Chương 509: Lẻn vào nhà kho Nguyên ngọc của Lữ gia
Diện Hồng Nhĩ Xích
13/10/2013
Nhìn Chương Đài cùng Thiết Nam ly khai, Trần Thanh Đế móc ra một tấm Ẩn Thân Phù, sau khi kích phát, đánh vào trên người, cả người trực tiếp tại chỗ biến mất.
Ở địa cầu, tuy Tu Chân giả không phải chạy đầy đất, nhưng đã có ô tô, bầu trời cũng có máy bay, dưới nước còn có tàu ngầm a.
Không có thần thức, vậy có cameras.
Tình huống cụ thể như thế nào, Trần Thanh Đế không biết, bất quá, hắn không thể không cẩn thận, ai biết, tu vi tên Tu Chân giả bên trong kia, đến cùng như thế nào?
Ở thời khắc này, Trần Thanh Đế đã có thể khẳng định, Lữ gia có Tu Chân giả tồn tại.
Cụ thể có mấy người, mạnh bao nhiêu, Trần Thanh Đế không dám khẳng định.
Cẩn thận, phải cẩn thận mới được.
Hít sâu một hơi, ngừng thở, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, đi tới bên ngoài300m, địa phương xe vận tải biến mất, bắt đầu tra nhìn.
- Xe tới nơi này, sau đó lại đột nhiên biến mất.
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn xem tình huống mặt đường bốn phía. Đêm tối, đối với Trần Thanh Đế mà nói, căn bản cũng không có bất luận ảnh hưởng gì.
- Bên này có dấu vết xe chạy qua, mà qua bên này, lại không có.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Dưới chân của ta, có lẽ có cơ quan tồn tại.
- Dùng thần thức dò xét thoáng một phát thử xem, không biết có thể dò xét đến hay không.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thần thức tản ra, cẩn thận xâm nhập mặt đường.
Phốc!
Một tiếng trầm đục, thần thức của Trần Thanh Đế quyết đoán xâm nhập mặt đường, xâm nhập xuống đất:
- Nhà kho dưới mặt đất thật lớn, cửa vào ở ngay dưới chân ta, làm sao ta đi vào được đây?
Lần này, Trần Thanh Đế lại bắt đầu khó xử.
Phát hiện địa phương, nhưng lại không biết đi vào như thế nào, công phu độn địa, dùng tu vi hiện tại của Trần Thanh Đế còn không cách nào làm được, ít nhất cũng phải đạt tới Trúc Cơ kỳ mới được.
Thông qua thần thức, khống chế chốt cửa đi vào, Trần Thanh Đế cũng có thể làm được, bất quá, một khi mở ra, người ở nhà kho dưới mặt đất, cũng sẽ phát hiện.
Tuy không nhìn thấy Trần Thanh Đế hắn, nhưng nếu cảnh giác, sẽ phát hiện cửa vào bị mở ra.
Phải biết rằng, bên trong có khả năng tồn tại Tu Chân giả.
Ẩn Thân Phù cấp thấp, muốn giấu diếm được cao thủ còn có thể làm được, nhưng mà, đối với Tu Chân giả mà nói, căn bản không có cái tác dụng gì.
Có Tu Chân giả, Trần Thanh Đế sẽ không chỗ nào ẩn trốn.
Cái này rất hiển nhiên không phải Trần đại thiếu muốn thấy.
- Tất cả mọi người chuẩn bị cho tốt, xe tiếp theo còn có một tiếng đồng hồ nữa sẽ đưa đến.
Đúng lúc này, từ trong kho hàng dưới đất, thanh âm một nam tử vang lên.
Dưới tình huống nơi này, thanh âm ở bên trong, người khác là nghe không được, bất quá, thần thức của Trần Thanh Đế ở ngay trong kho hàng dưới mặt đất, vừa lúc bị Trần Thanh Đế đnghe được.
- Còn một tiếng đồng hồ nữa sẽ đến một xe, cái cửa vào này sẽ mở ra.
Trong nội tâm Trần Thanh Đế vui vẻ, thầm nghĩ:
- Ân, chờ một giờ.
Nghĩ vậy, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, lách mình ly khai, đi tới ngoài mấy ngàn mét, móc điện thoại ra, bấm điện thoại gọi Chương Đài.
Trước kia, Trần Thanh Đế nói cho Chương Đài cùng Thiết Nam, hắn sẽ ở trong một giờ trở về biệt thự, hiện tại, chỉ là chờ, phải chờ một giờ.
Vì phòng ngừa bọn hắn lo lắng, Trần Thanh Đế quyết định vẫn là gọi điện thoại.
- Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy nam nhân sao?
Chương Đài đang ở trong biệt thự, nhìn thấy Thiết Nam dùng bạch nhãn nhìn hắn, nhịn không được nói ra:
- Đừng nhìn, ca là chướng mắt ngươi đấy.
- Phi, đừng có buồn nôn như vậy.
Thiết Nam nhìn Chương Đài nhổ nước miếng, vẻ mặt khinh thường.
Mặc dù nói, hai người bọn họ đã biết rõ là người một nhà, nhưng vẫn rất không hợp nhãn, bất quá, chết tiệt là, hai người này, còn phi thường ăn ý.
Ăn ý rối tinh rối mù.
- Ngươi phi cái rắm, nam nhân bà bà, nữ nhân điên... Ân?
Chương Đài cảm thấy tay chấn động, rất nhanh lấy điện thoại ra, sắc mặt cũng lập tức trở nên nghiêm túc lên.
- Là Trần đại thiếu gọi tới hay sao?
Thiết Nam vừa muốn bộc phát, nhìn thấy sắc mặt Chương Đài, lập tức an tĩnh, nhịn không được hỏi.
Chương Đài cũng không để ý tới Thiết Nam, mà rất nhanh nhận nghe điện thoại, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nói:
- Trần đại thiếu, có gì phân phó?
- Ân, ta đã biết, đại thiếu.
Chương Đài nhẹ gật đầu, cúp điện thoại.
50 phút sau, Trần Thanh Đế còn đợi ở nơi hoang dã, rất nhanh từ trên mặt đất bắn lên, trong nội tâm vui vẻ, thầm nghĩ:
- Rốt cuộc đã tới.
Mặc dù nói, còn không có chứng kiến bóng dáng xe vận tải, nhưng Trần Thanh Đế đã cảm ứng được xe vận tải đang tới, hơn nữa, còn có một tia linh khí nhỏ bé yếu ớt chấn động.
Theo thời gian không ngừng chuyển dời, linh khí cũng trở nên càng ngày càng đậm.
Lại qua thêm vài phút đồng hồ, xe vận tải rốt cục tiến nhập ánh mắt của Trần Thanh Đế, Trần Thanh Đế lại móc ra một tấm Ẩn Thân Phù, kích phát đánh vào trên người.
Dù sao, Ẩn Thân Phù cấp một chỉ có thể ẩn nấp một giờ, hiện tại thời gian sắp đến rồi.
Chợt...
Thân thể Trần Thanh Đế lóe lên, đi tới lối vào, nhìn xem xe vận tải rất nhanh lái đến.
- Cửa vào mở ra.
Ngay thời điểm xe vận tải sắp vọt tới, mặt đường cách sau lưng Trần Thanh Đế một mét, xuất hiện một cái cửa vào.
Vèo!
Trần Thanh Đế chờ đợi đã lâu, lặng yên tiềm nhập vào, vô thanh vô tức. Ngay sau đó, chiếc xe vận tải kia, cũng đi theo lái vào nhà kho dưới mặt đất.
- Linh khí thật nồng hậu.
