Chương 12: Thị Huyết
Diệp Y thiếu gia
08/01/2014
Dị năng thị huyết của hắn khá đặc biệt. Khi hắn hát hiện ra
nó là lúc chán nản cầm bút phi vào ảnh ảo của mặt trời trên tấm kính chủa sổ. Hắn
cầm tất toàn bộ số bút của mình dùng để phi. Chán quá mà! Trượt đại học! Phi gần
hết cả bó cũng chả làm xước nổi cửa kính, nhưng chính là lúc phi đến còn 1 chiếc
bút cuối cùng hắn lơ mơ nghĩ về cuộc đời bình thường nhàm chán của mình, có hơi
khó kiểm soát cảm xác tức dận dâng lên trong lòng. Một cái hồng tuyến từ tay hắn
vọt ra, rồi chỉ chỉ nghe một tiếng. Đùng! Loảng xoảng… loảng xoảng!
Nhìn cái cửa sổ bị tạch như ăn bom cả quả MK34( lựu đạncầm tay dạng tấn công, dùng sức ép để nghiền chết địch thủ) ép văng cái của sổ ra ngoài chỉ còn lại cái khung đày gạch bụi biến dạng. HẮn sững sờ, ngay người không biết làm sao, trong lòng hắn cảm xúc ngổn ngang đan xem lo sợ, ngạc nhiên lẫn lộn.
Bối rối dứng dậy, bước chân run run dến gàn cái cửa sổ nhìn cáo của sổ tan nát không tìm ra mảng nào lớn hơn lòng bàn tay dưới mặt đất. Hắn suy nghĩ đủ điều,thậm chí hắn nghĩ cái cửa sổ này có phải quá cũ kĩ nên mạnh tay sẽ bật ra. Cũng không kịp suy nghĩ gì nữa, lại một tiếng nổ nữa còn to hơn trước vang lên. Bùng! Phần vách tường phía dưới nơi hẳn để tay như nở hoa trước mắt hắn.
Khi đang trong trạng thái phi hành ngược, hắn thấy cả một phần 5 bức tường trở thành gạch vụn. Những mảnh gạch như phi dao văng ào ào lên người hắn, rồi một tiếng trầm muộn vang lên. Lưng hắn đập vào vách tường đối diện. Đau nhói, đầu óc rung lên bần bật lên là cảm giác của hắn lúc bấy giờ.
Đầu óc hắn bắt đầu hỗn độn, u u mê mê dần dần tối sầm lại. nhưng trước khi nhấm mắt hoàn toàn, qua khóe mắt hắn nhìn tháy bàn tay phải của mình có chút hơi đỏ chạm vào thứ gì cũng khiến chúng méo mó văng ra xa.
Không biết qua bao lâu, hắn tỉnh lại từ cơn u mê, đầu có chút hơi choáng. Mở mắt, đuộc hơn nửa thì hắn lại vội vàng nhắm lại, vì mới tỉnh nên mắt của hắn có chút không thich ứng với ánh sáng mặt trời. Một lúc sau siêu siêu, vẹo vẹo đứng dậy chứng kiến nơi đã từng là cái của sổ bây giờ lại thành cái động to chiếm hầu hết bức tường. Hắn há to miệng đủ để nhét cả quả trứng gà vào, chàm chạm ngạm miệng lại. Trong đầu như nghĩ đến cái gì đó, hắn nhin tay phải đang buông thõng của mình.
Khi đang giơ tay bất cẩn quét một chút qua cái quần lửng kẻ xanh đang mặc. Roẹt! Quần bay! Rách nát rơi xuống đất! đi cùng với cái áo lúc nãy cũng bị văng ra khi hắn bất tỉnh. Giờ này thì hắn hoàn toàn nude, Khỏa thân lộ thiên!
Hắn cũng mặc, chỉ chăm chú nhìn vào bàn tay có ánh lên màu đỏ nhạt đi so với khi nãy. Dựa theo trí nhớ bước vào phòng tắm mang theo tia mỉm cười khóe miệng khó hiểu.
Giờ thì tay hắn cũng đã trở lại bình thường, khi chạm vào mặt nước chỉ hơi làm nó gợn lên. Nghĩ về tình cảnh cách đây nửa tình cảnh ách đây nửa giờ, hắn phỏng đoán mình có phải hay không là dị năng giả giống như trong nhưng bộ tiểu thuyết lan tràn đày trên mạng hay không. Nghĩ thế hắn nhớ đến hàng xóm làm hắn lo lắng nhưng giờ này thì cũng chảng ai có nhà, con cái đứa thì đại học hoặc đi học thêm rồi nên có chút vui vẻ vừa tăm vừa nhâm sướng.
Nhìn cái cửa sổ bị tạch như ăn bom cả quả MK34( lựu đạncầm tay dạng tấn công, dùng sức ép để nghiền chết địch thủ) ép văng cái của sổ ra ngoài chỉ còn lại cái khung đày gạch bụi biến dạng. HẮn sững sờ, ngay người không biết làm sao, trong lòng hắn cảm xúc ngổn ngang đan xem lo sợ, ngạc nhiên lẫn lộn.
Bối rối dứng dậy, bước chân run run dến gàn cái cửa sổ nhìn cáo của sổ tan nát không tìm ra mảng nào lớn hơn lòng bàn tay dưới mặt đất. Hắn suy nghĩ đủ điều,thậm chí hắn nghĩ cái cửa sổ này có phải quá cũ kĩ nên mạnh tay sẽ bật ra. Cũng không kịp suy nghĩ gì nữa, lại một tiếng nổ nữa còn to hơn trước vang lên. Bùng! Phần vách tường phía dưới nơi hẳn để tay như nở hoa trước mắt hắn.
Khi đang trong trạng thái phi hành ngược, hắn thấy cả một phần 5 bức tường trở thành gạch vụn. Những mảnh gạch như phi dao văng ào ào lên người hắn, rồi một tiếng trầm muộn vang lên. Lưng hắn đập vào vách tường đối diện. Đau nhói, đầu óc rung lên bần bật lên là cảm giác của hắn lúc bấy giờ.
Đầu óc hắn bắt đầu hỗn độn, u u mê mê dần dần tối sầm lại. nhưng trước khi nhấm mắt hoàn toàn, qua khóe mắt hắn nhìn tháy bàn tay phải của mình có chút hơi đỏ chạm vào thứ gì cũng khiến chúng méo mó văng ra xa.
Không biết qua bao lâu, hắn tỉnh lại từ cơn u mê, đầu có chút hơi choáng. Mở mắt, đuộc hơn nửa thì hắn lại vội vàng nhắm lại, vì mới tỉnh nên mắt của hắn có chút không thich ứng với ánh sáng mặt trời. Một lúc sau siêu siêu, vẹo vẹo đứng dậy chứng kiến nơi đã từng là cái của sổ bây giờ lại thành cái động to chiếm hầu hết bức tường. Hắn há to miệng đủ để nhét cả quả trứng gà vào, chàm chạm ngạm miệng lại. Trong đầu như nghĩ đến cái gì đó, hắn nhin tay phải đang buông thõng của mình.
Khi đang giơ tay bất cẩn quét một chút qua cái quần lửng kẻ xanh đang mặc. Roẹt! Quần bay! Rách nát rơi xuống đất! đi cùng với cái áo lúc nãy cũng bị văng ra khi hắn bất tỉnh. Giờ này thì hắn hoàn toàn nude, Khỏa thân lộ thiên!
Hắn cũng mặc, chỉ chăm chú nhìn vào bàn tay có ánh lên màu đỏ nhạt đi so với khi nãy. Dựa theo trí nhớ bước vào phòng tắm mang theo tia mỉm cười khóe miệng khó hiểu.
Giờ thì tay hắn cũng đã trở lại bình thường, khi chạm vào mặt nước chỉ hơi làm nó gợn lên. Nghĩ về tình cảnh cách đây nửa tình cảnh ách đây nửa giờ, hắn phỏng đoán mình có phải hay không là dị năng giả giống như trong nhưng bộ tiểu thuyết lan tràn đày trên mạng hay không. Nghĩ thế hắn nhớ đến hàng xóm làm hắn lo lắng nhưng giờ này thì cũng chảng ai có nhà, con cái đứa thì đại học hoặc đi học thêm rồi nên có chút vui vẻ vừa tăm vừa nhâm sướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.