Chương 400
Lâm Vũ Giang Nhan
05/08/2022
Hà Cần Kỳ nhìn Lâm Vũ kinh ngạc hỏi, đối với cậu ta mà nói, đây đúng
là thuốc thần, là công cụ sắc bén đề giả vờ tài giỏi để tán gái.
Không ngờ được Lâm Vũ lại dê dàng lại cho anh ta tât cả như vậy, làm cho trong lòng anh ta cảm động mãi không thôi.
“Cậu là em trai tôi mà.” Lâm Vũ cười Sờ vào sau gáy của anh ta.
Hà Cần Kỳ cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng đem bình đựng thuốc đề vào trong túi, thở dài nói: “Anh hai, anh nêu đúng là con trai của Nhị gia tôi thì tốt biết máy, anh không biết đâu, bà nội tôi sau biết Hước: kết quả kiểm tra của ngày hôm đó, đã mây ngày không ăn cơm rôi, ngày ngày đều nhắc đến tên của anh. hai tôi, người cũng gầy đi nhiều rồi.
*Có chuyện này?”
Lâm Vũ hơi có chút đờ đân, nhớ tới ngày đó được Hà lão phu nhân yêu mên, trong lòng không ngừng hiện nên sự chua xót.
“Đúng vậy, tôi cũng không đành lòng nhìn bà như vậy, nhà chúng tôi đôi với tôi tốt nhất chính là bà với anh hai của tôi, hay anh có thời gian đi thăm bà ấy một chút nhé? Anh hai.” Hà Cần kỳ túm lấy tay của Lâm Vũ.
Lâm Vũ nhéch miệng cười nói: “Cần Kỳ, tôi vân nghĩ là không nên đi, ông của cậu còn không muôn tôi ở lại Kinh Thành cơ.”
“Ông nói không muốn là không muốn à? Kinh thành này là của ông ây sao?”
Hà Cần Kỳ kìm không nổi hét lên ở cổ họng, sau đó cần trọng mắt nhìn bốn phía, rụt cổ lại, rõ ràng vân là có chút sợ sệt với ông cả của cậu ta.
“Yên tâm, Gia Vinh, chúng ta sớm muộn gì cũng lóm mạnh trong một ngày nào đó.” Thẩm ngọc Hiên võ sau lưng của Lâm Vũ an ủi.
“Đúng vậy, tôi quyết định rồi, quay về sẽ nói với cha tôi, nhất định phải mở mộng phân nhánh công ty ở Kinh Thành.” Chu Thần cũng dùng lực gật đầu, hạ quyết tâm muốn đến.
“Ây, Cần Kỳ, cậu nói nhị gia cậu đối với cậu rất tôt? Ông, ta là người thế nào vậy? Cậu có thê kể với tôi về ông ta không?” Lâm Vũ nghe thấy nhắc đên Hà Tự Trăn không kìm được nên hỏi.
Người của Hà gia anh cơ bản anh đêu đã gặp qua rôi, chỉ có duy nhất chưa được gặp vị nhị gia này, thậm chí đến tin tức của ông ta cũng rất ít, đương nhiên trong lòng sẽ tò mò.
“Nói đên nhị gia của tôi, rât là tài giỏi, nhà chúng tôi trừ ông nội tôi tài giỏi nhất! Cũng là trong các bậc cha chú giống ông nội tôi nhất!”
Hà Cần Kỳ vừa nhắc đến Nhị gia của mình, lập tức phần khích không kìm được, “Nhị gia tôi lúc còn đi học chính là thực sự vô địch, mỗi lần thi đều đứng thứ nhất! Lên đến trường quân đội, vào trong hàng ngũ, cũng đều giống như vậy! Ai cũng không thể đọ được, vĩnh viễn đều là điều này!”
Tải appt ruyện hola đọc nhiều hơn nhé! Hà Cần Kỳ nói dựng thẳng ngón tay cái khuây động.
Lâm Vũ trong lòng trầm lặng, vậy xong rồi, Gia Vinh chắc chắn không phải là con của Nhị gia, chỉ sô thông minh với Hạng lực đều không kế thừa chút nào..
“Thật hay giả vậy, có thần thông như vậy không? Thâm Ngọc Hiên tò mò hỏi, “Vậy Nhị gia nhà cậu làm quan to nhử nào à?”
“Thật không có nói quá, 38 tuổi được phong làm thiêu tướng, trừ Kiến. Quốc Hậu được phong sau khi lập quốc một đồng công trạng ra, các anh còn nghe nói đến anh được phong làm thiêu tướng chưa?” Hà Cần Kỳ nói bỗng nhiên cúi thấp đầu, thần bí nói, “Hoa Hạ có một tiêu đoàn Ám Thích không biết các anh đã từng nghe qua chưa? Cũng gọi là đại đội Âm Kích.”