Trong lòng Trần Thanh Đế run lên, ánh mắt rất nhanh quét qua, xem xét tình huống bốn phía, thần thức cũng cẩn thận tản ra:
- Vậy mà không có Tu Chân giả tồn tại, chẳng lẽ là tu vi rất cao, ta không phát hiện được?
Ở địa cầu, tuy Tu Chân giả không phải chạy đầy đất, nhưng đã có ô tô, bầu trời cũng có máy bay, dưới nước còn có tàu ngầm a.
Không có thần thức, vậy có cameras.
Tình huống cụ thể như thế nào, Trần Thanh Đế không biết, bất quá, hắn không thể không cẩn thận, ai biết, tu vi tên Tu Chân giả bên trong kia, đến cùng như thế nào?
Ở thời khắc này, Trần Thanh Đế đã có thể khẳng định, Lữ gia có Tu Chân giả tồn tại.
Cụ thể có mấy người, mạnh bao nhiêu, Trần Thanh Đế không dám khẳng định.
Cẩn thận, phải cẩn thận mới được.
Hít sâu một hơi, ngừng thở, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, đi tới bên ngoài300m, địa phương xe vận tải biến mất, bắt đầu tra nhìn.
- Xe tới nơi này, sau đó lại đột nhiên biến mất.
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn xem tình huống mặt đường bốn phía. Đêm tối, đối với Trần Thanh Đế mà nói, căn bản cũng không có bất luận ảnh hưởng gì.
- Bên này có dấu vết xe chạy qua, mà qua bên này, lại không có.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Dưới chân của ta, có lẽ có cơ quan tồn tại.
- Dùng thần thức dò xét thoáng một phát thử xem, không biết có thể dò xét đến hay không.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thần thức tản ra, cẩn thận xâm nhập mặt đường.
Phốc!
Một tiếng trầm đục, thần thức của Trần Thanh Đế quyết đoán xâm nhập mặt đường, xâm nhập xuống đất:
- Nhà kho dưới mặt đất thật lớn, cửa vào ở ngay dưới chân ta, làm sao ta đi vào được đây?
Lần này, Trần Thanh Đế lại bắt đầu khó xử.
Phát hiện địa phương, nhưng lại không biết đi vào như thế nào, công phu độn địa, dùng tu vi hiện tại của Trần Thanh Đế còn không cách nào làm được, ít nhất cũng phải đạt tới Trúc Cơ kỳ mới được.
Thông qua thần thức, khống chế chốt cửa đi vào, Trần Thanh Đế cũng có thể làm được, bất quá, một khi mở ra, người ở nhà kho dưới mặt đất, cũng sẽ phát hiện.
Tuy không nhìn thấy Trần Thanh Đế hắn, nhưng nếu cảnh giác, sẽ phát hiện cửa vào bị mở ra.
Phải biết rằng, bên trong có khả năng tồn tại Tu Chân giả.
Ẩn Thân Phù cấp thấp, muốn giấu diếm được cao thủ còn có thể làm được, nhưng mà, đối với Tu Chân giả mà nói, căn bản không có cái tác dụng gì.
Có Tu Chân giả, Trần Thanh Đế sẽ không chỗ nào ẩn trốn.
Cái này rất hiển nhiên không phải Trần đại thiếu muốn thấy.
- Tất cả mọi người chuẩn bị cho tốt, xe tiếp theo còn có một tiếng đồng hồ nữa sẽ đưa đến.
Đúng lúc này, từ trong kho hàng dưới đất, thanh âm một nam tử vang lên.
Dưới tình huống nơi này, thanh âm ở bên trong, người khác là nghe không được, bất quá, thần thức của Trần Thanh Đế ở ngay trong kho hàng dưới mặt đất, vừa lúc bị Trần Thanh Đế đnghe được.
- Còn một tiếng đồng hồ nữa sẽ đến một xe, cái cửa vào này sẽ mở ra.
Trong nội tâm Trần Thanh Đế vui vẻ, thầm nghĩ:
- Ân, chờ một giờ.
Nghĩ vậy, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, lách mình ly khai, đi tới ngoài mấy ngàn mét, móc điện thoại ra, bấm điện thoại gọi Chương Đài.
Trước kia, Trần Thanh Đế nói cho Chương Đài cùng Thiết Nam, hắn sẽ ở trong một giờ trở về biệt thự, hiện tại, chỉ là chờ, phải chờ một giờ.
Vì phòng ngừa bọn hắn lo lắng, Trần Thanh Đế quyết định vẫn là gọi điện thoại.
- Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy nam nhân sao?
Chương Đài đang ở trong biệt thự, nhìn thấy Thiết Nam dùng bạch nhãn nhìn hắn, nhịn không được nói ra:
- Đừng nhìn, ca là chướng mắt ngươi đấy.
- Phi, đừng có buồn nôn như vậy.
Thiết Nam nhìn Chương Đài nhổ nước miếng, vẻ mặt khinh thường.
Mặc dù nói, hai người bọn họ đã biết rõ là người một nhà, nhưng vẫn rất không hợp nhãn, bất quá, chết tiệt là, hai người này, còn phi thường ăn ý.
Ăn ý rối tinh rối mù.
- Ngươi phi cái rắm, nam nhân bà bà, nữ nhân điên... Ân?
Chương Đài cảm thấy tay chấn động, rất nhanh lấy điện thoại ra, sắc mặt cũng lập tức trở nên nghiêm túc lên.
- Là Trần đại thiếu gọi tới hay sao?
Thiết Nam vừa muốn bộc phát, nhìn thấy sắc mặt Chương Đài, lập tức an tĩnh, nhịn không được hỏi.
Chương Đài cũng không để ý tới Thiết Nam, mà rất nhanh nhận nghe điện thoại, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nói:
- Trần đại thiếu, có gì phân phó?
- Ân, ta đã biết, đại thiếu.
Chương Đài nhẹ gật đầu, cúp điện thoại.
50 phút sau, Trần Thanh Đế còn đợi ở nơi hoang dã, rất nhanh từ trên mặt đất bắn lên, trong nội tâm vui vẻ, thầm nghĩ:
- Rốt cuộc đã tới.
Mặc dù nói, còn không có chứng kiến bóng dáng xe vận tải, nhưng Trần Thanh Đế đã cảm ứng được xe vận tải đang tới, hơn nữa, còn có một tia linh khí nhỏ bé yếu ớt chấn động.
Theo thời gian không ngừng chuyển dời, linh khí cũng trở nên càng ngày càng đậm.
Lại qua thêm vài phút đồng hồ, xe vận tải rốt cục tiến nhập ánh mắt của Trần Thanh Đế, Trần Thanh Đế lại móc ra một tấm Ẩn Thân Phù, kích phát đánh vào trên người.
Dù sao, Ẩn Thân Phù cấp một chỉ có thể ẩn nấp một giờ, hiện tại thời gian sắp đến rồi.
Chợt...
Thân thể Trần Thanh Đế lóe lên, đi tới lối vào, nhìn xem xe vận tải rất nhanh lái đến.
- Cửa vào mở ra.
Ngay thời điểm xe vận tải sắp vọt tới, mặt đường cách sau lưng Trần Thanh Đế một mét, xuất hiện một cái cửa vào.
Vèo!
Trần Thanh Đế chờ đợi đã lâu, lặng yên tiềm nhập vào, vô thanh vô tức. Ngay sau đó, chiếc xe vận tải kia, cũng đi theo lái vào nhà kho dưới mặt đất.
- Linh khí thật nồng hậu.
Trong lòng Trần Thanh Đế run lên, ánh mắt rất nhanh quét qua, xem xét tình huống bốn phía, thần thức cũng cẩn thận tản ra:
- Vậy mà không có Tu Chân giả tồn tại, chẳng lẽ là tu vi rất cao, ta không phát hiện được?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.