi, trong lòng kích động, hắn phải nhanh chóng tích lũy giá trị trang bức, mua sắm cơ thể cho Điêu Thuyền.
Cầm điện thoại lên, nhìn thấy vô số cuộc gọi đến, nhất là Viên lão.
Trực tiếp bỏ qua.
Mộc Vũ Huân cũng gọi rất nhiều lần, còn có Lão Mạc, còn có một cuộc gọi từ tổng giám đốc Nhạc – Nhạc San San.
(Chưa xong còn tiếp.)
Không giết chết được nó, Sở Hạo cũng không cảm thấy kỳ quái, bởi vì nữ quỷ mặc đồ đỏ cũng chịu một lần, cô ta vẫn sống sót như thường.
Sở Hạo:
- Hệ thống, tôi muốn mua thứ có thể một chiêu giải quyết nó.
Hệ thống:
- Tiến cử mua Cửu Huyền Lôi Sát Phù, 50 điểm giá trị trang bức.
- Mua một Cửu Huyền Lôi Sát Phù!
- Đinh…Ký chủ mua Cửu Huyền Lôi Sát Phù, tiêu hao 50 điểm giá trị trang bức, còn thừa 210 điểm giá trị trang bức.
Một lá bùa màu tím xuất hiện, Sở Hạo đọc phù chú.
"Cửu huyền lôi sát, hoàng hoàng thiên uy, dĩ phù dẫn chi... Đi."
Cửu Huyền Lôi Sát Phù hóa thành kim quang, đi vào và biến mất trong hư không.
Ngay sau đó, trong phạm vi 10 mét xung quanh, sấm sét vang dội, một Lôi Long xuất hiện, phát ra tiếng long ngâm.
Tất cả mọi người đều nghe được rất rõ ràng, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời, nhìn cảnh tượng giống như thần tích.
Rống!
Lôi Long sinh linh, hóa thành một đạo lôi điện với sức mạnh khủng khiếp đánh mạnh vào trên người Vạn quỷ yêu thai.
Ầm!
Mặt đất nổ tung, xuất hiện một hố sâu hơn 3 mét, lại nhìn sang Vạn quỷ yêu thai, đâu còn bóng dáng của nó nữa, trực tiếp hóa thành tro bụi.
- Đinh... Đánh chết Vạn quỷ yêu thai, đạt được 50.000 điểm giá trị kinh nghiệm.
- Đinh... Vạn quỷ yêu thai rơi xuống Vạn Quỷ Yêu Cốt, thu nạp vào trong kho vật phẩm.
- Đinh... Vạn quỷ yêu thai rơi xuống Vạn Quỷ Yêu Tâm, thu nạp vào trong kho vật phẩm.
- Đinh… Chúc mừng ký chủ thăng cấp, cấp bậc trước mắt là bắt quỷ sư học nghề cấp 2.
- Đinh… Mở ra hệ thống dung hợp.
- Đinh... Ký chủ trang bức siêu rung động, đạt được 50 điểm giá trị trang bức.
Ký chủ: Sở Hạo.
Bắt quỷ sư học nghề: Cấp 2 (thăng tới cấp 9, có thể chuyển chức).
Giá trị kinh nghiệm: 50 vạn/ 60 vạn.
Giá trị trang bức: 210.
Giá trị pháp lực: 500.
Tiếng nhắc nhở của hệ thống liên tiếp vang lên, thế nhưng Sở Hạo không vui, bởi vì hắn không thấy cục cưng Điêu Thuyền của mình đâu.
Nữ quỷ mặc đồ đỏ hét lên khiến cho người ta tê dại cả da đầu, quay đầu bỏ chạy.
- Trinh Tử lên trên, dạy dỗ cô ta cho thật tốt.
Đối với nữ quỷ mặc đồ đỏ, ba quỷ bộc đều hận đến thấu xương, trước đó ở trong hang động, bọn họ bị nữ quỷ mặc đồ đỏ đánh bị thương, hiện tại muốn báo thù.
