Chương 232: Hành động
Diện Hồng Nhĩ Xích
14/09/2013
Trần đại thiếu muốn đùa nghịch hung ác rồi, đối phó ai, coi như là Lữ gia cũng không khỏi né tránh ba phần.
Lần này là Trần Phong Nhiên chết, nếu như là Trần đại thiếu chết, cho dù Lữ gia không bị diệt, cũng sẽ tàn phế. Về phần Lữ Bất Phàm, đây tuyệt đối là phải chết không thể nghi ngờ.
Ở sau lưng Trần Thanh Đế, chính là Trần lão gia tử, cho Trần đại thiếu hắn chỗ dựa.
Có Trần lão gia tử ở đó, ai dám không phục?
Người bệnh viện còn không biết đã phát sinh sự tình gì, Dương Thủ Đãi đã bị bắt đi rồi, thẳng đến khi bọn người Trần Thanh Đế ly khai, bệnh viện mới kịp phản ứng.
Bất quá, nghe xong là Trần đại thiếu bắt người, nguyên một đám đều im lặng.
Trần đại thiếu bắt người, còn mang theo quân đội đến, ai dám đến hỏi? Đây không phải là không có việc gì tự tìm phiền phức sao? Nói không chừng, ngày mai Trần đại sẽ lại mang quân đội đến xem thoáng một phát, thuận tiện đập phá bệnh viện này.
Đợi sau khi Trần đại thiếu rời khỏi, người phụ trách bệnh viện lập tức tổ chức hội nghị khẩn cấp. Nội dung hội nghị chỉ có một: phải chăng nên đoạn tuyệt hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp.
Một ít chuyện kia của Thanh Đế dược nghiệp, người sáng suốt liếc mắt là có thể nhìn ra là Lữ gia đang giở trò. Thanh Đế dược nghiệp, chất lượng thuốc tuyệt đối là có cam đoan.
Nếu như ngay cả Thanh Đế dược nghiệp cũng xảy ra vấn đề, thật không biết ở đâu có thể mua được thuốc yên tâm.
Tuy lực ảnh hưởng của Lữ gia tại thương chính lưỡng giới rất lợi hại, bệnh viện không dám đắc tội. Nhưng mà, Trần đại thiếu càng thêm lợi hại a. Không thấy sao, trực tiếp mang theo quân đội tới bắt người?
Dương Thủ Đãi kia, là đại cổ đông thứ hai của Thanh Đế dược nghiệp a.
Cự tuyệt hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp, thật sự chọc giận Trần đại thiếu, ngày mai người ta có khả năng sẽ tới đốt bệnh viện của ngươi.
Tuy Lữ gia đáng sợ, nhưng Trần đại thiếu nổi giận càng đáng sợ hơn.
Cho nên, sự tình hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp, phải thận trọng cân nhắc mới có thể hạ quyết định.
Trần Thanh Đế là muốn bắt người, để cho những cổ đông rút vốn kia, một mao tiền cũng không lấy được, còn phải vào tù chịu tội. Cũng thật không ngờ, hắn ở bệnh viện làm thành như vậy, vậy mà thu được hiệu quả ngoài ý muốn.
Phanh!
Một tiếng trầm đục, Dương Thủ Đãi bị nâng lên nhét vào trong xe, hắn vốn đã trọng thương, quyết đoán bị ngã hôn mê bất tỉnh.
- Đi, đi bệnh viện Thánh Tâm.
Căn cứ tin tức Trần Thanh Đế đạt được, đại cổ đông thứ ba của Thanh Đế dược nghiệp, Uông Bộ Lao đang ở bệnh viện Thánh Tâm.
Vô luận là Dương Thủ Đãi, hay là Uông Bộ Lao, tất cả đều bị Trần đại thiếu đả thương, đương nhiên phải đến bệnh viện trị liệu rồi. Mà hai người này, là Trần đại thiếu thống hận nhất, cho nên hắn muốn đích thân đi bắt.
Về phần bốn đội quân nhân khác, cũng là một điểm tình cảm cũng không giảng, đi tới chỗ mục tiêu của bọn hắn, trực tiếp bạo lực phá cửa mà vào, bắt người đi ra.
