Cực Phẩm Khí Phụ

Chương 84

Sở Sở

16/07/2013

Ta nằm ở trên giường, ko rãnh nghĩ tới btk. Ngược lại nghĩ tới Y Lạc Lạc cùng Y Dục thành, thực sự ko rõ, bọn hắn như thế nào lại yêu nhau được? tình yêu nam nữ tuy là không thể lắm bắt, không thể cưỡng cầu, nhưng đó là anh em ruột, thực sự quá bất thường.

“vì cái gì không nói?” ta tựa như thường nói rất nhiều, mà hôm nay đột nhiên nửa câu cũng không nói, một bộ cao thâm khó lường, lại tỏ ra như có tâm sự, Hàn cuối cùng không nhịn được, mở miệng.

“ta đang suy nghxi tới một việc” thuận tiện trả lời.

“nghĩ cái gì?” thực vô nghĩa, có thể nói ta đã sớm nói. Bởi vì sự việc kia quả thực rất khó nói, cuối cùng đành lắc đầu:

“ta suy nghĩ ngày mai chàng cùng cha luận võ, cuối cùng là ai thắng?”

“không quan trọng” hắn thản nhiên đáp, tựa hồ thực sự không quan tâm?

“vì cái gì không quan trọng?” ta không kìm được mở miệng “hôm nay ta trực tiếp vì chàng mà phóng hạ đồ đao, lập địa thành hiền thê a, đem mặt mũi Bách hiểu đường vứt sang một bên, chàng chẳng nhẽ không thể thưởng cho ta cái gì sao?”

“nàng muốn ta thưởng cái gì?” hắn đem ta đè ngửa ra giường, xoay người cùng ta đối mặt, tay cũng không an phận bắt đầu sờ loạn lên.

“uy, là thưởng, không phải tra tấn?”

“như vậy cũng tính” chuyện như thế này thường xuyên làm, sao tính là thưởng?

“chàng đừng quên ngày mai còn phải tranh thiên hạ đệ nhất? chon nên phải nghỉ ngơi cho tốt”

Hắn tựa tiếu phi tiếu “vậy sao nàng lại cởi quần áo?”

Đúng, tựa hồ là ta tự cởi, vẫn mạnh miệng nói “ta nóng, được không?”

“vậy, ta cũng nóng”

“mặc kệ chàng”

Kháng nghị tựa hồ vô hiệu, hơn nữa là phi thường vô hiệu, hắn đột nhiên nói:

“Vân nhi, cám ơn nàng”

“sao lại cám ơn?”

“cám ơn nàng đã nhượng bộ ta lớn như vậy, ta biết nàng là một nữ nhân cường hãn, cho dù gặp mạnh cũng sẽ không nhận thua, nhưng vì ta, nàng lại cam tâm chịu thua” được hắn ôm trong long, ôn thanh nhuyễn ngữ, ta thực không còn cầu gì hơn.

Ta nhẹ nhàng phun ra một hơi, mỉm cười lắc đầu “không cần cám ơn, ta quả thực là nhượng bộ, nhưng nhường chồng của mình thì có cái gì ủy khuất? chưa nói ta thực sự không đánh lại, cho dù đánh thắng thì sao, ta là thê tử của chàng, thắng chàng thì có cái gì hay? Có đôi khi mạnh hơn chưa hẳn là tốt”

“ân” thần sắc lẫn ngữ khí của hắn càng them ôn nhu “ta không muốn nàng chịu ủy khuất”

“nào có ủy khuất, vợ chồng là nhất thể, ai thắng cũng như nhau” cho dù là ta thắng, cũng không thể chiếm thiên hạ đệ nhất võ công, nhưng hắn thắng thì lại khác.

Hắn ôm ta càng thêm gắt gao “ân, nàng là thê tử hiền huệ đệ nhất thiên hạ”

Ta hiền huệ? Là thiên hạ đệ nhất vô dụng thê tử mới đúng. — “cứu hỏa, cứu hỏa…”

Trong khi tất cả mọi người còn đang ngủ chợt nghe thấy tiếng kêu to. Ta tựa như phi tặc nhảy cửa sổ vào phòng, nhìn lén ra ngoài, âm thầm thở ra một hơi.

“nàng làm gì?” Hàn vốn đã ngồi trước bàn, nhìn ta quỷ quỳ chạy vào, tỏ vẻ quan tâm.



