Cực Phẩm Sư Huynh Triền Không Ngớt

Chương 83: Long Ngạo múa kiếm (4)

Nhuận Nguyệt Thần

03/11/2015

Giang Mạt Hàn tựa hồ đã ở chỗ này chờ thật lâu thật lâu, từ xa nhìn thấy Tiêu Dao trở về, vội bưng chậu đến trước mặt Tiêu Dao cười nói: “Tiêu đệ, đây là trái cây Man tộc tiến cống, Giang Vực quốc cũng không có, mau nếm thử đi.”

“Man tộc? Là bộ tộc lúc trước tấn công Giang Vực quốc?” Tiêu Dao nhận lấy trái cây trắng tựa tuyết, cắn xuống liền nghe được một tiếng vang thanh thúy, miệng nháy mắt dầy đặc ngọt lành, thực nhẹ nhàng khoan khoái.

Giang Mạt Hàn gật đầu cười nói: “Căn cứ vào hiệp ước, bọn họ phải bồi thường năm mươi vạn lượng hoàng kim, bọn họ trong thời gian ngắn không thể có một khoản tiền lớn như vậy , cho nên hoàng thượng Giang Vực đáp ứng, làm cho bọn họ trong 10 năm phải trả đủ, hàng năm trả tiền đều phải tiến cống thêm đặc sản, chúng ta lần này có công với Giang Vực quốc, cho nên hoàng thượng Giang Vực quốc đem cống phẩm đều đưa tới Thần Ycốc.”

Tiêu Dao ngọt ngào cười nói: “Ăn thật ngon .”

Giang Mạt Hàn thấy Tiêu Dao thích, cười nói: “Chỉ cần Tiêu đệ thích, ta về sau nhất định thường xuyên tìm nó cho ngươi ăn.”

Tiêu Dao bĩu môi nói: “Cần gì phiền toái như vậy, chỉ cần chờ ta ăn xong, chúng ta lấy hạt của nó, đem trồng ở Thần Y cốc, vậy về sau năm nào cũng có thể ăn!”

“Thứ này rất khó trồng.” Giang Mạt Hàn hơi hơi chần chờ.

Tiêu Dao xua tay nói: “Dù khó trồng , ta cũng không tin không ai trồng được nó!”

Giang Mạt Hàn cười nhẹ` giải thích: “Sở dĩ nói nó khó trồng, là vì trồng được nó xem chừng trồng nhân sâm còn dễ hơn.”

Tiêu Dao bĩu môi, không tin nói: “Ta nhất định trồng ra thứ quả này !” Nói xong, Tiêu Dao cầm lấy hạt của nó, chọn một khối đất ở trước phòng gieo xuống .

Hồi ốc, Tiêu Dao một đêm chưa ngủ, trong đầu luôn nghĩ đến như thế nào để biết được cha mẹ là ai.



Hoa Lạc Ly suốt đêm đi tới Thiên Thủy Tộc, ở trước cửa tộc trưởng Thiên Thủy Tộc, hắn chần chờ thật lâu, vừa muốn đi vào, đã nhìn thấy Thủy Miểu cùng năm người mặc áo xanh đi tới, hắn bay nhanh ẩn vào bên trong rừng cây, Thủy Miểu cùng năm người kia đứng ở cửa nói chuyện .

“Tộc trưởng, theo thuộc hạ biết được, đứa nhỏ kêu Hoa Lạc Ly kia, thật là Thánh nữ năm đó sở sinh đứa nhỏ, đúng là ngoại tôn của tộc trưởng.”

Thủy Miểu mặt mày hớn hở nói: “Kia hắn ở nơi nào?”

“Tựa hồ là ở Thần Y cốc.”

“Hảo, ta đây liền tự mình đi Thần Y cốc một chuyến!”

Thủy Miểu vừa muốn đi, Hoa Lạc Ly lại lắc mình ngăn trước mặt nàng.

Thủy Miểu sửng sốt, không thể tin xoa ánh mắt, nhìn về phía năm người thuộc hạ, hỏi: “Ta có phải hay không tưởng bảo bối ngoại tôn của ta, cho nên xuất hiện ảo giác ?”

Năm người đồng thời lắc đầu, trăm miệng một lời nói: ” Thiếu niên này đúng là đứa nhỏ mà tộc trưởng làm cho chúng ta tìm.”



Thủy Miểu lại xoa ánh mắt, ngạc nhiên nói: “Lạc Ly?”

Hoa Lạc Ly nhíu nhíu mày, hiện tại biết mẫu thân là có cái khổ của nàng, tự nhiên cũng không hận mẫu thân , đối với bà ngoại cũng không có cảm giác chán ghét, mà là có lễ nói: “Thủy bà bà…”

“Ta là bà ngoại của ngươi!” Thủy Miểu có chút lo lắng ngắt lời.

Hoa Lạc Ly xấu hổ, đột nhiên gọi người trước mắt là bà ngoại, thật sự có chút không thích ứng, hắn thấp giọng nói: “Bà ngoại.”

“Ai ai ai!” Thủy Miểu kích động lên tiếng trả lời.

Hoa Lạc Ly sắc mặt có chút không được tự nhiên , nhíu mi nói: “Ta muốn tâm sự với ngươi.”

“Hảo hảo hảo, chỉ cần ngươi nguyện ý nhận thức bà ngoại là tốt rồi!” Thủy Miểu phất phất tay áo với năm người kia .

Năm người thực thức thời lui xuống.

“Ta nhận thức ngươi, là nhận thức bà ngoại, là người tên Thủy Miểu, mà không phải Thủy Thiên tộc tộc trưởng.” Hoa Lạc Ly trầm thấp nói.

Thủy Miểu ngẩn người, lúc sau cười sáng sủa nói: “Chỉ cần ngươi nhận thức ta là tốt rồi, ngoại tôn ngoan, đi vào đi làm cho bà ngoại nhìn kỹ ngươi !”

Hoa Lạc Ly đi từng bước, Thủy Miểu kéo hắn, cười nói: “Thế này mới gần!”

Hoa Lạc Ly không được tự nhiên gật gật đầu.

“Lạc Ly a, cái kia tiểu nha đầu kia như thế nào không có cùng ngươi tới? Trên mặt nàng trúng độc, đã được giải chưa ?” Thủy Miểu từ ái hỏi.

Hoa Lạc Ly gật đầu đạm cười nói: “Giải, nàng đang ở Thần Y cốc, tới Thiên Thủy tộc, ta không có nói cho nàng.”

“Ngươi một người tới, lại muốn bà ngoại cho mọi người lui ra, nói vậy có cái gì trọng yếu muốn cùng với bà ngoại nói sao ?”

Hoa Lạc Ly cười khổ gật đầu nói: “Ta cũng không muốn cùng bà ngoại đi vòng vèo, ta liền muốn gọn gàng dứt khoát làm rõ .”

Thủy Miểu thưởng thức cười nói: “Lạc Ly nói thẳng là được.”

Hoa Lạc Ly trầm giọng nói: “Ta thích nha đầu kia, nhưng nếu như ngươi muốn ta ở lại Thiên Thủy tộc kế thừa chức tộc trưởng của ngươi, nha đầu kia tất nhiên sẽ bị người khác cướp đi, ta thích nàng, không nghĩ rời đi nàng, cho nên ta sẽ không kế thừa chức tộc trưởng của ngươi.”

Thủy Miểu sửng sốt một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, đạm cười nói: “Như vậy Tà lão đầu biết suy nghĩ của ngươi sao?”



Hoa Lạc Ly gật đầu nói: “Gia gia hắn biết, cho nên hắn cho ta ở lại Thần Y cốc, đến lúc nào ta nghĩ trở lại Hắc Long đảo liền trở về .”

