Chương 54: Đến trường
Diện Hồng Nhĩ Xích
14/09/2013
Trong chín ngày Trần Thanh Đế thay Tiểu Hắc 'trị liệu' này, ngoại trừ
một ngày ba bữa cơm Trần Phong Nhiên mới xuất hiện, sáng sớm hôm nay đã
đến gõ cửa phòng của Trần Thanh Đế.
- Phong Nhiên, tìm ta sớm như vậy có chuyện gì không?
Trần Thanh Đế duỗi lưng một cái, mơ mơ màng màng nói.
Vì chải vuốt Tiểu Hắc, đem Tiểu Hắc từ một đầu chó đất bình thường chuyển biến thành Linh thú, tuy Trần Thanh Đế rất mệt mỏi, nhưng thu hoạch cũng rất lớn.
Mỗi lần tiêu hao lớn lượng linh khí, đợi đến lúc khôi phục, tu vi của Trần Thanh Đế đều sẽ có chút tăng lên.
Ngay ngày hôm qua một lần chải vuốt cuối cùng, đợi cho Trần Thanh Đế khôi phục, tu vi đã tăng lên tới Luyện Khí tầng hai đỉnh phong, khoảng cách đột phá đến Luyện Khí tầng ba, cũng chỉ là một đường chênh lệch.
Luyện Khí tầng ba cùng Luyện Khí tầng hai đỉnh phong, mặc dù chỉ là một đường chênh lệch, nhưng chênh lệch khá xa a. Chỉ cần tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, các bản lĩnh của Trần Thanh Đế sẽ có đất dụng võ rồi.
Làm một ít phù triện có hiệu quả công kích, phòng ngự nhất định, bố trí một chút trận pháp đơn giản, cái này đều cần tu vi Luyện Khí tầng ba mới được. Về phần luyện đan, luyện khí, không biết làm sao a, điều kiện có hạn, không có tài liệu, Trần Thanh Đế cũng là không thể làm gì.
Con dâu xảo không bột đố gột nên hồ (người đàn bà khéo cũng khó có thể thổi cơm khi không có gạo) là đạo lý này.
Cho nên, Trần Thanh Đế vì mau chóng đột phá đến Luyện Khí tầng ba, nên một đêm không ngủ. Thẳng đến trời đã sắp sáng, y nguyên không có đột phá, Trần Thanh Đế mới bất đắc dĩ nằm ngủ.
Đang thời điểm ngủ mơ mơ màng màng, Trần Phong Nhiên chạy đến gõ cửa.
- Đại ca, em biết ngay anh bây giờ còn không có tỉnh.
Trần Phong Nhiên mỉm cười, nói ra:
- Hôm nay khai giảng, mẹ gọi điện thoại đến, bảo anh đừng quên giờ.
- Ân, ta đã biết.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đêm qua chỉ lo tu luyện, đem sự tình khai giảng hôm nay ném qua sau đầu.
- Đúng rồi, đại ca, hôm qua em mua cho anh một cái điện thoại, tối hôm qua quên đưa cho anh.
Trần Phong Nhiên đem một chiếc điện thoại hoàn toàn mới, giao cho Trần Thanh Đế, nói ra:
- Số của người trong nhà cùng Viên Cừu đại ca, em đã thay anh lưu ở bên trong rồi.
- Đi, chờ ăn điểm tâm xong, cùng đi tới trường a.
Không có điện thoại, muốn liên hệ là rất bất tiện, Trần Thanh Đế cũng không có cự tuyệt liền tiếp nhận. Về phần cái điện thoại cũ của Trần đại thiếu kia, lúc trước toàn thân xích lõa bị đưa vào bệnh viện, cũng không biết ném đi đâu rồi.
Ăn xong bữa sáng, Trần Thanh Đế, Trần Phong Nhiên cùng với Trần Hương Hương, ba người ngồi trên một chiếc BMW màu đen đi ra biệt thự, nhanh chóng chạy tới trường học.
Đáng nhắc tới chính là, Tiểu Hắc to lớn vô cùng, đã là bán Linh thú cũng đòi theo. Trần Hương Hương nghĩ nghĩ, ngày đầu tiên khai giảng cũng không có đại sự gì, đi theo thì theo a, kết quả là đồng ý.