Mỗi một đội, khi bắt một cổ đông, bọn hắn chỉ vứt bỏ một câu: Trần đại thiếu mệnh lệnh tới bắt ngươi.
Đơn giản một câu, những cổ đông bị bắt kia, cả đám đều mặt xám như tro. Ngẫm lại Trần đại thiếu hoành hành bá đạo, ngang ngược càn rỡ, cùng với bọn hắn ở Thanh Đế dược nghiệp làm chuyện hư hỏng.
Bọn họ đều biết, bọn hắn đã xong!
Rút vốn, là lựa chọn không sáng suốt cỡ nào.
Một bước sai, từng bước sai, Trần đại thiếu căn bản là sẽ không cho bọn hắn cơ hội hối hận, sám hối.
Sám hối?
Hoặc là ngươi đến bên trong hủ tro cốt sám hối, đương nhiên, đây là những kẻ bị tử hình; hoặc là, ngươi vào tù sám hối a.
Đường, chỉ có hai cái này, tuyệt đối sẽ không có con đường thứ ba có thể chọn.
Bọn người Trần đại thiếu, làm việc lôi lệ phong hành, sau khi đến mục tiêu, trực tiếp đạp cửa bắt người. Ngoại trừ dựa theo Trần đại thiếu nhắn nhủ, bất luận cái gì cũng không nói.
Phản kháng?
Con mẹ nó, ngươi lấy cái gì đến phản kháng? Không phát hiện những quân nhân này, tất cả đều là mang súng đến đấy sao? Hiện tại phản kháng, trực tiếp xử bắn ngay tại chỗ, ngươi muốn sao.
Từ khi hành động bắt đầu đến chấm dứt, tổng cộng chỉ hơn một giờ thời gian, mười chín vị cổ đông rút vốn, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị bắt được.
Trong quá trình bắt, cũng không phải là không có phản kháng. Bất quá, tất cả đều bị đánh một trận.
Kết quả những người này, hoặc là bị xử tử, hoặc là lao tù.
Phản kháng?
Dùng Trần đại thiếu nói, trực tiếp xử bắn tại chỗ, sẽ tốn tiền một viên đạn. Người phản kháng chỉ là bị đánh thành đầu heo, ra tay đã rất ôn nhu rồi.
- Con mẹ nó, kết thúc công việc.
Trần Thanh Đế duỗi lưng một cái, nói ra:
- Liễu Nhất Thôn, đem tất cả những người này đều đưa vào Huyết Nhận. Thông báo một chút, không được ta cho phép, bất luận kẻ nào cũng không được thăm tù.
- Trần đại thiếu, cái này ngươi cứ yên tâm đi.
Liễu Nhất Thôn nhíu mày, nói ra:
- Địa phương Huyết Nhận giam giữ phạm nhân, là không có thăm tù gì cả.
- Ân, về phần công tác giữ bí mật, ta cũng không muốn nói nhiều.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói:
- Ta tin tưởng, coi như là Lữ gia quyền thế thông thiên, cũng không biết những cổ đông kia giam giữ ở nơi nào a?
- Lữ gia tính là cái gì chứ? Chỉ bằng bọn hắn, cũng xứng biết rõ sự tình Huyết Nhận chúng ta?
Trên mặt Liễu Nhất Thôn, tràn đầy vẻ khinh thường.
- Vậy là tốt rồi.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu.
Vì làm được tuyệt đối giữ bí mật, ngay cả những người Trần Thanh Đế mang đến khác, cũng không có đi địa phương giam giữ phạm nhân Huyết Nhận. Chỗ đó, là trọng địa a.
Người có thể được Trần Chấn Hoa phái đi bảo hộ Trần Thanh Đế cùng Trần Hương Hương, đều là tinh anh trong tinh anh, tuyệt đối là tin được. Độ trung thành, là tuyệt đối không có vấn đề.
Nhưng mà, vẫn không thể để cho bọn hắn biết rõ, địa phương Huyết Nhận giam giữ người ở nơi nào.
Đây không phải là không tín nhiệm.