Nếu như nữ quỷ mặc đồ đỏ không bị thương, cô ta còn có thể phản kháng, nhưng bây giờ thì lại khác, cô ta bị Trinh Tử xé rách một cánh tay, bị móng vuốt của Già Gia Tử xé ra một vết nứt ở ngực, lộ ra phần trước ngực trắng như sữa.
Còn bị Sở Nhân Mỹ cắn một cái, cảnh tượng máu me đầm đìa.
Nữ quỷ mặc đồ đỏ nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích, giống như một con chó chết.
Sở Hạo đi lên đá một chân, đá vào trên mặt nữ quỷ mặc đồ đỏ, cô ta hét lên một tiếng thảm thiết, vẻ mặt sợ hãi.
Sở Hạo nhấc cô ta lên, bốp bốp bốp, mấy cái bạt tai liên tiếp rơi xuống.
Sở Hạo:
- Cô giết đi nào, còn đòi giết sạch loài người cơ đấy, sao cô không lên trời luôn đi?
Bốp bốp bốp, lại là mấy cái tát.
Sở Hạo:
- Loại mặt hàng như cô, không biết bổn thiên sư tôi đây đã từng giết biết bao nhiêu, không phải cô rất trâu bò à, đến chơi tôi đi?
- Bổn thiên sư còn chưa từng thấy loại mặt hàng thảo mai, giả tạo như cô!
“…”
Ở xa, cục trưởng Phong, Viên lão, Tống Lâu,Tiểu Anh và hai Ngũ Hổ Tướng may mắn sống sót đều đổ mồ hôi.
- Đinh... Ký chủ trang bức thành công với quỷ, đạt được 20 điểm giá trị trang bức.
Đánh cho nữ quỷ mặc đồ đỏ nửa chết nửa sống, Sở Hạo vẫn chưa hả giận, bởi vì cục cưng Điêu Thuyền của hắn không thấy đâu nữa.
Lúc này, một bóng người xinh đẹp bay đến: - Chủ nhân.
Sở Hạo sững sờ, mừng như điên nói:
- Cục cưng Điêu Thuyền, cô đã đi đâu thế, chủ nhân sắp sốt ruột muốn chết rồi.
Điêu Thuyền đáng thương, hai mắt đẫm lệ:
- Chủ nhân, tôi… Tôi lạc đường.
Sở Hạo: “…”
Được rồi, thì ra Điêu Thuyền là dân mù đường, một chiêu này khiến hắn khó lòng phòng bị.
Kéo nữ quỷ mặc đồ đỏ lên xe, Sở Hạo nói với người đàn ông trung niên:
- Chú lái xe đi, rời khỏi nơi này.
Người đàn ông trung niên đã trợn tròn mắt, sau khi xuống xe, Sở Hạo đã lấy phương thức rất trâu bò để tiêu diệt Vạn quỷ yêu thai, quả thật là phong cách thần tiên.
- Xong… Xong rồi?
Người đàn ông trung niên sững sờ hỏi.
Sở Hạo gật đầu: - Xong rồi, loại tiểu quỷ này còn lâu mới là đối thủ của tôi.
Nữ quỷ mặc đồ đỏ phiền muộn, cô ta là tiểu quỷ ư?
Bà đây chính là lệ quỷ mấy trăm năm đấy!
- Đinh... Ký chủ trang bức thành công, đạt được 20 điểm giá trị trang bức.
Người đàn ông trung niên giơ ngón tay cái lên: - Lợi hại, cậu là thần tiên chuyển thế sao?
Sở Hạo cười nói:
- Chú quá khen rồi, đây chỉ là chút trò trẻ con mà thôi.
- Thật trâu bò!
Người đàn ông trung niên đạp chân ga, nhanh chóng rời đi.
Đám người cục trưởng Phong xuất hiện, bọn họ vẫn luôn không dám đến gần, chỉ có thể dùng ống nhòm nhìn, dự định muốn đến gần thiên sư kia, lại phát hiện ra hắn lái xe rời đi, nhất thời thất thần.
Viên lão: - Sao thiên sư lại đi rồi?
Cục trưởng Phong thở dài: - Có lẽ vị thiên sư này không muốn lộ diện, chúng ta vẫn đừng nên đi quấy rầy cậu ta.
