Chương 691
Lâm Vũ Giang Nhan
19/12/2022
Chương 704:
“Được, cậu là một bác sĩ tốt, khác với những bác Sĩ trong viện dưỡng lão, ta đây sẽ đề cho người làm!” Do Hội N thấy “. thân được uống rượu nên tâm: trạng rất tốt, đưa tay cho Lâm Vũ.
Lâm Vũ không khỏi lắc đầu cười khổ, những người mà ông nhắc đến đều là những thây thuốc uy quyên trong viện dưỡng lão đã gần sáu mưoi tuổi.
Trong chốc lát. Lâm Vũ bắt mạch xong thu tay vê.
“Tiểu y sĩ, ta không có bệnh đúng không?” Do Hội Đường nhìn Lâm Vũ hỏi, giọng nói vô cùng uy lực, thật sự không giỗng một người có bệnh.
“Đúng vậy, người quả thật không có bệnh, hơn nữa thân thê còn khỏe mạnh vô cùng. Lâm Vũ cười haha nói.
Anh vừa dút lời, sắc mặt của Do Qúy Giang liền thay đổi, nhanh chóng gọi anh sang một bên hỏi: “Bác sĩ Hà, cậu nói thật cho tôi biết, ba tôi mắc bệnh gì?”
“Lão gia thạt sự không có bệnh.” Lâm Vũ lắc đầu thở dài.
“Không có bệnh, sao có thê? Nêu ba tôi không có bệnh thì sao tự nhiên ông không nhớ ông đang ở đâu?” Do Qúy Giang vội TƯỜNG nói.
“Anh Do, lão gia thất : sự không có bệnh. Tẩy phương tóc trăng, hoa mai vàng, thê giới tự nhiên có quy luật của nó. Điêu này chúng ta không thể can thiệp.” Lâm Vũ nhẹ giọng nói, ý tứ của anh rất rõ ràng, Do Hội Đường đã già, đây chính là hiện tượng bình thường.
Do Qúy Giang giật mình, gượng gạo nói: “Thật không có cách nào sao?
Lâm Vũ lắc đầu, quy luật của tự nhiên, không ai có thê can thiệp, nhẹ giọng nói: “Đây chính là lí do tại sao tôi cho lão gia uông rượu, bây giờ “
ông ây không cân phải chú ý vê chế độ ăn uông nữa, muốn ăn cái gì thì ăn, tâm trạng tốt dù sao cũng có lợi cho cơ thế.”
“Vậy… vậy ba tôi còn có thê sông bao nhiêu ngày nữa?” Vẻ mặt Do Qúy Giang buôn bã, cố gắng chịu Hìng nỗi Sai trong lòng.
“Có lẽ không quá một tuần…”Lâm Vũ nghiêm túc nói.
Cả nhà tải app truyện hola đọc full miễn phí nhé! “Một tuần 2”
Sắc mặt Do Qúy Giang thay đổi, nắm lầy cánh tay Lâm Vũ vội vàng hỏi: “Bác sĩ Hà, tôi cầu xin anh, xin anh hãy nghĩ cách cứu ba tôi, để ông sông them nửa tháng nữa, ít nhât phải qua đại thọ 86 tuôi được không ?”
“Cái này không khó.” Lâm Vũ gật đầu, sau đó kê một đơn thuốc cho ba anh, dặn dò anh cho ba uống vào hai buổi sáng tối, kéo dài thêm hai ngươi ngày không có vấn đề gì.
“Bác sĩ Hà, cảm ơn anh!” Do Qúy Giang lien tục cảm ơn Lâm Vũ, trước khi Lâm Vũ đi còn tận lực mời anh đến dự sinh nhật của ba anh.
“Đội cảnh vệ của anh sẽ tham gia chứ ?” Lâm Vũ nghĩ đến ,Irương Dịch Hồng, nghĩ đến thanh kiếm của mình bị Trương Dịch Hồng lây mắt, không.
vội từ chôi mà ngược lại cảm thây có hứng thú.
Do Qúy Giang hơi sững sờ sau đó.
gật đâu nói: “Đúng vậy, mỗi năm đên sinh nhật của bạ tôi, đêu có mặt của cả đội. Ba tôi mỗi năm đều đích thân kiểm tra bọn họ, a ha…đã về hưu nhiều năm. như vậy, những vẫn không yên tâm..
“Thế sao?” Lâm Vũ lập tức gaath đầu nói: “Vậy anh yên. tâm, đến Ìúc đó tôi nhất định sẽ đến.”
“Hình như Bi đối với đội cảnh vệ của tôi rất có hứng thú 2”
Khi trở lại, Hàn Băng tò mò hỏi.
