Chương 499
Lâm Vũ Giang Nhan
27/08/2022
Cô biết chắc chắn đã có chuyện gì mà mình không thể giải thích được.
Nhưng cô không cần biết tất cả, cũng có thể là cô không dám biết, cô sợ, sợ khi sự thật phơi bày, Hà Gia Vinh trước mắt khiông hề thuộc về cô.
Thật ra dù anh là ai, chỉ cần anh có thể vẫn luôn yêu cô, vận luôn bên cạnh cô, là đủ rồi, cô không dám mong gì hơn.
Lâm Vũ kinh ngạc nhìn cô, gần như đọc được điều gì từ trong mát của Giang Nhan, có phải cô đã sớm đoán được gì rồi không?
Đúng vậy, anh là ai thì có ý nghĩa gì?
Lâm Vũ, Hà Gia Vinh, không phải cũng chỉ là cái tên sao, chỉ cân Giang Nhan yêu chính là mình trước mắt này, vậy là đủ.
“Anh… đồng ý để em thành người phụ nữ của anh không?”
Tay Giang Nhan mạnh mẽ ôm lấy anh, gương mặt hơi khẩn trương.
“Em vẫn luôn là nữ nhân của tôi, vĩnh viên là vậy.”
Lâm Vũ cúi xuống hôn lên má cô, bế cô lên, vào phòng ngủ.
Giai điệu đột nhiên chuyên đên đên “Bản hoà tâu tình yêu” của Richard Clayderman, trang nhã, triên miên, thâm tình chân thành, khi thì trào dâng, khi thì nhẹ nhàng, giỗng như Lâm Vũ và Giang Nhan trong phòng.
Sự việc bắt ngờ không Lâm Vũ khó tránh khỏi có hơi khẩn trương và hưng phần, chạm vào da thịt mềm mại mịn màng trắng nõn của Giang Nhan như chạm vào chiếc bình sứ quý báu diễm lệ, thật cần thận, tràn đây nhu tình.
Khi trào dâng, cả người anh run lên, đại não đột nhiên trộng rồng, cổ họng không lời nào có thể diễn tả được cảm giác mỹ diệu truyền đến, đột nhiên bước lên đỉnh cực lạc.
Sau đó Giang Nhan gục trên người anh hơi thở ‘ gấp gáp, trong anh cảm thấy thỏa mãn tột đỉnh.
Giang Nhan thở ra một hơi, khuôn mặt ửng hồng, nhẹ nhàng ôm lầy anh, cuôi cùng cảm thấy vô cùng.
chắc chắn, đời này anh không thể bỏ rơi cÔ.
“Nghĩ về tương lai.”
Lâm Vũ nhẹ giọng cười nói: “Mọi thứ trong tương lai sẽ luôn có em tham gia.”
“Em cũng vậy.”
Khuôn mặt Giang Nhan hiện lên một một nụ cười rực rỡ, giống như xuân vệ hoa nở, đây là lần đầu cô cười vui vẻ, cũng là lần đầu cô cười hạnh phúc như vậy.
Hôm sau Giang Nhan xin nghỉ một ngày, vì cả đêm qua đã khiên cô mệt mỏi, cô thật sự không ngờ thân thẻ Lam Vũ gây yêu nhưng tỉnh lực lại mạnh mẽ như Vậy.
Lâm Vũ lập tức đứng dậy rửa mặt, mặc quân áo chỉnh chu, đi xuống lầu, Sầm Quân đã chờ dưới làu từ sớm.
“Thiếu tá Hài”
Sầm Quân cúi chào, lập tức chạy xe đến trước mặt Lâm Vũ mở cửa xe.
“Anh khách sáo quá rồi, tự tôi đến là được.” Lâm Vũ cười nói.
“Không saol” Sầm Quân chờ Lâm Vũ lên xe rôi anh ta mới lên.
Sầm Quân tìm máy xưởng chế thuốc có quy mô khá lớn, thiết bị cũng khá tân tiên, hiển nhiên đều vừa mở không bao lâu, hơn nữa đều là phân xưởng dược lớn, các mặt đều được bảo đảm.