Tiểu đoàn Ám Kích!
Không ngờ được Lâm Vũ lại dê dàng lại cho anh ta tât cả như vậy, làm cho trong lòng anh ta cảm động mãi không thôi.
“Cậu là em trai tôi mà.” Lâm Vũ cười Sờ vào sau gáy của anh ta.
Hà Cần Kỳ cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng đem bình đựng thuốc đề vào trong túi, thở dài nói: “Anh hai, anh nêu đúng là con trai của Nhị gia tôi thì tốt biết máy, anh không biết đâu, bà nội tôi sau biết Hước: kết quả kiểm tra của ngày hôm đó, đã mây ngày không ăn cơm rôi, ngày ngày đều nhắc đến tên của anh. hai tôi, người cũng gầy đi nhiều rồi.
*Có chuyện này?”
Lâm Vũ hơi có chút đờ đân, nhớ tới ngày đó được Hà lão phu nhân yêu mên, trong lòng không ngừng hiện nên sự chua xót.
“Đúng vậy, tôi cũng không đành lòng nhìn bà như vậy, nhà chúng tôi đôi với tôi tốt nhất chính là bà với anh hai của tôi, hay anh có thời gian đi thăm bà ấy một chút nhé? Anh hai.” Hà Cần kỳ túm lấy tay của Lâm Vũ.
Lâm Vũ nhéch miệng cười nói: “Cần Kỳ, tôi vân nghĩ là không nên đi, ông của cậu còn không muôn tôi ở lại Kinh Thành cơ.”
“Ông nói không muốn là không muốn à? Kinh thành này là của ông ây sao?”
Hà Cần Kỳ kìm không nổi hét lên ở cổ họng, sau đó cần trọng mắt nhìn bốn phía, rụt cổ lại, rõ ràng vân là có chút sợ sệt với ông cả của cậu ta.
“Yên tâm, Gia Vinh, chúng ta sớm muộn gì cũng lóm mạnh trong một ngày nào đó.” Thẩm ngọc Hiên võ sau lưng của Lâm Vũ an ủi.
“Đúng vậy, tôi quyết định rồi, quay về sẽ nói với cha tôi, nhất định phải mở mộng phân nhánh công ty ở Kinh Thành.” Chu Thần cũng dùng lực gật đầu, hạ quyết tâm muốn đến.
“Ây, Cần Kỳ, cậu nói nhị gia cậu đối với cậu rất tôt? Ông, ta là người thế nào vậy? Cậu có thê kể với tôi về ông ta không?” Lâm Vũ nghe thấy nhắc đên Hà Tự Trăn không kìm được nên hỏi.
Người của Hà gia anh cơ bản anh đêu đã gặp qua rôi, chỉ có duy nhất chưa được gặp vị nhị gia này, thậm chí đến tin tức của ông ta cũng rất ít, đương nhiên trong lòng sẽ tò mò.
“Nói đên nhị gia của tôi, rât là tài giỏi, nhà chúng tôi trừ ông nội tôi tài giỏi nhất! Cũng là trong các bậc cha chú giống ông nội tôi nhất!”
Hà Cần Kỳ vừa nhắc đến Nhị gia của mình, lập tức phần khích không kìm được, “Nhị gia tôi lúc còn đi học chính là thực sự vô địch, mỗi lần thi đều đứng thứ nhất! Lên đến trường quân đội, vào trong hàng ngũ, cũng đều giống như vậy! Ai cũng không thể đọ được, vĩnh viễn đều là điều này!”
Tải appt ruyện hola đọc nhiều hơn nhé! Hà Cần Kỳ nói dựng thẳng ngón tay cái khuây động.
Lâm Vũ trong lòng trầm lặng, vậy xong rồi, Gia Vinh chắc chắn không phải là con của Nhị gia, chỉ sô thông minh với Hạng lực đều không kế thừa chút nào..
“Thật hay giả vậy, có thần thông như vậy không? Thâm Ngọc Hiên tò mò hỏi, “Vậy Nhị gia nhà cậu làm quan to nhử nào à?”
“Thật không có nói quá, 38 tuổi được phong làm thiêu tướng, trừ Kiến. Quốc Hậu được phong sau khi lập quốc một đồng công trạng ra, các anh còn nghe nói đến anh được phong làm thiêu tướng chưa?” Hà Cần Kỳ nói bỗng nhiên cúi thấp đầu, thần bí nói, “Hoa Hạ có một tiêu đoàn Ám Thích không biết các anh đã từng nghe qua chưa? Cũng gọi là đại đội Âm Kích.”
Tiểu đoàn Ám Kích!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.