Chương 683: Khiếp sợ
Diện Hồng Nhĩ Xích
28/12/2013
Cái kia... Trần Thanh Đế nên mạnh bao nhiêu?
Thiết Kim Cương không nghĩ tới nỗi.
- Bây giờ mặc dù sức chiến đấu của ngươi không tệ, nhưng mà trong mắt ta chỉ là cặn bã. Ta có thể cho ngươi trở nên càng mạnh hơn nữa, cường hãn đến tình trạng chính ngươi cũng không thể tin được.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói:
- Suy nghĩ thật kỹ thoáng một phát, đã suy nghĩ kỹ, lại để Đoạn Phàm mang ngươi đến tìm ta.
- Đoạn Thiên, Đoạn Phàm, ta trở về nghỉ ngơi.
Vứt bỏ một câu, thân thể Trần đại thiếu khẽ động, hóa thành một đạo tàn ảnh, rất nhanh biến mất ở trước mặt mọi người.
- Nhanh, tốc độ thật nhanh.
Thiết Kim Cương lắc đầu, thì thào tự nói:
- Ta... ta cũng chỉ là thấy được một đạo tàn ảnh, sau đó người đã không thấy tăm hơi...
- Này, ngân châm của ngươi...
Thiết Kim Cương nhìn bụng của mình, vốn là ngân châm, không biết từ lúc nào, đã không thấy rồi.
Rất hiển nhiên, là ở lúc Trần đại thiếu rời khỏi lấy đi rồi, chỉ là Thiết Kim Cương không biết, cũng không có cảm giác được mà thôi.
Khiếp sợ!
Thiết Kim Cương chấn kinh rồi!
Người, sao có thể cường hãn như vậy?
Trước đó, Thiết Kim Cương cho rằng Bạch Ngọc Đông cũng đã rất mạnh rồi, không nghĩ tới bây giờ lại nhảy ra một cái, ngay cả Bạch Ngọc Đông cũng không thể tiếp một chiêu.
Mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, viên đạn không phá?
Ta thật có thể trở nên mạnh mẻ như vậy sao?
Thiết Kim Cương quyết đoán động tâm.
Một chiêu lạt mềm buộc chặt này, Trần đại thiếu dùng vô cùng thành công.
Nhìn thấy phản ứng của Thiết Kim Cương, Đoạn Thiên, Đoạn Phàm, còn có Bạch Ngọc Đông, ngay ngắn rèn sắt khi còn nóng, ngôn ngữ tuôn ra như suối.
Thiết Kim Cương càng ngày càng động tâm rồi.
- Đoạn Phàm, tiểu tử ngươi nhanh giúp ta liên hệ sư phụ ngươi, choáng nha, sư phụ ngươi quả thực không phải người, quá ngưu bức rồi.
Thiết Kim Cương vô cùng kích động nói:
- Ta muốn tới tìm sư phụ ngươi, ta muốn mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, viên đạn không phá.
- Lúc này hơn nửa đêm, sư phụ ta trở về khẳng định đã đi ngủ.
Đoạn Phàm giơ cánh tay lên, vỗ vỗ bả vai của Thiết Kim Cương, nói ra:
- Thiết thúc, đợi ngày mai a, ngày mai ta sẽ mang chú đi gặp sư phụ.
- Như vậy sao được? Chẳng lẽ ngươi muốn cho Thiết thúc ta, một đêm không cách nào ngủ sao?
Thiết Kim Cương miệng đắng lưỡi khô nói:
- Ta một mực đang tìm kiếm phương pháp, như thế nào trở nên mạnh mẽ, đừng nói là mình đồng da sắt, coi như là có thể luyện đến cứng như đá cũng được a.
- Thiết thúc, ta nói việc này thực không thể gấp.
Đoạn Phàm trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Vừa rồi sư phụ ta ở chỗ này, chú coi rẻ sư phụ ta, không đem sư phụ ta để vào mắt, hiện tại...
- Mặc dù nói, sư phụ ta đại nhân không nhớ tiểu nhân, sẽ không so đo với chú. Nhưng mà, sư phụ ta có mạnh hơn nữa, cũng cần nghỉ ngơi phải không?
Đoạn Phàm vỗ vỗ ngực, nói ra:
- Thiết thúc, nghe ta nói, ngày mai, ngày mai ta nhất định mang chú đi tìm sư phụ.
- Đúng rồi, trước khi sư phụ ta đi, bảo ta cho chú một bao thảo dược, nói chú về nhà bỏ vào trong bồn tắm, sau đó ngâm.
Nói xong, Đoạn Phàm về tới phòng ngủ, lấy ra một bao thảo dược giao cho Thiết Kim Cương.
Giang Sơn Ngự Cảnh, trong biệt thự.
- Thiết Kim Cương này, quả nhiên là một nhân tài khó được.
