Cực Phẩm Thái Tử Gia

Quyển 3 - Chương 667: Anh ta bị nước vào đầu rồi

Phù Trầm

21/03/2013



Hôm đó, Đường Sinh xuất hiện tại Tổng Bộ tình cờ gặp Kỳ Liên và Vu Lỵ, lại khiến hắn có được một nhân tài cũng thu hoạch được không ít những tin tức quan trọng trong nội bộ Thanh Cương. Hiện nay không phải Thanh Cương đang rơi vào một thế cục thê lương dưới sự ảnh hưởng của bên ngoài, mà là nội bộ cũng tồn tại rất nhiều những vấn đề lớn, có thể nói quyết sách tạm thời của Đường Sinh là rất quan trọng, bởi vì Đường Sinh hắn cũng luôn chăm chăm vào Thanh Cương.

Tập đoàn Thanh Cương lớn như vậy, ai mà không muốn chia năm xẻ bảy ra rồi tự mình chiếm một phần chứ? Hiện nay có một vài ngành nghề phụ thuộc đối với Thanh Cương mà nói cũng phải bỏ đi, vì nó thực sự không thể tồn tại được, lựa chọn ngành then chốt để bảo vệ thực lực của mình mới là điều quan trọng nhất.

Quay đầu lại, Đường Sinh và Tú Hinh đi bàn bạc về những chiến lược cụ thể mới, phải đem ý chí của mình tác động lên người đẹp này.

Mà ở phòng thư ký tổng bộ, Cam Tịnh và trần Khiết thương lượng với nhau, để mười ba thư ký mới tuyển được làm một cuộc chọn lựa, Phó thư ký trưởng mà chỉ có thể có một, ai đây, Kỳ Liên, Đường Sinh dự tính chi một trăm triệu cho người ta, có thể thấy được mức độ khen thưởng đối với người phụ nữ này.

- Tịnh nhi, cô nói xem tên bại hoại đó có phải là coi trọng Kỳ Liên không? Tám phần là có ý nghĩ này, người phụ nữ này thật là có lực sát thương, bề ngoài rất mộc mạc, thanh tú xinh đẹp, đoan trang, tướng mạo cũng dễ nhìn, dáng người cũng đẫy đà, tôi thấy có nguy hiểm rồi.

Cam Tịnh liếc mắt nhìn cô:

- Tôi không đồng ý với cách nhìn của cô, Đường Sinh trước hết là hắn biểu dương cá tính kiên cường và nguyên tắc xử thế của Kỳ Liên, tiếp đến là thương hại cho thân thế của cô ấy, đứa nhỏ kia đã đem lại sự đả kích rất lớn cho Đường Sinh. Cô không thấy tên bại hoại đó rất lương thiện sao? Cô đừng nên nhìn vào tú sắc của Kỳ Liên. Phải, tôi thừa nhận cô ấy xinh đẹp tuyệt trần, là một người phụ nữ có thể nặn ra nước, nhưng Đường Sinh hắn còn thiếu phụ nữ sao? Hơn nữa, hắn không phải là hạng người đi cưỡng đoạt phụ nữ, lấy tôi mà nói chẳng phải muốn đi nhưng cũng bị hắn…

- Ồ, ồ, ồ Cô thật là hiểu hắn nhỉ, không tin chúng ta cứ chờ xem, Kỳ Liên nếu thoát được khỏi bàn tay của hắn tôi sẽ mang họ cô.

Cam Tịnh thở dài:

- Cô cũng đừng qua tuyệt đối, thực ra ai tiếp xúc với Đường Sinh lâu đều khó tránh khỏi bị ma lực của hắn cuốn hút, những việc sau này vẫn thật không thể nói chính xác, hơn nữa nói cô cố ý nói họ Lý kia như vậy thật không chịu nổi, nhìn chằm chằm vào ngực cô, thật quá đáng.

- Quá đáng gì chứ? Anh ta không nhìn tôi sao? Tôi đúng là hơi khoa trương một chút, ai bảo anh ta bới lông tìm vết cơ? Phòng thư ký là nơi anh ta gây sự được sao? Cũng không nhìn lại tính cách của anh ta chứ? Tôi dám đánh cược với cô tên họ Lý kia chắc chắn có ý nghĩ lập uy, muốn chấn áp những người mới, muốn tạo dựng uy tín ở hệ thống Đông Thái ở Tổng bộ Sắc Hinh, anh ta đứng thẳng người lên, bà cô này cũng không để yên cho anh ta.

Tính tình của Cam Tịnh vẫn là rất điềm đạm và chắc chắn,

- Cho dù anh ta có suy nghĩ như vậy, cô cũng không cần quá kịch liệt, cô phản ánh như vậy với Liễu Tổng, người ta sẽ nghĩ thế nào? Sắc Hinh vừa mới thu mua Đông Thái, giờ nội bộ lại chia bè kết cánh, khó nghe quá?

- Khó nghe gì? Đây là sự thật, tôi không tranh đấu với anh ta lần sau há chẳng phải anh ta sẽ cưỡi lên đầu lên cổ tôi sao? Tôi cần xe không cho sao? Đã nói đặt mua cho phòng làm việc, những thứ trang trí trong phòng, anh ta nào không chạy khỏi bệnh, còn nói cái gì mà làm thành trung tâm giải trí? Tôi không thể cho anh ta biết tay sao, nếu không lại thành nhân nhượng với anh ta quá. Là Sắc Hinh thu mua Đông Thái, không phải Đông Thái thu mua Sắc Hinh, cái tên kia ngay cả lớn nhỏ cũng không phân rõ, đầu anh ta bị ngập nước rồi, tôi không tin tôi không trừng trị được anh ta, có nhiều cách trừng trị được anh ta mà.

Ban đêm, Liễu Tông Quyền và bà xã Loan Nghệ Mỹ cũng đang thảo luận vấn đề này, sự phản ứng của Trần Khiết khiến một người có mẫn cảm nhạy bén như Liễu Tông Quyền cảm nhận thấy có chút vấn đề đang tồn tại, hệ thống mới của Sắc Hinh là những công nhân viên cũ của Đông Thái có chút xung đột, mà loại xung đột này không nhận được sự thẳng thắn thì sẽ càng tăng lên.

- Nghệ Mỹ, hiện nay những người cũ của tổng bộ Đông Thái quá nhiều, em không thấy sao? Những chủ quản phòng ban mới thành lập đều là người của Đông Thái của chúng ta. Tuy nhiên Sắc Tổng, Hinh Tổng thậm chí Đường Sinh đều không nói gì nhưng phía dưới có phản ánh, như những phản ánh của Trợ lý Trần hôm nay, chủ quản Lý của Phòng tổng hợp hình như đang tìm điểm yếu của cô ta, lại còn nói không chuẩn bị ký cái gì đó nữa ...

Loan Nghệ Mỹ làm công tác tổ chức nhân sự, về mặt này cũng có kinh nghiệm phong phú nhíu mày nói:

- Đây chẳng phải là thời kỳ quá độ sao? Cũng là thời kỳ ly hợp về nhân sự còn phải điều chỉnh, trong chốc lát không thể nào tuyển được những nhà quản lý cấp cao có năng lực mà dùng những người đó thì cũng không yên tâm, chỉ có thể chọn ra những anh tài từ bên Đông Thái. Con người của chủ quản Lý em cũng hiểu, năng lực cũng có cũng đủ nhiệt huyết, cũng có thể đủ để kiên trì nguyên tắc, cuộc sống cũng rất mộc mạc, là người có cá tính nghiêm túc. Khuyết điểm chỉ là thích phô trương, ông ta làm người đứng đầu của một phòng ban thì cũng không thích hợp cho lắm, phụ trách những công việc hành chính thường ngày phải là một người giỏi, lúc này chẳng phải đang thiếu người mà, anh nói phải xử lý thế nào?

Liễu Tông Quyền cười:



- Bây giờ vấn đề không phải là anh nói xử lý như thế nào mà là trợ lý Trần muốn làm to chuyện, khẩu khí rất không nhẹ, nghe nói chiều này Đường Sinh tới phòng thư ký, còn đích thân quyết định một quản lý cấp cao đến từ Thanh Cương, còn ứng một trăm triệu cho cô gái đó. Nghe nói là cuộc sống của cô ta có chút khó khăn, những cái này thì không sao, chủ yếu là trợ lý Trần cô ấy có nói chuyện đó với Đường Sinh không?

Loan Nghệ Mỹ ngẫm nghĩ:

- Đúng vậy, nếu như mà chưa nói thì trợ lý Trần gọi điện cho anh khẩu khí không thể nặng đến vậy?

- Thì chính là vậy mà, cô ta mắng luôn chủ quản Lý là lưu manh, anh đoán chắc là chủ quản Lý cố tình làm khó người ta làm cho cô ta tức giận, mà hai vị Trần và Cam này gắn cái mác là trợ lý tổng giám đốc nhưng lại lập cái Phòng thư lý không liên quan gì mấy tới Sắc Hinh. Em không nghĩ tới là có quan hệ gì với Đường Sinh sao? Sắc Tổng cũng tiết lộ một chút với anh, phòng thư ký này là chuyên phục vụ Đường Sinh, dường như là trên cả tập đoàn này nữa, chủ quản Lý và những người khác là gì chứ? Tự gây phiền phức à, hoàn toàn không cần thiết, bọn họ muốn cái gì thì cho cái đấy mà.

- Nếu quan hệ giữa hai người Trần, Cam và Đường Sinh không bình thường vậy thì rất khó nói, còn nói chuyện một cách hung hăng với một chủ tịch như ông, có thể không có chỗ dựa sao? Em gọi cho con gái, hỏi xem Đường Sinh có ở Lam Nha Bảo không, nếu có em qua đấy nói chuyện với cậu ta.

Liễu Tông Quyền gật đầu:

- Anh biết Tiểu Lý là nhân tài trong mắt em, nhưng cũng không cần phải làm quá lên, lấy đại cục làm trọng đi.

Khi Loan Nghệ Mỹ chạy tới Lam Nha Bảo, Đường Sinh đang chơi game trên mạng, hắn đuổi Đường Cẩn đi học rồi chơi trò chơi giúp người đẹp này.

Tiểu Man ở trong sảnh gặp mẹ lặng lẽ hỏi có việc gì, Loan Nghệ Mỹ thì thầm với cô:

- Những người phụ nữ bên cạnh Đường Sinh con quen hết không?

- Không quen, chỉ có ba người hội Đường Cẩn có quen thôi, mẹ, con nghĩ không ra, hắn liệt dương, lại được một đống phụ nữ vây quanh.

- Con gái à, con cũng chẳng phải là thương hại hắn đấy thôi? Đổi lại tình hình này bọn họ cũng có suy nghĩ giống như con vậy? Nhưng thật ra nói như vậy các con sống chung cũng không có gì đáng lo ngại, nếu thật sự truyền ra ngoài thì cũng không tốt. Con nói cho mẹ nghe, con thật sự yêu hắn hay chỉ là thương hại hắn thôi?

Tiểu Man bối rối, cười nói:

- Mẹ, con cũng không biết, dù sao, con thích hắn nhưng xem tình hình này cũng sẽ không có kết quả đâu.

- Đúng vậy, con gái, có thể có kết quả sao? Chỉ cần nói tới ba cô bé kia thôi, những cô lớn hơn thì không nói tới, đây vẫn không phải là vấn đề quan trọng, đàn ông không có chức năng đó thì cũng rất khó. Mẹ vẫn hi vọng con có sự lựa chọn chính xác, cho dù tình trạng của Đường Sinh có chuyển biến tốt con cũng phải suy nghĩ cho mình, sau này có kết hôn không? Có lập gia đình không? Con có ý định làm vợ bé không? Con đã nghĩ tới chưa?

Tiểu Man vô cùng bối rối,

- Phiền chết đi được, mẹ đừng nói những chuyện này nữa, sau này suy nghĩ tiếp đi, mà mẹ đến đây làm gì ạ?

Loan Nghệ Mỹ thở dài nói mục đích đến đây với con gái, Tiểu Man nói:

- Ồ, hắn còn đang chơi game, con đi gọi hắn ra.



Không bao lâu Đường Sinh đi ra, Tiểu Man lại ở bên trong, vì trò chơi đang chơi dở, cô chỉ còn cách là chơi tiếp.

Thấy Đường Sinh rất tùy tiện mặc áo ngủ đi ra, Loan Nghệ Mỹ cũng không có gì là đặc biệt khác thường, trải qua hai ngày trước đầy kinh hãi, Loan Nghệ Mỹ đốivới Đường Sinh cũng là đầy sự kính sợ, một bình rượu lớn cho hắn một hơi vào uống vào bụng, đúng là lợi hại mà.

Trong mắt Loan Nghệ Mỹ, Đường Sinh, Ninh Hân, chị Trần họ đều là những người phi thường, nghĩ tới sự thê thảm của nhà họ Triều là biết bọn họ lợi hại thế nào, đối với người thanh niên mới chỉ có mười tám tuổi thật không thể hình dung nổi, rõ ràng là hắn rất có gia thế.

Lại nghĩ tới Đường Sinh liệt dương, hơn nữa bên cạnh lại có rất nhiều phụ nữ, Trần Khiết kia lại có quan hệ gì với hắn chứ?

Rất nhiều vấn đề làm cho Loan Nghệ Mỹ thấy bối rối, quan hệ giữa con gái và hắn, quan hệ giữa ĐôngThái và hắn, không muốn tò mò cũng không được.

