Chương 0: Cũng là địch nhân
Diện Hồng Nhĩ Xích
14/09/2013
Cực Phẩm Tà Thiếu
Tác giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
Chương 208: Cũng là địch nhân Lữ gia
Nhóm dịch: minhnguyet123
Sưu tầm by Mèo Bất Tử
Nguồn: Mê Truyện
Người chưa từng ngồi tù, muốn trở thành một thành viên công ty bảo an của Cao Hổ, vậy phải là loại làm việc ác bật tận mới được.
Dùng Cao Hổ mà nói, chỉ có người như vậy, mới có thể tiến vào công ty bảo an Cách Diện, tiến hành thay đổi triệt để.
Bởi vì công ty bảo an Cách Diện tuyển nhận nhân viên đặc thù, chính phủ lại vẫn khen thưởng cho.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là, Cao Hổ mở một công ty bảo an như vậy, làm ra cống hiến cho xã hội. Cho những người đã từng lầm lỡ một công việc ổn định.
Những người từng có tiền án kia, khó tìm công tác, đã có công tác. Do đó phòng ngừa người có tiền án, bởi vì không có tiền, không cách nào sinh tồn mà tiếp tục phạm án.
Như vậy một hắc bang dùng phương pháp quang minh chính đại, đem một đám người như vậy tụ tập cùng một chỗ, công ty bảo an Cách Diện này thật có thể lột xác sao? Căn bản chính là một đám thổ phỉ mà thôi.
Ai không biết, Cao Hổ hắn là lão đại hắc bang? Người nào không biết, hắn dựng công ty bảo an Cách Diện này, không phải là hảo tâm gì, mà là đang tăng lớn thế lực của mình?
Mọi người đều biết, bất quá, ai bảo Cao Hổ quan hệ cứng, đều đút cho các quan viên lớn nhỏ ăn no?
Đương nhiên, Cao Hổ ngoại trừ gầy dựng hắc bang ra, còn có một thân phận khác, đó chính là trùm bất động sản.
Làm hắc bang, kia chỉ là một bộ phận.
Còn nữa, những tiền bạc mà Cao Hổ thu nhập không hợp pháp kia, tổng phải có một địa phương tiến hành rửa tiền? Kinh doanh bất động sản để rửa tiền, cái kia tuyệt đối là một lựa chọn không tệ.
Xác định được vị trí của Cao Hổ, Trần Thanh Đế cũng không có động thủ, mà là lái ô-tô chạy ra xa một chút.
Giữa ban ngày, thật sự là làm việc không tốt.
Nhất là loại nhân vật như Cao Hổ, có được song trọng thân phận.
Về phần bên Tạ Khinh Diệu kia, Trần đại thiếu một chút cũng không lo lắng. Dùng sức chiến đấu của Tạ Khinh Diệu, chỉ là một ít thành viên hắc bang, vẫn là không làm gì được nàng.
- Cha, con ở bệnh viện Dương Xuân bị người đánh.
Mới vừa vào công ty bảo an, Cao Thủ bụm mặt, tràn đầy ủy khuất, cố nặn ra nước mắt, khóc hô nói.
- Bị người đánh? Ai to gan như vậy? Ngay cả con trai của ta cũng dám đánh?
Cao Hổ thân cao 1m8, dáng người khôi ngô, toàn thân đều tràn đầy sức bật.
Xem xét liền biết rõ, đây là một người rất biết đánh nhau.
Hơn nữa, trên cánh tay Cao Hổ, có rất nhiều vết sẹo như con rết, rất là dữ tợn dọa người. Đồng dạng cũng viết ra, Cao Hổ có được địa vị hôm nay, cũng là liều mạng mới được.
Kế tiếp, Cao Thủ không cam lòng đem chuyện đã xảy ra, thêm mắm thêm muối giảng thuật một lần. Không phải hắn đùa giỡn Tạ Khinh Diệu, mà là Tạ Khinh Diệu chủ động bới móc.
Dù sao, nói xong lời cuối cùng, Cao Thủ chính là một người bị hại nhận hết ủy khuất.
Biết con không ai khác ngoài cha, Cao Hổ đương nhiên biết rõ, Cao Thủ là nhìn trúng người ta, muốn kéo người ta lên giường. Ai biết, thân thủ người ta không tệ, cuối cùng bị đánh.
