Chương 106: L.L, là ai giống ai?
Hoa Tiểu Lê
26/03/2024
Việt Thanh Loan về thăm bố mẹ chồng, nhân tiện khoe hình siêu âm của em bé. Mấy lần siêu âm trước em bé đều lấy tay che mặt, hôm nay mới có thể nhìn rõ.
- Thật là giống Thành Lãm hồi nhỏ.
- Vậy sao mẹ, con muốn xem ảnh hồi nhỏ của anh ấy quá.
- Có đấy, ở phòng của nó ấy. Album trên giá sách, con cứ vào mà xem.
Việt Thanh Loan cẩn thận nhìn một lượt, tìm trên giá sách nhưng ở đó chỉ toàn sách chứ không có album nào, nên cô tò mò tìm thử ở các ngăn tủ xem sao.
Cuối cùng cũng tìm được, nhấc album ra, cô còn thấy một chiếc usb màu hồng có chữ L.L được cất ở góc trong cùng của hộc tủ.
Việt Thanh Loan xem album trước, trong đó mẹ chồng cô lưu giữ khá nhiều ảnh từ nhỏ tới lớn của Phó Thành Lãm. Nhẩn nha mở từng trang, Việt Thanh Loan hạnh phúc khi thấy đường nét trên ảnh siêu âm của con giống chồng khi còn thơ ấu thật. Vui hơn khi tình cờ thấy cả ảnh cưới của hai người cùng trong album này nữa.
Một cuốn album thôi, nhưng hội tụ gần như đầy đủ quá trình trưởng thành của Phó Thành Lãm, từ sơ sinh đến mẫu giáo, cấp một tới đại học với các sự kiện đáng nhớ trong đời.
Cô định đem cuốn album về nhà riêng, và dự định sẽ làm một album lưu giữ quá trình trưởng thành cho đứa con sắp ra đời của hai người.
Nhìn chiếc usb màu hồng, Việt Thanh Loan ngâm nghía chữ L.L khắc trên vỏ, lòng rất hồi hộp xem chồng mình lưu gì trong đó.
Lãm và Loan, L.L là viết tắt chữ cái đầu tiên từ tên hai vợ chồng họ.
Chiếc usb cắm vào laptop, có một file không tên, chỉ đặt icon làm Việt Thanh Loan càng thêm hào hứng.
Cô nhấn đúp chuột, đó là một loạt các hình ảnh. Thanh Loan nhíu mày, rồi nhấn xem ảnh đầu tiên.
“ Cô gái này…”
Việt Thanh Loan không dám tin, thậm chí còn phóng to ảnh lên. Trong hình là chồng cô và Nghê Hồ Ly. Cả hai với nét mặt trẻ măng, nhìn chi tiết ảnh thì là nhiều năm trước.
Cố gắng bình tĩnh lại, Việt Thanh Loan định gập laptop vào, nhưng chần chừ rồi quyết định xem hết. Sau đó cô hối hận, càng xem càng buồn.
Chưa bao giờ người vợ như Việt Thanh Loan thấy Phó Thành Lãm cười tươi như thế. Đều là ảnh hẹn hò của Thành Lãm và Hồ Ly, cùng cười, cùng ăn, cùng đi chơi.
Thì ra, L.L là Lãm và Ly. Việt Thanh Loan bỗng nhớ lại câu nói của người bạn khi lần đầu cô gặp Nghê Hồ Ly.
“- Cô mẫu đó lên đồ chuẩn đấy, dáng người khá giống cậu, tóc cũng giống nữa.
- Vậy sao? Nếu cậu không nói thì mình cũng không biết là giống.”
Là cô giống Nghê Ly, hay Nghê Ly giống cô?
Là ai giống ai?
Việt Thanh Loan không xem nổi nữa. Cô cất cả album và usb về chỗ cũ, ý định làm album cho con cũng vì phát hiện kia mà bị xao nhãng mất hết tinh thần. Mẹ chồng giữ lại ăn tối nhưng Thanh Loan không có tâm trạng, bèn viện cớ mệt để về sớm.
***
Tối nay Phó Thành Lãm về muộn, Việt Thanh Loan sốt ruột đợi cửa. Vừa thấy bóng dáng chồng, cô đã mỉm cười chào đón.
- Gần đây anh bận quá!
- Ừm.
Phó Thành Lãm cũng cười, nhìn qua bụng vợ một chút. Từ khi Việt Thanh Loan mang bầu, Phó Thành Lãm tuy không có nhiệt tình nhiều nhưng cũng có quan tâm cô hơn trước.
- Anh đi tắm đi.
