Chương 269: Động tác mới
Diện Hồng Nhĩ Xích
16/09/2013
Do đó có thể thấy được, các nàng làm chuyện như vậy, đã không ít lần.
Mà mục đích duy nhất các nàng làm như thế, là đề phòng Trần đại thiếu. Để cho Trần đại thiếu gặp các nàng không thèm nhìn, thì mục đích của các nàng đạt đến rồi.
Dưới tình huống bình thường, một nữ nhân đều muốn để cho nam nhân nhìn thấy các nàng, hai mắt tỏa sáng. Nhưng, cái này đổi lại thành Trần đại thiếu, vừa vặn tương phản.
Có thể hù Trần đại thiếu sợ mới tốt.
Với tư cách viên chức Thanh Đế dược nghiệp, ai không biết, mục đích Trần đại thiếu tới công ty chỉ có một, cái kia chính là vì tìm Cổ Thiên Cầm đòi tiền.
Đương nhiên, thuận tiện tai họa mấy nhân viên nữ trong công ty, cũng là tình huống bình thường.
Không đem mình làm cho xấu, sao được?
- Trần đại thiếu. . .
Viên chức trong Thanh Đế dược nghiệp, nhìn thấy Trần Thanh Đế đến, cả đám đều cẩn thận từng li từng tí, run như cầy sấy.
- Thật biết nghe lời...
Trần Thanh Đế nhịn không được hít sâu một hơi, thầm nghĩ trong lòng:
- Cái này... Đây là cái tình huống gì? Như thế nào nguyên một đám đều làm thành như vậy? Cũng quá dọa người a?
Trần Thanh Đế chỉ nhìn lướt qua, chút ít nhân viên nữ kia đều nhẹ nhàng thở ra.
Trần đại thiếu bị sợ, chướng mắt các nàng. Các nàng cũng có thể không bị Trần đại thiếu tai họa. Vạn nhất nếu để cho Trần đại thiếu vừa ý, vậy thì thảm rồi.
- Ca ca ta tiến vào thiên đường xấu nữ rồi sao?
Trần Thanh Đế lắc đầu, trong nội tâm đương nhiên minh bạch. Những nhân viên nữ này tất cả đều là cố ý làm mình xấu đi, chính là vì đề phòng hắn.
Đối với cái này, Trần Thanh Đế ngoại trừ cười khổ, cũng không có cách nào.
Cái phá thanh danh này, có chỗ lợi, đồng dạng cũng là có chỗ hỏng.
- Trần... Trần đại thiếu, chủ tịch nàng không... không có trong công ty.
Trong công ty, một nhân viên nữ duy nhất không có đem mình hóa trang thành xấu, dùng đến thanh âm run rẩy nói.
Không phải nhân viên nữ này không sợ Trần Thanh Đế, hoàn toàn là vì, trên mặt nhân viên nữ này, tất cả đều là mụn, ảnh hưởng tới dung mạo của nàng.
Trên mặt đều là mụn, đừng nói là đối với thiếu nữ, coi như là đối với một thiếu niên mà nói, cái kia cũng là một loại tra tấn.
Sẽ để cho người mất đi tự tin.
Người nhân viên nữ này, tinh tường biết rõ, nàng căn bản là không cần trang điểm, Trần đại thiếu cũng quyết không vừa ý nàng.
Cũng chính bởi vì như vậy, nhân viên nữ trong công ty đều đẩy nàng đến ứng đối Trần đại thiếu.
Mặc dù mặt ngoài nàng không có cái gì, không thèm để ý, nhưng trong lòng lại rất khó chịu. Có nữ hài nào, không muốn mình xinh đẹp? Mà nàng lại bị mụn làm hỏng.
- Không có mặt?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Vậy chủ tịch đi đâu?
- Đi... Đi nhà xưởng chế dược rồi, Cục trưởng Cục y tế tự mình dẫn người đến, muốn kiểm tra nhà xưởng chế dược của chúng ta, cho nên...