“Được, cậu là một bác sĩ tốt, khác với những bác Sĩ trong viện dưỡng lão, ta đây sẽ đề cho người làm!” Do Hội N thấy “. thân được uống rượu nên tâm: trạng rất tốt, đưa tay cho Lâm Vũ.
Lâm Vũ không khỏi lắc đầu cười khổ, những người mà ông nhắc đến đều là những thây thuốc uy quyên trong viện dưỡng lão đã gần sáu mưoi tuổi.
Trong chốc lát. Lâm Vũ bắt mạch xong thu tay vê.
“Tiểu y sĩ, ta không có bệnh đúng không?” Do Hội Đường nhìn Lâm Vũ hỏi, giọng nói vô cùng uy lực, thật sự không giỗng một người có bệnh.
“Đúng vậy, người quả thật không có bệnh, hơn nữa thân thê còn khỏe mạnh vô cùng. Lâm Vũ cười haha nói.
Anh vừa dút lời, sắc mặt của Do Qúy Giang liền thay đổi, nhanh chóng gọi anh sang một bên hỏi: “Bác sĩ Hà, cậu nói thật cho tôi biết, ba tôi mắc bệnh gì?”
“Lão gia thạt sự không có bệnh.” Lâm Vũ lắc đầu thở dài.
“Không có bệnh, sao có thê? Nêu ba tôi không có bệnh thì sao tự nhiên ông không nhớ ông đang ở đâu?” Do Qúy Giang vội TƯỜNG nói.
“Anh Do, lão gia thất : sự không có bệnh. Tẩy phương tóc trăng, hoa mai vàng, thê giới tự nhiên có quy luật của nó. Điêu này chúng ta không thể can thiệp.” Lâm Vũ nhẹ giọng nói, ý tứ của anh rất rõ ràng, Do Hội Đường đã già, đây chính là hiện tượng bình thường.
Do Qúy Giang giật mình, gượng gạo nói: “Thật không có cách nào sao?
Lâm Vũ lắc đầu, quy luật của tự nhiên, không ai có thê can thiệp, nhẹ giọng nói: “Đây chính là lí do tại sao tôi cho lão gia uông rượu, bây giờ “
ông ây không cân phải chú ý vê chế độ ăn uông nữa, muốn ăn cái gì thì ăn, tâm trạng tốt dù sao cũng có lợi cho cơ thế.”
“Vậy… vậy ba tôi còn có thê sông bao nhiêu ngày nữa?” Vẻ mặt Do Qúy Giang buôn bã, cố gắng chịu Hìng nỗi Sai trong lòng.
“Có lẽ không quá một tuần…”Lâm Vũ nghiêm túc nói.
Cả nhà tải app truyện hola đọc full miễn phí nhé! “Một tuần 2”
Sắc mặt Do Qúy Giang thay đổi, nắm lầy cánh tay Lâm Vũ vội vàng hỏi: “Bác sĩ Hà, tôi cầu xin anh, xin anh hãy nghĩ cách cứu ba tôi, để ông sông them nửa tháng nữa, ít nhât phải qua đại thọ 86 tuôi được không ?”
“Cái này không khó.” Lâm Vũ gật đầu, sau đó kê một đơn thuốc cho ba anh, dặn dò anh cho ba uống vào hai buổi sáng tối, kéo dài thêm hai ngươi ngày không có vấn đề gì.
“Bác sĩ Hà, cảm ơn anh!” Do Qúy Giang lien tục cảm ơn Lâm Vũ, trước khi Lâm Vũ đi còn tận lực mời anh đến dự sinh nhật của ba anh.
“Đội cảnh vệ của anh sẽ tham gia chứ ?” Lâm Vũ nghĩ đến ,Irương Dịch Hồng, nghĩ đến thanh kiếm của mình bị Trương Dịch Hồng lây mắt, không.
vội từ chôi mà ngược lại cảm thây có hứng thú.
Do Qúy Giang hơi sững sờ sau đó.
gật đâu nói: “Đúng vậy, mỗi năm đên sinh nhật của bạ tôi, đêu có mặt của cả đội. Ba tôi mỗi năm đều đích thân kiểm tra bọn họ, a ha…đã về hưu nhiều năm. như vậy, những vẫn không yên tâm..
“Thế sao?” Lâm Vũ lập tức gaath đầu nói: “Vậy anh yên. tâm, đến Ìúc đó tôi nhất định sẽ đến.”
“Hình như Bi đối với đội cảnh vệ của tôi rất có hứng thú 2”
Khi trở lại, Hàn Băng tò mò hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.