Ai ngờ... Tiểu Hắc vừa lên xe, quyết đoán từ bỏ chủ nhân của nó, chui vào trong ngực Trần Thanh Đế, như thế nào cũng kéo không ra.
Trần Hương Hương tỏ vẻ rất phẫn nộ, đối với Tiểu Hắc nảy sinh ác độc, bất quá Tiểu Hắc lại cho rằng cái gì cũng không phát hiện, rất là hưởng thụ núp ở trong ngực Trần Thanh Đế.
Ở trong biệt thự, ai không biết Tiểu Hắc vừa thấy được Trần đại thiếu, là nhe răng trợn mắt sủa bậy, còn hận không thể nhào tới cắn chết Trần đại thiếu.
Hiện tại ngược lại tốt, thái độ đã chuyển biến 180°, tiến vào trong ngực Trần đại thiếu, còn bày ra một bộ, đánh chết cũng không đi ra.
Trần Phong Nhiên cảm thấy rất không minh bạch, Trần Hương Hương cũng rất bất đắc dĩ.
Từ khi Tiểu Hắc bị Trần Thanh Đế trị liệu tốt, đã là như thế rồi.
Chỉ có Trần Thanh Đế biết rõ, Tiểu Hắc là ưa thích linh khí trên người hắn. Dù sao, hôm nay Tiểu Hắc đã không phải là một con chó thường, là bán Linh thú.
Ân, Linh cẩu!
Một giờ sau, ba người Trần Thanh Đế cùng một con chó đi tới trường học… Trung Y học viện.
Trung Y học viện là trường học bao hàm Cao trung và đại học, là một trường học tư nhân cao cấp, lực lượng thầy giáo cực kỳ hùng hậu, là do Trần gia, Lâm gia cùng với Viên gia, tam đại gia tộc hợp tác bơm tiền thành lập.
Trung Y học viện, ngoại trừ tam đại gia tộc Tam đại cổ đông này ra, còn có một cổ đông, đó chính là Mã Quan Thiên.
Mã Quan Thiên chính là Thái Sơn Bắc Đẩu của Trung y giới, một lòng muốn phát dương quang đại Trung y viện, mà hắn cùng Trần gia tam đại gia tộc có quan hệ sâu xa.
Kết quả là, tam đại gia tộc sáng lập Trung Y học viện.
Đồng thời, ở dưới tam đại gia tộc mãnh liệt yêu cầu, Mã Quan Thiên vì kính dâng cả đời cho sự nghiệp Trung y, cũng trở thành cổ đông lớn thứ tư của Trung Y học viện.
Vì Trung y đang phát triển, Mã Quan Thiên cũng sẽ ngẫu nhiên lộ diện giảng bài dạy học. Mã Quan Thiên với tư cách một trong Tứ đại cổ đông, nhưng ở Trung Y học viện, vẫn là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi.
Đương nhiên, Trung Y học viện cũng không chỉ là cực hạn ở Trung y hệ, chỉ là Trung y hệ là trọng điểm mà thôi. Các hệ khác cũng đều tồn tại.
- Tiểu muội, em đi Cao trung báo danh, anh cùng đại ca không giúp em được.
Sau khi xuống xe, Trần Phong Nhiên đối với Trần Hương Hương mỉm cười nói.
Huynh muội ba người, tuy đều đọc trong Trung Y học viện, nhưng lại không đồng cấp. Hiện tại Trần Hương Hương học cấp ba, mà Trần Phong Nhiên cùng Trần Thanh là sinh viên năm nhất.
Đương nhiên, Trần Phong Nhiên là dựa vào bản lãnh thật sự, khảo thi mà vào. Mà Trần Thanh Đế thì ngược lại, có thể tiến vào Trung Y học viện, hoàn toàn là vì Trần gia bọn hắn, là một trong bốn cổ đông của Trung Y học viện.
Ở bên trong Trung Y học viện, hoặc là thành tích bản thân phi thường ưu tú, dựa vào thực lực của mình đi vào; hoặc là có ông bà cha mẹ là quan chức chính phủ, hoặc là người cực kỳ có tiền.