Nhưng cô không cần biết tất cả, cũng có thể là cô không dám biết, cô sợ, sợ khi sự thật phơi bày, Hà Gia Vinh trước mắt khiông hề thuộc về cô.
Thật ra dù anh là ai, chỉ cần anh có thể vẫn luôn yêu cô, vận luôn bên cạnh cô, là đủ rồi, cô không dám mong gì hơn.
Lâm Vũ kinh ngạc nhìn cô, gần như đọc được điều gì từ trong mát của Giang Nhan, có phải cô đã sớm đoán được gì rồi không?
Đúng vậy, anh là ai thì có ý nghĩa gì?
Lâm Vũ, Hà Gia Vinh, không phải cũng chỉ là cái tên sao, chỉ cân Giang Nhan yêu chính là mình trước mắt này, vậy là đủ.
“Anh… đồng ý để em thành người phụ nữ của anh không?”
Tay Giang Nhan mạnh mẽ ôm lấy anh, gương mặt hơi khẩn trương.
“Em vẫn luôn là nữ nhân của tôi, vĩnh viên là vậy.”
Lâm Vũ cúi xuống hôn lên má cô, bế cô lên, vào phòng ngủ.
Giai điệu đột nhiên chuyên đên đên “Bản hoà tâu tình yêu” của Richard Clayderman, trang nhã, triên miên, thâm tình chân thành, khi thì trào dâng, khi thì nhẹ nhàng, giỗng như Lâm Vũ và Giang Nhan trong phòng.
Sự việc bắt ngờ không Lâm Vũ khó tránh khỏi có hơi khẩn trương và hưng phần, chạm vào da thịt mềm mại mịn màng trắng nõn của Giang Nhan như chạm vào chiếc bình sứ quý báu diễm lệ, thật cần thận, tràn đây nhu tình.
Khi trào dâng, cả người anh run lên, đại não đột nhiên trộng rồng, cổ họng không lời nào có thể diễn tả được cảm giác mỹ diệu truyền đến, đột nhiên bước lên đỉnh cực lạc.
Sau đó Giang Nhan gục trên người anh hơi thở ‘ gấp gáp, trong anh cảm thấy thỏa mãn tột đỉnh.
Giang Nhan thở ra một hơi, khuôn mặt ửng hồng, nhẹ nhàng ôm lầy anh, cuôi cùng cảm thấy vô cùng.
chắc chắn, đời này anh không thể bỏ rơi cÔ.
“Nghĩ về tương lai.”
Lâm Vũ nhẹ giọng cười nói: “Mọi thứ trong tương lai sẽ luôn có em tham gia.”
“Em cũng vậy.”
Khuôn mặt Giang Nhan hiện lên một một nụ cười rực rỡ, giống như xuân vệ hoa nở, đây là lần đầu cô cười vui vẻ, cũng là lần đầu cô cười hạnh phúc như vậy.
Hôm sau Giang Nhan xin nghỉ một ngày, vì cả đêm qua đã khiên cô mệt mỏi, cô thật sự không ngờ thân thẻ Lam Vũ gây yêu nhưng tỉnh lực lại mạnh mẽ như Vậy.
Lâm Vũ lập tức đứng dậy rửa mặt, mặc quân áo chỉnh chu, đi xuống lầu, Sầm Quân đã chờ dưới làu từ sớm.
“Thiếu tá Hài”
Sầm Quân cúi chào, lập tức chạy xe đến trước mặt Lâm Vũ mở cửa xe.
“Anh khách sáo quá rồi, tự tôi đến là được.” Lâm Vũ cười nói.
“Không saol” Sầm Quân chờ Lâm Vũ lên xe rôi anh ta mới lên.
Sầm Quân tìm máy xưởng chế thuốc có quy mô khá lớn, thiết bị cũng khá tân tiên, hiển nhiên đều vừa mở không bao lâu, hơn nữa đều là phân xưởng dược lớn, các mặt đều được bảo đảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.