Chương 715: Còn tạm thời?
Diện Hồng Nhĩ Xích
20/01/2014
Ai biết, Viên mập mạp trực tiếp nói một câu, không bán cho Lâm gia.
Viên mập mạp tuyệt đối là có thể làm ra chuyện này, nếu như rơi vào cục diện như vậy, Lâm Sát Địch hắn còn không bị Lâm lão gia tử đánh một trận mới lạ?
Phải biết rằng, vì cái Điều Hòa y phục này, Lâm lão gia tử đã vài ngày không có đánh Lâm Sát Địch rồi, là không muốn cho hắn mắt mũi sưng bầm đến mua Điều Hòa y phục.
- 1000 vạn, choáng nha, 1000 vạn, ngươi con mẹ nó quả thực là hắc người, quá con mẹ nó hắc.
Lâm Sát Địch tức đến dậm chân, lạnh giọng nói ra:
- Con mẹ nó, tạm thời cho lão tử 100 bộ.
Nói xong, Lâm Sát Địch lấy ra một tấm thẻ vàng.
Điều Hòa y phục thần kỳ, người khác không biết, nhưng Lâm Sát Địch hắn là tinh tường biết đến. Dù sao, hiện tại Lâm Tĩnh Nhu là có vài bộ.
Hơn nữa, ở thời điểm quay chụp quảng cáo, Lâm Tĩnh Nhu cũng đi theo.
Đối với Điều Hòa y phục, Lâm Sát Địch vẫn là tràn ngập tin tưởng.
- 100 bộ? Còn tạm thời?
Viên Cầu nhịn không được liếc mắt, nói ra:
- Lâm thúc, thật sự là không có ý tứ, không có thư mời, một người chỉ có thể mua một bộ, có thư mời, chỉ có thể mua hai bộ, 100 bộ? Thật sự là bất lực.
- Ngươi con mẹ nó, có phải tìm đánh hay không?
Lâm Sát Địch lập tức phát hỏa.
- Đánh a, Lâm thúc muốn đánh cháu, cháu nhất định sẽ không hoàn thủ, bọn hắn cũng sẽ không động thủ. Bất quá, sinh ý với Lâm gia, cháu là không dám làm.
Vẻ mặt Viên Cầu ngươi đánh ta thử xem?
- Xem như ngươi lợi hại.
Lâm Sát Địch quẹt thẻ 2000 vạn, lạnh giọng nói ra:
- Điều Hòa y phục, con mẹ nó, nhanh lên cho ta.
- Ngươi, mang theo Lâm thúc đi lên, để người chọn lựa Điều Hòa y phục.
Viên Cầu chỉ vào một gã bảo tiêu trong đó, thản nhiên nói:
- Lâm thúc rất dễ nói chuyện, không cần sợ hãi.
- Ta là không công đưa cho Trần đại thiếu một thành cổ phần, coi như phí bảo hộ.
Nhìn Lâm Sát Địch đi theo một gã bảo tiêu lên lầu, Viên mập mạp lầm bầm lầu bầu nói:
- Ai dám ở chỗ này nháo sự, Trần đại thiếu khó chịu, Trần lão gia tử cũng sẽ không bỏ qua hắn.
Nháo sự?
Tới công ty Viên đại thiếu mở nháo sự?
Con mẹ nó, đây không phải là muốn chết sao?
Bất quá, Viên đại thiếu rất rõ ràng, cái kia chính là nói cho Lâm Sát Địch nghe.
Ai biết rõ, thời điểm Lâm Sát Địch đi lên chọn lựa Điều Hòa y phục, có thể đoạt một ít hay không?
Quả nhiên, thời điểm nghe tới Trần đại thiếu, Lâm Sát Địch còn không cho là đúng. Nhưng mà, Viên Cầu này ngay cả Trần lão gia tử cũng chuyển đi ra, trong lòng Lâm Sát Địch không khỏi run lên.
Không chỉ có như thế, trên trán Lâm Sát Địch vậy mà chảy mồ hôi lạnh.
- Tất cả mọi người không cần phải gấp.
Nhìn thấy Lâm Sát Địch lên lầu, Viên Cầu nhíu mày, đối với bảo tiêu bên người khai báo thoáng một phát.
Rất nhanh, đại lượng Điều Hòa y phục nam nữ, bị vận chuyển xuống dưới, dưới sự nỗ lực của mọi người, bầy đặt hoàn tất. Điều Hòa y phục nam nữ già trẻ, cái gì cũng có.
Mọi người thấy Điều Hòa y phục và quần áo bình thường, cũng không có gì khác biệt, trong nội tâm nhịn không được nổi lên nghi ngờ. Cái này không phải là quần áo bình thường sao?
Bất quá, vừa nghĩ tới trang phục ở bên trong quảng cáo, nhìn về phía trên cũng không có gì đặc thù, những người này cũng bình thường trở lại.
Một trăm vạn một bộ, vẫn là bình thường.
Giá cả như vậy, dọa lùi không ít người.
Một trăm vạn a.
Quá xa xỉ.
- Mọi người nếu mua, có thể chọn lựa tốt, bên kia có phòng thử áo.
Viên Cầu cầm Micro, thản nhiên nói:
- Đã hài lòng, lại trả tiền.
- Tăng nhiệt độ lên.
Viên Cầu vừa dứt lời, nhiệt độ trong Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào, rất nhanh tăng vọt, giống như là trong hỏa lò.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người mồ hôi đầm đìa.
Đương nhiên, Viên đại thiếu cùng những người hộ vệ kia, là không có bất kỳ biến hóa nào, đều không có cảm thấy nóng.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người lần nữa chấn kinh rồi.
Quảng cáo cuối cùng là quảng cáo, nào có mãnh liệt như trực tiếp chứng kiến a.
Bọn hắn cũng tận mắt nhìn thấy kỳ tích.
Kho hàng, Lâm Sát Địch thình lình ở trong đó, bất quá, lại để cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Trần Thanh Đế vậy mà cũng ở nơi đây.
Áo Điều hòa chống đạn, đồ vật trọng yếu như thế, Trần đại thiếu không tự mình tọa trấn sao được?
Mặc dù nói, Viên gia đã phái tới rất nhiều cao thủ, tiềm phục ở chỗ tối.
- Trần Thanh Đế, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Nhìn thấy Trần Thanh Đế, Lâm Sát Địch trừng mắt, cảm thấy rất nén giận cùng phẫn nộ.
Bởi vì Viên Cầu đưa cho Trần Thanh Đế một thành cổ phần, nên Lâm Sát Địch không có biện pháp.
- Cháu coi như một trong những cổ đông của công ty, vì cái gì không thể ở chỗ này?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Chú Lâm, tranh thủ thời gian chọn lựa đi.
- Hừ.
Lâm Sát Địch hừ lạnh một tiếng, chứng kiến một đám Điều Hòa y phục, hai mắt tỏa sáng, cũng lười so đo với Trần đại thiếu.
Kết quả là, Lâm Sát Địch tùy tiện sờ soạng một bộ áo điều hòa chống đạn kiểu dáng cũng không tệ lắm, cũng không kiêng kị Trần Thanh Đế, rất nhanh thay vào.
Oanh!
Sau khi thay đổi y phục, Lâm Sát Địch cảm thấy toàn thân rung mạnh, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Viên mập mạp tuyệt đối là có thể làm ra chuyện này, nếu như rơi vào cục diện như vậy, Lâm Sát Địch hắn còn không bị Lâm lão gia tử đánh một trận mới lạ?
Phải biết rằng, vì cái Điều Hòa y phục này, Lâm lão gia tử đã vài ngày không có đánh Lâm Sát Địch rồi, là không muốn cho hắn mắt mũi sưng bầm đến mua Điều Hòa y phục.
- 1000 vạn, choáng nha, 1000 vạn, ngươi con mẹ nó quả thực là hắc người, quá con mẹ nó hắc.
Lâm Sát Địch tức đến dậm chân, lạnh giọng nói ra:
- Con mẹ nó, tạm thời cho lão tử 100 bộ.
Nói xong, Lâm Sát Địch lấy ra một tấm thẻ vàng.
Điều Hòa y phục thần kỳ, người khác không biết, nhưng Lâm Sát Địch hắn là tinh tường biết đến. Dù sao, hiện tại Lâm Tĩnh Nhu là có vài bộ.
Hơn nữa, ở thời điểm quay chụp quảng cáo, Lâm Tĩnh Nhu cũng đi theo.
Đối với Điều Hòa y phục, Lâm Sát Địch vẫn là tràn ngập tin tưởng.
- 100 bộ? Còn tạm thời?
Viên Cầu nhịn không được liếc mắt, nói ra:
- Lâm thúc, thật sự là không có ý tứ, không có thư mời, một người chỉ có thể mua một bộ, có thư mời, chỉ có thể mua hai bộ, 100 bộ? Thật sự là bất lực.
- Ngươi con mẹ nó, có phải tìm đánh hay không?
Lâm Sát Địch lập tức phát hỏa.
- Đánh a, Lâm thúc muốn đánh cháu, cháu nhất định sẽ không hoàn thủ, bọn hắn cũng sẽ không động thủ. Bất quá, sinh ý với Lâm gia, cháu là không dám làm.
Vẻ mặt Viên Cầu ngươi đánh ta thử xem?
- Xem như ngươi lợi hại.
Lâm Sát Địch quẹt thẻ 2000 vạn, lạnh giọng nói ra:
- Điều Hòa y phục, con mẹ nó, nhanh lên cho ta.
