Chương 170: Cái vỏ
Diện Hồng Nhĩ Xích
14/09/2013
Trần Thanh Đế âm thầm gật đầu, đã có phán đoán:
- Sư phụ của Trần Phong Nhiên, sau khi đạt được Tiểu Đỉnh, phát hiện ra bộ công pháp này, sau đó bắt đầu tu luyện. Chỉ là bởi vì không có kinh nghiệm, xuất hiện ngoài ý muốn gì đó, mới trở thành Tà Tu.
- Oa kháo lão tử đã biết.
Đột nhiên, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, trừng lớn hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiểu Đỉnh mỏng như cánh ve, phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Đồng thời, trên mặt Trần Thanh Đế ngoại trừ khiếp sợ ra, tất cả đều là bội phục, sâu sắc bội phục.
- Con mẹ nó, Sư phụ của Trần Phong Nhiên thật sự là tài tình, muốn không bội phục cũng không được.
Trần Thanh Đế kinh hô liên tục, vạn phần bội phục:
- Mịa, thật sự là một nhân tài a.
- Như vậy cũng có thể làm được.
Ánh mắt Trần Thanh Đế, rơi vào trên Tiểu Đỉnh, phía trên chỗ cuối cùng ghi chép một đoạn ngắn công pháp, hắn đã tìm được nguyên nhân.
Trần Thanh Đế rốt cuộc tìm được rồi, Sư phụ của Trần Phong Nhiên, vì cái gì có thể trở thành Tà Tu.
- Nhân tài, thực con mẹ nó là nhân tài, không, quả thực là thiên tài.
Trần Thanh Đế gắt gao nhìn chằm chằm vào một đoạn công pháp ngắn bên trên Tiểu Đỉnh:
- Tu luyện ngược lại cái này, đích thật là một bộ công pháp Tà Tu phi thường tà ác, đồng dạng cũng cực kỳ nguy hiểm.
Công pháp ghi lại bên trên Tiểu Đỉnh, cùng thói quen đọc của người địa cầu vừa vặn trái ngược.
Rất hiển nhiên, sở dĩ Sư phụ của Trần Phong Nhiên, Hoàng Thư Lang có thể trở thành Tà Tu, cũng là bởi vì thói quen đọc của hắn. Đem bộ công pháp ngưu bức hò hét này, tu luyện phản rồi.
Đúng, là tu luyện phản rồi!
Từ phía sau, tu luyện ngược lại, không thể nghi ngờ là một loại Tà Tu chi pháp cực kỳ tà ác. Cái này lại để cho Trần Thanh Đế nhịn không được hít sâu một hơi.
Dựa theo bộ Tà Tu chi pháp này, lại để cho Trần Phong Nhiên cùng sư phụ của hắn tu luyện, sớm muộn gì cũng có một ngày, sẽ tạo thành nguy hại cực lớn cho cả nhân loại.
Đương nhiên, đây là chỉ xử nữ trên địa cầu.
- Loại công pháp không trọn vẹn, không được đầy đủ này, tu luyện trái ngược, có rất nhiều chỗ thiếu hụt, Sư phụ của Trần Phong Nhiên, vậy mà thật sự tu luyện thành công.
Trong nội tâm Trần Thanh Đế cảm thấy vô cùng bội phục:
- Nhân tài, quá ngưu bức rồi.
Tu luyện trái ngược thì cũng thôi, dù sao thói quen đọc không giống. Bất quá trùng hợp chính là, tu luyện nghịch bộ công pháp này, lại là một bộ Tà Tu chi pháp vô cùng tà ác.
Cái này cũng không phải mấu chốt.
Mấu chốt là, bộ Tà Tu chi pháp tà ác này, có chỗ thiếu hụt rất lớn. Người bình thường đừng nói là luyện thành, không luyện tẩu hỏa nhập ma, cái kia có thể thắp hương bái Phật, tổ tông hiển linh bảo vệ rồi.
Cho dù đổi lại là Trần Thanh Đế đến tu luyện, hắn cũng không có bất kỳ nắm chắc tu luyện thành công, mà không tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng mà, Sư phụ của Trần Phong Nhiên Hoàng Thư Lang lại thành công. Ngay cả Trần Phong Nhiên, cũng dạy cho thành tài.
Đây không phải nhân tài là cái gì?
Hắn con mẹ nó, quả thực là thiên tài giống như yêu nghiệt, thật đáng tiếc.
- Bộ công pháp này, với ta mà nói có chỗ lợi cực lớn. So với công pháp ta đang tu luyện, không biết tinh diệu bao nhiêu lần.
Trên mặt Trần Thanh Đế hiện lên một vẻ thất vọng:
- Đáng tiếc chính là, đây là một bộ công pháp không được đầy đủ.
Công pháp mà Trần Thanh Đế tu luyện, mặc dù không có ngưu bức như công pháp ghi chép trên Tiểu Đỉnh này, nhưng mà nó nguyên vẹn. Tu luyện tới cực hạn, vẫn là có thể tu luyện tới Độ Kiếp kỳ.
Mà bộ công pháp bên trên tiểu đỉnh này tuy ngưu bức, lại chỉ có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ.
Được không bù mất.
- Mịa, có một bộ công pháp tốt như vậy, dĩ nhiên lại không trọn vẹn, thực nhức cả trứng.
Trong nội tâm Trần Thanh Đế rất không thoải mái sờ lên Tiểu Đỉnh thầm nghĩ:
- Bất quá, chất liệu tiểu đỉnh này không tệ, là một cái pháp bảo hiếm có.
- Ân, trước xóa đi tinh thần ấn ký của Sư phụ Trần Phong Nhiên lưu lại, thu cho mình dùng.
Tuy Trần Thanh Đế giết chết Hoàng Thư Lang, nhưng trên Tiểu Đỉnh này cẫn còn có tinh thần ấn ký của Hoàng Thư Lang lưu lại.
Chỉ có sau khi tiêu trừ, mới có thể biến thành vật vô chủ.
Tiểu Đỉnh đã trở thành vật vô chủ, Trần Thanh Đế mới có thể thu cho mình dùng.
Khá tốt, Hoàng Thư Lang đã bị giết. Bằng không thì, dùng tu vi hiện tại của Trần Thanh Đế, cho dù là kinh nghiệm lão luyện, là luyện khí Đại Tông Sư, cũng đừng nghĩ tiêu trừ tinh thần ấn ký trên Tiểu Đỉnh.
Dù sao, cả hai tu vi kém quá lớn.
Trần Thanh Đế thúc dục linh khí, vung tay lên, ở bên trên Tiểu Đỉnh mỏng như cánh ve nhẹ nhàng xoay một vòng, tinh thần ấn ký mà Hoàng Thư Lang lưu lại cứ như vậy bị tiêu trừ.
Tại thời khắc này, Hoàng Thư Lang xem như là chết ngay cả cặn bã cũng không thừa, chỉ có một đống tro bụi mà thôi.
- Ân?
Trần Thanh Đế nhướng mày, sắc mặt cũng tùy theo biến đổi, kinh hãi phát hiện, Càn Khôn Đỉnh ở trong cơ thể hắn vậy mà muốn phá thể lao ra.
- Móa, đây là có chuyện gì?
Trần Thanh Đế đạt được Càn Khôn Đỉnh lâu như vậy, coi như là ở kiếp trước, cho tới bây giờ cũng sẽ không có xuất hiện qua, Càn Khôn Đỉnh muốn phá thể mà ra.
Mấu chốt là, mới vừa rồi còn hảo hảo bình thường.
- Chẳng lẽ cùng tiểu đỉnh này có quan hệ?
Trần Thanh Đế một bên áp chế Càn Khôn Đỉnh trong đan điền, một bên nhìn Tiểu Đỉnh trong tay:
- Ta vừa mới xóa tinh thần ấn ký trên Tiểu Đỉnh này, để cho cái tiểu Đỉnh này biến thành vật vô chủ, Càn Khôn Đỉnh trong đan điền ta liền có phản ứng.
- Càn Khôn Đỉnh là công hay sao? Mà tiểu đỉnh này là mẫu? Công đỉnh có phản ứng đối với mẫu đỉnh?
Trần Thanh Đế ở thời điểm này, lại tà ác nghĩ.
- Hiện!
Mặc kệ nhiều như vậy, Trần Thanh Đế tâm niệm vừa động, triệu hồi Càn Khôn Đỉnh trong đan điền ra.
- Cái này…
Càn Khôn Đỉnh vừa đi ra, đột nhiên thoát ly khỏi tay Trần Thanh Đế, lao tới tiểu đỉnh ở tay kia. Một màn này, dù là Trần đại thiếu, cũng chấn kinh rồi.
- Sư phụ của Trần Phong Nhiên, sau khi đạt được Tiểu Đỉnh, phát hiện ra bộ công pháp này, sau đó bắt đầu tu luyện. Chỉ là bởi vì không có kinh nghiệm, xuất hiện ngoài ý muốn gì đó, mới trở thành Tà Tu.
- Oa kháo lão tử đã biết.
Đột nhiên, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, trừng lớn hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiểu Đỉnh mỏng như cánh ve, phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Đồng thời, trên mặt Trần Thanh Đế ngoại trừ khiếp sợ ra, tất cả đều là bội phục, sâu sắc bội phục.
- Con mẹ nó, Sư phụ của Trần Phong Nhiên thật sự là tài tình, muốn không bội phục cũng không được.
Trần Thanh Đế kinh hô liên tục, vạn phần bội phục:
- Mịa, thật sự là một nhân tài a.
- Như vậy cũng có thể làm được.
Ánh mắt Trần Thanh Đế, rơi vào trên Tiểu Đỉnh, phía trên chỗ cuối cùng ghi chép một đoạn ngắn công pháp, hắn đã tìm được nguyên nhân.
Trần Thanh Đế rốt cuộc tìm được rồi, Sư phụ của Trần Phong Nhiên, vì cái gì có thể trở thành Tà Tu.
- Nhân tài, thực con mẹ nó là nhân tài, không, quả thực là thiên tài.
Trần Thanh Đế gắt gao nhìn chằm chằm vào một đoạn công pháp ngắn bên trên Tiểu Đỉnh:
- Tu luyện ngược lại cái này, đích thật là một bộ công pháp Tà Tu phi thường tà ác, đồng dạng cũng cực kỳ nguy hiểm.
Công pháp ghi lại bên trên Tiểu Đỉnh, cùng thói quen đọc của người địa cầu vừa vặn trái ngược.
Rất hiển nhiên, sở dĩ Sư phụ của Trần Phong Nhiên, Hoàng Thư Lang có thể trở thành Tà Tu, cũng là bởi vì thói quen đọc của hắn. Đem bộ công pháp ngưu bức hò hét này, tu luyện phản rồi.
Đúng, là tu luyện phản rồi!
Từ phía sau, tu luyện ngược lại, không thể nghi ngờ là một loại Tà Tu chi pháp cực kỳ tà ác. Cái này lại để cho Trần Thanh Đế nhịn không được hít sâu một hơi.
Dựa theo bộ Tà Tu chi pháp này, lại để cho Trần Phong Nhiên cùng sư phụ của hắn tu luyện, sớm muộn gì cũng có một ngày, sẽ tạo thành nguy hại cực lớn cho cả nhân loại.
Đương nhiên, đây là chỉ xử nữ trên địa cầu.
- Loại công pháp không trọn vẹn, không được đầy đủ này, tu luyện trái ngược, có rất nhiều chỗ thiếu hụt, Sư phụ của Trần Phong Nhiên, vậy mà thật sự tu luyện thành công.
Trong nội tâm Trần Thanh Đế cảm thấy vô cùng bội phục:
- Nhân tài, quá ngưu bức rồi.
Tu luyện trái ngược thì cũng thôi, dù sao thói quen đọc không giống. Bất quá trùng hợp chính là, tu luyện nghịch bộ công pháp này, lại là một bộ Tà Tu chi pháp vô cùng tà ác.
Cái này cũng không phải mấu chốt.
Mấu chốt là, bộ Tà Tu chi pháp tà ác này, có chỗ thiếu hụt rất lớn. Người bình thường đừng nói là luyện thành, không luyện tẩu hỏa nhập ma, cái kia có thể thắp hương bái Phật, tổ tông hiển linh bảo vệ rồi.
Cho dù đổi lại là Trần Thanh Đế đến tu luyện, hắn cũng không có bất kỳ nắm chắc tu luyện thành công, mà không tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng mà, Sư phụ của Trần Phong Nhiên Hoàng Thư Lang lại thành công. Ngay cả Trần Phong Nhiên, cũng dạy cho thành tài.
Đây không phải nhân tài là cái gì?
Hắn con mẹ nó, quả thực là thiên tài giống như yêu nghiệt, thật đáng tiếc.
- Bộ công pháp này, với ta mà nói có chỗ lợi cực lớn. So với công pháp ta đang tu luyện, không biết tinh diệu bao nhiêu lần.
Trên mặt Trần Thanh Đế hiện lên một vẻ thất vọng:
- Đáng tiếc chính là, đây là một bộ công pháp không được đầy đủ.
Công pháp mà Trần Thanh Đế tu luyện, mặc dù không có ngưu bức như công pháp ghi chép trên Tiểu Đỉnh này, nhưng mà nó nguyên vẹn. Tu luyện tới cực hạn, vẫn là có thể tu luyện tới Độ Kiếp kỳ.
Mà bộ công pháp bên trên tiểu đỉnh này tuy ngưu bức, lại chỉ có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ.
Được không bù mất.
- Mịa, có một bộ công pháp tốt như vậy, dĩ nhiên lại không trọn vẹn, thực nhức cả trứng.
Trong nội tâm Trần Thanh Đế rất không thoải mái sờ lên Tiểu Đỉnh thầm nghĩ:
- Bất quá, chất liệu tiểu đỉnh này không tệ, là một cái pháp bảo hiếm có.
- Ân, trước xóa đi tinh thần ấn ký của Sư phụ Trần Phong Nhiên lưu lại, thu cho mình dùng.
Tuy Trần Thanh Đế giết chết Hoàng Thư Lang, nhưng trên Tiểu Đỉnh này cẫn còn có tinh thần ấn ký của Hoàng Thư Lang lưu lại.
Chỉ có sau khi tiêu trừ, mới có thể biến thành vật vô chủ.
Tiểu Đỉnh đã trở thành vật vô chủ, Trần Thanh Đế mới có thể thu cho mình dùng.
Khá tốt, Hoàng Thư Lang đã bị giết. Bằng không thì, dùng tu vi hiện tại của Trần Thanh Đế, cho dù là kinh nghiệm lão luyện, là luyện khí Đại Tông Sư, cũng đừng nghĩ tiêu trừ tinh thần ấn ký trên Tiểu Đỉnh.
Dù sao, cả hai tu vi kém quá lớn.
Trần Thanh Đế thúc dục linh khí, vung tay lên, ở bên trên Tiểu Đỉnh mỏng như cánh ve nhẹ nhàng xoay một vòng, tinh thần ấn ký mà Hoàng Thư Lang lưu lại cứ như vậy bị tiêu trừ.
Tại thời khắc này, Hoàng Thư Lang xem như là chết ngay cả cặn bã cũng không thừa, chỉ có một đống tro bụi mà thôi.
- Ân?
Trần Thanh Đế nhướng mày, sắc mặt cũng tùy theo biến đổi, kinh hãi phát hiện, Càn Khôn Đỉnh ở trong cơ thể hắn vậy mà muốn phá thể lao ra.
- Móa, đây là có chuyện gì?
Trần Thanh Đế đạt được Càn Khôn Đỉnh lâu như vậy, coi như là ở kiếp trước, cho tới bây giờ cũng sẽ không có xuất hiện qua, Càn Khôn Đỉnh muốn phá thể mà ra.
Mấu chốt là, mới vừa rồi còn hảo hảo bình thường.
- Chẳng lẽ cùng tiểu đỉnh này có quan hệ?
Trần Thanh Đế một bên áp chế Càn Khôn Đỉnh trong đan điền, một bên nhìn Tiểu Đỉnh trong tay:
- Ta vừa mới xóa tinh thần ấn ký trên Tiểu Đỉnh này, để cho cái tiểu Đỉnh này biến thành vật vô chủ, Càn Khôn Đỉnh trong đan điền ta liền có phản ứng.
- Càn Khôn Đỉnh là công hay sao? Mà tiểu đỉnh này là mẫu? Công đỉnh có phản ứng đối với mẫu đỉnh?
Trần Thanh Đế ở thời điểm này, lại tà ác nghĩ.
- Hiện!
Mặc kệ nhiều như vậy, Trần Thanh Đế tâm niệm vừa động, triệu hồi Càn Khôn Đỉnh trong đan điền ra.
- Cái này…
Càn Khôn Đỉnh vừa đi ra, đột nhiên thoát ly khỏi tay Trần Thanh Đế, lao tới tiểu đỉnh ở tay kia. Một màn này, dù là Trần đại thiếu, cũng chấn kinh rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.