“dạy sớm vậy? ta khi rời đi không có đánh thức chàng”

“nàng dạy ta liền biết” đương nhiên, hắn là thiên hạ tuyệt đỉnh cao thủ.

“hiện tại không có việc gì làm?”

“đúng”

“theo ta đi dạo phố”

“mua cái gì?”

“không có gì, tị nạn. hơn nữa nói cho chàng, đợi lát nữa nhất định không có điểm tâm ăn, cho nên phải dự tính trước, nếu không vài ngày tới uống gió tây bắc” thuận tiện giúp Phượng Thanh Hà mua chút đồ ăn, ta không nghĩ mấy người đó chưa có phỏng vấn song đã đói chết?

Hắn nghi hoặc nhìn ta một cái rồi đáp “hảo” dễ dàng bị dụ như vậy?

Chúng ta hai người vừa di vào sân vườn, liền thấy một đôi hoa tượng cùng nha hoàn đang bê hai thùng nước lớn , thập phần kích động.

Mĩ nữ tỉ tỉ vừa lúc rời giường đi tới, quần áo còn chưa có chỉnh tề, giữ chặt nha hoàn hỏi “làm sao vậy?”

“đại tiểu thư, phòng bếp phát hỏa”

Mĩ nữ tỉ nghi hoặc “sớm như vậy, sao lại phát hỏa?”

Nhoa hoàn liền nuốt nước miếng “nghe nói nhị tiểu thư dạy sớm làm điểm tâm, kết quả đem phòng bếp đốt”

Mà thủ phạm là ta, cúi đầu lặng lẽ nhanh chóng kéo Hàn , ý bảo mau đi. May mắn mĩ nữ tỉ tựa hồ không thấy ta, thận lợi đi ra đại môn.

“nàng đốt phòng bếp?” Hàn nhìn ta, khóe miệng mỉm cười.

Ta đáng thương gật đầu “đúng, chỉ nghĩ nhóm chút lửa thôi, không nghĩ lửa kia đốt tay ta, ta liền ngã về phía sau, không ngờ đằng sau là thùng dầu, cuối cùng lửa lan lớn, sau đó…” sau đó cháy cực kì nghiêm trọng.

Hôm nay ta vốn muốn tập làm hiền thê, nghĩ muốn vào bếp làm chút điểm tâm. Kết quả đem phòng bếp đốt. theo quan sát của ta, cháy rất nghiêm trọng. trong vòng ba ngày tuyệt đối không có cách nào đun nấu gì được. phỏng chừng rất nhiều đại hiệp sẽ bị đói.

“Vân nhi, nữ tử như nàng thực không hợp làm gia vụ”

“khụ, từ từ, ta vẫn là nữ tử sao?” sớm bị hắn biến thành nữ nhân.

“không phải” hắn chợt hiểu mình lỡ miệng.

“hiện không cần thảo luận vẫn đề này, chàng giúp ta đi dạo phố, đúng rồi, ta nghĩ mua kim chỉ” ở trên đường bạn luận vấn đề nữ nhân thực không hợp.

“làm cái gì? Nàng có biêt làm hay không?”

“không biết, nhưng là ta muốn học. tuy nhiên, ta cho dù ngu ngốc, nhưng học cũng có thể hiểu. ta nhất định phải học được thêu thùa trước khi sinh đứa nhỏ, vì hắn làm quần áo, cho dù thủ nghệ có kém một chút, mặc được là được” trời ạ, ta cư nhiên nghĩ muốn học làm quần áo, đầu óc có phải bị ngập nước?

“vân nhi, nếu không thích, không cần miễn cưỡng, nàng vì ta đã thay đổi nhiều lắm”

“ách, như có một chút miễn cưỡng, ta rất muốn làm một thê tử tốt. chàng cũng thấy, ta thực ngu ngốc, vài ngày gần đây còn nháo ra nhiều việc như vậy, không biết ta may quần áo có đâm kim vào tay? Nhưng ta nhất định phải học” ta đem năm ngón tay đưa ra trước mặt hắn, chỉ vào vết chai “chàng xem, tay ta có chai, cho nên, ta không phải là loại đại tiểu thư cành vàng lá ngọc. trước kia nhà ta có nhiều tiền, nhưng ta ở trường học phải tự giặt quần áo, tự mình chiếu cố chính mình” kì thực tay ta chai là vì luyện kiếm. ta không nghĩ khiến hắn lo lắng, liền biện ra một cớ.