Mà là bọn hắn, hiện tại còn không có tư cách kia.
Đúng, không có tư cách kia.
Lần này là Trần Phong Nhiên chết, nếu như là Trần đại thiếu chết, cho dù Lữ gia không bị diệt, cũng sẽ tàn phế. Về phần Lữ Bất Phàm, đây tuyệt đối là phải chết không thể nghi ngờ.
Ở sau lưng Trần Thanh Đế, chính là Trần lão gia tử, cho Trần đại thiếu hắn chỗ dựa.
Có Trần lão gia tử ở đó, ai dám không phục?
Người bệnh viện còn không biết đã phát sinh sự tình gì, Dương Thủ Đãi đã bị bắt đi rồi, thẳng đến khi bọn người Trần Thanh Đế ly khai, bệnh viện mới kịp phản ứng.
Bất quá, nghe xong là Trần đại thiếu bắt người, nguyên một đám đều im lặng.
Trần đại thiếu bắt người, còn mang theo quân đội đến, ai dám đến hỏi? Đây không phải là không có việc gì tự tìm phiền phức sao? Nói không chừng, ngày mai Trần đại sẽ lại mang quân đội đến xem thoáng một phát, thuận tiện đập phá bệnh viện này.
Đợi sau khi Trần đại thiếu rời khỏi, người phụ trách bệnh viện lập tức tổ chức hội nghị khẩn cấp. Nội dung hội nghị chỉ có một: phải chăng nên đoạn tuyệt hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp.
Một ít chuyện kia của Thanh Đế dược nghiệp, người sáng suốt liếc mắt là có thể nhìn ra là Lữ gia đang giở trò. Thanh Đế dược nghiệp, chất lượng thuốc tuyệt đối là có cam đoan.
Nếu như ngay cả Thanh Đế dược nghiệp cũng xảy ra vấn đề, thật không biết ở đâu có thể mua được thuốc yên tâm.
Tuy lực ảnh hưởng của Lữ gia tại thương chính lưỡng giới rất lợi hại, bệnh viện không dám đắc tội. Nhưng mà, Trần đại thiếu càng thêm lợi hại a. Không thấy sao, trực tiếp mang theo quân đội tới bắt người?
Dương Thủ Đãi kia, là đại cổ đông thứ hai của Thanh Đế dược nghiệp a.
Cự tuyệt hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp, thật sự chọc giận Trần đại thiếu, ngày mai người ta có khả năng sẽ tới đốt bệnh viện của ngươi.
Tuy Lữ gia đáng sợ, nhưng Trần đại thiếu nổi giận càng đáng sợ hơn.
Cho nên, sự tình hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp, phải thận trọng cân nhắc mới có thể hạ quyết định.
Trần Thanh Đế là muốn bắt người, để cho những cổ đông rút vốn kia, một mao tiền cũng không lấy được, còn phải vào tù chịu tội. Cũng thật không ngờ, hắn ở bệnh viện làm thành như vậy, vậy mà thu được hiệu quả ngoài ý muốn.
Phanh!
Một tiếng trầm đục, Dương Thủ Đãi bị nâng lên nhét vào trong xe, hắn vốn đã trọng thương, quyết đoán bị ngã hôn mê bất tỉnh.
- Đi, đi bệnh viện Thánh Tâm.
Căn cứ tin tức Trần Thanh Đế đạt được, đại cổ đông thứ ba của Thanh Đế dược nghiệp, Uông Bộ Lao đang ở bệnh viện Thánh Tâm.
Vô luận là Dương Thủ Đãi, hay là Uông Bộ Lao, tất cả đều bị Trần đại thiếu đả thương, đương nhiên phải đến bệnh viện trị liệu rồi. Mà hai người này, là Trần đại thiếu thống hận nhất, cho nên hắn muốn đích thân đi bắt.
Về phần bốn đội quân nhân khác, cũng là một điểm tình cảm cũng không giảng, đi tới chỗ mục tiêu của bọn hắn, trực tiếp bạo lực phá cửa mà vào, bắt người đi ra.
Mỗi một đội, khi bắt một cổ đông, bọn hắn chỉ vứt bỏ một câu: Trần đại thiếu mệnh lệnh tới bắt ngươi.
Đơn giản một câu, những cổ đông bị bắt kia, cả đám đều mặt xám như tro. Ngẫm lại Trần đại thiếu hoành hành bá đạo, ngang ngược càn rỡ, cùng với bọn hắn ở Thanh Đế dược nghiệp làm chuyện hư hỏng.
Bọn họ đều biết, bọn hắn đã xong!
Rút vốn, là lựa chọn không sáng suốt cỡ nào.
Một bước sai, từng bước sai, Trần đại thiếu căn bản là sẽ không cho bọn hắn cơ hội hối hận, sám hối.
Sám hối?
Hoặc là ngươi đến bên trong hủ tro cốt sám hối, đương nhiên, đây là những kẻ bị tử hình; hoặc là, ngươi vào tù sám hối a.
Đường, chỉ có hai cái này, tuyệt đối sẽ không có con đường thứ ba có thể chọn.
Bọn người Trần đại thiếu, làm việc lôi lệ phong hành, sau khi đến mục tiêu, trực tiếp đạp cửa bắt người. Ngoại trừ dựa theo Trần đại thiếu nhắn nhủ, bất luận cái gì cũng không nói.
Phản kháng?
Con mẹ nó, ngươi lấy cái gì đến phản kháng? Không phát hiện những quân nhân này, tất cả đều là mang súng đến đấy sao? Hiện tại phản kháng, trực tiếp xử bắn ngay tại chỗ, ngươi muốn sao.
Từ khi hành động bắt đầu đến chấm dứt, tổng cộng chỉ hơn một giờ thời gian, mười chín vị cổ đông rút vốn, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị bắt được.
Trong quá trình bắt, cũng không phải là không có phản kháng. Bất quá, tất cả đều bị đánh một trận.
Kết quả những người này, hoặc là bị xử tử, hoặc là lao tù.
Phản kháng?
Dùng Trần đại thiếu nói, trực tiếp xử bắn tại chỗ, sẽ tốn tiền một viên đạn. Người phản kháng chỉ là bị đánh thành đầu heo, ra tay đã rất ôn nhu rồi.
- Con mẹ nó, kết thúc công việc.
Trần Thanh Đế duỗi lưng một cái, nói ra:
- Liễu Nhất Thôn, đem tất cả những người này đều đưa vào Huyết Nhận. Thông báo một chút, không được ta cho phép, bất luận kẻ nào cũng không được thăm tù.
- Trần đại thiếu, cái này ngươi cứ yên tâm đi.
Liễu Nhất Thôn nhíu mày, nói ra:
- Địa phương Huyết Nhận giam giữ phạm nhân, là không có thăm tù gì cả.
- Ân, về phần công tác giữ bí mật, ta cũng không muốn nói nhiều.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói:
- Ta tin tưởng, coi như là Lữ gia quyền thế thông thiên, cũng không biết những cổ đông kia giam giữ ở nơi nào a?
- Lữ gia tính là cái gì chứ? Chỉ bằng bọn hắn, cũng xứng biết rõ sự tình Huyết Nhận chúng ta?
Trên mặt Liễu Nhất Thôn, tràn đầy vẻ khinh thường.
- Vậy là tốt rồi.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu.
Vì làm được tuyệt đối giữ bí mật, ngay cả những người Trần Thanh Đế mang đến khác, cũng không có đi địa phương giam giữ phạm nhân Huyết Nhận. Chỗ đó, là trọng địa a.
Người có thể được Trần Chấn Hoa phái đi bảo hộ Trần Thanh Đế cùng Trần Hương Hương, đều là tinh anh trong tinh anh, tuyệt đối là tin được. Độ trung thành, là tuyệt đối không có vấn đề.
Nhưng mà, vẫn không thể để cho bọn hắn biết rõ, địa phương Huyết Nhận giam giữ người ở nơi nào.
Đây không phải là không tín nhiệm.
Mà là bọn hắn, hiện tại còn không có tư cách kia.
Đúng, không có tư cách kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.