Thanh Loan cầm túi tài liệu giúp chồng đem tới phòng làm việc. Trong lúc Phó Thành Lãm tắm, không hiểu sao cô lại tò mò muốn mở túi ra xem. Từ trước tới nay Việt Thanh Loan chưa từng tò mò công việc của chồng, nhưng từ lúc ở nhà mẹ chồng về, cô bỗng dấy lên cảm giác muốn kiểm soát và bắt đầu bị để ý.
Cô nhìn ra cửa, chắc chắn không có chồng ở đây mới mở túi ra. Ngoài laptop, giấy tờ thì có một hộp nhung nhỏ nhìn giống hộp đựng đồ trang sức.
Việt Thanh Loan tò mò, hiện ra là chiếc vòng ngọc trắng rất đẹp và tinh khiết, bên trong có tấm thiệp nhỏ.
“ Cảm ơn em đã giúp đỡ Thanh Loan. Nghe nói cô ấy làm vỡ vòng của em, hi vọng em sẽ thích chiếc vòng này. Lần nữa, cảm ơn em vì mọi điều.”
Phó Thành Lãm đi qua phòng làm việc đã nhìn thấy cảnh này, không đợi vợ hỏi bèn đi tới nói rất tự nhiên.
- Vòng đó là để đền và cảm ơn Nghê Hồ Ly đã giúp em.
Đó là sự thật, dù Phó Thành Lãm xuất hiện hơi bất ngờ nhưng Thanh Loan vẫn giữ được nét mặt điềm đạm. Cô cất hộp đi, tỏ ra không khúc mắc mà gật gù.
- Ừm, phải cảm ơn chứ.
Giờ hai vợ chồng nhà Phó thị đã chung giường, Việt Thanh Loan lấy ảnh siêu âm khoe một chút.
- Anh xem này, nay đã chịu thó mặt rồi.
Phó Thành Lãm nhìn ảnh, quan sát trầm ngâm một lúc rồi cong môi cười.
- Ừ, cũng có nét giống em.
Việt Thanh Loan quan sát mọi biểu cảm của chồng, thấy anh nâng niu cho ảnh vào khung nhỏ đặt cạnh ảnh cưới đầu giường thì tâm tình cô cũng nhẹ nhõm hơn chút.
“ Mình mới là vợ mà, mình còn mang thai con anh ấy. Hồ Ly cũng có chồng rồi!”
Cô tự an ủi mình, định sẽ bỏ qua quá khứ kia của chồng. Chỉ là nghĩ tới cảnh thi thoảng chạm mặt Nghê Hồ Ly, e là sẽ không thể thoải mái như trước.
- Thật là giống Thành Lãm hồi nhỏ.
- Vậy sao mẹ, con muốn xem ảnh hồi nhỏ của anh ấy quá.
- Có đấy, ở phòng của nó ấy. Album trên giá sách, con cứ vào mà xem.
Việt Thanh Loan cẩn thận nhìn một lượt, tìm trên giá sách nhưng ở đó chỉ toàn sách chứ không có album nào, nên cô tò mò tìm thử ở các ngăn tủ xem sao.
Cuối cùng cũng tìm được, nhấc album ra, cô còn thấy một chiếc usb màu hồng có chữ L.L được cất ở góc trong cùng của hộc tủ.
Việt Thanh Loan xem album trước, trong đó mẹ chồng cô lưu giữ khá nhiều ảnh từ nhỏ tới lớn của Phó Thành Lãm. Nhẩn nha mở từng trang, Việt Thanh Loan hạnh phúc khi thấy đường nét trên ảnh siêu âm của con giống chồng khi còn thơ ấu thật. Vui hơn khi tình cờ thấy cả ảnh cưới của hai người cùng trong album này nữa.
Một cuốn album thôi, nhưng hội tụ gần như đầy đủ quá trình trưởng thành của Phó Thành Lãm, từ sơ sinh đến mẫu giáo, cấp một tới đại học với các sự kiện đáng nhớ trong đời.
Cô định đem cuốn album về nhà riêng, và dự định sẽ làm một album lưu giữ quá trình trưởng thành cho đứa con sắp ra đời của hai người.
Nhìn chiếc usb màu hồng, Việt Thanh Loan ngâm nghía chữ L.L khắc trên vỏ, lòng rất hồi hộp xem chồng mình lưu gì trong đó.
Lãm và Loan, L.L là viết tắt chữ cái đầu tiên từ tên hai vợ chồng họ.
Chiếc usb cắm vào laptop, có một file không tên, chỉ đặt icon làm Việt Thanh Loan càng thêm hào hứng.
Cô nhấn đúp chuột, đó là một loạt các hình ảnh. Thanh Loan nhíu mày, rồi nhấn xem ảnh đầu tiên.
