Chương 762: Thật sự là quá rác rưởi
Diện Hồng Nhĩ Xích
13/02/2014
Trần Chấn Hoa nghiến răng nghiến lợi, tức đến dậm chân. Đối với Trần Thanh Đế, hắn cũng chỉ là có thể mắng, không dám đánh, dù là đụng
thoáng một phát cũng không dám.
Nếu đánh Trần Thanh Đế, Trần lão gia tử còn không lột da Trần Chấn Hoa hắn mới lạ.
- Lúc trước ở Linh Vụ Sơn, người kia là con?
Trần Chấn Hoa gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, hắn khó mà tin được, không tin con của mình, thật không ngờ ngưu bức.
- Con nói là con, cha tin tưởng sao?
Trần Thanh Đế nhịn không được liếc mắt, đương nhiên sẽ không thừa nhận rồi. Ít nhất, hiện tại còn không phải lúc.
- Lão tử đã biết rõ, ngươi không có mạnh như vậy.
Trần Chấn Hoa xoa xoa đôi bàn tay, vẻ mặt nghiêm trang nói:
- Thực lực của con bây giờ, mạnh như thế nào? Cái cấp độ gì?
- Con cũng không rõ lắm, bất quá, những binh sĩ kia của cha, thật sự là... quá rác rưởi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Kể cả Huyết Nhận mà cha đắc ý nhất.
- Oa kháo...
Không đợi Trần Chấn Hoa nói chuyện, Trương Hùng Phi lập tức không thèm nể mặt mũi rồi:
- Thanh Đế, tiểu tử ngươi nói lời này, có phải quá kiêu ngạo rồi hay không hả?
Mục tiêucủa Trương Hùng Phi hắn, là chỉ có Huyết Nhận a.
Điều này cũng ý nghĩa, Trương Hùng Phi tạm thời còn không có đạt tới tiêu chuẩn Huyết Nhận.
- Như vậy đi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, ngạo nghễ nói:
- Đợi Hùng Phi thúc tốt rồi, trực tiếp tiến vào Huyết Nhận, ta cùng Võ Thuật cũng đi. Đương nhiên, kêu Thiết Nam đi cùng.
- Cho các ngươi biết một chút về Thiết Nam cường đại.
Trần Thanh Đế rất là khinh thường nói:
- Huyết Nhận? Một mình Thiết Nam cũng có thể diệt sạch.
- Nói láo.
Bị con của mình khinh bỉ, khinh bỉ còn là kiêu ngạo của mình, Trần Chấn Hoa quyết đoán phẫn nộ rồi, nộ khí trùng thiên a.
- Gia hỏa vô liêm sỉ, xem ra ngươi rất ngưu bức, rất lợi hại a.
Trần Chấn Hoa xoáy tay áo lên, nhìn chằm chằm vào Trần đại thiếu:
- Hôm nay, lão tử hung hăng giáo huấn ngươi một chầu.
- Đừng a, Quân Thần...
Trương Hùng Phi trực tiếp từ trên mặt đất nhảy dựng lên, một phát bắt được Trần Chấn Hoa:
- Quân Thần lão Đại, xin ngươi thương xót, đừng ở thời điểm này được không?
- Vạn nhất đả thương đứa nhỏ Thanh Đế này, mảnh đạn trong đầu ta, lúc nào mới có thể lấy ra a?
Trương Hùng Phi gắt gao ôm Trần Chấn Hoa.
Đùa sao?
Ta là đến tìm Trần Thanh Đế lấy mảnh đạn ra, ngươi bây giờ muốn giáo huấn Trần Thanh Đế? Coi như là muốn giáo huấn, cũng chờ mảnh đạn trong đầu ta, được lấy ra rồi nói sau.
Choáng nha, ta cũng không muốn thêm nữa.
- Hừ!
Trần Chấn Hoa hừ lạnh một tiếng, nhìn Trần Thanh Đế, nói ra:
- Xú tiểu tử, hôm nay cha nể mặt mũi Hùng Phi, tạm thời tha cho con một lần.
- Không sao cả.
Trần Thanh Đế nhún vai, tịnh không để ý.
- Xú tiểu tử, ngươi là cái thái độ gì?
Nhìn thấy bộ dáng của Trần Thanh Đế, Trần Chấn Hoa càng thêm phẫn nộ, bất quá, trong nội tâm lại bắt đầu không có ngọn nguồn.
Bình tĩnh.
Tiểu tử Trần Thanh Đế này, thật sự là quá bình tĩnh rồi.
- Cái kia, đừng nói nữa...