Nghĩ lại cũng đúng, nếu đối phương đã không nghe điện thoại của Viên lão, hiển nhiên là không muốn có liên hệ gì với khu thứ bảy,ở Hoa Hạ có một số khu quỷ sư chính là như thế, độc lai độc vãng, tính khí rất lạ.
Tiểu Anh kích động nói:
- Cục trưởng Phong, tôi đã chụp lại được toàn bộ quá trình.
Cục trưởng Phong gật đầu, thế nhưng lại cảm thấy thương cảm, lần này khu thứ bảy tổn thất nặng nề, ba người trong Ngũ Hổ Tướng đã chết.
Cục trưởng Phong nhìn quán bar bị phá hỏng, cảnh tượng đẫm máu, nói:
- Gọi điện thoại để cục cảnh sát đến xử lý qua.
- Vâng.
Người đàn ông trung niên dự định giữ Sở Hạo ở nhà nghỉ ngơi, dù sao hiện tại cũng là đêm khuya rồi.
Đương nhiên Sở Hạo quả quyết từ chối, nếu để người đàn ông trung niên biết hắn và con gái của ông ta xảy ra chuyện kia… Ông ta tuyệt đối sẽ cầm dao chém hắn.
Cầm muỗng đá, Sở Hạo trở lại cái ổ nhỏ của ình.
Tùy ý ném muỗng đá xuống, Sở Hạo nói:
- Được rồi, từ nay về sau cô ở lại chỗ này đi.
Nhậm Hàn Tuyết thiếu chút nữa đã hộc máu, ném cô ta đến chân giường thì tính là việc gì?
Trong lòng thầm mắng chửi Sở Hạo lại không dám nói, đối phương anh dũng đại chiến với Vạn quỷ yêu thai, dáng vẻ giống như thần tiên, muốn bóp chết cô ta còn không phải giống như bóp chết một con kiến à?
Sở Hạo nằm trên giường ngáy o o, bận rộn cả ngày, thật đúng là mệt mỏi.
Ngày hôm sau, hắn ngủ đến giữa trưa mới dậy.
Mở to mắt, một gương mặt xinh đẹp đập vào mắt, đôi mắt trong veo sáng ngời, lông mày cong cong, lông mi thật dài, làn da trắng nõn không tì vết, đôi môi mỏng như cánh hoa ướt át.
Sở Hạo nhào đến hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng Điêu Thuyền một cái, tuy lạnh như băng nhưng cảm giác khá tốt.
Chậc chậc… Nếu biến thành người, như thế tốt biết bao nhiêu.
Điêu Thuyền bị dọa đến mức hét lên, gương mặt đỏ ửng.
Sở Hạo cười xấu xa:
- Cục cưng Điêu Thuyền, cô đang làm gì thế?
Trong mắt Điêu Thuyền tràn đầy ủy khuất:
- Chủ nhân, cậu… Cậu thật xấu.
Sở Hạo cười xấu xa nói:
- Đâu có, cô muốn hôn chủ nhân, cho nên chủ nhân lập tức giúp đỡ cô hoàn thành tâm nguyện, chậc chậc… Cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng Điêu Thuyền thật mềm.
Điêu Thuyền xấu hổ che mặt, dù sao cô ta cũng là người cổ đại, tuổi tác dừng lại ở khoảng 18, chưa từng trải qua loại chuyện này.
Điêu Thuyền giậm chân, thẹn thùng nói:
- Chủ nhân, điện thoại của câu đổ chuông rất nhiều lần.
Sau khi nói xong, Điêu Thuyền chạy trối chết.
Sở Hạo tận hưởng dư vị vừa rồi, trong lòng kích động, hắn phải nhanh chóng tích lũy giá trị trang bức, mua sắm cơ thể cho Điêu Thuyền.
Cầm điện thoại lên, nhìn thấy vô số cuộc gọi đến, nhất là Viên lão.
Trực tiếp bỏ qua.
Mộc Vũ Huân cũng gọi rất nhiều lần, còn có Lão Mạc, còn có một cuộc gọi từ tổng giám đốc Nhạc – Nhạc San San.
(Chưa xong còn tiếp.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.