Bên cạnh bàn học. Trần Thanh Đế lưu loát viết ra một tờ giấy:
- Pháp môn Luyện Thể này, rốt cục có công dụng, rất thích hợp Thiết Kim Cương.
Cái gì mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, viên đạn không phá, cái này căn bản là quá khiêm tốn.
Bộ bí quyết Luyện Thể này của Trần Thanh Đế, tu luyện tới trình độ nhất định, dùng thân thể chống cự thiên kiếp, bạch nhật phi thăng, trở thành một đời Thể Tiên cũng không phải là không được.
Hơn nữa, Trần đại thiếu rất coi trọng Thiết Kim Cương.
- Thể Tiên Quyết, ở Tu Chân giới cũng không có mấy người có thể kiên trì tu luyện. Hi vọng... hi vọng Thiết Kim Cương sẽ không để cho ta thất vọng.
Trần Thanh Đế thu một trang giấy ngắn ngủn mấy trăm chữ vào.
Pháp môn tu luyện Thể Tiên Quyết, tuy chỉ có mấy trăm chữ, nhưng mà, lại bác đại tinh thâm, uy lực vô cùng cường hãn.
Chỉ là muốn tu luyện tốt Thể Tiên Quyết, phải cần ý chí kiên định cùng khí lực cường hãn.
Hai điểm này, Trần đại thiếu ở trên người Thiết Kim Cương, đã tìm được.
Trên người nhiều vết đao như vậy, Thiết Kim Cương ngay cả lông mày cũng không có nhăn thoáng một phát, lực ý chí, lực nhẫn nại, có thể thấy được lốm đốm rồi.
Thân cao 2m, toàn thân cơ bắp bành trướng, tràn đầy sức bật.
Khí lực của Thiết Kim Cương, có thể kém sao?
Nói không chừng... nói không chừng, Thiết Kim Cương có thể tu luyện Thể Tiên Quyết.
- Tiểu muội vẫn còn ở Trần gia đại viện, ngày mai cũng là thời điểm đi gặp Võ lão gia tử một lần.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thầm nghĩ:
- Hiện tại có được Vô Ngân Băng Tủy, tăng thêm một ít thảo dược, luyện chế đan dược...
- Mặc dù nói, như vậy rất lãng phí, nhưng mà lúc này, loại tình huống này, cũng bất chấp nhiều như vậy.
Trần Thanh Đế tâm niệm vừa động, Càn Khôn Đỉnh phá thể mà ra.
Lãng phí?
Đúng vậy, rất lãng phí.
Thiết Kim Cương không nghĩ tới nỗi.
- Bây giờ mặc dù sức chiến đấu của ngươi không tệ, nhưng mà trong mắt ta chỉ là cặn bã. Ta có thể cho ngươi trở nên càng mạnh hơn nữa, cường hãn đến tình trạng chính ngươi cũng không thể tin được.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói:
- Suy nghĩ thật kỹ thoáng một phát, đã suy nghĩ kỹ, lại để Đoạn Phàm mang ngươi đến tìm ta.
- Đoạn Thiên, Đoạn Phàm, ta trở về nghỉ ngơi.
Vứt bỏ một câu, thân thể Trần đại thiếu khẽ động, hóa thành một đạo tàn ảnh, rất nhanh biến mất ở trước mặt mọi người.
- Nhanh, tốc độ thật nhanh.
Thiết Kim Cương lắc đầu, thì thào tự nói:
- Ta... ta cũng chỉ là thấy được một đạo tàn ảnh, sau đó người đã không thấy tăm hơi...
- Này, ngân châm của ngươi...
Thiết Kim Cương nhìn bụng của mình, vốn là ngân châm, không biết từ lúc nào, đã không thấy rồi.
Rất hiển nhiên, là ở lúc Trần đại thiếu rời khỏi lấy đi rồi, chỉ là Thiết Kim Cương không biết, cũng không có cảm giác được mà thôi.
Khiếp sợ!
Thiết Kim Cương chấn kinh rồi!
Người, sao có thể cường hãn như vậy?
Trước đó, Thiết Kim Cương cho rằng Bạch Ngọc Đông cũng đã rất mạnh rồi, không nghĩ tới bây giờ lại nhảy ra một cái, ngay cả Bạch Ngọc Đông cũng không thể tiếp một chiêu.
Mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, viên đạn không phá?
Ta thật có thể trở nên mạnh mẻ như vậy sao?
Thiết Kim Cương quyết đoán động tâm.
Một chiêu lạt mềm buộc chặt này, Trần đại thiếu dùng vô cùng thành công.
Nhìn thấy phản ứng của Thiết Kim Cương, Đoạn Thiên, Đoạn Phàm, còn có Bạch Ngọc Đông, ngay ngắn rèn sắt khi còn nóng, ngôn ngữ tuôn ra như suối.
Thiết Kim Cương càng ngày càng động tâm rồi.
- Đoạn Phàm, tiểu tử ngươi nhanh giúp ta liên hệ sư phụ ngươi, choáng nha, sư phụ ngươi quả thực không phải người, quá ngưu bức rồi.
Thiết Kim Cương vô cùng kích động nói:
- Ta muốn tới tìm sư phụ ngươi, ta muốn mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, viên đạn không phá.
- Lúc này hơn nửa đêm, sư phụ ta trở về khẳng định đã đi ngủ.
Đoạn Phàm giơ cánh tay lên, vỗ vỗ bả vai của Thiết Kim Cương, nói ra:
- Thiết thúc, đợi ngày mai a, ngày mai ta sẽ mang chú đi gặp sư phụ.
- Như vậy sao được? Chẳng lẽ ngươi muốn cho Thiết thúc ta, một đêm không cách nào ngủ sao?
Thiết Kim Cương miệng đắng lưỡi khô nói:
- Ta một mực đang tìm kiếm phương pháp, như thế nào trở nên mạnh mẽ, đừng nói là mình đồng da sắt, coi như là có thể luyện đến cứng như đá cũng được a.
- Thiết thúc, ta nói việc này thực không thể gấp.
Đoạn Phàm trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Vừa rồi sư phụ ta ở chỗ này, chú coi rẻ sư phụ ta, không đem sư phụ ta để vào mắt, hiện tại...
- Mặc dù nói, sư phụ ta đại nhân không nhớ tiểu nhân, sẽ không so đo với chú. Nhưng mà, sư phụ ta có mạnh hơn nữa, cũng cần nghỉ ngơi phải không?
Đoạn Phàm vỗ vỗ ngực, nói ra:
- Thiết thúc, nghe ta nói, ngày mai, ngày mai ta nhất định mang chú đi tìm sư phụ.
- Đúng rồi, trước khi sư phụ ta đi, bảo ta cho chú một bao thảo dược, nói chú về nhà bỏ vào trong bồn tắm, sau đó ngâm.
Nói xong, Đoạn Phàm về tới phòng ngủ, lấy ra một bao thảo dược giao cho Thiết Kim Cương.
Giang Sơn Ngự Cảnh, trong biệt thự.
- Thiết Kim Cương này, quả nhiên là một nhân tài khó được.
Bên cạnh bàn học. Trần Thanh Đế lưu loát viết ra một tờ giấy:
- Pháp môn Luyện Thể này, rốt cục có công dụng, rất thích hợp Thiết Kim Cương.
Cái gì mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, viên đạn không phá, cái này căn bản là quá khiêm tốn.
Bộ bí quyết Luyện Thể này của Trần Thanh Đế, tu luyện tới trình độ nhất định, dùng thân thể chống cự thiên kiếp, bạch nhật phi thăng, trở thành một đời Thể Tiên cũng không phải là không được.
Hơn nữa, Trần đại thiếu rất coi trọng Thiết Kim Cương.
- Thể Tiên Quyết, ở Tu Chân giới cũng không có mấy người có thể kiên trì tu luyện. Hi vọng... hi vọng Thiết Kim Cương sẽ không để cho ta thất vọng.
Trần Thanh Đế thu một trang giấy ngắn ngủn mấy trăm chữ vào.
Pháp môn tu luyện Thể Tiên Quyết, tuy chỉ có mấy trăm chữ, nhưng mà, lại bác đại tinh thâm, uy lực vô cùng cường hãn.
Chỉ là muốn tu luyện tốt Thể Tiên Quyết, phải cần ý chí kiên định cùng khí lực cường hãn.
Hai điểm này, Trần đại thiếu ở trên người Thiết Kim Cương, đã tìm được.
Trên người nhiều vết đao như vậy, Thiết Kim Cương ngay cả lông mày cũng không có nhăn thoáng một phát, lực ý chí, lực nhẫn nại, có thể thấy được lốm đốm rồi.
Thân cao 2m, toàn thân cơ bắp bành trướng, tràn đầy sức bật.
Khí lực của Thiết Kim Cương, có thể kém sao?
Nói không chừng... nói không chừng, Thiết Kim Cương có thể tu luyện Thể Tiên Quyết.
- Tiểu muội vẫn còn ở Trần gia đại viện, ngày mai cũng là thời điểm đi gặp Võ lão gia tử một lần.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thầm nghĩ:
- Hiện tại có được Vô Ngân Băng Tủy, tăng thêm một ít thảo dược, luyện chế đan dược...
- Mặc dù nói, như vậy rất lãng phí, nhưng mà lúc này, loại tình huống này, cũng bất chấp nhiều như vậy.
Trần Thanh Đế tâm niệm vừa động, Càn Khôn Đỉnh phá thể mà ra.
Lãng phí?
Đúng vậy, rất lãng phí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.