Chương 58: Đưa em đi chill
Hoa Tiểu Lê
06/03/2024
Nay em học mấy giờ?- Nay em không có tiết.
- Có đi làm không?
- Nay cũng không có lịch.
Hồ Ly tưởng Thái Từ Quân nói lấy lòng mình thôi, ai dè anh không muốn tách nhau ra thật, nói sẽ dẫn cô đi chơi.
- Anh không tới công ty sao?
- Thi thoảng ghé qua xíu.
Thái Từ Quân mặc một bộ đồ thể thao thoải mái, kính râm để trên đầu. Hồ Ly cũng mặc đồ tương tự, dù cô chưa biết hai người sẽ chơi ở đâu.
Anh lái xe đi ra ngoại thành, đi cỡ 45phút thì tới một hồ lớn, ven hồ có các lều trại nhỏ và những căn homestay bằng gỗ rất nên thơ. Bao xung quanh toàn thông là thông, mùi thơm của cây cối len lỏi không gian trong lành.
- Đẹp quá!
Hồ Ly hạ cửa kính hết cỡ rồi phấn khích hơi thò đầu ra nhìn, hít thật căng lồng ngực sự dễ chịu nơi đây. Thái Từ Quân nhìn cô cười, lúc này Hồ Ly vô tư như một đứa trẻ.
Thái Từ Quân thuê một căn nhà gỗ trên đồi, nhìn xuống thấy toàn cảnh khu hồ. Khu vực này chưa bị khai thác du lịch quá mức, vẫn giữ được nét thuần tự nhiên và yên tĩnh, rất phù hợp nghỉ dưỡng.
Dù đã trưa, nhưng không nắng gắt, trên mặt hồ có những cặp đôi bơi thuyền kayak, có cả vài người mặc áo phao nằm ngửa trên nước.
Cuộc sống của họ thật chill chill quá.
- Em muốn thử không?
Hồ Ly hai mắt long lanh gật đầu. Thái Từ Quân xoa đầu cô, nói chiều sẽ cho Hồ Ly trải nghiệm.
Giờ nghỉ ngơi rồi ăn trưa mới có sức để chèo thuyền và bơi.
Bữa ăn ở ngoài ban công căn nhà, có tán cây râm mát và nhìn thẳng xuống hồ. Món gà nướng dân dã rất ngon, Hồ Ly đeo bao tay xé thịt, Thái Từ Quân thì nằm dài trên ghế lim dim.
Anh không đói lắm.
- Ăn thôi!
Hồ Ly hớn hở giơ hai tay vẫn còn đeo bao nilon lên, tỏ ý đã xé xong thịt, Thái Từ Quân ngồi dậy, không nói gì mà tự giác há miệng.
Cô cười, tay nhón một miếng đưa tới miệng anh.
- Ngon không?
- Ừm, ngon, em xé nên cảm giác ngon hơn chặt miếng.
Cô gật gù, anh lấy đũa gắp một miếng cho cô.
Sau đêm qua, Hồ Ly cũng tự nhiên hơn nhiều, cô vui vẻ đón nhận và tấm tắc.
- Ngon ghê!
Thái Từ Quân ăn xong trước, ngồi nhìn Hồ Ly ăn uống mà vui lây. Không uổng công anh dẫn cô tới đây.
Điện thoại anh rung lên, là Hàn Hằng gọi. Thái Từ Quân đi ra xa rồi nghe máy. Đập vào tai anh là sự phàn nàn của cấp dưới.
- Thái Từ Quân, anh mất dạng ở đâu rồi?
Hàn Hằng với Hàn Hân là hai chị em, nhưng tính cách một trời một vực. Người chị thì không nể nang, người em lại rất trầm ổn.
- Có việc gì?
- Báo cho anh tin tốt, dự án kia đã về tay.
- Thì?
Trái với sự cao hứng của Hàn Hằng thì Thái Từ Quân khá dửng dưng. Khi Fungla bên nhà Tư Dạ bị Hàn Hằng tố cáo thì anh biết dự án này Thái thị thắng rồi.
- Ủa? Thái độ gì đấy?
- Cô đó, càng ngày ăn nói với cấp trên càng ngang nhiên.
Bên đầu kia, Hàn Hằng bĩu môi cằn nhằn.
- Anh đang đâu? Cần chữ kí của anh để thông qua hợp đồng.
Thái Từ Quân quay lại nhìn Nghê Hồ Ly rồi nhàn nhạt đáp.
- Khu du lịch sinh thái.
- Con mẹ nó, tôi cống hiến sml ở công ty, còn anh đi nghỉ dưỡng? Nay đâu phải cuối tuần, dạo này anh ít ló mặt tới công ty rồi đấy.
Anh nhíu mày bỏ điện thoại ra xa tai mình, dù Hàn Hằng bố láo nhưng đúng là gần đây anh dí việc cho cô ấy nhiều thật. Còn mình thì mải mê theo đuổi Hồ Ly. Kể ra cũng vất vả cho Hàn Hằng. Đã bị anh phũ, dốc sức hạ bệ đối thủ thì bị anh ngược, mấy ngày còn tăng ca để chạy nước rút giành được dự án.
Thái Từ Quân tuy cắt thưởng nửa cuối năm của Hàn Hằng, nhưng suy xét lại thì sau lần này cũng tính thưởng bù cho cô ấy.