Trương Hùng Phi liên tục giật ra chủ đề, nhìn Trần Thanh Đế nói:
- Thanh Đế, chừng nào thì bắt đầu? Ở nơi nào?
- Tùy thời có thể, vào phòng của cháu đi.
Trần Thanh Đế lông mày nhíu lại, thản nhiên nói.
- Ngay ở chỗ này? Xú tiểu tử, ngươi có thể làm sao? Đừng biến lợn lành thành lợn què, Hùng Phi là binh lính lão tử coi trọng.
Trong nội tâm Trần Chấn Hoa bồn chồn.
- Nếu như không có người quấy rầy con mà nói, phối hợp dược vật của con, ngày mai, Hùng Phi thúc có thể triệt để bình phục.
Vẻ mặt Trần Thanh Đế tự tin nói:
- Cha, kế tiếp phiền toái cha canh cổng a.
- Ngày mai?
Trương Hùng Phi chấn động toàn thân, trừng lớn hai mắt.
Trần Chấn Hoa cũng hít sâu một hơi, về phần sự tình canh cổng, cũng trực tiếp bị hắn bỏ qua.
Động não, lấy mảnh đạn, đây chính là giải phẫu a.
Hôm nay lấy ra, ngày mai có thể triệt để khôi phục?
Nói đùa gì vậy?
Vốn Trần đại thiếu là không muốn khủng bố như vậy đấy. Bất quá, bởi vì lúc trước xuất hiện một nhóm địch nhân không biết kia, Trần đại thiếu không thể không tăng thêm tốc độ.
Trần Thanh Đế phải nhanh chóng, toàn diện tăng thực lực lên.
Không chỉ là lực lượng trong tay mình, lực lượng của cha hắn Trần Chấn Hoa cũng phải tăng lên.
Về phần chút ít Tu Chân giả không đáng tin cậy sau lưng Trần gia kia, Trần đại thiếu thật sự là không có bất kỳ tin tưởng, chỉ là một mình Ngô Tranh Vanh, đã khiến cho Trần đại thiếu đánh mất niềm tin.
Không đáng tin cậy.
Không đáng tin cậy nghiêm trọng.
Cho nên, người, nhất định phải dựa vào chính mình, không thể trông cậy vào người khác.
Loại vật lực lượng này, vẫn là nắm giữ ở trong tay của mình, mới là tốt nhất, mới tính toán là của mình.
Trương Hùng Phi, không thể nghi ngờ là một lựa chọn coi như không tệ.
Nếu đánh Trần Thanh Đế, Trần lão gia tử còn không lột da Trần Chấn Hoa hắn mới lạ.
- Lúc trước ở Linh Vụ Sơn, người kia là con?
Trần Chấn Hoa gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, hắn khó mà tin được, không tin con của mình, thật không ngờ ngưu bức.
- Con nói là con, cha tin tưởng sao?
Trần Thanh Đế nhịn không được liếc mắt, đương nhiên sẽ không thừa nhận rồi. Ít nhất, hiện tại còn không phải lúc.
- Lão tử đã biết rõ, ngươi không có mạnh như vậy.
Trần Chấn Hoa xoa xoa đôi bàn tay, vẻ mặt nghiêm trang nói:
- Thực lực của con bây giờ, mạnh như thế nào? Cái cấp độ gì?
- Con cũng không rõ lắm, bất quá, những binh sĩ kia của cha, thật sự là... quá rác rưởi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Kể cả Huyết Nhận mà cha đắc ý nhất.
- Oa kháo...
Không đợi Trần Chấn Hoa nói chuyện, Trương Hùng Phi lập tức không thèm nể mặt mũi rồi:
- Thanh Đế, tiểu tử ngươi nói lời này, có phải quá kiêu ngạo rồi hay không hả?
Mục tiêucủa Trương Hùng Phi hắn, là chỉ có Huyết Nhận a.
Điều này cũng ý nghĩa, Trương Hùng Phi tạm thời còn không có đạt tới tiêu chuẩn Huyết Nhận.
- Như vậy đi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, ngạo nghễ nói:
- Đợi Hùng Phi thúc tốt rồi, trực tiếp tiến vào Huyết Nhận, ta cùng Võ Thuật cũng đi. Đương nhiên, kêu Thiết Nam đi cùng.
- Cho các ngươi biết một chút về Thiết Nam cường đại.
Trần Thanh Đế rất là khinh thường nói:
- Huyết Nhận? Một mình Thiết Nam cũng có thể diệt sạch.
- Nói láo.
Bị con của mình khinh bỉ, khinh bỉ còn là kiêu ngạo của mình, Trần Chấn Hoa quyết đoán phẫn nộ rồi, nộ khí trùng thiên a.
- Gia hỏa vô liêm sỉ, xem ra ngươi rất ngưu bức, rất lợi hại a.
Trần Chấn Hoa xoáy tay áo lên, nhìn chằm chằm vào Trần đại thiếu:
- Hôm nay, lão tử hung hăng giáo huấn ngươi một chầu.
- Đừng a, Quân Thần...
Trương Hùng Phi trực tiếp từ trên mặt đất nhảy dựng lên, một phát bắt được Trần Chấn Hoa:
- Quân Thần lão Đại, xin ngươi thương xót, đừng ở thời điểm này được không?
- Vạn nhất đả thương đứa nhỏ Thanh Đế này, mảnh đạn trong đầu ta, lúc nào mới có thể lấy ra a?
Trương Hùng Phi gắt gao ôm Trần Chấn Hoa.
Đùa sao?
Ta là đến tìm Trần Thanh Đế lấy mảnh đạn ra, ngươi bây giờ muốn giáo huấn Trần Thanh Đế? Coi như là muốn giáo huấn, cũng chờ mảnh đạn trong đầu ta, được lấy ra rồi nói sau.
Choáng nha, ta cũng không muốn thêm nữa.
- Hừ!
Trần Chấn Hoa hừ lạnh một tiếng, nhìn Trần Thanh Đế, nói ra:
- Xú tiểu tử, hôm nay cha nể mặt mũi Hùng Phi, tạm thời tha cho con một lần.
- Không sao cả.
Trần Thanh Đế nhún vai, tịnh không để ý.
- Xú tiểu tử, ngươi là cái thái độ gì?
Nhìn thấy bộ dáng của Trần Thanh Đế, Trần Chấn Hoa càng thêm phẫn nộ, bất quá, trong nội tâm lại bắt đầu không có ngọn nguồn.
Bình tĩnh.
Tiểu tử Trần Thanh Đế này, thật sự là quá bình tĩnh rồi.
- Cái kia, đừng nói nữa...
Trương Hùng Phi liên tục giật ra chủ đề, nhìn Trần Thanh Đế nói:
- Thanh Đế, chừng nào thì bắt đầu? Ở nơi nào?
- Tùy thời có thể, vào phòng của cháu đi.
Trần Thanh Đế lông mày nhíu lại, thản nhiên nói.
- Ngay ở chỗ này? Xú tiểu tử, ngươi có thể làm sao? Đừng biến lợn lành thành lợn què, Hùng Phi là binh lính lão tử coi trọng.
Trong nội tâm Trần Chấn Hoa bồn chồn.
- Nếu như không có người quấy rầy con mà nói, phối hợp dược vật của con, ngày mai, Hùng Phi thúc có thể triệt để bình phục.
Vẻ mặt Trần Thanh Đế tự tin nói:
- Cha, kế tiếp phiền toái cha canh cổng a.
- Ngày mai?
Trương Hùng Phi chấn động toàn thân, trừng lớn hai mắt.
Trần Chấn Hoa cũng hít sâu một hơi, về phần sự tình canh cổng, cũng trực tiếp bị hắn bỏ qua.
Động não, lấy mảnh đạn, đây chính là giải phẫu a.
Hôm nay lấy ra, ngày mai có thể triệt để khôi phục?
Nói đùa gì vậy?
Vốn Trần đại thiếu là không muốn khủng bố như vậy đấy. Bất quá, bởi vì lúc trước xuất hiện một nhóm địch nhân không biết kia, Trần đại thiếu không thể không tăng thêm tốc độ.
Trần Thanh Đế phải nhanh chóng, toàn diện tăng thực lực lên.
Không chỉ là lực lượng trong tay mình, lực lượng của cha hắn Trần Chấn Hoa cũng phải tăng lên.
Về phần chút ít Tu Chân giả không đáng tin cậy sau lưng Trần gia kia, Trần đại thiếu thật sự là không có bất kỳ tin tưởng, chỉ là một mình Ngô Tranh Vanh, đã khiến cho Trần đại thiếu đánh mất niềm tin.
Không đáng tin cậy.
Không đáng tin cậy nghiêm trọng.
Cho nên, người, nhất định phải dựa vào chính mình, không thể trông cậy vào người khác.
Loại vật lực lượng này, vẫn là nắm giữ ở trong tay của mình, mới là tốt nhất, mới tính toán là của mình.
Trương Hùng Phi, không thể nghi ngờ là một lựa chọn coi như không tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.