Chương 282: Giáo huấn
Diện Hồng Nhĩ Xích
16/09/2013
Giờ phút này, hắn đã xác minh câu nói kia của Viên Cầu: danh khí ngươi
ngưu bức, bối cảnh ngươi ngưu bức, nhưng mà người ta không biết ngươi,
ngươi dám kêu gào, người ta sẽ đánh ngươi.
Mà bây giờ, Trần đại thiếu ngồi ở cái bàn này, cái gì cũng không có làm, càng không có kêu gào gì. Nhưng mà, bởi vì người ta không biết ngươi, nên chủ động khiêu khích.
- Hà Gia Tước, huynh đệ của ta lần đầu tiên tới căn tin, không biết những chuyện này...
Trịnh Lục rất hiển nhiên nhận thức gã thiếu niên này, lôi kéo Trần đại thiếu, thấp giọng nói:
- Nhanh, bàn này là Thượng vị, chúng ta cũng không có tư cách ngồi.
- Còn không cút nhanh lên.
Trên mặt Hà Gia Tước, càng thêm khinh thường, giơ chân lên đạp tới Trần Thanh Đế.
Ở Hà Gia Tước xem ra, Trần Thanh Đế chỉ có tư cách cùng Trịnh Lục hỗn chung một chỗ, cho dù có chút bối cảnh, cũng là rác rưởi, căn bản là không để vào mắt.
- Hà Gia Tước, ngươi không nên quá phận!
Nhìn thấy Hà Gia Tước vậy mà trực tiếp động thủ, Chu Trướng biến sắc, quát to một tiếng, rất nhanh ngăn ở trước mặt Trần Thanh Đế.
Trịnh Lục đứng ở bên người Trần Thanh Đế, cũng không có bất kỳ do dự, chắn ở trước mặt Chu Trướng.
Động thủ đánh Hà Gia Tước, Chu Trướng không dám, Trịnh Lục cũng không dám. Nhưng mà, vì huynh đệ, hắn có thể dùng thân thể của mình để che.
Oanh!
Một tiếng trầm đục, một cước của Hà Gia Tước hung hăng đá vào bụng Trịnh Lục. Trịnh Lục bị đạp lui, đập lấy trên người Chu Trướng. Mà Chu Trướng, thì đập lấy trên người Trần đại thiếu.
Trần đại thiếu cũng thật không ngờ, Chu Trướng lại đột nhiên ngăn cản ở trước mặt hắn, ngay sau đó Trịnh Lục, cũng làm như thế. Vừa vặn, chắn Trần đại thiếu ở cuối cùng.
Cái này cũng khiến cho Trần đại thiếu muốn ngăn cản, đã không còn kịp rồi.
- Con mẹ nó, không nghĩ tới các ngươi còn giảng nghĩa khí như vậy. Móa.
Hà Gia Tước hừ lạnh một tiếng, tràn đầy khinh thường nói:
- Vốn bổn thiếu gia chỉ là giáo huấn tiểu tử kia thoáng một phát. Các ngươi đã không biết phân biệt như vậy, vậy mà thay hắn ngăn lại, hôm nay bổn thiếu gia ngay cả các ngươi cũng cùng một chỗ giáo huấn.
- Động thủ đánh cho ta!
Hà Gia Tước hời hợt nhìn bốn tên thiếu niên phía sau hắn, lạnh giọng quát:
- Hung hăng đánh cho bổn thiếu gia, để cho bọn hắn nằm viện một hai tháng là được.
- Vâng, Hà thiếu.
Trên mặt bốn tên thiếu niên sau lưng Hà Gia Tước, ngay ngắn lộ ra nụ cười tàn nhẫn. Trong trường học, có Hà Gia Tước làm chỗ dựa, bọn hắn sợ ai?
Nhất là ở lầu hai căn tin, bọn họ là lớn nhất. Hơn nữa, người cùng Chu Trướng và Trịnh Lục hỗn chung một chỗ, có thể ngưu bức đi nơi nào?
Ở Hà Gia Tước động thủ, Trịnh Lục cùng Chu Trướng ngay ngắn ngăn ở trước mặt Trần Thanh Đế, cho nên thời điểm bị đánh, Trần đại thiếu cũng đã nổi giận, động sát cơ.
Huynh đệ Trần đại thiếu hắn, ai dám động đến?
Động tới, phải chết!
- Muốn chết!
Trần Thanh Đế lạnh quát một tiếng, thân thể khẽ động, rất nhanh xuất kích.
Rầm rầm rầm...
Nương theo một hồi trầm đục, bốn tên thiếu niên kia ngay ngắn bị Trần đại thiếu đơn giản đánh bay, hung hăng ngã trên mặt đất.
Chu Trướng cùng Trịnh Lục đã cầm lấy băng ghế, chỉ cảm thấy toàn thân rung mạnh. Mở to hai mắt nhìn, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Trước kia bọn hắn cũng đã thấy Trần đại thiếu ra tay. Chỉ một quyền liền đánh bay Thượng Quan Giang Vũ, biết rõ Trần Thanh Đế cũng không phải bình thường.
Nhưng là, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Trần đại thiếu vậy mà sẽ ngưu bức như thế.
Bốn người, trong nháy mắt bị Trần đại thiếu đá bay. Cái này... nái này, cũng quá cường hãn a? Võ Thuật từ nhỏ luyện quyền, chỉ sợ cũng không có mạnh mẽ như vậy.
Nguyên lai Trần đại thiếu còn thâm tàng bất lộ a.
Hà Gia Tước cũng trực tiếp trợn tròn mắt, hắn là tinh tường biết rõ, bốn tên thiếu niên kia tất cả đều là người trong tổ thể dục, thân thể cường tráng, thân thủ cũng rất tốt.
Rất biết đánh nhau.
Bằng không thì dùng bối cảnh của Hà Gia Tước, há có thể vừa ý bọn hắn? Thu bọn hắn làm tiểu đệ?
Bọn hắn tựu là Hà Gia Tước tay chân.
Nhưng mà, bốn gã thủ hạ mà Hà Gia Tước tự tin, ở trong tay Trần đại thiếu, ngay cả cái rắm cũng không phải, tất cả đều bị đánh bay.
Không, người ta căn bản cũng không có công kích quá nhiều, chỉ là một cước, rất nhanh vòng vo nửa vòng, liền đá bay bốn gã tay chân của Hà Gia Tước.
Hơn nữa, tốc độ cực nhanh, Hà Gia Tước cũng không thấy rõ ràng chuyện gì xảy ra, cứ như vậy đã xong.
- Hà Gia Tước?
Trần Thanh Đế nhíu mày, sắc mặt vô cùng âm trầm, lạnh giọng nói:
- Ngươi đánh huynh đệ của ta, ta rất phẫn nộ, cho nên...
Oanh!
Một tiếng trầm đục, Trần đại thiếu một cước đá vào bụng dưới của Hà Gia Tước. Hà Gia Tước chỉ cảm thấy phần bụng kịch liệt đau nhức, bốn phía rất nhanh lui về phía sau.
Phanh!
Nương theo một tiếng vang thật lớn, Hà Gia Tước hung hăng đập vào bậc thang trên lầu ba.
Thang lầu này, cũng không phải bằng gỗ, tất cả đều là xi-măng, dán một tầng gạch men sứ, có thể nói là rất cứng rắn. Nhất là góc cạnh cầu thang, tư vị đánh đi lên, đây chính là cực kỳ không dễ chịu.
- A!
Hà Gia Tước kêu thảm thiết liên tục, hắn cảm giác phần eo của mình, giống như là đã ngã gãy. Thống khổ không chịu nổi, sắc mặt cũng lập tức trở nên vô cùng tái nhợt.
Động tác của Trần đại thiếu quá nhanh, làm cho Trịnh Lục cùng Chu Trướng cũng không có kịp ngăn cản. Hiện tại Trần Thanh Đế đánh Hà Gia Tước, xem bộ dáng thương thế còn rất nặng, hai người lập tức lo lắng, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
- Trần Thanh Đế, lần này chúng ta đã gây họa.
Sắc mặt Trịnh Lục khó coi, hít sâu một hơi, nói ra:
- Bối cảnh của Hà Gia Tước không đơn giản, của của nó là Cục trưởng Cục y tế, là tồn tại cấp Phó bộ.
Căn tin lầu ba trở lên, bối cảnh sau lưng, ít nhất cần người cấp Phó bộ trở lên, mới có tư cách đi lên.
Mà bây giờ, Trần đại thiếu ngồi ở cái bàn này, cái gì cũng không có làm, càng không có kêu gào gì. Nhưng mà, bởi vì người ta không biết ngươi, nên chủ động khiêu khích.
- Hà Gia Tước, huynh đệ của ta lần đầu tiên tới căn tin, không biết những chuyện này...
Trịnh Lục rất hiển nhiên nhận thức gã thiếu niên này, lôi kéo Trần đại thiếu, thấp giọng nói:
- Nhanh, bàn này là Thượng vị, chúng ta cũng không có tư cách ngồi.
- Còn không cút nhanh lên.
Trên mặt Hà Gia Tước, càng thêm khinh thường, giơ chân lên đạp tới Trần Thanh Đế.
Ở Hà Gia Tước xem ra, Trần Thanh Đế chỉ có tư cách cùng Trịnh Lục hỗn chung một chỗ, cho dù có chút bối cảnh, cũng là rác rưởi, căn bản là không để vào mắt.
- Hà Gia Tước, ngươi không nên quá phận!
Nhìn thấy Hà Gia Tước vậy mà trực tiếp động thủ, Chu Trướng biến sắc, quát to một tiếng, rất nhanh ngăn ở trước mặt Trần Thanh Đế.
Trịnh Lục đứng ở bên người Trần Thanh Đế, cũng không có bất kỳ do dự, chắn ở trước mặt Chu Trướng.
Động thủ đánh Hà Gia Tước, Chu Trướng không dám, Trịnh Lục cũng không dám. Nhưng mà, vì huynh đệ, hắn có thể dùng thân thể của mình để che.
Oanh!
Một tiếng trầm đục, một cước của Hà Gia Tước hung hăng đá vào bụng Trịnh Lục. Trịnh Lục bị đạp lui, đập lấy trên người Chu Trướng. Mà Chu Trướng, thì đập lấy trên người Trần đại thiếu.
Trần đại thiếu cũng thật không ngờ, Chu Trướng lại đột nhiên ngăn cản ở trước mặt hắn, ngay sau đó Trịnh Lục, cũng làm như thế. Vừa vặn, chắn Trần đại thiếu ở cuối cùng.
Cái này cũng khiến cho Trần đại thiếu muốn ngăn cản, đã không còn kịp rồi.
- Con mẹ nó, không nghĩ tới các ngươi còn giảng nghĩa khí như vậy. Móa.
Hà Gia Tước hừ lạnh một tiếng, tràn đầy khinh thường nói:
- Vốn bổn thiếu gia chỉ là giáo huấn tiểu tử kia thoáng một phát. Các ngươi đã không biết phân biệt như vậy, vậy mà thay hắn ngăn lại, hôm nay bổn thiếu gia ngay cả các ngươi cũng cùng một chỗ giáo huấn.
- Động thủ đánh cho ta!
Hà Gia Tước hời hợt nhìn bốn tên thiếu niên phía sau hắn, lạnh giọng quát:
- Hung hăng đánh cho bổn thiếu gia, để cho bọn hắn nằm viện một hai tháng là được.
- Vâng, Hà thiếu.
Trên mặt bốn tên thiếu niên sau lưng Hà Gia Tước, ngay ngắn lộ ra nụ cười tàn nhẫn. Trong trường học, có Hà Gia Tước làm chỗ dựa, bọn hắn sợ ai?
Nhất là ở lầu hai căn tin, bọn họ là lớn nhất. Hơn nữa, người cùng Chu Trướng và Trịnh Lục hỗn chung một chỗ, có thể ngưu bức đi nơi nào?
Ở Hà Gia Tước động thủ, Trịnh Lục cùng Chu Trướng ngay ngắn ngăn ở trước mặt Trần Thanh Đế, cho nên thời điểm bị đánh, Trần đại thiếu cũng đã nổi giận, động sát cơ.
Huynh đệ Trần đại thiếu hắn, ai dám động đến?
Động tới, phải chết!
- Muốn chết!
Trần Thanh Đế lạnh quát một tiếng, thân thể khẽ động, rất nhanh xuất kích.
Rầm rầm rầm...
Nương theo một hồi trầm đục, bốn tên thiếu niên kia ngay ngắn bị Trần đại thiếu đơn giản đánh bay, hung hăng ngã trên mặt đất.
Chu Trướng cùng Trịnh Lục đã cầm lấy băng ghế, chỉ cảm thấy toàn thân rung mạnh. Mở to hai mắt nhìn, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Trước kia bọn hắn cũng đã thấy Trần đại thiếu ra tay. Chỉ một quyền liền đánh bay Thượng Quan Giang Vũ, biết rõ Trần Thanh Đế cũng không phải bình thường.
Nhưng là, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, Trần đại thiếu vậy mà sẽ ngưu bức như thế.
Bốn người, trong nháy mắt bị Trần đại thiếu đá bay. Cái này... nái này, cũng quá cường hãn a? Võ Thuật từ nhỏ luyện quyền, chỉ sợ cũng không có mạnh mẽ như vậy.
Nguyên lai Trần đại thiếu còn thâm tàng bất lộ a.
Hà Gia Tước cũng trực tiếp trợn tròn mắt, hắn là tinh tường biết rõ, bốn tên thiếu niên kia tất cả đều là người trong tổ thể dục, thân thể cường tráng, thân thủ cũng rất tốt.
Rất biết đánh nhau.
Bằng không thì dùng bối cảnh của Hà Gia Tước, há có thể vừa ý bọn hắn? Thu bọn hắn làm tiểu đệ?
Bọn hắn tựu là Hà Gia Tước tay chân.
Nhưng mà, bốn gã thủ hạ mà Hà Gia Tước tự tin, ở trong tay Trần đại thiếu, ngay cả cái rắm cũng không phải, tất cả đều bị đánh bay.
Không, người ta căn bản cũng không có công kích quá nhiều, chỉ là một cước, rất nhanh vòng vo nửa vòng, liền đá bay bốn gã tay chân của Hà Gia Tước.
Hơn nữa, tốc độ cực nhanh, Hà Gia Tước cũng không thấy rõ ràng chuyện gì xảy ra, cứ như vậy đã xong.
- Hà Gia Tước?
Trần Thanh Đế nhíu mày, sắc mặt vô cùng âm trầm, lạnh giọng nói:
- Ngươi đánh huynh đệ của ta, ta rất phẫn nộ, cho nên...
Oanh!
Một tiếng trầm đục, Trần đại thiếu một cước đá vào bụng dưới của Hà Gia Tước. Hà Gia Tước chỉ cảm thấy phần bụng kịch liệt đau nhức, bốn phía rất nhanh lui về phía sau.
Phanh!
Nương theo một tiếng vang thật lớn, Hà Gia Tước hung hăng đập vào bậc thang trên lầu ba.
Thang lầu này, cũng không phải bằng gỗ, tất cả đều là xi-măng, dán một tầng gạch men sứ, có thể nói là rất cứng rắn. Nhất là góc cạnh cầu thang, tư vị đánh đi lên, đây chính là cực kỳ không dễ chịu.
- A!
Hà Gia Tước kêu thảm thiết liên tục, hắn cảm giác phần eo của mình, giống như là đã ngã gãy. Thống khổ không chịu nổi, sắc mặt cũng lập tức trở nên vô cùng tái nhợt.
Động tác của Trần đại thiếu quá nhanh, làm cho Trịnh Lục cùng Chu Trướng cũng không có kịp ngăn cản. Hiện tại Trần Thanh Đế đánh Hà Gia Tước, xem bộ dáng thương thế còn rất nặng, hai người lập tức lo lắng, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
- Trần Thanh Đế, lần này chúng ta đã gây họa.
Sắc mặt Trịnh Lục khó coi, hít sâu một hơi, nói ra:
- Bối cảnh của Hà Gia Tước không đơn giản, của của nó là Cục trưởng Cục y tế, là tồn tại cấp Phó bộ.
Căn tin lầu ba trở lên, bối cảnh sau lưng, ít nhất cần người cấp Phó bộ trở lên, mới có tư cách đi lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.