- Ngươi, mang theo Lâm thúc đi lên, để người chọn lựa Điều Hòa y phục.
Viên Cầu chỉ vào một gã bảo tiêu trong đó, thản nhiên nói:
- Lâm thúc rất dễ nói chuyện, không cần sợ hãi.
- Ta là không công đưa cho Trần đại thiếu một thành cổ phần, coi như phí bảo hộ.
Nhìn Lâm Sát Địch đi theo một gã bảo tiêu lên lầu, Viên mập mạp lầm bầm lầu bầu nói:
- Ai dám ở chỗ này nháo sự, Trần đại thiếu khó chịu, Trần lão gia tử cũng sẽ không bỏ qua hắn.
Nháo sự?
Tới công ty Viên đại thiếu mở nháo sự?
Con mẹ nó, đây không phải là muốn chết sao?
Bất quá, Viên đại thiếu rất rõ ràng, cái kia chính là nói cho Lâm Sát Địch nghe.
Ai biết rõ, thời điểm Lâm Sát Địch đi lên chọn lựa Điều Hòa y phục, có thể đoạt một ít hay không?
Quả nhiên, thời điểm nghe tới Trần đại thiếu, Lâm Sát Địch còn không cho là đúng. Nhưng mà, Viên Cầu này ngay cả Trần lão gia tử cũng chuyển đi ra, trong lòng Lâm Sát Địch không khỏi run lên.
Không chỉ có như thế, trên trán Lâm Sát Địch vậy mà chảy mồ hôi lạnh.
- Tất cả mọi người không cần phải gấp.
Nhìn thấy Lâm Sát Địch lên lầu, Viên Cầu nhíu mày, đối với bảo tiêu bên người khai báo thoáng một phát.
Rất nhanh, đại lượng Điều Hòa y phục nam nữ, bị vận chuyển xuống dưới, dưới sự nỗ lực của mọi người, bầy đặt hoàn tất. Điều Hòa y phục nam nữ già trẻ, cái gì cũng có.
Mọi người thấy Điều Hòa y phục và quần áo bình thường, cũng không có gì khác biệt, trong nội tâm nhịn không được nổi lên nghi ngờ. Cái này không phải là quần áo bình thường sao?
Bất quá, vừa nghĩ tới trang phục ở bên trong quảng cáo, nhìn về phía trên cũng không có gì đặc thù, những người này cũng bình thường trở lại.
Một trăm vạn một bộ, vẫn là bình thường.
Giá cả như vậy, dọa lùi không ít người.
Một trăm vạn a.
Quá xa xỉ.
- Mọi người nếu mua, có thể chọn lựa tốt, bên kia có phòng thử áo.
Viên Cầu cầm Micro, thản nhiên nói:
- Đã hài lòng, lại trả tiền.
- Tăng nhiệt độ lên.
Viên Cầu vừa dứt lời, nhiệt độ trong Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào, rất nhanh tăng vọt, giống như là trong hỏa lò.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người mồ hôi đầm đìa.
Đương nhiên, Viên đại thiếu cùng những người hộ vệ kia, là không có bất kỳ biến hóa nào, đều không có cảm thấy nóng.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người lần nữa chấn kinh rồi.
Quảng cáo cuối cùng là quảng cáo, nào có mãnh liệt như trực tiếp chứng kiến a.
Bọn hắn cũng tận mắt nhìn thấy kỳ tích.
Kho hàng, Lâm Sát Địch thình lình ở trong đó, bất quá, lại để cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Trần Thanh Đế vậy mà cũng ở nơi đây.
Áo Điều hòa chống đạn, đồ vật trọng yếu như thế, Trần đại thiếu không tự mình tọa trấn sao được?
Mặc dù nói, Viên gia đã phái tới rất nhiều cao thủ, tiềm phục ở chỗ tối.
- Trần Thanh Đế, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Nhìn thấy Trần Thanh Đế, Lâm Sát Địch trừng mắt, cảm thấy rất nén giận cùng phẫn nộ.
Bởi vì Viên Cầu đưa cho Trần Thanh Đế một thành cổ phần, nên Lâm Sát Địch không có biện pháp.
- Cháu coi như một trong những cổ đông của công ty, vì cái gì không thể ở chỗ này?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Chú Lâm, tranh thủ thời gian chọn lựa đi.
- Hừ.
Lâm Sát Địch hừ lạnh một tiếng, chứng kiến một đám Điều Hòa y phục, hai mắt tỏa sáng, cũng lười so đo với Trần đại thiếu.
Kết quả là, Lâm Sát Địch tùy tiện sờ soạng một bộ áo điều hòa chống đạn kiểu dáng cũng không tệ lắm, cũng không kiêng kị Trần Thanh Đế, rất nhanh thay vào.
Oanh!
Sau khi thay đổi y phục, Lâm Sát Địch cảm thấy toàn thân rung mạnh, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.