Chương 39: Vận khí lại đến
Diện Hồng Nhĩ Xích
14/09/2013
Ở Lâm Tĩnh Nhu xem ra, không có vận khí của nàng gia trì, kỹ thuật lái xe của Trần đại thiếu là cặn bã.
- Nếu không...
Trần Thanh Đế nhìn về khói trắng phía trước, cười hắc hắc, nói ra:
- Nếu không ngươi hôn ta thoáng một phát, để cho ta càng sâu sắc cảm thụ vận khí của ngươi thoáng một phát?
- Ngươi... Đến lúc này, ngươi vẫn chết tính không thay đổi.
Lâm Tĩnh Nhu quát lớn một tiếng, mặt ngọc đỏ bừng, không dám nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Nếu như... Nếu như ngươi có thể vượt qua chỗ ngoặt, ta... ta hôn... hôn ngươi một cái.
- Gì cơ?
Ngay lúc đó, trong đại sảnh biệt thự, Viên Cầu, Viên đại thiếu nghe được Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu đối thoại, hai mắt trừng lớn, suýt nữa tràn mi mà ra, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Ở trước mắt sống chết, Trần đại thiếu còn có tâm tư đùa giỡn Lâm Tĩnh Nhu, còn dám đùa giỡn Lâm đại tiểu thư. Con mẹ nó, Trần đại thiếu thật sự là quá vô địch, quá ngưu bức rồi, quả thực chính là mẫu mực của ta, điển hình đời ta a.
Viên đại thiếu đối với Trần Thanh Đế bội phục đến đầu rạp xuống đất.
- Cặn bã!
Trần Phong Nhiên nghiến răng nghiến lợi, diện mục dữ tợn, trong nội tâm quát mắng. Tuy Lâm Tĩnh Nhu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng Trần Phong Nhiên lại không cho phép Trần Thanh Đế khinh nhờn nàng.
- Thật sự là không biết sống chết.
Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát cũng đều oán hận, hung hăng khinh bỉ Trần Thanh Đế một phen.
- Chị Tĩnh Nhu, chị mau hôn hắn đi, nói không chừng vận khí thật sự sẽ đến, như vậy... như vậy sẽ không có việc gì rồi.
Trần Hương Hương sắc mặt khó coi, nhịn không được nhìn màn hình kêu to.
Ở thời điểm này, Trần Hương Hương chứng kiến không phải Trần đại thiếu đùa giỡn Lâm Tĩnh Nhu, mà là hi vọng đúng như Trần Thanh Đế nói, Lâm Tĩnh Nhu hôn hắn thoáng một phát, có thể để cho bọn hắn bình an tiến lên.
Bình an tiến lên rồi, Lâm Tĩnh Nhu sẽ không có việc gì.
- Oa ha ha, có mỹ nữ muốn hôn ta, vận khí tất sẽ phóng đại.
Trần Thanh Đế hưng phấn hét lớn một tiếng, nhưng trong lòng thầm nghĩ:
- Vận khí? Nghĩ đến bọn hắn cũng nghe được rồi, vậy hãy để cho vận khí đến mạnh hơn một ít a.
Trần Thanh Đế tự nhiên biết rõ, hết thảy trong xe, đám người Trần Phong Nhiên đều có thể thấy rõ ràng, nghe được rõ ràng, cho nên mới giả ngu ngay từ đầu, đến bây giờ còn gọi vận khí.
Chính là vì cho đám người Trần Phong Nhiên một mê vụ.
- Tại chỗ ngoặt nguy hiểm nhất, làm khói trắng nồng như. Hơn nữa tốc độ bây giờ của ta, đổi lại là Trần Thanh Đế trước kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Bất quá...
Trong nội tâm Trần Thanh Đế rất là khinh thường:
- Chỉ là khói trắng, cũng muốn quấy nhiễu tầm mắt của ta? Vậy không bằng ta tìm đậu hủ đâm chết cho rồi.
Nhãn lực của Trần Thanh Đế vẫn còn, tu vi lại là Luyện Khí tầng một, há có thể sợ chút khói trắng kia?
- Lữ Bất Phàm đã động thủ, như vậy, trước hết giết lái xe kia a.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế gầm nhẹ một tiếng:
- Lâm Tĩnh Nhu, ngồi vững vàng, vận khí của ca ca đã đến.
Đang khi nói chuyện, Trần Thanh Đế không chỉ không có giảm tốc độ, trái lại, còn đang không ngừng tăng tốc.
Vèo!
Trần Thanh Đế điều khiển CCXR, giống như là một đầu sư tử phẫn nộ mạnh mẽ, dứt khoát vọt vào bên trong khói trắng.
Trong đại sảnh, Viên Cầu, Trần Hương Hương, Trần Phong Nhiên, Lữ Hậu Tích, Lữ Bạc Phát; thư phòng Lữ gia, Lữ Văn mở hai mắt ra, Lữ Bất Phàm ôn nhu trầm ổn trực tiếp từ trên ghế salon đứng dậy.