Biết rõ thì biết rõ, nhưng con của mình bị đánh, Cao Hổ phi thường phẫn nộ, rất tức giận.
Cao Hổ chỉ có một đứa con này, có lẽ là bởi vì hắn làm chuyện xấu quá nhiều, sau khi có môt đứa con trai như Cao Thủ, Cao Hổ đột nhiên phát hiện, hắn đã mất đi năng lực sinh dục.
Xem qua rất nhiều bác sĩ, nhưng mà kết quả chẩn đoán bệnh, đều là vô sinh, vĩnh viễn sẽ không còn có năng lực có con.
Một nam nhân vô sinh, ở phương diện kia coi như là lợi hại như thế nào, cũng chỉ có thể tự mình sung sướng, muốn tạo đời sau, cái kia căn bản chính là không có khả năng.
Cao Thủ không thể nghi ngờ đã trở thành hậu đại duy nhất, Cao Hổ đối với hắn vô cùng sủng ái.
Hơn nữa, Cao Thủ là con trai Cao Hổ hắn, nó bị đánh, thể diện Cao Hổ hắn còn có sao? Con của mình bị đánh, tuy cũng không có thương tích rõ tang gì, nhưng không có một cái thuyết pháp nào, thì hắn không phải là Cao Hổ?
Đừng nói Cao Thủ là con độc nhất của Cao Hổ, cho dù không phải, thì mặt mũi này hắn cũng tuyệt đối muốn tìm trở lại.
Hắc bang, chính là một cái rất ghi hận.
Bằng không thì mỗi người đều sẽ khi dễ ngươi.
- Bây giờ con về nhà trước, đợi ngày mai cha sẽ cho người bắt nữ nhân đánh con kia trở lại.
Cao Hổ vỗ bả vai Cao Thủ, nói ra:
- Đợi đến lúc đó, nữ nhân kia tùy con xử trí.
Tuy Cao Hổ nổi danh ngoan độc, nhưng hắn vẫn không phải người ngu. Trước khi không biết thân phận đối phương là gì, hắn sẽ không dễ dàng động thủ.
Phải biết rằng, ở trong thành thị này, người có bối cảnh thật sự là quá nhiều.
Tiện tay ném một cục đá ra ngoài, rất có thể sẽ trúng thân nhân của cán bộ cao cấp, đó là chưa nói đến cán bộ trung tầng, thương gia gia sản hàng tỷ a.
- Cảm ơn cha, con đi về trước.
Nghe được Cao Hổ nói, hai mắt Cao Thủ tỏa ánh sáng, hắn biết rõ, dùng bổn sự của cha hắn, ngày mai sẽ có thể hung hăng làm nữ nhân đánh hắn kia rồi.
Vừa nghĩ tới đôi chân thon dài, khuôn mặt tinh xảo như ngọc kia của Tạ Khinh Diệu, Cao Thủ hưng phấn không thôi.
- Trước lúc trời tối, điều tra rõ ràng cho ta, nữ nhân trong phòng bệnh số 916 của bệnh viện Dương Xuân kia, là lai lịch thế nào.
Nhìn thấy Cao Thủ ly khai, Cao Hổ bấm một chiếc điện thoại, lạnh giọng nói:
- Ta muốn tinh tường biết rõ hết thảy.
...
Trần Thanh Đế ly khai, cũng không có đi đâu, mà trực tiếp về biệt thự trong Giang Sơn Ngự Cảnh.
Khi Trần Thanh Đế trở lại biệt thự trong Giang Sơn Ngự Cảnh thì phát hiện, đã đến một khách nhân, vẫn là một người quen cũ. Đồng thời, Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu cũng tiến nhập biệt thự, gắt gao nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của vị khách nhân này.
- Trần Thanh Đế tiên sinh, có thể nhìn thấy ngươi, ta thật sự cảm thấy rất vinh hạnh.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế đã về, Tá Đằng Thiếu tổ trưởng đã đợi được không kiên nhẫn, trên mặt rốt cục lộ ra dáng tươi cười.
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng là cháu trai bảo bối của Sơn Khẩu Tổ tổ trưởng. Bản tính cùng Trần đại thiếu trước kia đồng dạng, cái gì cũng làm, chỉ có không làm chuyện tốt.
