Chương 27: , Thê Khổ Sơn Hồn
Kim Linh Động
27/02/2024
Chỉ chất lỏng nào có công hiệu trợ giúp Võ giả tu luyện do thạch nhũ hình thành mới gọi là ngọc dịch , mà thạch nhũ có thể hình thành loại ngọc dịch này lại rất thưa thớt , trăm vạn chung nhũ thạch cũng chưa chắc có thể xuất hiện loại thạch nhũ này , có thể thấy ngọc dịch trân quý đến nhường nào. Bình thường một giọt ngọc dịch đã có thể bán được với giá trên trời , ở chỗ này lại có cả một đầm nước !!!
"Đúng vậy , đây chính là ngọc dịch , hiện tại tất cả chúng thuộc về ngươi , xem như lễ vật đầu tiên ta tặng cho ngươi. Đợi ngươi tìm đủ ba loại vật liệu kia cho ta , ta sẽ giúp ngươi hóa giải Nhuyễn Cốt trong kinh mạch."
"Bang bang bang..."
Trái tim Cầm Song nhảy lên kịch liệt , sắc mặt kích động đến đỏ bừng , nàng biết rõ có một đầm ngọc dịch này , hoàn toàn có thể làm cho tu vi của nàng tăng vọt , Vương Thiên Ninh sẽ không còn là uy hiếp.
Lập tức không nói gì thêm nữa , lúc này nàng cảm giác nói thêm một câu đều là lãng phí thời gian. "Phốc" một tiếng nhảy vào trong đầm nước , đầm nước không sâu, vừa đến ngực nàng , đứng ở trong đầm nước , Cầm Song ngay lập tức bắt đầu tu luyện thức thứ ba của Phượng thể.
Vốn lúc đầu còn cảm giác thi triển động tác trong nước có phần gian nan nhưng lúc sau tất cả đã trở nên trôi chảy , ngọc dịch hóa thành một luồng chân khí tiến vào trong cơ thể Cầm Song , không ngừng rèn luyện thân thể nàng...
Tiên giới.
Thái Hư Tông.
Đỉnh Tử Yên sơn .
Hứa Tử Yên một tay cầm sáo ngọc , một tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hóa đá của Yến Sơn Hồn , trong miệng nhẹ giọng nỉ non:
"Sơn Hồn , ngươi tỉnh lại đi! Ngươi biết một mình ta cơ khổ bao nhiêu không?
Sơn Hồn , ngươi tỉnh lại đi! Hạo kiếp đã kết thúc , ngươi tỉnh lại! Theo ta ngao du thiên hạ a! Ngươi đã đáp ứng ta , ô ô..."
Trong cơ thể đá của Yến Sơn Hồn có một kết giới không gian lóe ra ánh sáng yếu ớt , xuyên qua kết giới này chính là không gian trong cơ thể Yến Sơn Hồn.
Lúc này không gian trong cơ thể hắn không bị hóa đá , chỉ là biến thành vũng bùn , nhìn không thấy cảnh tượng mỹ lệ của đại lục nữa , pha tạp giữa ý vị của Vô Tình thạch và Hữu Tình tuyền.
Đầm lầy bùn nhão bốc lên bong bóng khí , phát ra khí tức mục nát , hơn nữa loại khí tức tử vong mục nát này đang ăn mòn kết giới không gian trong cơ thể Yến Sơn Hồn , một khi kết giới sụp đổ , cũng chính là lúc Yến Sơn Hồn hoàn toàn hóa đá vẫn lạc.
"Rống..."
Bùn nhão kia nổ lên , vô số bùn nhão cấu thành một cái miệng rộng , hướng về nơi linh hồn Yến Sơn Hồn đang trốn tránh. Linh hồn Yến Sơn Hồn lúc này đã không còn là thực thể, nó đã bắt đầu trở nên trong suốt , nhìn thấy cái miệng rộng kia đang lăng không hướng về phía mình cắn nuốt , hắn hốt hoảng mà chạy ra xa.