- Có đi làm không?
- Nay cũng không có lịch.
Hồ Ly tưởng Thái Từ Quân nói lấy lòng mình thôi, ai dè anh không muốn tách nhau ra thật, nói sẽ dẫn cô đi chơi.
- Anh không tới công ty sao?
- Thi thoảng ghé qua xíu.
Thái Từ Quân mặc một bộ đồ thể thao thoải mái, kính râm để trên đầu. Hồ Ly cũng mặc đồ tương tự, dù cô chưa biết hai người sẽ chơi ở đâu.
Anh lái xe đi ra ngoại thành, đi cỡ 45phút thì tới một hồ lớn, ven hồ có các lều trại nhỏ và những căn homestay bằng gỗ rất nên thơ. Bao xung quanh toàn thông là thông, mùi thơm của cây cối len lỏi không gian trong lành.
- Đẹp quá!
Hồ Ly hạ cửa kính hết cỡ rồi phấn khích hơi thò đầu ra nhìn, hít thật căng lồng ngực sự dễ chịu nơi đây. Thái Từ Quân nhìn cô cười, lúc này Hồ Ly vô tư như một đứa trẻ.
Thái Từ Quân thuê một căn nhà gỗ trên đồi, nhìn xuống thấy toàn cảnh khu hồ. Khu vực này chưa bị khai thác du lịch quá mức, vẫn giữ được nét thuần tự nhiên và yên tĩnh, rất phù hợp nghỉ dưỡng.
Dù đã trưa, nhưng không nắng gắt, trên mặt hồ có những cặp đôi bơi thuyền kayak, có cả vài người mặc áo phao nằm ngửa trên nước.
Cuộc sống của họ thật chill chill quá.
- Em muốn thử không?
Hồ Ly hai mắt long lanh gật đầu. Thái Từ Quân xoa đầu cô, nói chiều sẽ cho Hồ Ly trải nghiệm.
Giờ nghỉ ngơi rồi ăn trưa mới có sức để chèo thuyền và bơi.
Bữa ăn ở ngoài ban công căn nhà, có tán cây râm mát và nhìn thẳng xuống hồ. Món gà nướng dân dã rất ngon, Hồ Ly đeo bao tay xé thịt, Thái Từ Quân thì nằm dài trên ghế lim dim.
Anh không đói lắm.
- Ăn thôi!
Hồ Ly hớn hở giơ hai tay vẫn còn đeo bao nilon lên, tỏ ý đã xé xong thịt, Thái Từ Quân ngồi dậy, không nói gì mà tự giác há miệng.
Cô cười, tay nhón một miếng đưa tới miệng anh.
- Ngon không?
- Ừm, ngon, em xé nên cảm giác ngon hơn chặt miếng.
Cô gật gù, anh lấy đũa gắp một miếng cho cô.
Sau đêm qua, Hồ Ly cũng tự nhiên hơn nhiều, cô vui vẻ đón nhận và tấm tắc.
- Ngon ghê!
Thái Từ Quân ăn xong trước, ngồi nhìn Hồ Ly ăn uống mà vui lây. Không uổng công anh dẫn cô tới đây.
Điện thoại anh rung lên, là Hàn Hằng gọi. Thái Từ Quân đi ra xa rồi nghe máy. Đập vào tai anh là sự phàn nàn của cấp dưới.
- Thái Từ Quân, anh mất dạng ở đâu rồi?
Hàn Hằng với Hàn Hân là hai chị em, nhưng tính cách một trời một vực. Người chị thì không nể nang, người em lại rất trầm ổn.
- Có việc gì?
- Báo cho anh tin tốt, dự án kia đã về tay.
- Thì?
Trái với sự cao hứng của Hàn Hằng thì Thái Từ Quân khá dửng dưng. Khi Fungla bên nhà Tư Dạ bị Hàn Hằng tố cáo thì anh biết dự án này Thái thị thắng rồi.
- Ủa? Thái độ gì đấy?
- Cô đó, càng ngày ăn nói với cấp trên càng ngang nhiên.
Bên đầu kia, Hàn Hằng bĩu môi cằn nhằn.
- Anh đang đâu? Cần chữ kí của anh để thông qua hợp đồng.
Thái Từ Quân quay lại nhìn Nghê Hồ Ly rồi nhàn nhạt đáp.
- Khu du lịch sinh thái.
- Con mẹ nó, tôi cống hiến sml ở công ty, còn anh đi nghỉ dưỡng? Nay đâu phải cuối tuần, dạo này anh ít ló mặt tới công ty rồi đấy.
Anh nhíu mày bỏ điện thoại ra xa tai mình, dù Hàn Hằng bố láo nhưng đúng là gần đây anh dí việc cho cô ấy nhiều thật. Còn mình thì mải mê theo đuổi Hồ Ly. Kể ra cũng vất vả cho Hàn Hằng. Đã bị anh phũ, dốc sức hạ bệ đối thủ thì bị anh ngược, mấy ngày còn tăng ca để chạy nước rút giành được dự án.
Thái Từ Quân tuy cắt thưởng nửa cuối năm của Hàn Hằng, nhưng suy xét lại thì sau lần này cũng tính thưởng bù cho cô ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.