Người nhân viên nữ này, hít sâu một hơi nói ra:
- Cho nên, chủ tịch cũng đi qua.
- Cục trưởng Cục y tế, kiểm tra nhà xưởng chế dược?
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, trầm giọng nói:
- Cô có biết, nhà xưởng chế dược ở địa phương nào hay không?
Thanh Đế dược nghiệp, cùng nhà xưởng chế dược là không cùng một chỗ. Ở trong trí nhớ Trần Thanh Đế tiếp thu, hiển nhiên không có bất kỳ tin tức gì của nhà xưởng chế dược.
Trần đại thiếu kia đến Thanh Đế dược nghiệp chính là muốn tiền, hắn có thể có tâm tư đi nhà xưởng chế dược sao?
- Biết... Biết rõ.
Người nhân viên nữ này run rẩy nói.
- Cái kia tốt, cô dẫn tôi đi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đúng rồi, cô tên là gì?
Bảo người ta đi theo, còn không biết tên đối phương gọi là gì, Trần đại thiếu cảm giác có chút không tốt lắm. Hơn nữa, hắn có thể tinh tường nhìn ra, người nhân viên nữ này bởi vì trên mặt mình mọc mụn, rất là không tự tin.
Mọc mụn có cái gì quá không được, ăn một ít bài độc đan ca ca làm, hơn nữa dùng mấy hạt Dưỡng Nhan Đan, sẽ đơn giản chữa tốt không nói, làn da còn có thể trở nên rất tốt.
Có cái gì cần không tự tin hay sao?
- Tôi... tôi tên là Bùi Tuyết Linh.
Nhân viên nữ xấu hổ nói.
- Bùi Tuyết Linh, bây giờ dẫn tôi đi, xe của tôi ở bên ngoài.
Nói xong, Trần đại thiếu quay người liền đi đến bên ngoài Thanh Đế dược nghiệp.
Hỏi tên chỉ là một cách lịch sự, về phần nhân viên nữ tên gọi là gì, Trần đại thiếu cũng không phải quan tâm cỡ nào. Hắn chú ý chính là, những người của Cục y tế kia.
Không cần nghĩ, Trần đại thiếu cũng biết, nhất định là Lữ gia làm chuyện tốt.
Bằng không thì, dùng danh tiếng của Thanh Đế dược nghiệp, Cục y tế như thế nào sẽ tìm tới cửa? Còn là Cục trưởng Cục y tế tự mình dẫn đội đến.
Cục trưởng Cục y tế, đây chính là nhân vật cấp Phó bộ, sự tình gì cần hắn tự mình ra mặt?
Thanh Đế dược nghiệp sản xuất thuốc, tuy chất lượng đều rất cao. Nhưng mà, nếu như người ta muốn cố ý hại ngươi, vạch trứng tìm xương không phải là chuyện đùa sao.
Muốn hại người, sợ gì không có lý do?
Trần đại thiếu tinh tường biết rõ, dùng tính cách của Cổ Thiên Cầm, loại chuyện này khẳng định làm không được. Chỉ có Trần đại thiếu hắn ra mặt, mới có thể làm cho đám người Cục y tế rút lui, thậm chí là không bao giờ dám tới.
- Bùi Tuyết Linh, cô không cần tự ti.
Trên xe, Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Mụn đậu trên mặt của cô, tôi có biện pháp trị tốt.
- Thực... Thật sự?
Bùi Tuyết Linh chấn động toàn thân, tràn đầy kích động, khát vọng nhìn Trần đại thiếu.
Trên mặt đầy mụn, đây chính là nỗi đau nhất trong lòng Bùi Tuyết Linh. Trần đại thiếu nói có thể chữa tốt mụn trên mặt nàng, Bùi Tuyết Linh như thế nào không kích động?