- Ta tên là Tá Đằng Trung Càn, là Thiếu tổ trưởng của Nhật Bản Sơn Khẩu Tổ.
Tác giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
Chương 208: Cũng là địch nhân Lữ gia
Nhóm dịch: minhnguyet123
Sưu tầm by Mèo Bất Tử
Nguồn: Mê Truyện
Người chưa từng ngồi tù, muốn trở thành một thành viên công ty bảo an của Cao Hổ, vậy phải là loại làm việc ác bật tận mới được.
Dùng Cao Hổ mà nói, chỉ có người như vậy, mới có thể tiến vào công ty bảo an Cách Diện, tiến hành thay đổi triệt để.
Bởi vì công ty bảo an Cách Diện tuyển nhận nhân viên đặc thù, chính phủ lại vẫn khen thưởng cho.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là, Cao Hổ mở một công ty bảo an như vậy, làm ra cống hiến cho xã hội. Cho những người đã từng lầm lỡ một công việc ổn định.
Những người từng có tiền án kia, khó tìm công tác, đã có công tác. Do đó phòng ngừa người có tiền án, bởi vì không có tiền, không cách nào sinh tồn mà tiếp tục phạm án.
Như vậy một hắc bang dùng phương pháp quang minh chính đại, đem một đám người như vậy tụ tập cùng một chỗ, công ty bảo an Cách Diện này thật có thể lột xác sao? Căn bản chính là một đám thổ phỉ mà thôi.
Ai không biết, Cao Hổ hắn là lão đại hắc bang? Người nào không biết, hắn dựng công ty bảo an Cách Diện này, không phải là hảo tâm gì, mà là đang tăng lớn thế lực của mình?
Mọi người đều biết, bất quá, ai bảo Cao Hổ quan hệ cứng, đều đút cho các quan viên lớn nhỏ ăn no?
Đương nhiên, Cao Hổ ngoại trừ gầy dựng hắc bang ra, còn có một thân phận khác, đó chính là trùm bất động sản.
Làm hắc bang, kia chỉ là một bộ phận.
Còn nữa, những tiền bạc mà Cao Hổ thu nhập không hợp pháp kia, tổng phải có một địa phương tiến hành rửa tiền? Kinh doanh bất động sản để rửa tiền, cái kia tuyệt đối là một lựa chọn không tệ.
Xác định được vị trí của Cao Hổ, Trần Thanh Đế cũng không có động thủ, mà là lái ô-tô chạy ra xa một chút.
Giữa ban ngày, thật sự là làm việc không tốt.
Nhất là loại nhân vật như Cao Hổ, có được song trọng thân phận.
Về phần bên Tạ Khinh Diệu kia, Trần đại thiếu một chút cũng không lo lắng. Dùng sức chiến đấu của Tạ Khinh Diệu, chỉ là một ít thành viên hắc bang, vẫn là không làm gì được nàng.
- Cha, con ở bệnh viện Dương Xuân bị người đánh.
Mới vừa vào công ty bảo an, Cao Thủ bụm mặt, tràn đầy ủy khuất, cố nặn ra nước mắt, khóc hô nói.
- Bị người đánh? Ai to gan như vậy? Ngay cả con trai của ta cũng dám đánh?
Cao Hổ thân cao 1m8, dáng người khôi ngô, toàn thân đều tràn đầy sức bật.
Xem xét liền biết rõ, đây là một người rất biết đánh nhau.
Hơn nữa, trên cánh tay Cao Hổ, có rất nhiều vết sẹo như con rết, rất là dữ tợn dọa người. Đồng dạng cũng viết ra, Cao Hổ có được địa vị hôm nay, cũng là liều mạng mới được.
Kế tiếp, Cao Thủ không cam lòng đem chuyện đã xảy ra, thêm mắm thêm muối giảng thuật một lần. Không phải hắn đùa giỡn Tạ Khinh Diệu, mà là Tạ Khinh Diệu chủ động bới móc.
Dù sao, nói xong lời cuối cùng, Cao Thủ chính là một người bị hại nhận hết ủy khuất.
Biết con không ai khác ngoài cha, Cao Hổ đương nhiên biết rõ, Cao Thủ là nhìn trúng người ta, muốn kéo người ta lên giường. Ai biết, thân thủ người ta không tệ, cuối cùng bị đánh.
Biết rõ thì biết rõ, nhưng con của mình bị đánh, Cao Hổ phi thường phẫn nộ, rất tức giận.
Cao Hổ chỉ có một đứa con này, có lẽ là bởi vì hắn làm chuyện xấu quá nhiều, sau khi có môt đứa con trai như Cao Thủ, Cao Hổ đột nhiên phát hiện, hắn đã mất đi năng lực sinh dục.
Xem qua rất nhiều bác sĩ, nhưng mà kết quả chẩn đoán bệnh, đều là vô sinh, vĩnh viễn sẽ không còn có năng lực có con.
Một nam nhân vô sinh, ở phương diện kia coi như là lợi hại như thế nào, cũng chỉ có thể tự mình sung sướng, muốn tạo đời sau, cái kia căn bản chính là không có khả năng.
Cao Thủ không thể nghi ngờ đã trở thành hậu đại duy nhất, Cao Hổ đối với hắn vô cùng sủng ái.
Hơn nữa, Cao Thủ là con trai Cao Hổ hắn, nó bị đánh, thể diện Cao Hổ hắn còn có sao? Con của mình bị đánh, tuy cũng không có thương tích rõ tang gì, nhưng không có một cái thuyết pháp nào, thì hắn không phải là Cao Hổ?
Đừng nói Cao Thủ là con độc nhất của Cao Hổ, cho dù không phải, thì mặt mũi này hắn cũng tuyệt đối muốn tìm trở lại.
Hắc bang, chính là một cái rất ghi hận.
Bằng không thì mỗi người đều sẽ khi dễ ngươi.
- Bây giờ con về nhà trước, đợi ngày mai cha sẽ cho người bắt nữ nhân đánh con kia trở lại.
Cao Hổ vỗ bả vai Cao Thủ, nói ra:
- Đợi đến lúc đó, nữ nhân kia tùy con xử trí.
Tuy Cao Hổ nổi danh ngoan độc, nhưng hắn vẫn không phải người ngu. Trước khi không biết thân phận đối phương là gì, hắn sẽ không dễ dàng động thủ.
Phải biết rằng, ở trong thành thị này, người có bối cảnh thật sự là quá nhiều.
Tiện tay ném một cục đá ra ngoài, rất có thể sẽ trúng thân nhân của cán bộ cao cấp, đó là chưa nói đến cán bộ trung tầng, thương gia gia sản hàng tỷ a.
- Cảm ơn cha, con đi về trước.
Nghe được Cao Hổ nói, hai mắt Cao Thủ tỏa ánh sáng, hắn biết rõ, dùng bổn sự của cha hắn, ngày mai sẽ có thể hung hăng làm nữ nhân đánh hắn kia rồi.
Vừa nghĩ tới đôi chân thon dài, khuôn mặt tinh xảo như ngọc kia của Tạ Khinh Diệu, Cao Thủ hưng phấn không thôi.
- Trước lúc trời tối, điều tra rõ ràng cho ta, nữ nhân trong phòng bệnh số 916 của bệnh viện Dương Xuân kia, là lai lịch thế nào.
Nhìn thấy Cao Thủ ly khai, Cao Hổ bấm một chiếc điện thoại, lạnh giọng nói:
- Ta muốn tinh tường biết rõ hết thảy.
...
Trần Thanh Đế ly khai, cũng không có đi đâu, mà trực tiếp về biệt thự trong Giang Sơn Ngự Cảnh.
Khi Trần Thanh Đế trở lại biệt thự trong Giang Sơn Ngự Cảnh thì phát hiện, đã đến một khách nhân, vẫn là một người quen cũ. Đồng thời, Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu cũng tiến nhập biệt thự, gắt gao nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của vị khách nhân này.
- Trần Thanh Đế tiên sinh, có thể nhìn thấy ngươi, ta thật sự cảm thấy rất vinh hạnh.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế đã về, Tá Đằng Thiếu tổ trưởng đã đợi được không kiên nhẫn, trên mặt rốt cục lộ ra dáng tươi cười.
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng là cháu trai bảo bối của Sơn Khẩu Tổ tổ trưởng. Bản tính cùng Trần đại thiếu trước kia đồng dạng, cái gì cũng làm, chỉ có không làm chuyện tốt.
- Ta tên là Tá Đằng Trung Càn, là Thiếu tổ trưởng của Nhật Bản Sơn Khẩu Tổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.