“ Cô gái này…”
Việt Thanh Loan không dám tin, thậm chí còn phóng to ảnh lên. Trong hình là chồng cô và Nghê Hồ Ly. Cả hai với nét mặt trẻ măng, nhìn chi tiết ảnh thì là nhiều năm trước.
Cố gắng bình tĩnh lại, Việt Thanh Loan định gập laptop vào, nhưng chần chừ rồi quyết định xem hết. Sau đó cô hối hận, càng xem càng buồn.
Chưa bao giờ người vợ như Việt Thanh Loan thấy Phó Thành Lãm cười tươi như thế. Đều là ảnh hẹn hò của Thành Lãm và Hồ Ly, cùng cười, cùng ăn, cùng đi chơi.
Thì ra, L.L là Lãm và Ly. Việt Thanh Loan bỗng nhớ lại câu nói của người bạn khi lần đầu cô gặp Nghê Hồ Ly.
“- Cô mẫu đó lên đồ chuẩn đấy, dáng người khá giống cậu, tóc cũng giống nữa.
- Vậy sao? Nếu cậu không nói thì mình cũng không biết là giống.”
Là cô giống Nghê Ly, hay Nghê Ly giống cô?
Là ai giống ai?
Việt Thanh Loan không xem nổi nữa. Cô cất cả album và usb về chỗ cũ, ý định làm album cho con cũng vì phát hiện kia mà bị xao nhãng mất hết tinh thần. Mẹ chồng giữ lại ăn tối nhưng Thanh Loan không có tâm trạng, bèn viện cớ mệt để về sớm.
***
Tối nay Phó Thành Lãm về muộn, Việt Thanh Loan sốt ruột đợi cửa. Vừa thấy bóng dáng chồng, cô đã mỉm cười chào đón.
- Gần đây anh bận quá!
- Ừm.
Phó Thành Lãm cũng cười, nhìn qua bụng vợ một chút. Từ khi Việt Thanh Loan mang bầu, Phó Thành Lãm tuy không có nhiệt tình nhiều nhưng cũng có quan tâm cô hơn trước.
- Anh đi tắm đi.
Thanh Loan cầm túi tài liệu giúp chồng đem tới phòng làm việc. Trong lúc Phó Thành Lãm tắm, không hiểu sao cô lại tò mò muốn mở túi ra xem. Từ trước tới nay Việt Thanh Loan chưa từng tò mò công việc của chồng, nhưng từ lúc ở nhà mẹ chồng về, cô bỗng dấy lên cảm giác muốn kiểm soát và bắt đầu bị để ý.
Cô nhìn ra cửa, chắc chắn không có chồng ở đây mới mở túi ra. Ngoài laptop, giấy tờ thì có một hộp nhung nhỏ nhìn giống hộp đựng đồ trang sức.
Việt Thanh Loan tò mò, hiện ra là chiếc vòng ngọc trắng rất đẹp và tinh khiết, bên trong có tấm thiệp nhỏ.
“ Cảm ơn em đã giúp đỡ Thanh Loan. Nghe nói cô ấy làm vỡ vòng của em, hi vọng em sẽ thích chiếc vòng này. Lần nữa, cảm ơn em vì mọi điều.”
Phó Thành Lãm đi qua phòng làm việc đã nhìn thấy cảnh này, không đợi vợ hỏi bèn đi tới nói rất tự nhiên.
- Vòng đó là để đền và cảm ơn Nghê Hồ Ly đã giúp em.
Đó là sự thật, dù Phó Thành Lãm xuất hiện hơi bất ngờ nhưng Thanh Loan vẫn giữ được nét mặt điềm đạm. Cô cất hộp đi, tỏ ra không khúc mắc mà gật gù.
- Ừm, phải cảm ơn chứ.
Giờ hai vợ chồng nhà Phó thị đã chung giường, Việt Thanh Loan lấy ảnh siêu âm khoe một chút.
- Anh xem này, nay đã chịu thó mặt rồi.
Phó Thành Lãm nhìn ảnh, quan sát trầm ngâm một lúc rồi cong môi cười.
- Ừ, cũng có nét giống em.
Việt Thanh Loan quan sát mọi biểu cảm của chồng, thấy anh nâng niu cho ảnh vào khung nhỏ đặt cạnh ảnh cưới đầu giường thì tâm tình cô cũng nhẹ nhõm hơn chút.
“ Mình mới là vợ mà, mình còn mang thai con anh ấy. Hồ Ly cũng có chồng rồi!”
Cô tự an ủi mình, định sẽ bỏ qua quá khứ kia của chồng. Chỉ là nghĩ tới cảnh thi thoảng chạm mặt Nghê Hồ Ly, e là sẽ không thể thoải mái như trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.