- …Tiểu Đường, cô muốn nói môt chút về người chủ quản họ Lý của Phòng tổng hợp của Tổng bộ.

Loan Nghệ Mỹ và chủ quản Lý không có gì, chỉ là rất hài lòng với năng lực làm việc của ông ta, không muốn vì ông ta đắc tội với Trần Khiết người bên cạnh Đường Sinh mà bị người ta gạt sang một bên.

Đường Sinh là một người thông minh như thế nào chứ? Vừa nghe Loan Nghệ Mỹ nói tới việc của chủ quản Lý thì hiểu ngay có việc gì, hắn đoán là khi Trần Khiết phản ánh với Liễu Tông Quyền đã nói xấu gì chủ quản Lý, mà vợ chồng Liễu thị rất khó xử, mới đến tìm mình mói tình hình của người này.

Cũng chính là nói bọn họ muốn bảo vệ người này, cuối cùng Loan Nghệ Mỹ còn nói:

- Ngoài ra, chủ quản Lý này với dì hay bác Liễu cháu cũng không có quan hệ gì đặc biệt, chỉ đơn thuần là quan hệ giữa chủ và người làm, ông ta thích soi mói nhưng trong công ty lại không thể thiếu những người này.

- - Ý của dì cháu hiểu, đúng vậy, công ty không thể thiếu những nhân viên quản lý có tác phong nghiêm túc, phòng thư ký không thể nhúng tay vào việc quản lý nội bộ của tập đoàn Sắc Hinh, việc sắp xếp nhân sự và các nghiệp vụ khác. Phòng thư ký chỉ là một cơ quan hồi báo tình hình tổng hợp hoạt động cụ thể của Tập đoàn mà thôi, tạm thời là định nghĩa như vậy, bước sau có thể thêm cho nó chức năng khác nữa hay không thì không dễ nói. Việc lần này thật ra chỉ xung đột liên quan tới việc mua một chút đồ thôi sau này không phát sinh xung đột này nữa, thì hệ thống nhân viên cũ của Đông Thái và nhân viên mới của Sắc Hinh sẽ hoà hợp thôi mà.

Liễu Tông Quyền và Loan Nghệ Mỹ cũng đang lo lắng vấn đề này, vấn đề không xảy ra còn đỡ, một khi xảy ra rồi Sắc tổng họ cũng sẽ có cách nghĩ khác.

- Tiểu Đường, dì cũng sợ mặt này có xung đột gì, cho dù những chủ quản này phần lớn là người của Đông thái, nếu Sắc tổng và Hinh tổng cũng có cách nhìn khác, có ảnh hưởng tới hoạt động của công ty hay không? Có thể thực hiện một cuộc khảo sát đánh giá loại ra những chủ quản không thích hợp.

- Vâng, tối nay cháu sẽ suy nghĩ môt chút về bản dự thảo, sáng mai sẽ tới Tổng bộ mọi người cùng bổ sung và cho ý kiến, định vị hoàn thiện về chức năng cụ thể của phòng thư ký. Việc xảy ra giữa chủ quản Lý và Trần Khiết đúng lúc làm cho chúng ta thức tỉnh, thành lập phòng thư ký cháu cũng không coi là quan trọng, hiện giờ xem ra không quản lý một cách chính quy hóa không được rồi, dì à, Trần Khiết cháu sẽ nói cô ấy còn dì cứ nói với chủ quản Lý yên tâm làm việc đi.

Loan Nghệ Mỹ chạy tới nói tốt cho họ Lý kia, có thể thấy người này hẳn là có năng lực, làm sao có thể không công bằng với người ta chứ?

Ra khỏi Lam Nha Bảo trên xe Loan Nghệ Mỹ gọi điện cho chủ quản Lý

- Tiểu Lý à, có chút việc tôi muốn nói rõ với cậu “Phòng chủ nhiệm Đường” kia là xây cho cơ quan phi Sắc Hinh ở tổng bộ Sắc Hinh, bọn họ muốn gì thì đáp ứng cho họ, đừng làm khó người ta nữa.

- Tôi hiểu, Loan Tổng, lúc trước tôi không hiểu Phòng chủ nhiệm Đường là làm gì, Liễu Tổng cũng đã nói với tôi, giờ thi tôi đã biết, còn nữa… Loan Tổng, bà thấy ngày mai tôi có phải đến xin lỗi trợ lý Trần không?

Hắn chủ yếu là bị Liễu Tông Quyền mắng.

- Cũng được, xin lỗi cũng không thể mất hai cân thịt, tóm lại người của phòng chủ nhiệm Đường không thể đắc tội, vậy nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook