Chương 565
Lâm Vũ Giang Nhan
11/09/2022
Đẳng Quân suýt nữa ngất xỉu khi nghề đến đây, làm sao mà ông già này có thê trơ trên như vậy.
Thậm Ngọc Hiên xem một màn này nhất thời vui vẻ, cười nói: “Đẳng vn bây giờ ông đã biết cái gì gọi là c giả ác báo chưa? Ai kêu ông giở trò đôi bại với lão tử, đáng lãm!”
“Đoạn lão, ngài không thê để bọn họ lừa a, hắn ta nói có thê trị khỏi đều là trên phương diện của hắn ta, nêu như không trị được thì phải làm sao 2 Nói cho ngài biết, tôi không dễ dàng gì có thể lây suất chữa trị của Hiệp hội y khoa Hoa Kỳ, bây giờ không nhận trẻ em bình thường, nêu bỏ qua cơ hội này sẽ không còn nữal”
Đằng Quân hào hứng thuyết phục: “Ngài phải biết rằng Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ đại diện cho trình độ cao nhất của ngành y tế thế giới hiện nay!”
Vẻ mặt của Đoạn Lão đột nhiên trỏ: nên nghiêm túc khi nghe những lời này. Đăng Quân ông ta nói cũng không sai, nêu như bỏ cuộc như vậy, đến lúc đó vạn nhất Lâm Vũ không chữa khỏi cho cháu mình thì cuộc đời cháu mình sẽ hết.
“Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ ?”
Lâm Vũ nhíu mày cười: “Đoạn lão, tôi còn tưởng là chuyện gì, hóa ra ngài đưa cháu ngài đên Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ a, vậy ngài chỉ cân đặt tâm trong bụng là được rôi. Ngài trước tiên cứ giao đứa nhỏ cho tôi chữa, nếu như tôi không chữa được, hãy gửi đứa nhỏ đên đó sau.”
“Tiểu tử, có phải não cậu có bệnh a, tôi vừa rôi đã nói qua, Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ người ta không nhận bệnh nhân một cách tùy tiện, đặc biệt là đối với trẻ nhỏ cần phục hồi lâu dài, tôi không biết đã tận dụng bao nhiêu mồi quan hệ mới làm được việc này, nếu như bây giờ từ bỏ sau này có tiêu bao nhiêu tiên cũng đừng nghĩ có thể đi vào!” Đằng Quân giận dữ hét lên với Lâm Vũ.
“Thật sao, khó vào như vậy chứng tỏ ông vô năng !”
Lâm Vũ liếc ông ta một cái, thản nhiên nói: “Nếu đổi thành tôi, một cuộc điện thoại, cháu của. Đoạn lão thích đi lúc nào đều có thể đi lúc đó, hơn nữa là đi hưởng thụ đãi ngộ của VỊP!”
Lời nói của Lâm Vũ thật sự không khoe khoang chút nào, dựa vào quan hệ của anh và Annie, đích thật chỉ cần một lời nói.
“Ha ha ha… Cậu thật sự làm tôi cười mất răng, tiểu tử, cậu tưởng Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ là do nhà cậu mở sao?”
“Cậu có khi đến Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ cũng chưa từng nghe qua đi?”
“Không phải do nhà tôi mở, nhưng do nhà bạn tôi mở cũng giống nhau.”
Lâm Vũ liếc nhìn ông ta nói với Đoạn Lão: “Đoạn lão, không giấu gì ngài, tôi là bạn với phó chủ tịch của Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ, Anne. Tôi đồng ý với ngài, nêu như tôi chữa không thấy hiệu quả, vậy tôi lập tức lien hệ với cô ây, đề cô ây cử người đón cháu ngài đến Hiệp hội.”
“Thật sao ?” Đoạn lão nhìn Lâm Vũ có chút nghỉ hoặc, người ta là phó hội trưởng của Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ mà cậu ta lại là một bác sĩ trung y trẻ tuổi, có thể tiếp cận sao ?
“Anh nói bậy bạ ! Không biết xấu hồ !”
Đẳng Quân cực kỳ tức giận, chỉ tay hướng Lâm Vũ măng: “Hà Gia Vinh, cậu thật không cần Hi mũi, vì để Đoạn lão đên Hà Ký mà ngươi cũng dám lừa, cậu còn bịa ra những lời nói dối ngu ngốc như vậy, cậu không sợ chỉ với một cuộc điện thoại của lão tử làm cậu bại lộ sao?”
*Ò? Ông có số điện thoại của Phó chủ tịch, Anne ?” Lâm Vũ cau mày tò mò, chắp tay sau lưng.
“Lão tử không có SỐ của cô ta, nhưng lão tử có sô trợ lí của cô tai” Đằng Quân ưỡn ngực, kiêu ngạo nói.
“Số điện thoại của trợ lí ? Vậy cũng được.. . Ông có chắc là thật không?”
Lâm Vũ có chút nghỉ ngờ.
“Phí lời, Phó chủ tịch Anne lão tử không phải không biết, làm sao có thể là giả, tội còn biết bố cô ta là chủ tịch!” Đằng Quân nhắn mạnh.
Thậm Ngọc Hiên xem một màn này nhất thời vui vẻ, cười nói: “Đẳng vn bây giờ ông đã biết cái gì gọi là c giả ác báo chưa? Ai kêu ông giở trò đôi bại với lão tử, đáng lãm!”
“Đoạn lão, ngài không thê để bọn họ lừa a, hắn ta nói có thê trị khỏi đều là trên phương diện của hắn ta, nêu như không trị được thì phải làm sao 2 Nói cho ngài biết, tôi không dễ dàng gì có thể lây suất chữa trị của Hiệp hội y khoa Hoa Kỳ, bây giờ không nhận trẻ em bình thường, nêu bỏ qua cơ hội này sẽ không còn nữal”
Đằng Quân hào hứng thuyết phục: “Ngài phải biết rằng Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ đại diện cho trình độ cao nhất của ngành y tế thế giới hiện nay!”
Vẻ mặt của Đoạn Lão đột nhiên trỏ: nên nghiêm túc khi nghe những lời này. Đăng Quân ông ta nói cũng không sai, nêu như bỏ cuộc như vậy, đến lúc đó vạn nhất Lâm Vũ không chữa khỏi cho cháu mình thì cuộc đời cháu mình sẽ hết.
“Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ ?”
Lâm Vũ nhíu mày cười: “Đoạn lão, tôi còn tưởng là chuyện gì, hóa ra ngài đưa cháu ngài đên Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ a, vậy ngài chỉ cân đặt tâm trong bụng là được rôi. Ngài trước tiên cứ giao đứa nhỏ cho tôi chữa, nếu như tôi không chữa được, hãy gửi đứa nhỏ đên đó sau.”
“Tiểu tử, có phải não cậu có bệnh a, tôi vừa rôi đã nói qua, Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ người ta không nhận bệnh nhân một cách tùy tiện, đặc biệt là đối với trẻ nhỏ cần phục hồi lâu dài, tôi không biết đã tận dụng bao nhiêu mồi quan hệ mới làm được việc này, nếu như bây giờ từ bỏ sau này có tiêu bao nhiêu tiên cũng đừng nghĩ có thể đi vào!” Đằng Quân giận dữ hét lên với Lâm Vũ.
“Thật sao, khó vào như vậy chứng tỏ ông vô năng !”
Lâm Vũ liếc ông ta một cái, thản nhiên nói: “Nếu đổi thành tôi, một cuộc điện thoại, cháu của. Đoạn lão thích đi lúc nào đều có thể đi lúc đó, hơn nữa là đi hưởng thụ đãi ngộ của VỊP!”
Lời nói của Lâm Vũ thật sự không khoe khoang chút nào, dựa vào quan hệ của anh và Annie, đích thật chỉ cần một lời nói.
“Ha ha ha… Cậu thật sự làm tôi cười mất răng, tiểu tử, cậu tưởng Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ là do nhà cậu mở sao?”
“Cậu có khi đến Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ cũng chưa từng nghe qua đi?”
“Không phải do nhà tôi mở, nhưng do nhà bạn tôi mở cũng giống nhau.”
Lâm Vũ liếc nhìn ông ta nói với Đoạn Lão: “Đoạn lão, không giấu gì ngài, tôi là bạn với phó chủ tịch của Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ, Anne. Tôi đồng ý với ngài, nêu như tôi chữa không thấy hiệu quả, vậy tôi lập tức lien hệ với cô ây, đề cô ây cử người đón cháu ngài đến Hiệp hội.”
“Thật sao ?” Đoạn lão nhìn Lâm Vũ có chút nghỉ hoặc, người ta là phó hội trưởng của Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ mà cậu ta lại là một bác sĩ trung y trẻ tuổi, có thể tiếp cận sao ?
“Anh nói bậy bạ ! Không biết xấu hồ !”
Đẳng Quân cực kỳ tức giận, chỉ tay hướng Lâm Vũ măng: “Hà Gia Vinh, cậu thật không cần Hi mũi, vì để Đoạn lão đên Hà Ký mà ngươi cũng dám lừa, cậu còn bịa ra những lời nói dối ngu ngốc như vậy, cậu không sợ chỉ với một cuộc điện thoại của lão tử làm cậu bại lộ sao?”
*Ò? Ông có số điện thoại của Phó chủ tịch, Anne ?” Lâm Vũ cau mày tò mò, chắp tay sau lưng.
“Lão tử không có SỐ của cô ta, nhưng lão tử có sô trợ lí của cô tai” Đằng Quân ưỡn ngực, kiêu ngạo nói.
“Số điện thoại của trợ lí ? Vậy cũng được.. . Ông có chắc là thật không?”
Lâm Vũ có chút nghỉ ngờ.
“Phí lời, Phó chủ tịch Anne lão tử không phải không biết, làm sao có thể là giả, tội còn biết bố cô ta là chủ tịch!” Đằng Quân nhắn mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.