Chương 614
Lâm Vũ Giang Nhan
27/09/2022
Chương 614:
Hai người bọn họ đắm chìm trong trong hưng phân, căn bản không có chú ý tới sác mặt ảm đạm của Lâm Vũ lúc này, trên trán mô hôi lạnh từng viên lớn rơi xuống, ả người run lên như chiếc lá rơi trên cành vì lạnh.
“Phụt!”
Lâm Vũ chỉ cảm thấy lồng ngực căng thẳng, nhịn không được nữa, một ngụm máu lớn trong nháy mặt chảy ral chương 292: Sống Cả Đời Cũng Không Sao “Gia Vinhl”
Nhìn thầy cảnh này, sắc mặt của Diệp Thanh My đột nhiên thay đổi, cô vội vàng chạy tới đỡ Lâm Vũ.
“Cậu Hài”
Vẻ mặt của Quan Hiểu Trân cũng thay đổi một cách kinh khủng, bà ta vội vàng chạy tới giúp Diệp Thanh My hồ trợ Lâm Vũ, ngón tay vừa run vừa hoảng.
“Tìm cho tôi một cái ghế…”
Lâm Vũ chân hơi run, dùng hết sức đứng lên.
Diệp Thanh My vội vàng dời ghế cho Lâm Vũ, đỡ Lâm Vũ ngôi liêu ghé, lầy khăn lau vết máu nơi khóe miệng, quan tâm nói: “Hay là tôi đưa anh..
“Tôi không sao…”
Lâm Vũ lắc đầu, thanh âm không lớn nhưng vẻ mặt kiên định, tiếp tục dùng tay xoa kim bạc không ngừng đề đảm bảo linh lực liên tục.
“Gia Vinh… Anh… Anh chịu đựng được không?”
Diệp Thanh My lắc đầu nguầy nguậy, nhìn thấy Lâm Vũ làm như vậy, cô cảm thấy đau khổ và rất hy vọng Lâm Vu có thê dừng lại.
Mặc dù cô cũng không hy vọng Lý Thiên Ảnh có thê tỉnh lại, thê nhưng cũng không thể đề cho Lâm Vũ đem tính mạng mình ra đùa chứ?
“Gauibla.. Ioi boi Quan Hiểu Trân nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Vũ, cảm động khóc không thành tiếng, biết rõ âm Vũ đây là tại dùng chính sinh mạng của mình đổi lấy sinh mạng của Lý Thiên Ảnh.
“Đác gái, cháu không có…”
Lâm Vũ không nói được gì nữa, chữ “gì” vừa rôi yêu ớt không nghe được, đành phải nhẹ nhàng lắc đầu với Quan Hiểu Trân.
Anh biết rõ, mặc dù mình không nhìn thấy, thế nhưng nếu sắc mặt Lý Thiên Ai ị ‘đã hông hào trở lại, vậy nói rõ biện pháp này của anh có hiệu quả, càng vào lúc như thế này, anh càng là không thể dừng tay, nêu không sẽ phí công vô ích.
Mặc dù bị nội thương do linh lực hao tồn quá lớn nhưng vần không thể tốn hại đến tính mạng, nêu dừng lại lúc này thì Lý Thiên Ảnh sẽ chết.
Quan Hiểu Trân hai mắt đều khóc sưng lên, tràng hạt trên tay cũng vứt sang một bên, bà ta không cân tin gì nữa, vì Phật chẳng phải đang ở trước mặt bà sao?
Phật Tổ cắt thịt nuôi chim ưng, Lâm Vũ thì lại lấy mạng đổi mạng.
Còn bà ngày nào cũng niệm “Lòng dạ từ bi”, hứa sẽ đánh đôi mạng sông của cả chục đứa trẻ để con gái bà tái sinh, nhưng Lâm Vũ – người thẳng thừng gọi sỐ phận của con gái bà là “vô phương cứu chữa” lại tại thời khắc cuối cùng lấy tính mạng cứu giúp, bản thân cả đời tin vào Phật pháp cũng không cứu được một mạng của con gái.
Hai người bọn họ đắm chìm trong trong hưng phân, căn bản không có chú ý tới sác mặt ảm đạm của Lâm Vũ lúc này, trên trán mô hôi lạnh từng viên lớn rơi xuống, ả người run lên như chiếc lá rơi trên cành vì lạnh.
“Phụt!”
Lâm Vũ chỉ cảm thấy lồng ngực căng thẳng, nhịn không được nữa, một ngụm máu lớn trong nháy mặt chảy ral chương 292: Sống Cả Đời Cũng Không Sao “Gia Vinhl”
Nhìn thầy cảnh này, sắc mặt của Diệp Thanh My đột nhiên thay đổi, cô vội vàng chạy tới đỡ Lâm Vũ.
“Cậu Hài”
Vẻ mặt của Quan Hiểu Trân cũng thay đổi một cách kinh khủng, bà ta vội vàng chạy tới giúp Diệp Thanh My hồ trợ Lâm Vũ, ngón tay vừa run vừa hoảng.
“Tìm cho tôi một cái ghế…”
Lâm Vũ chân hơi run, dùng hết sức đứng lên.
Diệp Thanh My vội vàng dời ghế cho Lâm Vũ, đỡ Lâm Vũ ngôi liêu ghé, lầy khăn lau vết máu nơi khóe miệng, quan tâm nói: “Hay là tôi đưa anh..
“Tôi không sao…”
Lâm Vũ lắc đầu, thanh âm không lớn nhưng vẻ mặt kiên định, tiếp tục dùng tay xoa kim bạc không ngừng đề đảm bảo linh lực liên tục.
“Gia Vinh… Anh… Anh chịu đựng được không?”
Diệp Thanh My lắc đầu nguầy nguậy, nhìn thấy Lâm Vũ làm như vậy, cô cảm thấy đau khổ và rất hy vọng Lâm Vu có thê dừng lại.
Mặc dù cô cũng không hy vọng Lý Thiên Ảnh có thê tỉnh lại, thê nhưng cũng không thể đề cho Lâm Vũ đem tính mạng mình ra đùa chứ?
“Gauibla.. Ioi boi Quan Hiểu Trân nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Vũ, cảm động khóc không thành tiếng, biết rõ âm Vũ đây là tại dùng chính sinh mạng của mình đổi lấy sinh mạng của Lý Thiên Ảnh.
“Đác gái, cháu không có…”
Lâm Vũ không nói được gì nữa, chữ “gì” vừa rôi yêu ớt không nghe được, đành phải nhẹ nhàng lắc đầu với Quan Hiểu Trân.
Anh biết rõ, mặc dù mình không nhìn thấy, thế nhưng nếu sắc mặt Lý Thiên Ai ị ‘đã hông hào trở lại, vậy nói rõ biện pháp này của anh có hiệu quả, càng vào lúc như thế này, anh càng là không thể dừng tay, nêu không sẽ phí công vô ích.
Mặc dù bị nội thương do linh lực hao tồn quá lớn nhưng vần không thể tốn hại đến tính mạng, nêu dừng lại lúc này thì Lý Thiên Ảnh sẽ chết.
Quan Hiểu Trân hai mắt đều khóc sưng lên, tràng hạt trên tay cũng vứt sang một bên, bà ta không cân tin gì nữa, vì Phật chẳng phải đang ở trước mặt bà sao?
Phật Tổ cắt thịt nuôi chim ưng, Lâm Vũ thì lại lấy mạng đổi mạng.
Còn bà ngày nào cũng niệm “Lòng dạ từ bi”, hứa sẽ đánh đôi mạng sông của cả chục đứa trẻ để con gái bà tái sinh, nhưng Lâm Vũ – người thẳng thừng gọi sỐ phận của con gái bà là “vô phương cứu chữa” lại tại thời khắc cuối cùng lấy tính mạng cứu giúp, bản thân cả đời tin vào Phật pháp cũng không cứu được một mạng của con gái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.