Tất cả mọi người, tất cả đều nhìn chằm chằm vào màn hình.
Tư...
Lốp xe cùng mặt đất ma sát vang lên, đây là thanh âm do cấp tốc trôi đi sinh ra.
Ông...
Thanh âm động cơ như sư tử mạnh mẽ gào thét, triệt tiếng vang vọng trong núi. Tùy theo, một đạo tàn ảnh ngân sắc từ trong khói trắng vọt ra.
- Cái gì?
Nhìn thấy xe thể thao CCXR từ bên trong khói trắng, thuận lợi qua vòng cua, cấp tốc vọt ra, bọn người Lữ Hậu Tích, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, mặt mũi tràn đầy không thể tin được.
Cái này... Cái này có thật không vậy?
Dưới loại tình huống này, lại có thể hoàn thành qua ngoặt hoàn mỹ như thế?
Trần Thanh Đế? Cái này... Cái này vẫn là Trần Thanh Đế sao?
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Lâm Tĩnh Nhu mang đến vận khí cho Trần Thanh Đế, sẽ nghịch thiên như thế? Tuyệt cảnh như vậy, vậy mà hữu kinh vô hiểm, đơn giản đã qua?
Không ai dám tin tưởng, cũng không có người nguyện ý tin tưởng, giống như nằm mơ, là không chân thật như vậy. Bất quá, sự thật lại bày ở trước mắt mọi người, lại không thể không tin tưởng.
- Tuyệt vời, đây quả thực là con mẹ nó tuyệt vời.
Viên Cầu, Viên đại thiếu gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình, kích động dắt cuống họng gào thét:
- Mẹ nó, có vận khí của Lâm Tĩnh Nhu, Trần đại thiếu quả thực là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, vô địch thiên hạ, nhất thống giang hồ, mịa, mình nói cái gì vậy chứ?
- Làm sao có thể? Trần Thanh Đế nên lao xuống núi, xe hủy người vong mới đúng? Làm sao có thể xông qua? Vì sao lại như vậy?
Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát dùng sức lắc đầu, không muốn tin tưởng đây hết thảy là thật sự. Đồng thời, bọn hắn đều rất sợ hãi, Lữ Bất Phàm bàn giao nhiệm vụ, lần thứ nhất động thủ, vô công trở về.
- Oa a, thật sự là quá tốt. Vận khí của chị Tĩnh Nhu thật sự là lợi hại, không có việc gì rồi, thật sự là quá tốt...
- Nếu không...
Trần Thanh Đế nhìn về khói trắng phía trước, cười hắc hắc, nói ra:
- Nếu không ngươi hôn ta thoáng một phát, để cho ta càng sâu sắc cảm thụ vận khí của ngươi thoáng một phát?
- Ngươi... Đến lúc này, ngươi vẫn chết tính không thay đổi.
Lâm Tĩnh Nhu quát lớn một tiếng, mặt ngọc đỏ bừng, không dám nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Nếu như... Nếu như ngươi có thể vượt qua chỗ ngoặt, ta... ta hôn... hôn ngươi một cái.
- Gì cơ?
Ngay lúc đó, trong đại sảnh biệt thự, Viên Cầu, Viên đại thiếu nghe được Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu đối thoại, hai mắt trừng lớn, suýt nữa tràn mi mà ra, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Ở trước mắt sống chết, Trần đại thiếu còn có tâm tư đùa giỡn Lâm Tĩnh Nhu, còn dám đùa giỡn Lâm đại tiểu thư. Con mẹ nó, Trần đại thiếu thật sự là quá vô địch, quá ngưu bức rồi, quả thực chính là mẫu mực của ta, điển hình đời ta a.
Viên đại thiếu đối với Trần Thanh Đế bội phục đến đầu rạp xuống đất.
- Cặn bã!
Trần Phong Nhiên nghiến răng nghiến lợi, diện mục dữ tợn, trong nội tâm quát mắng. Tuy Lâm Tĩnh Nhu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng Trần Phong Nhiên lại không cho phép Trần Thanh Đế khinh nhờn nàng.
- Thật sự là không biết sống chết.
Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát cũng đều oán hận, hung hăng khinh bỉ Trần Thanh Đế một phen.
- Chị Tĩnh Nhu, chị mau hôn hắn đi, nói không chừng vận khí thật sự sẽ đến, như vậy... như vậy sẽ không có việc gì rồi.
Trần Hương Hương sắc mặt khó coi, nhịn không được nhìn màn hình kêu to.
Ở thời điểm này, Trần Hương Hương chứng kiến không phải Trần đại thiếu đùa giỡn Lâm Tĩnh Nhu, mà là hi vọng đúng như Trần Thanh Đế nói, Lâm Tĩnh Nhu hôn hắn thoáng một phát, có thể để cho bọn hắn bình an tiến lên.
Bình an tiến lên rồi, Lâm Tĩnh Nhu sẽ không có việc gì.
- Oa ha ha, có mỹ nữ muốn hôn ta, vận khí tất sẽ phóng đại.
Trần Thanh Đế hưng phấn hét lớn một tiếng, nhưng trong lòng thầm nghĩ:
- Vận khí? Nghĩ đến bọn hắn cũng nghe được rồi, vậy hãy để cho vận khí đến mạnh hơn một ít a.
Trần Thanh Đế tự nhiên biết rõ, hết thảy trong xe, đám người Trần Phong Nhiên đều có thể thấy rõ ràng, nghe được rõ ràng, cho nên mới giả ngu ngay từ đầu, đến bây giờ còn gọi vận khí.
Chính là vì cho đám người Trần Phong Nhiên một mê vụ.
- Tại chỗ ngoặt nguy hiểm nhất, làm khói trắng nồng như. Hơn nữa tốc độ bây giờ của ta, đổi lại là Trần Thanh Đế trước kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Bất quá...
Trong nội tâm Trần Thanh Đế rất là khinh thường:
- Chỉ là khói trắng, cũng muốn quấy nhiễu tầm mắt của ta? Vậy không bằng ta tìm đậu hủ đâm chết cho rồi.
Nhãn lực của Trần Thanh Đế vẫn còn, tu vi lại là Luyện Khí tầng một, há có thể sợ chút khói trắng kia?
- Lữ Bất Phàm đã động thủ, như vậy, trước hết giết lái xe kia a.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế gầm nhẹ một tiếng:
- Lâm Tĩnh Nhu, ngồi vững vàng, vận khí của ca ca đã đến.
Đang khi nói chuyện, Trần Thanh Đế không chỉ không có giảm tốc độ, trái lại, còn đang không ngừng tăng tốc.
Vèo!
Trần Thanh Đế điều khiển CCXR, giống như là một đầu sư tử phẫn nộ mạnh mẽ, dứt khoát vọt vào bên trong khói trắng.
Trong đại sảnh, Viên Cầu, Trần Hương Hương, Trần Phong Nhiên, Lữ Hậu Tích, Lữ Bạc Phát; thư phòng Lữ gia, Lữ Văn mở hai mắt ra, Lữ Bất Phàm ôn nhu trầm ổn trực tiếp từ trên ghế salon đứng dậy.
Tất cả mọi người, tất cả đều nhìn chằm chằm vào màn hình.
Tư...
Lốp xe cùng mặt đất ma sát vang lên, đây là thanh âm do cấp tốc trôi đi sinh ra.
Ông...
Thanh âm động cơ như sư tử mạnh mẽ gào thét, triệt tiếng vang vọng trong núi. Tùy theo, một đạo tàn ảnh ngân sắc từ trong khói trắng vọt ra.
- Cái gì?
Nhìn thấy xe thể thao CCXR từ bên trong khói trắng, thuận lợi qua vòng cua, cấp tốc vọt ra, bọn người Lữ Hậu Tích, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, mặt mũi tràn đầy không thể tin được.
Cái này... Cái này có thật không vậy?
Dưới loại tình huống này, lại có thể hoàn thành qua ngoặt hoàn mỹ như thế?
Trần Thanh Đế? Cái này... Cái này vẫn là Trần Thanh Đế sao?
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Lâm Tĩnh Nhu mang đến vận khí cho Trần Thanh Đế, sẽ nghịch thiên như thế? Tuyệt cảnh như vậy, vậy mà hữu kinh vô hiểm, đơn giản đã qua?
Không ai dám tin tưởng, cũng không có người nguyện ý tin tưởng, giống như nằm mơ, là không chân thật như vậy. Bất quá, sự thật lại bày ở trước mắt mọi người, lại không thể không tin tưởng.
- Tuyệt vời, đây quả thực là con mẹ nó tuyệt vời.
Viên Cầu, Viên đại thiếu gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình, kích động dắt cuống họng gào thét:
- Mẹ nó, có vận khí của Lâm Tĩnh Nhu, Trần đại thiếu quả thực là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, vô địch thiên hạ, nhất thống giang hồ, mịa, mình nói cái gì vậy chứ?
- Làm sao có thể? Trần Thanh Đế nên lao xuống núi, xe hủy người vong mới đúng? Làm sao có thể xông qua? Vì sao lại như vậy?
Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát dùng sức lắc đầu, không muốn tin tưởng đây hết thảy là thật sự. Đồng thời, bọn hắn đều rất sợ hãi, Lữ Bất Phàm bàn giao nhiệm vụ, lần thứ nhất động thủ, vô công trở về.
- Oa a, thật sự là quá tốt. Vận khí của chị Tĩnh Nhu thật sự là lợi hại, không có việc gì rồi, thật sự là quá tốt...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.