Chương 376
Lâm Vũ Giang Nhan
04/08/2022
Anh còn chưa kịp ngắng đầu, giọng nói sắc bén của Hà Nghiên Nghiên ‹ đã vang lên, Anh ngồi xôm trên mặt đất mà xem.”
“Bỏ chân ral”
Lâm Vũ chịu đựng lửa giận trong lòng, trầm giọng nói.
“Tôi bảo anh ngồi xổm trên mặt đất…ahl”
Hà Nghiên Nghiên còn chưa nói xong, đột nhiền cô ta cảm thấy chân mình đau nhói, chân mềm nhữn, phịch ngã lăn quay, cô ta ôm chặt mông kêu la thảm thiết.
“Chị, chị không sao chứ?!” Sắc mặt Hà Cần Du thay đổi, vội vàng tới dìu cô ta.
Lâm Vũ nhặt tờ xét nghiệm trên mặt đất lên, sau đó anh lây khăn cần thận lau vào chỗ Hà Nghiên Nghiên chạm chân vào.
“Cậu dám đánh tôi!”
Hà Nghiên Nghiên tức giận chỉ vào Lâm Vũ, mặt dữ tợn quát: “Tin hay không, tôi khiến cậu ngày mai không nhìn thấy mặt trời!”
“Sao vậy, Hà đại tiêu thư, trước mặt nhiều người như vậy, cô lại công khai dọa giết tôi?”
Lâm Vũ trầm giọng nói.
Vừa rồi khi đi vào đây Hà Cần Du và Hà Nghiên Nghiên vừa đi vừa cãi nhau, mây vị khách xung quanh cũng đã chú ý tới phía họ, bây giờ lại náo loạn như vậy, ai cũng ngừng ăn, tò mò nhìn bọn họ.
“Cái rắm, Hà Gia Vinh, cậu đừng ngậm máu phun người, chị tôi không có ý đó, rõ ràng là cậu đánh chị ấy trước!” Hà Cần Du đỡ Hà Nghiên Nghiên đứng dậy, tức giận măng Lâm Vũ.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé! Lâm Vũ không đáp lại anh ta, bởi vì.
anh đã đọc được kết quả trên tờ thầm định rồi, nhìn thấy dòng chữ lón “Xác nhận không có quan hệ huyết thống”, trong lòng nhất thời nhẹ nhõm, cuôi củng mình cũng không cần đi vào cái gia tộc đầy vũng nước đục này.
Nhưng mà, trong lòng anh có chút mắt mát, sau bao nhiêu cố gắng anh vẫn chưa tìm được cha mẹ ruột của Hà Gia Vinh.
“Thế nào, con chó, bây giờ nhìn rõ rồi chứ, cậu không liên quan gì đến nhà họ Hà chúng tôi, đừng mơ tưởng trèo qua cổng rồng! Góc thì vẫn sẽ là cóc thôi!” Hà Nghiên Nghiên chua chát nói, càng nói càng độc ác, trong lòng lại càng vui.
Vì không thể đánh chết Lâm Vũ, cô ta chỉ có thê trả đũa bằng lời nói.
Lâm Vũ đột nhiên quay đầu liếc nhìn cô ta, ánh mắt lạnh như kiếm sắc bén, Hà Nghiên Nghiên chọt rùng mình, cô ta vô thức trốn sau lưng Hà Cần Du, vội vàng nói: “Mọi người mau nhìn, cậu ta muốn đánh người!”
“Tôi nói này Hà Nghiên Nghiên, đến tuổi này mà chị vẫn chưa kết hôn, Chị vẫn không biết tại sao hả? Chị giống như một người đàn bà đanh đá, người đàn ông nào dám kết hôn với chị?!” Hà Cần Kỳ bắt bình thay Lâm Vũ, nghiêng đầu nói với Hà NghiEn Nghiên.
“Cần Kỳ im miệng, ở đây không đến lượt em nói chuyện!” Hà Cần Du lạnh lùng mắng cậu fa, sau đó quay sang Lâm Vũ nói, “Hà Gia Vinh, cậu đã thấy rõ kết quả kiểm tra rồi, cũng nên chết tâm đi. Đừng mơ mộng bước vào cửa nhà họ Hà! Cửa nhà họ Hà là thứ mà một người phàm như cậu cả đời cũng không thê chạm tới! “
Sau khi Hà Cần Du nói xong câu này, Lâm Vũ không những không tức giận mà còn không nhịn được cười, thật là một trò đùa lớn, trước mặt anh một người phàm như anh ta lại dám gọi mình là người phàm?!
Nếu anh hiện nguyên hình, không làm anh ta sợ chết khiếp mới lại “Cậu… Cậu cười cái gì!”
Hà Cần Du bị tiếng cười khó đoán của Lâm Vũ làm cho mơ hô, nêu người bình thường nghe thấy . câu châm chọc này của anh ta chắc chắn sẽ khó chịu hoặc xâu hồ, sao Hà Gia Vinh có thê cười được.
“Không phải cậu ta quá tức bị điên rồi chứ?” Hà Nghiên Nghiên trốn sau lưng Hà Cần Du oán hận mắng.
“Bỏ chân ral”
Lâm Vũ chịu đựng lửa giận trong lòng, trầm giọng nói.
“Tôi bảo anh ngồi xổm trên mặt đất…ahl”
Hà Nghiên Nghiên còn chưa nói xong, đột nhiền cô ta cảm thấy chân mình đau nhói, chân mềm nhữn, phịch ngã lăn quay, cô ta ôm chặt mông kêu la thảm thiết.
“Chị, chị không sao chứ?!” Sắc mặt Hà Cần Du thay đổi, vội vàng tới dìu cô ta.
Lâm Vũ nhặt tờ xét nghiệm trên mặt đất lên, sau đó anh lây khăn cần thận lau vào chỗ Hà Nghiên Nghiên chạm chân vào.
“Cậu dám đánh tôi!”
Hà Nghiên Nghiên tức giận chỉ vào Lâm Vũ, mặt dữ tợn quát: “Tin hay không, tôi khiến cậu ngày mai không nhìn thấy mặt trời!”
“Sao vậy, Hà đại tiêu thư, trước mặt nhiều người như vậy, cô lại công khai dọa giết tôi?”
Lâm Vũ trầm giọng nói.
Vừa rồi khi đi vào đây Hà Cần Du và Hà Nghiên Nghiên vừa đi vừa cãi nhau, mây vị khách xung quanh cũng đã chú ý tới phía họ, bây giờ lại náo loạn như vậy, ai cũng ngừng ăn, tò mò nhìn bọn họ.
“Cái rắm, Hà Gia Vinh, cậu đừng ngậm máu phun người, chị tôi không có ý đó, rõ ràng là cậu đánh chị ấy trước!” Hà Cần Du đỡ Hà Nghiên Nghiên đứng dậy, tức giận măng Lâm Vũ.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé! Lâm Vũ không đáp lại anh ta, bởi vì.
anh đã đọc được kết quả trên tờ thầm định rồi, nhìn thấy dòng chữ lón “Xác nhận không có quan hệ huyết thống”, trong lòng nhất thời nhẹ nhõm, cuôi củng mình cũng không cần đi vào cái gia tộc đầy vũng nước đục này.
Nhưng mà, trong lòng anh có chút mắt mát, sau bao nhiêu cố gắng anh vẫn chưa tìm được cha mẹ ruột của Hà Gia Vinh.
“Thế nào, con chó, bây giờ nhìn rõ rồi chứ, cậu không liên quan gì đến nhà họ Hà chúng tôi, đừng mơ tưởng trèo qua cổng rồng! Góc thì vẫn sẽ là cóc thôi!” Hà Nghiên Nghiên chua chát nói, càng nói càng độc ác, trong lòng lại càng vui.
Vì không thể đánh chết Lâm Vũ, cô ta chỉ có thê trả đũa bằng lời nói.
Lâm Vũ đột nhiên quay đầu liếc nhìn cô ta, ánh mắt lạnh như kiếm sắc bén, Hà Nghiên Nghiên chọt rùng mình, cô ta vô thức trốn sau lưng Hà Cần Du, vội vàng nói: “Mọi người mau nhìn, cậu ta muốn đánh người!”
“Tôi nói này Hà Nghiên Nghiên, đến tuổi này mà chị vẫn chưa kết hôn, Chị vẫn không biết tại sao hả? Chị giống như một người đàn bà đanh đá, người đàn ông nào dám kết hôn với chị?!” Hà Cần Kỳ bắt bình thay Lâm Vũ, nghiêng đầu nói với Hà NghiEn Nghiên.
“Cần Kỳ im miệng, ở đây không đến lượt em nói chuyện!” Hà Cần Du lạnh lùng mắng cậu fa, sau đó quay sang Lâm Vũ nói, “Hà Gia Vinh, cậu đã thấy rõ kết quả kiểm tra rồi, cũng nên chết tâm đi. Đừng mơ mộng bước vào cửa nhà họ Hà! Cửa nhà họ Hà là thứ mà một người phàm như cậu cả đời cũng không thê chạm tới! “
Sau khi Hà Cần Du nói xong câu này, Lâm Vũ không những không tức giận mà còn không nhịn được cười, thật là một trò đùa lớn, trước mặt anh một người phàm như anh ta lại dám gọi mình là người phàm?!
Nếu anh hiện nguyên hình, không làm anh ta sợ chết khiếp mới lại “Cậu… Cậu cười cái gì!”
Hà Cần Du bị tiếng cười khó đoán của Lâm Vũ làm cho mơ hô, nêu người bình thường nghe thấy . câu châm chọc này của anh ta chắc chắn sẽ khó chịu hoặc xâu hồ, sao Hà Gia Vinh có thê cười được.
“Không phải cậu ta quá tức bị điên rồi chứ?” Hà Nghiên Nghiên trốn sau lưng Hà Cần Du oán hận mắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.