"Rống..."
Cái miệng lớn đó dữ tợn hướng về phía hắn truy kích , một ngoạm cắn lấy linh hồn của Yến Sơn Hồn. Yến Sơn Hồn lại lập tức từ cái miệng rộng kia bay ra , thế nhưng thân hình lại nhạt đi một chút , hơn nữa còn phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương đến cực điểm.
"Vù..."
Linh hồn Yến Sơn Hồn xông ra khỏi tầng kết giới kia.
"Ầm..."
Linh hồn Yến Sơn Hồn vừa lao ra kết giới liền đụng vào thân thể đã hóa thạch , rốt cuộc thân thể hóa đá này lại giam cầm chính linh hồn hắn. Linh hồn Yến Sơn liền bị bắn ngược trở về , rơi vào bên trong kết giới , mà phía dưới hắn chính là cái miệng rộng đang cắn về phía hắn.
"Két..."
Miệng lớn kia lại cắn chặt linh hồn Yến Sơn Hồn , linh hồn Yến Sơn Hồn lần nữa từ trong đó bay ra , chỉ là thân hình lại nhạt đi một chút , hắn hiểu rõ , nếu hắn cứ không ngừng bị cái miệng kia cắn nuốt như này, cuối cùng sẽ hồn phi phách tán , thực sự vẫn lạc.
Tiếng sáo quen thuộc ngừng lại , giọng nỉ non của Hứa Tử Yên truyền tới , hắn không khỏi hướng ra bên ngoài lớn tiếng hô lên.
"Tử Yên , Tử Yên , giúp ta , giúp ta..."
Chỉ là Hứa Tử Yên bên ngoài căn bản không nghe được tiếng hò hét của hắn , vẫn đang nhỏ giọng nỉ non , thanh âm kia không trở ngại chút nào thẩm thấu vào kết giới , vang vọng bên tai Yến Sơn Hồn.
"Sơn Hồn , ngươi tỉnh lại đi! Hạo kiếp đã kết thúc mười vạn năm rồi , sao ngươi còn chưa tỉnh lại? Ta thật sự rất khổ , thật mệt mỏi..."
"Vù..."
Linh hồn Yến Sơn Hồn lại một lần nữa né tránh cái miệng rộng kia , chỉ là linh hồn của hắn cũng đã vô cùng mỏi mệt. Đúng như Hứa Tử Yên nói.
Mười vạn năm rồi...
Hắn đã chạy trốn mười vạn năm rồi...
Hắn mệt mỏi...
Hơn nữa linh hồn của hắn đang không ngừng trở nên trong suốt, hắn cảm giác chính mình đã không còn lực lượng để chạy thoát nữa , linh hồn nhạt đi, trí nhớ cũng dần dần biến mất , ký ức cùng Hứa Tử Yên theo đó phai nhạt , thời gian trôi qua hắn chỉ có thể nhớ được cái tên Hứa Tử Yên , cảm giác được cái tên Hứa Tử Yên và thanh âm của nàng rất quen thuộc , rất thân thiết , còn lại tất cả đều không nhớ ra được...
"Hữu tình tử vô tình sinh , hữu tình thật sự nhất định phải chết sao?" Hai tay Tử Yên nắm lấy eo Yến Sơn Hồn , đem mặt dán vào lồng ngực đã hóa đá của Yến Sơn Hồn , nước mắt tràn mi trào ra.
"Hữu tình tử vô tình sinh... tại sao lại quen thuộc như vậy..." Linh hồn Yến Sơn Hồn hiện ra một tia dao động: "Ta là bởi vì hữu tình mới rơi vào tình thế này sao?
Như vậy , ta có tình với ai? Là Hứa Tử Yên phải không?
Ta không muốn chạy nữa! Nếu như người tình của ta thật sự là Hứa Tử Yên ,và thanh âm quen thuộc cùng khí tức quen thuộc này chính là của Tử Yên, vậy cứ để những ngọt ngào kia hòa trong hơi thở này chết đi..."
Linh hồn Yến Sơn Hồn triển khai song chưởng trên không trung , nhắm mắt lại , hắn không còn trốn tránh.
"Rống..."
Từ trong vũng bùn bay lên một cái miệng rộng , càng lúc càng lớn , một ngụm nuốt chửng lấy Yến Sơn Hồn...
Hứa Tử Yên đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên hai gò má , ngửa đầu nhìn khuôn mặt hóa đá của Yến Sơn Hồn , trong mắt lộ ra vẻ đau khổ.
Mười vạn năm qua , nàng từ bỏ tu luyện , bỏ qua tất cả , mỗi ngày chỉ ở đây cùng hồn phách Yến Sơn Hồn, nói chuyện với hắn , nhưng hắn không hề đáp lại.
"Sơn Hồn , mười vạn năm rồi , van cầu ngươi cho ta một lần đáp lại được không? Chỉ một lần , một lần thôi.. Hu hu..."
Thân thể Hứa Tử Yên chậm rãi ngồi trên mặt đất , tựa vào đùi lớn của Yến Sơn Hồn , ngẩng đầu nhìn lên trời , ánh mắt dần dần trở nên mê ly , lâm vào trong hồi ức.
Từng chuyện cũ hiện ra trước mắt nàng , từ lúc nàng ở đô thành trên đại lục mênh mông đến lần đầu tiên gặp được Lang Gia , rồi lần đầu tiên gặp Yến Sơn Hồn khi mới năm tuổi , giống như chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
Trong giây lát.
Hứa Tử Yên ngồi thẳng dậy , nàng nhớ đến lúc đi theo cửu đại tông chủ truy kích Huyết Ma , Huyết Ma kia đã trốn vào trong bia Công Đức của võ giả hạ giới. Lúc trước Mộng Thần Cơ nói bia Công Đức trong mười vạn năm sẽ có phát sinh , hôm nay đã qua hơn mười vạn năm , không biết Huyết Ma đã rời khỏi bia Công Đức chưa?
Từ mặt đất đứng lên , quay đầu nhìn thoáng qua Yến Sơn Hồn , nhẹ nhàng thở dài một tiếng , cuối cùng không yên lòng chuyện Huyết Ma kia , nàng đạp hư không một cái , thân hình liền biến mất ở đỉnh Tử Yên sơn.
"Đúng vậy , đây chính là ngọc dịch , hiện tại tất cả chúng thuộc về ngươi , xem như lễ vật đầu tiên ta tặng cho ngươi. Đợi ngươi tìm đủ ba loại vật liệu kia cho ta , ta sẽ giúp ngươi hóa giải Nhuyễn Cốt trong kinh mạch."
"Bang bang bang..."
Trái tim Cầm Song nhảy lên kịch liệt , sắc mặt kích động đến đỏ bừng , nàng biết rõ có một đầm ngọc dịch này , hoàn toàn có thể làm cho tu vi của nàng tăng vọt , Vương Thiên Ninh sẽ không còn là uy hiếp.
Lập tức không nói gì thêm nữa , lúc này nàng cảm giác nói thêm một câu đều là lãng phí thời gian. "Phốc" một tiếng nhảy vào trong đầm nước , đầm nước không sâu, vừa đến ngực nàng , đứng ở trong đầm nước , Cầm Song ngay lập tức bắt đầu tu luyện thức thứ ba của Phượng thể.
Vốn lúc đầu còn cảm giác thi triển động tác trong nước có phần gian nan nhưng lúc sau tất cả đã trở nên trôi chảy , ngọc dịch hóa thành một luồng chân khí tiến vào trong cơ thể Cầm Song , không ngừng rèn luyện thân thể nàng...
Tiên giới.
Thái Hư Tông.
Đỉnh Tử Yên sơn .
Hứa Tử Yên một tay cầm sáo ngọc , một tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hóa đá của Yến Sơn Hồn , trong miệng nhẹ giọng nỉ non:
"Sơn Hồn , ngươi tỉnh lại đi! Ngươi biết một mình ta cơ khổ bao nhiêu không?
Sơn Hồn , ngươi tỉnh lại đi! Hạo kiếp đã kết thúc , ngươi tỉnh lại! Theo ta ngao du thiên hạ a! Ngươi đã đáp ứng ta , ô ô..."
Trong cơ thể đá của Yến Sơn Hồn có một kết giới không gian lóe ra ánh sáng yếu ớt , xuyên qua kết giới này chính là không gian trong cơ thể Yến Sơn Hồn.
Lúc này không gian trong cơ thể hắn không bị hóa đá , chỉ là biến thành vũng bùn , nhìn không thấy cảnh tượng mỹ lệ của đại lục nữa , pha tạp giữa ý vị của Vô Tình thạch và Hữu Tình tuyền.
Đầm lầy bùn nhão bốc lên bong bóng khí , phát ra khí tức mục nát , hơn nữa loại khí tức tử vong mục nát này đang ăn mòn kết giới không gian trong cơ thể Yến Sơn Hồn , một khi kết giới sụp đổ , cũng chính là lúc Yến Sơn Hồn hoàn toàn hóa đá vẫn lạc.
"Rống..."
Bùn nhão kia nổ lên , vô số bùn nhão cấu thành một cái miệng rộng , hướng về nơi linh hồn Yến Sơn Hồn đang trốn tránh. Linh hồn Yến Sơn Hồn lúc này đã không còn là thực thể, nó đã bắt đầu trở nên trong suốt , nhìn thấy cái miệng rộng kia đang lăng không hướng về phía mình cắn nuốt , hắn hốt hoảng mà chạy ra xa.
"Rống..."
Cái miệng lớn đó dữ tợn hướng về phía hắn truy kích , một ngoạm cắn lấy linh hồn của Yến Sơn Hồn. Yến Sơn Hồn lại lập tức từ cái miệng rộng kia bay ra , thế nhưng thân hình lại nhạt đi một chút , hơn nữa còn phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương đến cực điểm.
"Vù..."
Linh hồn Yến Sơn Hồn xông ra khỏi tầng kết giới kia.
"Ầm..."
Linh hồn Yến Sơn Hồn vừa lao ra kết giới liền đụng vào thân thể đã hóa thạch , rốt cuộc thân thể hóa đá này lại giam cầm chính linh hồn hắn. Linh hồn Yến Sơn liền bị bắn ngược trở về , rơi vào bên trong kết giới , mà phía dưới hắn chính là cái miệng rộng đang cắn về phía hắn.
"Két..."
Miệng lớn kia lại cắn chặt linh hồn Yến Sơn Hồn , linh hồn Yến Sơn Hồn lần nữa từ trong đó bay ra , chỉ là thân hình lại nhạt đi một chút , hắn hiểu rõ , nếu hắn cứ không ngừng bị cái miệng kia cắn nuốt như này, cuối cùng sẽ hồn phi phách tán , thực sự vẫn lạc.
Tiếng sáo quen thuộc ngừng lại , giọng nỉ non của Hứa Tử Yên truyền tới , hắn không khỏi hướng ra bên ngoài lớn tiếng hô lên.
"Tử Yên , Tử Yên , giúp ta , giúp ta..."
Chỉ là Hứa Tử Yên bên ngoài căn bản không nghe được tiếng hò hét của hắn , vẫn đang nhỏ giọng nỉ non , thanh âm kia không trở ngại chút nào thẩm thấu vào kết giới , vang vọng bên tai Yến Sơn Hồn.
"Sơn Hồn , ngươi tỉnh lại đi! Hạo kiếp đã kết thúc mười vạn năm rồi , sao ngươi còn chưa tỉnh lại? Ta thật sự rất khổ , thật mệt mỏi..."
"Vù..."
Linh hồn Yến Sơn Hồn lại một lần nữa né tránh cái miệng rộng kia , chỉ là linh hồn của hắn cũng đã vô cùng mỏi mệt. Đúng như Hứa Tử Yên nói.
Mười vạn năm rồi...
Hắn đã chạy trốn mười vạn năm rồi...
Hắn mệt mỏi...
Hơn nữa linh hồn của hắn đang không ngừng trở nên trong suốt, hắn cảm giác chính mình đã không còn lực lượng để chạy thoát nữa , linh hồn nhạt đi, trí nhớ cũng dần dần biến mất , ký ức cùng Hứa Tử Yên theo đó phai nhạt , thời gian trôi qua hắn chỉ có thể nhớ được cái tên Hứa Tử Yên , cảm giác được cái tên Hứa Tử Yên và thanh âm của nàng rất quen thuộc , rất thân thiết , còn lại tất cả đều không nhớ ra được...
"Hữu tình tử vô tình sinh , hữu tình thật sự nhất định phải chết sao?" Hai tay Tử Yên nắm lấy eo Yến Sơn Hồn , đem mặt dán vào lồng ngực đã hóa đá của Yến Sơn Hồn , nước mắt tràn mi trào ra.
"Hữu tình tử vô tình sinh... tại sao lại quen thuộc như vậy..." Linh hồn Yến Sơn Hồn hiện ra một tia dao động: "Ta là bởi vì hữu tình mới rơi vào tình thế này sao?
Như vậy , ta có tình với ai? Là Hứa Tử Yên phải không?
Ta không muốn chạy nữa! Nếu như người tình của ta thật sự là Hứa Tử Yên ,và thanh âm quen thuộc cùng khí tức quen thuộc này chính là của Tử Yên, vậy cứ để những ngọt ngào kia hòa trong hơi thở này chết đi..."
Linh hồn Yến Sơn Hồn triển khai song chưởng trên không trung , nhắm mắt lại , hắn không còn trốn tránh.
"Rống..."
Từ trong vũng bùn bay lên một cái miệng rộng , càng lúc càng lớn , một ngụm nuốt chửng lấy Yến Sơn Hồn...
Hứa Tử Yên đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên hai gò má , ngửa đầu nhìn khuôn mặt hóa đá của Yến Sơn Hồn , trong mắt lộ ra vẻ đau khổ.
Mười vạn năm qua , nàng từ bỏ tu luyện , bỏ qua tất cả , mỗi ngày chỉ ở đây cùng hồn phách Yến Sơn Hồn, nói chuyện với hắn , nhưng hắn không hề đáp lại.
"Sơn Hồn , mười vạn năm rồi , van cầu ngươi cho ta một lần đáp lại được không? Chỉ một lần , một lần thôi.. Hu hu..."
Thân thể Hứa Tử Yên chậm rãi ngồi trên mặt đất , tựa vào đùi lớn của Yến Sơn Hồn , ngẩng đầu nhìn lên trời , ánh mắt dần dần trở nên mê ly , lâm vào trong hồi ức.
Từng chuyện cũ hiện ra trước mắt nàng , từ lúc nàng ở đô thành trên đại lục mênh mông đến lần đầu tiên gặp được Lang Gia , rồi lần đầu tiên gặp Yến Sơn Hồn khi mới năm tuổi , giống như chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
Trong giây lát.
Hứa Tử Yên ngồi thẳng dậy , nàng nhớ đến lúc đi theo cửu đại tông chủ truy kích Huyết Ma , Huyết Ma kia đã trốn vào trong bia Công Đức của võ giả hạ giới. Lúc trước Mộng Thần Cơ nói bia Công Đức trong mười vạn năm sẽ có phát sinh , hôm nay đã qua hơn mười vạn năm , không biết Huyết Ma đã rời khỏi bia Công Đức chưa?
Từ mặt đất đứng lên , quay đầu nhìn thoáng qua Yến Sơn Hồn , nhẹ nhàng thở dài một tiếng , cuối cùng không yên lòng chuyện Huyết Ma kia , nàng đạp hư không một cái , thân hình liền biến mất ở đỉnh Tử Yên sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.