Thủy Miểu khẽ thở dài một cái, từ ái sờ sờ đầu Hoa Lạc Ly, cười nói: “Hắn có thể làm đến như thế, ta cũng có thể, ta đối với ngươi yêu thương tuyệt đối sẽ không thua Tà đầu lão!”



Sáng sớm, Giang Thương liền xao vang cửa phòng Tiêu Dao, hòa ái kêu: “Tiểu Dao nhi, tỉnh tỉnh.”

Tiêu Dao đánh cái ngáp, mở cửa nghi hoặc nói: “Gia gia, sớm như vậy gọi ta làm cái gì?”

Giang Thương vẻ mặt kích động nói: “Man tộc cống phẩm nhân sâm cùng Ngũ Bộ Xà chi độc, tựa hồ đối với độc của ngươi có tác dụng, mau tới thử xem!” Giang Thương đưa tay bưng tới một chén thuốc đen đưa cho Tiêu Dao.

Tiêu Dao vẻ mặt đau khổ tiếp nhận thuốc đen, nàng chưa từng gặp gia gia như vậy tích cực , vì sao lần này trở về, hắn trở nên tích cực như vậy, cả ngày ngâm ở hiệu thuốc vì nàng nghiên cứu chế tạo giải dược.

“Gia gia, thuốc này thật đắng.” Tiêu Dao bĩu môi, nhất điểm cũng không muốn uống.

“Thuốc còn nóng mới có tác dụng, uống nhanh uống nhanh!” Giang Thương thúc giục.

Tiêu Dao vẻ mặt sầu khổ, ủy khuất nói: “Ta không muốn uống… Ngô…” Giang Thương thừa dịp Tiêu Dao nói chuyện, đem thuốc đổ vào trong miệng Tiêu Dao, buộc nàng uống hết .

Tiêu Dao nhăn lại khuôn mặt nhỏ nhắn, có chút buồn bực lau miệng.

Giang Thương hòa ái cười nói: “Tiểu Dao nhi thực ngoan, đến, gia gia bắt mạch cho ngươi!”

Tiêu Dao cả kinh, bắt mạch liền lộ hết, không được, tuyệt đối không thể làm cho gia gia bắt mạch, Tiêu Dao ra vẻ tức giận đóng cửa lại, buồn bực quát: “Dược đắng như vậy, nhất điểm tác dụng cũng không có, gia gia còn bức ta uống, ta chán ghét ngươi!”

Giang Thương nét mặt già nua suy sụp, có phải hay không hắn quá nóng vội, tất cả là vì lần này Tiểu Dao nhi xuất cốc, không có da mặt dịch dung, ở trên đường bị người khác chê cười, hắn xem ở trong mắt đau ở trong lòng, mới có thể như thế nóng vội muốn vì nàng giải độc.

“Tiểu Dao nhi, gia gia cũng là vì tốt cho ngươi.” Giang Thương hơi tự trách kêu.

Tiêu Dao hừ lạnh nói: “Ta không để ý ngươi, thối gia gia.”

“Tiểu Dao nhi…”

“Ta muốn ngủ tiếp một lát. Gia gia, ngươi trở về đi, ta đây là vì xuống giường sớm mà nóng giận, không ngủ đầy đủ sẽ như vậy, ngươi đừng coi là thật, ta chính mình bắt mạch, vẫn không có biến hóa, hẳn là vô dụng.” Nói xong, Tiêu Dao cố ý đánh một cái ngáp to.

Giang Thương khẽ nhíu mày, cảm thấy có chút địa phương không đúng, nhưng là lại không thể nói rõ làm sao không ổn, chỉ phải bất đắc dĩ trả lời: “Kia gia gia trở về lại nghiên cứu một lần nữa.”

Tiêu Dao lên tiếng trả lời, nghe thấy gia gia cước bộ xa dần, nàng chậm rãi mở cửa, thở dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Sư Huynh Triền Không Ngớt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook