Chương 2: Thượng Hải
Diệp Y thiếu gia
08/01/2014
Thượng Hải một thành phố sầm uất và cũng được thế giới đánh
giá là có hải càng sầm uất bậc nhất thế giới hơn cả cảng Singgapo và Rotterdam,
hơn thế nữa nó chính là trung tâm tài chính lớn thứ ba của thế giới nên có ví
von nó là hòn minh châu của Châu Á cũng không giật chút nào.
Người dân ở đây cũng sống một cuộc sống rất thời thượng đúng như những tòa nhà trọc trời mang hình dáng dạng hộp, thỉnh thoảng có chút cong tinh tế, tính nhịp điệp đầy hơi thở khoa học kỹ thuật, hiện đại. Tuy cái gì cũng có mặt xấu của nó cả, một thành phố có tốc độ phát triển chóng mặt như vậy bất kẻ mọi điều kiện nó vẫn bon bon tiến đều và đã trở thành một nơi quan trọng trên thế giới chỉ xếp sau New York và LuÂn Đôn là vì được chính phủ quan tâm và đường lối chính sách sáng suốt chỉ tiếc là họ chỉ quan tâm đến các chỉ số để đánh giá một thành thị hiện đại mà thôi có vẻ các vấn đề dân sinh đã bị lãng quên sao??
Như đã nói thực sự là họ không quên đâu chẳng qua mắt điếc tai ngơ mà thôi, vì cái thành phố này phát nhanh thì cái gì cũng phát phải không?? Tệ nạn cũng là nằm trong danh sách đấy đấy!! các vụ buôn lậu, thanh lý xã hội đen của các bang phái cũng là nhiều như lông trâu từ nhỏ đến lớn cả ngày đều có khiến ta nhớ đến cái HongKong ngày nào và hiện tại phải không hắc hắc!
Điều đó cũng là tất yếu thôi bạn ơi! Thời buổi cạnh tranh mà Hắc đạo cũng là nghề mà chỉ hơi chút đặc biệt thôi không cần ngạc nhiên vạy á, ngươi nói không cạnh tranh bọn ta sống sao nổi trong cái thời buổi đua với thời gian này hả!!! Có lẽ các bác nói ta lai dai nhưng xin cho ta lai dai thêm chút nữa được sao?
Bây giờ sang giới thượng lưu nhé! Cái bọn này thì càng tà ác à, nếu để ta tổng kết thì ta sẽ nói nói như này “ xa đọa, trụy lạc không chịu được”, những cuộc ăn chơi của họ không chỉ xa xỉ với trăm nghìn đô thì không được à! Nào là rượu là gái, em người mẫu nè, em minh tinh mới nổi nè, sao top 2 nè, thậm chí chơi ngông đọ xem lắm tiền vác siêu xe ra đập cho nó oách!! A, a oai quá đi chứ, tiền rất hiếm có sao? Ta có rất nhiều mà! Ầy thật là đánh thương cho những người nghèo phải không, nhưng cái thế giới này nó thế đấy trong khi một số đông nào đó đang cố gắng chen chân vào cái vòng còn xoa hoa nhưng hắc ám này thì thì một số ít kẻ trong vòng tròn này lại ăn chơi phè phỡn lấy bọn họ ra làm trò tiêu khiên chơi đùa. Ngươi nói họ có ngốc không? Ta thấy họ rất ngốc à, thế giới này người ngốc cũng tương đối nhiều đấy!
Kẻ mà ta chuẩn bị nói đến cũng là một người trong cái vòng luẩn quẩn đấy, hắn tên là Tử Nhược Tâm thường được bạn bè gọi là Tiểu Tâm tử, thân thiết như bề trên trong gia đình gọi hắn là Tâm nhi. Nhưng cái cách gọi Tâm nhi khiến hắn rất hoài niệm, có chút nhớ nhung. Hoàn cảnh trước đây cũng chỉ là một người bình thường trong cái biển người này thôi chả khác gì ai, dung mạo hắn cũng không chút xuất chúng đặc biệt có tiêu chuẩn suất ca được phú bà bao nuôi, học vấn thì cũng tàm tàm, chả giỏi cho lắm từ khi hắn còn học Phổ Thông, cha mẹ hắn là công chức làm việc cho đảng cũng gần trục năm rồi, ông bà hắn thì cũng là công chức về hưu. Chắc hẳn ngươi đã lờ mờ đón ra nhà hắn cũng chả giàu nhỉ? Ừ đúng vậy đấy, nhà hắn cũng chỉ thoát nghèo mà thôi so với người nghèo trong thành phố này chứ gia với giới thương lưu thần bí trong mắt hắn chính là nghèo kiếp xác chả buồn nhắc đến, nhưng hắn chính là rất quý trọng nó, hắn cảm thấy nó rất hạnh phúc, rất vui vẻ so với cái cuộc sống xa hoa nhộn nhịp bề ngoài kia, chứ bên trong nó hoàn toàn tẻ nhạt.
Người dân ở đây cũng sống một cuộc sống rất thời thượng đúng như những tòa nhà trọc trời mang hình dáng dạng hộp, thỉnh thoảng có chút cong tinh tế, tính nhịp điệp đầy hơi thở khoa học kỹ thuật, hiện đại. Tuy cái gì cũng có mặt xấu của nó cả, một thành phố có tốc độ phát triển chóng mặt như vậy bất kẻ mọi điều kiện nó vẫn bon bon tiến đều và đã trở thành một nơi quan trọng trên thế giới chỉ xếp sau New York và LuÂn Đôn là vì được chính phủ quan tâm và đường lối chính sách sáng suốt chỉ tiếc là họ chỉ quan tâm đến các chỉ số để đánh giá một thành thị hiện đại mà thôi có vẻ các vấn đề dân sinh đã bị lãng quên sao??
Như đã nói thực sự là họ không quên đâu chẳng qua mắt điếc tai ngơ mà thôi, vì cái thành phố này phát nhanh thì cái gì cũng phát phải không?? Tệ nạn cũng là nằm trong danh sách đấy đấy!! các vụ buôn lậu, thanh lý xã hội đen của các bang phái cũng là nhiều như lông trâu từ nhỏ đến lớn cả ngày đều có khiến ta nhớ đến cái HongKong ngày nào và hiện tại phải không hắc hắc!
Điều đó cũng là tất yếu thôi bạn ơi! Thời buổi cạnh tranh mà Hắc đạo cũng là nghề mà chỉ hơi chút đặc biệt thôi không cần ngạc nhiên vạy á, ngươi nói không cạnh tranh bọn ta sống sao nổi trong cái thời buổi đua với thời gian này hả!!! Có lẽ các bác nói ta lai dai nhưng xin cho ta lai dai thêm chút nữa được sao?
Bây giờ sang giới thượng lưu nhé! Cái bọn này thì càng tà ác à, nếu để ta tổng kết thì ta sẽ nói nói như này “ xa đọa, trụy lạc không chịu được”, những cuộc ăn chơi của họ không chỉ xa xỉ với trăm nghìn đô thì không được à! Nào là rượu là gái, em người mẫu nè, em minh tinh mới nổi nè, sao top 2 nè, thậm chí chơi ngông đọ xem lắm tiền vác siêu xe ra đập cho nó oách!! A, a oai quá đi chứ, tiền rất hiếm có sao? Ta có rất nhiều mà! Ầy thật là đánh thương cho những người nghèo phải không, nhưng cái thế giới này nó thế đấy trong khi một số đông nào đó đang cố gắng chen chân vào cái vòng còn xoa hoa nhưng hắc ám này thì thì một số ít kẻ trong vòng tròn này lại ăn chơi phè phỡn lấy bọn họ ra làm trò tiêu khiên chơi đùa. Ngươi nói họ có ngốc không? Ta thấy họ rất ngốc à, thế giới này người ngốc cũng tương đối nhiều đấy!
Kẻ mà ta chuẩn bị nói đến cũng là một người trong cái vòng luẩn quẩn đấy, hắn tên là Tử Nhược Tâm thường được bạn bè gọi là Tiểu Tâm tử, thân thiết như bề trên trong gia đình gọi hắn là Tâm nhi. Nhưng cái cách gọi Tâm nhi khiến hắn rất hoài niệm, có chút nhớ nhung. Hoàn cảnh trước đây cũng chỉ là một người bình thường trong cái biển người này thôi chả khác gì ai, dung mạo hắn cũng không chút xuất chúng đặc biệt có tiêu chuẩn suất ca được phú bà bao nuôi, học vấn thì cũng tàm tàm, chả giỏi cho lắm từ khi hắn còn học Phổ Thông, cha mẹ hắn là công chức làm việc cho đảng cũng gần trục năm rồi, ông bà hắn thì cũng là công chức về hưu. Chắc hẳn ngươi đã lờ mờ đón ra nhà hắn cũng chả giàu nhỉ? Ừ đúng vậy đấy, nhà hắn cũng chỉ thoát nghèo mà thôi so với người nghèo trong thành phố này chứ gia với giới thương lưu thần bí trong mắt hắn chính là nghèo kiếp xác chả buồn nhắc đến, nhưng hắn chính là rất quý trọng nó, hắn cảm thấy nó rất hạnh phúc, rất vui vẻ so với cái cuộc sống xa hoa nhộn nhịp bề ngoài kia, chứ bên trong nó hoàn toàn tẻ nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.