Chương 37: Đều có hậu chiêu
Diện Hồng Nhĩ Xích
14/09/2013
Đường Cửu Loan thi đấu, là con đường đi thông đỉnh núi. Ngoại trừ độ
rộng con đường nhất định ra, một mặt là sơn thể, một mặt là vách núi
rồi.
Nếu như người cùng xe té xuống, thịt nát xương tan là nhẹ. Chín thành chín sẽ là hài cốt không còn.
Xe thể thao từ độ cao như thế rơi xuống, nhất định sẽ nổ tung.
Nổ tung, còn có thể lưu lại cọng lông?
- Lữ Hậu Tích, mày đang làm cái gì?
Trần Phong Nhiên một mực trấn định tự nhiên, toàn thân mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, một phát bắt được Lữ Hậu Tích:
- Mày muốn làm gì? Mày muốn giết đại ca tao, giết chị Tĩnh Nhu sao?
Nếu như Lâm Tĩnh Nhu không có ngồi ở trong xe thể thao của Trần Thanh Đế, một màn này xuất hiện, Trần Phong Nhiên không chỉ không phẫn nộ, còn cao hứng phi thường, hưng phấn.
Chỉ là, Lâm Tĩnh Nhu lại ở trong xe a.
Trần Phong Nhiên phẫn nộ là vì Lâm Tĩnh Nhu, cùng đại ca của hắn, Trần Thanh Đế cái rắm quan hệ cũng không có, Trần Phong Nhiên ước gì Trần đại thiếu chết nữa là khác.
Lâm Tĩnh Nhu không thể chết được!
Nếu như chết rồi, chuyện kia có thể to lắm.
- Ta... Ta làm sao biết là chuyện gì xảy ra? Ai biết lái xe kia đến cùng phát điên cái gì?
Lữ Hậu Tích đẩy Trần Phong Nhiên ra, ra vẻ hoảng sợ nói.
- Mày không biết? Tốt, rất tốt, phi thường tốt.
Trần Phong Nhiên nghiến răng nghiến lợi, ở thời khắc này, hắn rốt cuộc kịp phản ứng, lái xe hắn giới thiệu, đã bị người Lữ gia mua.
- Hừ, đừng tưởng rằng mua lái xe, là có thể đem hết thảy đổ lên trên đầu của ta.
Trần Phong Nhiên hít sâu một hơi, trong hai tròng mắt lóe ra hàn mang, trong nội tâm cười lạnh không thôi:
- Nếu như không có chuẩn bị, ta dám hợp tác cùng các ngươi sao? Lữ Bất Phàm, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi thu thập tàn cuộc như thế nào.
- Lâm Tĩnh Nhu chết rồi, thật sự là đáng tiếc.
Sự tình đã đến trình độ này, Trần Phong Nhiên cũng không hề nghĩ chuyện khác, mà là đang chuẩn bị kế hoạch bước tiếp theo.
Trần Phong Nhiên không ngốc, tới hợp tác cùng Lữ Bất Phàm, lợi dụng đua xe giết Trần Thanh Đế, giải thích như thế nào, thoát khỏi liên quan cùng lái xe như thế nào, đương nhiên đã sớm tính hết.
Trần đại thiếu cố nhiên là phế vật, nhưng rất được Trần lão gia tử coi trọng, không có sách lược vẹn toàn, Trần Phong Nhiên dám giết hắn sao?
Tới tìm nhân vật thiên tài của Lữ gia, Lữ Bất Phàm hợp tác, Trần Phong Nhiên dám không có ẩn chiêu sao?
Nếu như không có tính trước, Trần Phong Nhiên cũng tinh tường biết rõ, đợi đến lúc giết xong Trần Thanh Đế, Trần Phong Nhiên hắn cũng sẽ bị Lữ Bất Phàm ăn đến xương cốt không còn.
- Lữ Bất Phàm, mày ngay cả nữ nhân tao thích cũng dám giết. Hừ, tao cũng sẽ khiến mày sống không khá giả, chúng ta chờ xem.
Ở chỗ sâu trong hai con ngươi Trần Phong Nhiên, hàn mang lóe hiện.
- Lái xe, là Lữ gia các ngươi cung cấp, mà ta lại bỏ thêm trên xe ít đồ.
Trong nội tâm Trần Phong Nhiên cười lạnh không thôi, nhẹ nhàng sờ lên điều khiển từ xa trong túi quần:
- Lái xe sau khi giết chết Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu, xe thể thao đột nhiên nổ tung chết đi. Là Lữ gia các ngươi giết người diệt khẩu, Lữ gia các ngươi có thể dễ chịu mới lạ?
Người ở bên ngoài xem ra, cùng Trần Thanh Đế đua xe là lái xe của Lữ gia. Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu ở trong đua xe chết đi, lái xe cũng bởi vì xe thể thao bạo tạc mà chết, bí ẩn bên trong, người sáng suốt liếc một cái cũng có thể thấy được.
Lữ gia lợi dụng lái xe giết Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu, sau đó giết lái xe, đây là giết người diệt khẩu.
Toàn bộ quá trình, cùng Trần Phong Nhiên hắn không có bất kỳ quan hệ gì.
Ít nhất, ở ngoài mặt là như thế.
Cho dù đến lúc đó, người Lữ gia nói lái xe là Trần Phong Nhiên giới thiệu, là Trần Phong Nhiên muốn giết Trần Thanh Đế, người khác chỉ sẽ cho rằng, là người Lữ gia oan uổng Trần Phong Nhiên, sẽ không tin tưởng người Lữ gia.
Không chỉ có như thế, còn có thể vừa tô vừa đen.
Dù sao, trong toàn bộ người Trần gia, thậm chí là người gia tộc khác, cũng biết Trần Phong Nhiên là một quai bảo bảo. Ai cũng sẽ không tin tưởng Trần Phong Nhiên sẽ giết đại ca của hắn Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu.
Cùng lúc đó, trong thư phòng Lữ gia gia chủ.
Lữ gia gia chủ Lữ Văn cùng một thiếu niên diện mục anh tuấn, ăn mặc âu phục, môi hồng răng trắng, lông mày xanh đôi mắt đẹp, thân hình thon dài, đeo kính mắt viền vàng, đang xem màn hình trước mặt bọn họ.
Mà trên màn hình, rõ ràng là Trần Thanh Đế điều khiển lấy xe thể thao CCXR, cấp tốc lao tới chỗ ngoặt đầy khói trắng kia.
- Bất Phàm, theo như cái này thì Trần Thanh Đế cùng nha đầu Lâm Tĩnh Nhu kia, là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lữ Văn nằm trên ghế sa lon, thoáng nhìn qua hình ảnh trên màn hình, thản nhiên nói.
- Lâm Tĩnh Nhu chết, đối với chúng ta có lợi.
Thiếu niên Lữ Bất Phàm bình tĩnh, để lộ ra phong độ ưu nhã cao quý, chậm rãi ngồi ở trên ghế sa lon, đẩy mắt kính viền vàng, ôn nhu nói:
- Về phần Trần Thanh Đế kia sống hay chết, đối với chúng ta không có ý nghĩa gì quá lớn, tối đa cũng chỉ là đả kích Trần lão gia tử thoáng một phát mà thôi.
- Trong thi đấu, Lâm Tĩnh Nhu chết, Lâm gia tất sẽ phản công, cùng Trần gia trở mặt thành thù.
Lữ Bất Phàm mỉm cười, nói ra:
- Lâm gia cùng Trần gia tranh đấu, Viên gia sau lưng Viên Cầu bị lợi dụng, tất nhiên cũng sẽ bị họa theo. Dù sao, đây hết thảy là vì Viên Cầu mà tới. Viên gia hắn, cũng thoát không khỏi liên quan.
Lữ Bất Phàm bỗng nhúc nhích kính mắt viền vàng, tiếp tục nói:
- Lữ gia chúng ta trong quân đội, vẫn luôn là bất ôn bất hỏa, gặp Lâm gia, Trần gia cùng với Viên gia áp chế. Bởi vì Lâm Tĩnh Nhu chết, Tam gia này tất nhiên sẽ thế như thủy hỏa, kể từ đó, là cơ hội cho Lữ gia chúng ta đứng vững bước chân trong quân đội.
- Nói không sai.
Nếu như người cùng xe té xuống, thịt nát xương tan là nhẹ. Chín thành chín sẽ là hài cốt không còn.
Xe thể thao từ độ cao như thế rơi xuống, nhất định sẽ nổ tung.
Nổ tung, còn có thể lưu lại cọng lông?
- Lữ Hậu Tích, mày đang làm cái gì?
Trần Phong Nhiên một mực trấn định tự nhiên, toàn thân mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, một phát bắt được Lữ Hậu Tích:
- Mày muốn làm gì? Mày muốn giết đại ca tao, giết chị Tĩnh Nhu sao?
Nếu như Lâm Tĩnh Nhu không có ngồi ở trong xe thể thao của Trần Thanh Đế, một màn này xuất hiện, Trần Phong Nhiên không chỉ không phẫn nộ, còn cao hứng phi thường, hưng phấn.
Chỉ là, Lâm Tĩnh Nhu lại ở trong xe a.
Trần Phong Nhiên phẫn nộ là vì Lâm Tĩnh Nhu, cùng đại ca của hắn, Trần Thanh Đế cái rắm quan hệ cũng không có, Trần Phong Nhiên ước gì Trần đại thiếu chết nữa là khác.
Lâm Tĩnh Nhu không thể chết được!
Nếu như chết rồi, chuyện kia có thể to lắm.
- Ta... Ta làm sao biết là chuyện gì xảy ra? Ai biết lái xe kia đến cùng phát điên cái gì?
Lữ Hậu Tích đẩy Trần Phong Nhiên ra, ra vẻ hoảng sợ nói.
- Mày không biết? Tốt, rất tốt, phi thường tốt.
Trần Phong Nhiên nghiến răng nghiến lợi, ở thời khắc này, hắn rốt cuộc kịp phản ứng, lái xe hắn giới thiệu, đã bị người Lữ gia mua.
- Hừ, đừng tưởng rằng mua lái xe, là có thể đem hết thảy đổ lên trên đầu của ta.
Trần Phong Nhiên hít sâu một hơi, trong hai tròng mắt lóe ra hàn mang, trong nội tâm cười lạnh không thôi:
- Nếu như không có chuẩn bị, ta dám hợp tác cùng các ngươi sao? Lữ Bất Phàm, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi thu thập tàn cuộc như thế nào.
- Lâm Tĩnh Nhu chết rồi, thật sự là đáng tiếc.
Sự tình đã đến trình độ này, Trần Phong Nhiên cũng không hề nghĩ chuyện khác, mà là đang chuẩn bị kế hoạch bước tiếp theo.
Trần Phong Nhiên không ngốc, tới hợp tác cùng Lữ Bất Phàm, lợi dụng đua xe giết Trần Thanh Đế, giải thích như thế nào, thoát khỏi liên quan cùng lái xe như thế nào, đương nhiên đã sớm tính hết.
Trần đại thiếu cố nhiên là phế vật, nhưng rất được Trần lão gia tử coi trọng, không có sách lược vẹn toàn, Trần Phong Nhiên dám giết hắn sao?
Tới tìm nhân vật thiên tài của Lữ gia, Lữ Bất Phàm hợp tác, Trần Phong Nhiên dám không có ẩn chiêu sao?
Nếu như không có tính trước, Trần Phong Nhiên cũng tinh tường biết rõ, đợi đến lúc giết xong Trần Thanh Đế, Trần Phong Nhiên hắn cũng sẽ bị Lữ Bất Phàm ăn đến xương cốt không còn.
- Lữ Bất Phàm, mày ngay cả nữ nhân tao thích cũng dám giết. Hừ, tao cũng sẽ khiến mày sống không khá giả, chúng ta chờ xem.
Ở chỗ sâu trong hai con ngươi Trần Phong Nhiên, hàn mang lóe hiện.
- Lái xe, là Lữ gia các ngươi cung cấp, mà ta lại bỏ thêm trên xe ít đồ.
Trong nội tâm Trần Phong Nhiên cười lạnh không thôi, nhẹ nhàng sờ lên điều khiển từ xa trong túi quần:
- Lái xe sau khi giết chết Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu, xe thể thao đột nhiên nổ tung chết đi. Là Lữ gia các ngươi giết người diệt khẩu, Lữ gia các ngươi có thể dễ chịu mới lạ?
Người ở bên ngoài xem ra, cùng Trần Thanh Đế đua xe là lái xe của Lữ gia. Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu ở trong đua xe chết đi, lái xe cũng bởi vì xe thể thao bạo tạc mà chết, bí ẩn bên trong, người sáng suốt liếc một cái cũng có thể thấy được.
Lữ gia lợi dụng lái xe giết Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu, sau đó giết lái xe, đây là giết người diệt khẩu.
Toàn bộ quá trình, cùng Trần Phong Nhiên hắn không có bất kỳ quan hệ gì.
Ít nhất, ở ngoài mặt là như thế.
Cho dù đến lúc đó, người Lữ gia nói lái xe là Trần Phong Nhiên giới thiệu, là Trần Phong Nhiên muốn giết Trần Thanh Đế, người khác chỉ sẽ cho rằng, là người Lữ gia oan uổng Trần Phong Nhiên, sẽ không tin tưởng người Lữ gia.
Không chỉ có như thế, còn có thể vừa tô vừa đen.
Dù sao, trong toàn bộ người Trần gia, thậm chí là người gia tộc khác, cũng biết Trần Phong Nhiên là một quai bảo bảo. Ai cũng sẽ không tin tưởng Trần Phong Nhiên sẽ giết đại ca của hắn Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu.
Cùng lúc đó, trong thư phòng Lữ gia gia chủ.
Lữ gia gia chủ Lữ Văn cùng một thiếu niên diện mục anh tuấn, ăn mặc âu phục, môi hồng răng trắng, lông mày xanh đôi mắt đẹp, thân hình thon dài, đeo kính mắt viền vàng, đang xem màn hình trước mặt bọn họ.
Mà trên màn hình, rõ ràng là Trần Thanh Đế điều khiển lấy xe thể thao CCXR, cấp tốc lao tới chỗ ngoặt đầy khói trắng kia.
- Bất Phàm, theo như cái này thì Trần Thanh Đế cùng nha đầu Lâm Tĩnh Nhu kia, là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lữ Văn nằm trên ghế sa lon, thoáng nhìn qua hình ảnh trên màn hình, thản nhiên nói.
- Lâm Tĩnh Nhu chết, đối với chúng ta có lợi.
Thiếu niên Lữ Bất Phàm bình tĩnh, để lộ ra phong độ ưu nhã cao quý, chậm rãi ngồi ở trên ghế sa lon, đẩy mắt kính viền vàng, ôn nhu nói:
- Về phần Trần Thanh Đế kia sống hay chết, đối với chúng ta không có ý nghĩa gì quá lớn, tối đa cũng chỉ là đả kích Trần lão gia tử thoáng một phát mà thôi.
- Trong thi đấu, Lâm Tĩnh Nhu chết, Lâm gia tất sẽ phản công, cùng Trần gia trở mặt thành thù.
Lữ Bất Phàm mỉm cười, nói ra:
- Lâm gia cùng Trần gia tranh đấu, Viên gia sau lưng Viên Cầu bị lợi dụng, tất nhiên cũng sẽ bị họa theo. Dù sao, đây hết thảy là vì Viên Cầu mà tới. Viên gia hắn, cũng thoát không khỏi liên quan.
Lữ Bất Phàm bỗng nhúc nhích kính mắt viền vàng, tiếp tục nói:
- Lữ gia chúng ta trong quân đội, vẫn luôn là bất ôn bất hỏa, gặp Lâm gia, Trần gia cùng với Viên gia áp chế. Bởi vì Lâm Tĩnh Nhu chết, Tam gia này tất nhiên sẽ thế như thủy hỏa, kể từ đó, là cơ hội cho Lữ gia chúng ta đứng vững bước chân trong quân đội.
- Nói không sai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.