Hắn kéo tay ta, chậm rãi vuốt ve “đây là luyện kiếm mà ra”

Ta nâng đầu lên, ngạc nhiên nhìn hắn “ách, chàng sao biết?”

“tay của nàng trắng như vậy, sao lại tư nhiên có chai, không cần miễn cưỡng, ta có thể cho nàng mọi thứ, không muốn nàng hy sinh nhiều như vậy” đều đã gả cho hắn, nghĩ đổi ý đã muộn, đó là lấy gà theo gà, lấy chó theo chó, hy sinh vì hắn một chút cũng đáng.

Ta nghiêm mặt nói “từ khi ta quyết định theo chàng, ta tuyệt đối không hối hận. cho dù về sau có khó khăn gì, ta quyết cùng chàng vượt qua. Nếu chàng thực sự yêu ta, thỉnh nói cho ta tất cả sự tình”

“sắp tới, nàng sẽ biết” lại câu này, ta quả thực không chịu nổi.

Quả nhiên như sở liệu của ta, phòng bếp bị cháy rất nghiêm trọng, may mắn là ta đốt nhà của mình, nếu là nhà người khác thực không dám nghĩ hậu quả, ta nghĩ lão cha sẽ không keo kiệt bắt ta bồi thường đi.

Từ trên phố trở về, mua chút đồ vật này nọ. thấy tvm cùng Phượng Thanh Hà cùng Lôi Điện, Liệt Hỏa, Phượng Thanh Trúc, Tư Đồ dạ, một nhóm người trong sân nói chuyện phiếm. mấy người này khi nào thì thích hợp thành một khối? ước chừng quan hệ của ta cùng Hàn ngày càng tốt, mấy người đó cũng thích sán vào nhau nhiều hơn.

“thực sự tức chết ta, bụng đói quá” Thủy Vũ Mị một bộ muốn khóc.

Phượng Thanh Hà lại dương dương cười “ngươi đừng ôm oán, ai kêu tỉ tỉ của chúng ta muốn làm điểm tâm”

“đốt liền đốt, chúng ta ra ngoài ăn, vì cái gì phải chịu đói ở đây?” Phượng Thanh Trúc dở khóc dở cười, mấy người này thực ngu ngốc?

“đúng” Thủy Vũ Mị cùng Phượng Thanh Hà nhìn nhau “đi”

Vừa mới chuyển than…

“tỉ tỉ, tỉ phu? Các người vừa về?” Thủy Vũ Mị hiển nhiên không nghĩ đến chúng ta quay về.

“vừa về” ta trợn mắt “cút, ta hảo tâm mua đồ ăn về cho các ngươi, các người vì chút đồ ăn mà oán ta, hừ, cút ra ngoài, đói không chết được”

“thực sự?” Phượng Thanh Hà trợn mắt.

“vô nghĩa, phòng bếp là ta đốt. ta biết ba năm không có biện pháp nấu cơm, cho nên dự định mua đồ ăn trong vài ngày”

Thủy Vũ Mị nhìn chằm chằm kim chỉ trên tay ta, ho khan một tiếng “tỉ tỉ, đây là…”

“làm quần áo cho đứa nhỏ” ta thực ngu ngốc trả lời.

“ngươi có?” tam trọng thanh. Phượng Thanh Hà, Thủy Vũ Mị, Liệt hỏa đồng thời hét lên rất ăn ý.

“ách, hiện chưa có, nhưng về sau sẽ có” ta có điểm xấu hổ.

“nga…” Thủy Vũ Mị cố ý đem tiếng kéo dài, lại liếc bụng ta một cái “đi thôi, bụng ta đói sắp chết”

“bây giờ còn không có, ngươi nhìn cái gì?” ta hồng mặt, ngượng ngùng thành nộ quát.

“phu nhân, người không cần thẹn thùng” Liệt hỏa khuôn mặt hì hì cười lại mang theo vài phần nghiêm túc “chúng mừng phu nhân, chúc mừng giáo chủ”

Sau đó…

“cút” người nào đó tức đến quát to.

“là” lúc sau, bong người đều không có, Liệt Hỏa cầm đầu, tất cả mọi người đã biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Khí Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook