Chương 632
Lâm Vũ Giang Nhan
29/09/2022
Chương 632:
Đây là lần thứ ba liên tiếp Giang Nhan đến trong mấy ngày nay.
Bởi vì mấy ngày nay đều không bận, buổi tối Giang Nhan sẽ tan sở sớm, bưng canh gà tới cho Lâm Vũ.
“Không phải là lo lắng anh yếu Xương, sợ anh vô tình nôn ra máu rồi ngất xỉu khi đang điều trị cho ai đó sao?” Giang Nhan trợn mắt, giọng.
điệu lạnh lùng, còn có mùi giâm nông nặc.
Diệp Thanh My nghe vậy lập tức che miệng cười.
Lần trước Lâm Vũ vì cứu cô Lý đã Suýt giao ra mạng sông, Giang Nhan không đau lòng được sao.
Cô đương nhiên phải canh cánh trong lòng, chông của chính mình, cô có thê không đau lòng sao.
“Thơm quá, cho tôi một bát được không?” Lệ Chấn Sinh cúi người cười nói.
“Đương nhiên, anh Lệ, anh cũng nên uông nhiều một chút. Đợi khi người _ nào đó ở nhờ nhà người. khác, còn có anh làm việc vất vả nữa. ” Giang Nhan hừ một tiếng.
Cô càng khúc mắc chuyện Lâm Vũ ở lại nhà họ Lý, ai biết Lâm Vũ và Lý Thiên Ảnh lại ở cùng một phòng, đã có chuyện gì xảy ra chứ?
“Được rồi, chị Nhan của anh, dù sau này có làm gì, anh cũng sẽ báo cáo với em trước, được không?”
Lâm Vũ bit tính tình hay ghen của Giang Nhan, cười trêu chọc cô, thật ra anh biết Giang Nhan nói những lời này cũng là vì quan tâm anh.
Theo như Diệp Thanh My từng nói, Giang Nhan đã khóc suốt hai đêm vì lo lắng khi biết tin anh nôn ra máu.
“Chà, đúng là canh gà chị Nhan nấu, thật sự là sắc hương vị đều đủ cải!”
Lâm Vũ vừa uông vừa không ngừng tâng bốc cô một phen.
Reng reng reng…
Đột nhiên điện thoại di động của Lâm Vũ vang lên, nhìn thầy là Hà Cận Kỳ đang gọi, anh nhanh chóng nhắc máy, cười nói: “Cần Kỳ, gần đây cậu sao rồi?”
“Tốt lắm, anh hai!”
Hà Cần Kỳ vẫn một bộ cợt nhả, sau đó đột nhiên hạ giọng nói: “Anh hai, mây ngày nay ông nội của tôi không được tốt, anh có thể giúp tôi xem một chút được không? “
“Ông của cậu bị bệnh? Có nghiêm trọng không? Ông ấy ôm chắc không cân phải là anh khám đâu?” Lâm Vũ vừa nói vừa tiếp tục uống canh gà.
“Ngược lại tôi thấy khá nghiêm trọng đó, ngay cả nhị gia của tôi cũng đã trở lại!” Hà Cần Kỳ nhẹ thở dài.
“Nhị gia của cậu đã trở lại rồi?” Lâm Vũ khẽ giật mình.
Đối với một nhân vật làm mưa làm gió của nhà họ Hà, có thê là do anh – Gia Vinh có quan hệ huyết thống đặc biệt với anh ta, cho nên Lâm Vũ sẽ không. thể tránh việc sinh ra một loại cảm giác quý mến đối với anh ta.
Hơn nữa, Lệ Chắn Sinh cũng hết lời ca ngợi người đứng đầu ám thứ doanh, thậm chí còn tuyên bố rằng nếu trên thế giới ngày nay có một người có thể so sánh với người bắn đá đánh hỗ, thì đó phải là Hà Tự Trăn!
Phải biệt răng, những người có năng lực cực mạnh, tính cách cao ngạo như Lệ Chấn Sinh thì thật hiếm khi khen ngợi người khác. Nếu anh ta có thể mô tả Hà Tự Trăn như phi tướng quân Lý Quảng, vậy có thể thầy sự ngưỡng mộ của anh ta đối với Hà Tự Trăn lớn thê nào.
“Hôm nay vừa mới trở về. Vì bệnh ông nội mà ngay lập tức đã trở vê rôi.
Hà Cần Kỳ đáp: “Sao vậy, anh hai, anh có muôn gặp nhị gia của tôi không?”
“Tôi cũng không có liên quan gì đên nhà họ Hà của cậu, tôi gặp nhị gia của cậu làm cái gì.” Lâm Vũ cười nói, nhưng trong lòng lại nghẹn một hơi, mặc kệ là có quan hệ với nhà họ Hả hay không, anh phải để thành tựu của mình vượt qua nhà họ Hà.
Đây là lần thứ ba liên tiếp Giang Nhan đến trong mấy ngày nay.
Bởi vì mấy ngày nay đều không bận, buổi tối Giang Nhan sẽ tan sở sớm, bưng canh gà tới cho Lâm Vũ.
“Không phải là lo lắng anh yếu Xương, sợ anh vô tình nôn ra máu rồi ngất xỉu khi đang điều trị cho ai đó sao?” Giang Nhan trợn mắt, giọng.
điệu lạnh lùng, còn có mùi giâm nông nặc.
Diệp Thanh My nghe vậy lập tức che miệng cười.
Lần trước Lâm Vũ vì cứu cô Lý đã Suýt giao ra mạng sông, Giang Nhan không đau lòng được sao.
Cô đương nhiên phải canh cánh trong lòng, chông của chính mình, cô có thê không đau lòng sao.
“Thơm quá, cho tôi một bát được không?” Lệ Chấn Sinh cúi người cười nói.
“Đương nhiên, anh Lệ, anh cũng nên uông nhiều một chút. Đợi khi người _ nào đó ở nhờ nhà người. khác, còn có anh làm việc vất vả nữa. ” Giang Nhan hừ một tiếng.
Cô càng khúc mắc chuyện Lâm Vũ ở lại nhà họ Lý, ai biết Lâm Vũ và Lý Thiên Ảnh lại ở cùng một phòng, đã có chuyện gì xảy ra chứ?
“Được rồi, chị Nhan của anh, dù sau này có làm gì, anh cũng sẽ báo cáo với em trước, được không?”
Lâm Vũ bit tính tình hay ghen của Giang Nhan, cười trêu chọc cô, thật ra anh biết Giang Nhan nói những lời này cũng là vì quan tâm anh.
Theo như Diệp Thanh My từng nói, Giang Nhan đã khóc suốt hai đêm vì lo lắng khi biết tin anh nôn ra máu.
“Chà, đúng là canh gà chị Nhan nấu, thật sự là sắc hương vị đều đủ cải!”
Lâm Vũ vừa uông vừa không ngừng tâng bốc cô một phen.
Reng reng reng…
Đột nhiên điện thoại di động của Lâm Vũ vang lên, nhìn thầy là Hà Cận Kỳ đang gọi, anh nhanh chóng nhắc máy, cười nói: “Cần Kỳ, gần đây cậu sao rồi?”
“Tốt lắm, anh hai!”
Hà Cần Kỳ vẫn một bộ cợt nhả, sau đó đột nhiên hạ giọng nói: “Anh hai, mây ngày nay ông nội của tôi không được tốt, anh có thể giúp tôi xem một chút được không? “
“Ông của cậu bị bệnh? Có nghiêm trọng không? Ông ấy ôm chắc không cân phải là anh khám đâu?” Lâm Vũ vừa nói vừa tiếp tục uống canh gà.
“Ngược lại tôi thấy khá nghiêm trọng đó, ngay cả nhị gia của tôi cũng đã trở lại!” Hà Cần Kỳ nhẹ thở dài.
“Nhị gia của cậu đã trở lại rồi?” Lâm Vũ khẽ giật mình.
Đối với một nhân vật làm mưa làm gió của nhà họ Hà, có thê là do anh – Gia Vinh có quan hệ huyết thống đặc biệt với anh ta, cho nên Lâm Vũ sẽ không. thể tránh việc sinh ra một loại cảm giác quý mến đối với anh ta.
Hơn nữa, Lệ Chắn Sinh cũng hết lời ca ngợi người đứng đầu ám thứ doanh, thậm chí còn tuyên bố rằng nếu trên thế giới ngày nay có một người có thể so sánh với người bắn đá đánh hỗ, thì đó phải là Hà Tự Trăn!
Phải biệt răng, những người có năng lực cực mạnh, tính cách cao ngạo như Lệ Chấn Sinh thì thật hiếm khi khen ngợi người khác. Nếu anh ta có thể mô tả Hà Tự Trăn như phi tướng quân Lý Quảng, vậy có thể thầy sự ngưỡng mộ của anh ta đối với Hà Tự Trăn lớn thê nào.
“Hôm nay vừa mới trở về. Vì bệnh ông nội mà ngay lập tức đã trở vê rôi.
Hà Cần Kỳ đáp: “Sao vậy, anh hai, anh có muôn gặp nhị gia của tôi không?”
“Tôi cũng không có liên quan gì đên nhà họ Hà của cậu, tôi gặp nhị gia của cậu làm cái gì.” Lâm Vũ cười nói, nhưng trong lòng lại nghẹn một hơi, mặc kệ là có quan hệ với nhà họ Hả hay không, anh phải để thành tựu của mình vượt qua nhà họ Hà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.