Bất quá, vừa nghĩ tới Trần đại thiếu là nhân vật dạng gì, lập tức lại thất vọng không thôi.
Mà mục đích duy nhất các nàng làm như thế, là đề phòng Trần đại thiếu. Để cho Trần đại thiếu gặp các nàng không thèm nhìn, thì mục đích của các nàng đạt đến rồi.
Dưới tình huống bình thường, một nữ nhân đều muốn để cho nam nhân nhìn thấy các nàng, hai mắt tỏa sáng. Nhưng, cái này đổi lại thành Trần đại thiếu, vừa vặn tương phản.
Có thể hù Trần đại thiếu sợ mới tốt.
Với tư cách viên chức Thanh Đế dược nghiệp, ai không biết, mục đích Trần đại thiếu tới công ty chỉ có một, cái kia chính là vì tìm Cổ Thiên Cầm đòi tiền.
Đương nhiên, thuận tiện tai họa mấy nhân viên nữ trong công ty, cũng là tình huống bình thường.
Không đem mình làm cho xấu, sao được?
- Trần đại thiếu. . .
Viên chức trong Thanh Đế dược nghiệp, nhìn thấy Trần Thanh Đế đến, cả đám đều cẩn thận từng li từng tí, run như cầy sấy.
- Thật biết nghe lời...
Trần Thanh Đế nhịn không được hít sâu một hơi, thầm nghĩ trong lòng:
- Cái này... Đây là cái tình huống gì? Như thế nào nguyên một đám đều làm thành như vậy? Cũng quá dọa người a?
Trần Thanh Đế chỉ nhìn lướt qua, chút ít nhân viên nữ kia đều nhẹ nhàng thở ra.
Trần đại thiếu bị sợ, chướng mắt các nàng. Các nàng cũng có thể không bị Trần đại thiếu tai họa. Vạn nhất nếu để cho Trần đại thiếu vừa ý, vậy thì thảm rồi.
- Ca ca ta tiến vào thiên đường xấu nữ rồi sao?
Trần Thanh Đế lắc đầu, trong nội tâm đương nhiên minh bạch. Những nhân viên nữ này tất cả đều là cố ý làm mình xấu đi, chính là vì đề phòng hắn.
Đối với cái này, Trần Thanh Đế ngoại trừ cười khổ, cũng không có cách nào.
Cái phá thanh danh này, có chỗ lợi, đồng dạng cũng là có chỗ hỏng.
- Trần... Trần đại thiếu, chủ tịch nàng không... không có trong công ty.
Trong công ty, một nhân viên nữ duy nhất không có đem mình hóa trang thành xấu, dùng đến thanh âm run rẩy nói.
Không phải nhân viên nữ này không sợ Trần Thanh Đế, hoàn toàn là vì, trên mặt nhân viên nữ này, tất cả đều là mụn, ảnh hưởng tới dung mạo của nàng.
Trên mặt đều là mụn, đừng nói là đối với thiếu nữ, coi như là đối với một thiếu niên mà nói, cái kia cũng là một loại tra tấn.
Sẽ để cho người mất đi tự tin.
Người nhân viên nữ này, tinh tường biết rõ, nàng căn bản là không cần trang điểm, Trần đại thiếu cũng quyết không vừa ý nàng.
Cũng chính bởi vì như vậy, nhân viên nữ trong công ty đều đẩy nàng đến ứng đối Trần đại thiếu.
Mặc dù mặt ngoài nàng không có cái gì, không thèm để ý, nhưng trong lòng lại rất khó chịu. Có nữ hài nào, không muốn mình xinh đẹp? Mà nàng lại bị mụn làm hỏng.
- Không có mặt?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Vậy chủ tịch đi đâu?
- Đi... Đi nhà xưởng chế dược rồi, Cục trưởng Cục y tế tự mình dẫn người đến, muốn kiểm tra nhà xưởng chế dược của chúng ta, cho nên...
Người nhân viên nữ này, hít sâu một hơi nói ra:
- Cho nên, chủ tịch cũng đi qua.
- Cục trưởng Cục y tế, kiểm tra nhà xưởng chế dược?
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, trầm giọng nói:
- Cô có biết, nhà xưởng chế dược ở địa phương nào hay không?
Thanh Đế dược nghiệp, cùng nhà xưởng chế dược là không cùng một chỗ. Ở trong trí nhớ Trần Thanh Đế tiếp thu, hiển nhiên không có bất kỳ tin tức gì của nhà xưởng chế dược.
Trần đại thiếu kia đến Thanh Đế dược nghiệp chính là muốn tiền, hắn có thể có tâm tư đi nhà xưởng chế dược sao?
- Biết... Biết rõ.
Người nhân viên nữ này run rẩy nói.
- Cái kia tốt, cô dẫn tôi đi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đúng rồi, cô tên là gì?
Bảo người ta đi theo, còn không biết tên đối phương gọi là gì, Trần đại thiếu cảm giác có chút không tốt lắm. Hơn nữa, hắn có thể tinh tường nhìn ra, người nhân viên nữ này bởi vì trên mặt mình mọc mụn, rất là không tự tin.
Mọc mụn có cái gì quá không được, ăn một ít bài độc đan ca ca làm, hơn nữa dùng mấy hạt Dưỡng Nhan Đan, sẽ đơn giản chữa tốt không nói, làn da còn có thể trở nên rất tốt.
Có cái gì cần không tự tin hay sao?
- Tôi... tôi tên là Bùi Tuyết Linh.
Nhân viên nữ xấu hổ nói.
- Bùi Tuyết Linh, bây giờ dẫn tôi đi, xe của tôi ở bên ngoài.
Nói xong, Trần đại thiếu quay người liền đi đến bên ngoài Thanh Đế dược nghiệp.
Hỏi tên chỉ là một cách lịch sự, về phần nhân viên nữ tên gọi là gì, Trần đại thiếu cũng không phải quan tâm cỡ nào. Hắn chú ý chính là, những người của Cục y tế kia.
Không cần nghĩ, Trần đại thiếu cũng biết, nhất định là Lữ gia làm chuyện tốt.
Bằng không thì, dùng danh tiếng của Thanh Đế dược nghiệp, Cục y tế như thế nào sẽ tìm tới cửa? Còn là Cục trưởng Cục y tế tự mình dẫn đội đến.
Cục trưởng Cục y tế, đây chính là nhân vật cấp Phó bộ, sự tình gì cần hắn tự mình ra mặt?
Thanh Đế dược nghiệp sản xuất thuốc, tuy chất lượng đều rất cao. Nhưng mà, nếu như người ta muốn cố ý hại ngươi, vạch trứng tìm xương không phải là chuyện đùa sao.
Muốn hại người, sợ gì không có lý do?
Trần đại thiếu tinh tường biết rõ, dùng tính cách của Cổ Thiên Cầm, loại chuyện này khẳng định làm không được. Chỉ có Trần đại thiếu hắn ra mặt, mới có thể làm cho đám người Cục y tế rút lui, thậm chí là không bao giờ dám tới.
- Bùi Tuyết Linh, cô không cần tự ti.
Trên xe, Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Mụn đậu trên mặt của cô, tôi có biện pháp trị tốt.
- Thực... Thật sự?
Bùi Tuyết Linh chấn động toàn thân, tràn đầy kích động, khát vọng nhìn Trần đại thiếu.
Trên mặt đầy mụn, đây chính là nỗi đau nhất trong lòng Bùi Tuyết Linh. Trần đại thiếu nói có thể chữa tốt mụn trên mặt nàng, Bùi Tuyết Linh như thế nào không kích động?
Bất quá, vừa nghĩ tới Trần đại thiếu là nhân vật dạng gì, lập tức lại thất vọng không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.