Không có tiền, không có thành tích cực kỳ ưu tú, vậy đừng nghĩ vào học Trung Y học viện.
- Phong Nhiên, tìm ta sớm như vậy có chuyện gì không?
Trần Thanh Đế duỗi lưng một cái, mơ mơ màng màng nói.
Vì chải vuốt Tiểu Hắc, đem Tiểu Hắc từ một đầu chó đất bình thường chuyển biến thành Linh thú, tuy Trần Thanh Đế rất mệt mỏi, nhưng thu hoạch cũng rất lớn.
Mỗi lần tiêu hao lớn lượng linh khí, đợi đến lúc khôi phục, tu vi của Trần Thanh Đế đều sẽ có chút tăng lên.
Ngay ngày hôm qua một lần chải vuốt cuối cùng, đợi cho Trần Thanh Đế khôi phục, tu vi đã tăng lên tới Luyện Khí tầng hai đỉnh phong, khoảng cách đột phá đến Luyện Khí tầng ba, cũng chỉ là một đường chênh lệch.
Luyện Khí tầng ba cùng Luyện Khí tầng hai đỉnh phong, mặc dù chỉ là một đường chênh lệch, nhưng chênh lệch khá xa a. Chỉ cần tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, các bản lĩnh của Trần Thanh Đế sẽ có đất dụng võ rồi.
Làm một ít phù triện có hiệu quả công kích, phòng ngự nhất định, bố trí một chút trận pháp đơn giản, cái này đều cần tu vi Luyện Khí tầng ba mới được. Về phần luyện đan, luyện khí, không biết làm sao a, điều kiện có hạn, không có tài liệu, Trần Thanh Đế cũng là không thể làm gì.
Con dâu xảo không bột đố gột nên hồ (người đàn bà khéo cũng khó có thể thổi cơm khi không có gạo) là đạo lý này.
Cho nên, Trần Thanh Đế vì mau chóng đột phá đến Luyện Khí tầng ba, nên một đêm không ngủ. Thẳng đến trời đã sắp sáng, y nguyên không có đột phá, Trần Thanh Đế mới bất đắc dĩ nằm ngủ.
Đang thời điểm ngủ mơ mơ màng màng, Trần Phong Nhiên chạy đến gõ cửa.
- Đại ca, em biết ngay anh bây giờ còn không có tỉnh.
Trần Phong Nhiên mỉm cười, nói ra:
- Hôm nay khai giảng, mẹ gọi điện thoại đến, bảo anh đừng quên giờ.
- Ân, ta đã biết.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đêm qua chỉ lo tu luyện, đem sự tình khai giảng hôm nay ném qua sau đầu.
- Đúng rồi, đại ca, hôm qua em mua cho anh một cái điện thoại, tối hôm qua quên đưa cho anh.
Trần Phong Nhiên đem một chiếc điện thoại hoàn toàn mới, giao cho Trần Thanh Đế, nói ra:
- Số của người trong nhà cùng Viên Cừu đại ca, em đã thay anh lưu ở bên trong rồi.
- Đi, chờ ăn điểm tâm xong, cùng đi tới trường a.
Không có điện thoại, muốn liên hệ là rất bất tiện, Trần Thanh Đế cũng không có cự tuyệt liền tiếp nhận. Về phần cái điện thoại cũ của Trần đại thiếu kia, lúc trước toàn thân xích lõa bị đưa vào bệnh viện, cũng không biết ném đi đâu rồi.
Ăn xong bữa sáng, Trần Thanh Đế, Trần Phong Nhiên cùng với Trần Hương Hương, ba người ngồi trên một chiếc BMW màu đen đi ra biệt thự, nhanh chóng chạy tới trường học.
Đáng nhắc tới chính là, Tiểu Hắc to lớn vô cùng, đã là bán Linh thú cũng đòi theo. Trần Hương Hương nghĩ nghĩ, ngày đầu tiên khai giảng cũng không có đại sự gì, đi theo thì theo a, kết quả là đồng ý.
Ai ngờ... Tiểu Hắc vừa lên xe, quyết đoán từ bỏ chủ nhân của nó, chui vào trong ngực Trần Thanh Đế, như thế nào cũng kéo không ra.
Trần Hương Hương tỏ vẻ rất phẫn nộ, đối với Tiểu Hắc nảy sinh ác độc, bất quá Tiểu Hắc lại cho rằng cái gì cũng không phát hiện, rất là hưởng thụ núp ở trong ngực Trần Thanh Đế.
Ở trong biệt thự, ai không biết Tiểu Hắc vừa thấy được Trần đại thiếu, là nhe răng trợn mắt sủa bậy, còn hận không thể nhào tới cắn chết Trần đại thiếu.
Hiện tại ngược lại tốt, thái độ đã chuyển biến 180°, tiến vào trong ngực Trần đại thiếu, còn bày ra một bộ, đánh chết cũng không đi ra.
Trần Phong Nhiên cảm thấy rất không minh bạch, Trần Hương Hương cũng rất bất đắc dĩ.
Từ khi Tiểu Hắc bị Trần Thanh Đế trị liệu tốt, đã là như thế rồi.
Chỉ có Trần Thanh Đế biết rõ, Tiểu Hắc là ưa thích linh khí trên người hắn. Dù sao, hôm nay Tiểu Hắc đã không phải là một con chó thường, là bán Linh thú.
Ân, Linh cẩu!
Một giờ sau, ba người Trần Thanh Đế cùng một con chó đi tới trường học… Trung Y học viện.
Trung Y học viện là trường học bao hàm Cao trung và đại học, là một trường học tư nhân cao cấp, lực lượng thầy giáo cực kỳ hùng hậu, là do Trần gia, Lâm gia cùng với Viên gia, tam đại gia tộc hợp tác bơm tiền thành lập.
Trung Y học viện, ngoại trừ tam đại gia tộc Tam đại cổ đông này ra, còn có một cổ đông, đó chính là Mã Quan Thiên.
Mã Quan Thiên chính là Thái Sơn Bắc Đẩu của Trung y giới, một lòng muốn phát dương quang đại Trung y viện, mà hắn cùng Trần gia tam đại gia tộc có quan hệ sâu xa.
Kết quả là, tam đại gia tộc sáng lập Trung Y học viện.
Đồng thời, ở dưới tam đại gia tộc mãnh liệt yêu cầu, Mã Quan Thiên vì kính dâng cả đời cho sự nghiệp Trung y, cũng trở thành cổ đông lớn thứ tư của Trung Y học viện.
Vì Trung y đang phát triển, Mã Quan Thiên cũng sẽ ngẫu nhiên lộ diện giảng bài dạy học. Mã Quan Thiên với tư cách một trong Tứ đại cổ đông, nhưng ở Trung Y học viện, vẫn là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi.
Đương nhiên, Trung Y học viện cũng không chỉ là cực hạn ở Trung y hệ, chỉ là Trung y hệ là trọng điểm mà thôi. Các hệ khác cũng đều tồn tại.
- Tiểu muội, em đi Cao trung báo danh, anh cùng đại ca không giúp em được.
Sau khi xuống xe, Trần Phong Nhiên đối với Trần Hương Hương mỉm cười nói.
Huynh muội ba người, tuy đều đọc trong Trung Y học viện, nhưng lại không đồng cấp. Hiện tại Trần Hương Hương học cấp ba, mà Trần Phong Nhiên cùng Trần Thanh là sinh viên năm nhất.
Đương nhiên, Trần Phong Nhiên là dựa vào bản lãnh thật sự, khảo thi mà vào. Mà Trần Thanh Đế thì ngược lại, có thể tiến vào Trung Y học viện, hoàn toàn là vì Trần gia bọn hắn, là một trong bốn cổ đông của Trung Y học viện.
Ở bên trong Trung Y học viện, hoặc là thành tích bản thân phi thường ưu tú, dựa vào thực lực của mình đi vào; hoặc là có ông bà cha mẹ là quan chức chính phủ, hoặc là người cực kỳ có tiền.
Không có tiền, không có thành tích cực kỳ ưu tú, vậy đừng nghĩ vào học Trung Y học viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.