Cực Phẩm Thái Tử Gia

Quyển 3 - Chương 589: Cùng nhau nhìn trộm đi

Phù Trầm

21/03/2013



Sự kiện nho nhỏ đó đã khiến cho người của hai nhà phải chạy đông chạy tây để giải quyết tốt hậu quả, một bên là cha con họ Cừu, một bên là cha con nhà họ Khang.

Trong khi bọn họ phải bôn ba vội vàng trấn an tin tức này, thì Nhị Thế Tổ của chúng ta lại đang nằm hưởng thụ trong bồn tắm lớn, hơi nước bốc lên hầm hập.

Ngồi bên cạnh chính là Bích Tú Hinh, cô mặc chiếc áo tắm mỏng, gần như nửa trong suốt, trước ngực hai điểm đỏ thẫm nổi lên, màu sắc có thể thấy rõ ràng, lúc này được ngâm trong làn nước ấm áp, chiếc áo mỏng manh dính sát vào hai bầu ngực căng tròn, cảnh này đúng là muốn lấy mạng người.

Làm cho cậu nhỏ của Nhị Thế Tổ đang ngâm trong bồn dường như cũng phẫn nộ hướng lên trời khiêu chiến, hùng hùng hổ hổ khí phách hiên ngang.

- Chị Hinh, nghe nói chị cười đến thắt ruột phải không, tôi là người chuyên gia khơi thông, chị xem tôi cũng đã chuẩn bị tốt lắm rồi đây này!

-Tôi giết cậu!

Tú Hinh phì cười, bàn tay bao quanh cổ Đường Sinh, sắc mặt đỏ lên, càng làm tăng thêm vẻ yêu kiều, thanh tú, mắt đẹp lung linh nồng đậm tình ý, bàn tay mềm lại chuyển sang chà xát ấn lên bờ vai dày rộng của Đường Sinh, cô hôm nay bỗng dưng hứng trí nên đảm đương giúp hắn tắm rửa.

Tay Đường Sinh cũng không nhàn rỗi, vòng quanh vòng eo nhỏ nhắn của cô, âu yếm kích thích khiến người đẹp trong lòng cuộn lên sóng tình.

- Tôi cũng không thể cùng chị đùa giỡn như vậy được, chị xem, lúc trước chúng ta đã từng ký hiệp định gì, chị đã quên rồi sao?

- Làm gì có gì, chẳng qua cậu sớm đã phá hủy quy tắc hiệp định, như thế có nghĩa là trong lòng tôi còn có sức ràng buộc gì sao?

- Sao có thể nói vậy chứ, tôi đã ký chả lẽ tôi có thể từ chối nó hay sao? Trẻ con thì nhất định phải nuôi dưỡng, đặc biệt là lần đầu tiên, họ Đường cũng được, họ Bích cũng tốt, cái này do chị làm chủ, quá trình mang thai sinh em bé thì không nói làm gì nữa, chúng ta không phải còn muốn giải trí một chút sao?

- Xì, không biết ngượng, trong lòng cậu còn có tôi hay sao? Mỗi ngày có biết bao người đẹp vây quanh, chắc là vui đến quên cả trời đất đi?

- Trời, nghe lời này của chị Tú Hinh có chút ghen tuông trong đó nha, kỳ thật tôi muốn giữ rượu vang thơm ngon và tinh khiết để uống cuối cùng, hôm nay Ngọc Mỹ nói Vương Tĩnh viết một đoạn việc “ăn chuối” hàng mấy nghìn chữ, tôi liền dành thời gian suy nghĩ đến chị, vẫn còn thời gian đó, chị Tú Hinh hãy cho tôi làm hôn quân nhé!

Tú Hinh cũng có tình ý sâu đậm đối với hắn, mà để làm việc này đòi hỏi cả hai bên phải có tình cảm sâu sắc, người tuổi trẻ nhưng lại có năng lực và tư tưởng mãnh liệt, làm trái tim cô rung động như hắn có đốt đèn pha lên cũng tìm không thấy nữa, lại có thể làm thỏa mãn những tư tưởng trong lòng mình:

- Cậu lấy khăn mặt che mắt lại, tôi không thích làm việc này dưới ánh nhìn chăm chú như thế, trong lòng không thoải mái.

Cô lấy khăn mặt che mặt của Đường Sinh lại.

Sau đó cũng bước vào trong bồn tắm lớn, đặt mông của Đường Sinh lên phía trên đùi của mình

- Dám nhìn lén tôi cắn đứt của cậu!

Đường Sinh không nhìn lén, nhưng Tú Hinh khi vào đã không đóng chặt cánh cửa nhà tắm, cố tình để hở một khe hẹp.

Trong nửa tiếng tiếp theo, có ba đôi mắt dán chặt vào phía trên, ở giữa và phía dưới của khe hở cánh cửa nhìn lén vào trong, thật là đáng sợ!

Người nào vậy? Thứ nhất Cao Ngọc Mỹ, thứ hai Đoan Mộc Yên, thứ ba Vương Tĩnh, ba cô này nhìn trộm đến nín cả thở.

Đầu tiên là Đoan mộc Yên chịu không nổi, bỏ chạy trước, không thể nghĩ tới sự thật ngay trước mắt, một người đẹp đẽ cao quý như Bích Tú Hinh có thể làm chuyện đó, mà trình độ lại cực cao, khiến cho tên bại hoại kia sướng đến rên hừ hừ, trẻ con thì không nên xem. Không ngờ sự thật lại bày ra trước mắt.

Người thứ hai cũng rút lui chính là Cao Ngọc Mỹ, vừa vào phòng khách đã nhìn thấy bạn học Tiểu Yên mặt đỏ tía tai:

- Ai, chị Hinh lợi hại thật đó nhỉ?

- Cái gì mà lợi hại, phải nói là vô cùng mãnh liệt!

Xa Đăng Yên hơi cúi đầu xuống, trước mặt đại mỹ nữ này, cô chỉ là cô bé mới lớn mà thôi.



- Vậy sao, Yên Yên, nghe các chị nói tên bại hoại kia đã làm hư cô rồi phải không? Cô sao lại chịu được hắn vậy? Tôi thật sự là không nghĩ ra.

Tiểu Yên trợn mắt xấu hổ, cái cổ tuyết trắng ngần cũng ửng đỏ:

- Xin chị, chị Ngọc Mỹ đừng có hỏi em chuyện này có được không?

- Được, không hỏi thì không hỏi, nhưng mà cô cũng giỏi thật, chị hỏi cô chuyện khác, Đường Cẩn và Đậu Đậu không bị như thế kia chứ?

-Vâng, dường như không có, Đường Sinh bảo các chị ấy còn chưa được, còn nói các chị mông hơi lép, nhưng mà em nhìn cũng đâu có lép chứ!

- Hả, tên xấu xa háo sắc kia, hắn mà thèm quan tâm chuyện ấy sao? Nhưng mà cơ thể cô quả thật so với hai cô ấy có hơn đó, hình như hai quả đào tiên cũng lớn hơn thì phải? Lần trước Sắc Sắc đến, nói cô ấy cũng gặp tên xấu xa đó sau khi bị xử bằng chế tài hậu cung, cái đó có phải làm cho cậu nhỏ của tên kia không dậy nổi đúng không?

- Dạ, đó là một loại thủ pháp đặc thù khóa huyệt, phong bế kinh mặc, làm tê liệt trung khu thần kinh, cũng không cho quá nhiều máu dồn đến nơi đó, tạo thành hiện tượng không tốt, chị Sắc Sắc giỏi thật, điều ấy mà cũng biết.

Tiểu Yên nói.

Ngọc Mỹ trợn mắt lên nói:

- Sắc Sắc đương nhiên là lợi hại rồi, nếu đó mà là tôi, chắc sẽ điên mất, có cơ hội tôi cũng muốn được làm thử xem sao.

- Không thành vấn đề, dù sao Đường Cẩn cũng chuẩn bị trừng phạt Đường Sinh, hắn đêm qua không về, lại không mở điện thoại, chắc chắn là đi làm mấy chuyện xấu.

- Ừ, nên trừng trị, tôi hoàn toàn đồng ý, này Tiểu Yên, nếu trừng trị hắn, đừng quên nhắn tin cho tôi đấy, tôi cũng muốn đùa giỡn hắn chút.

Hai cô đang nói thì Vương Tĩnh cũng chạy vào phòng khách:

- Má ơi, chị Tú Hinh quá lợi hại, thực là tấm gương cho chúng ta học tập nha.

- Gì chứ, ngậm cái que kẹo thì có gì hay mà phải học? Mỗi người có một cách, có vẻ như tên bại hoại kia lại thoải mái rên hừ hừ hay sao ấy?

- Đúng vậy, Ngọc Mỹ, nói đến niềm vui sướng của đàn ông thì có rất nhiều phương diện , không thể đã hình thành thì không thay đổi, lần sau tôi học phong cách của Tú Hinh, nhưng tôi cũng xem đủ rồi, tôi nhẹ nhàng và chậm như thế mà cũng không quyến rũ được, xem thật là khó chịu, tôi gọi người mua một ki lô gam chuối tiêu chúng ta cùng nhau ăn nhé?

Ngọc Mỹ và Tiểu Yên đều cười ầm lên, Ngọc Mỹ liền nói:

- Tôi thì miễn đi, muốn ngậm thì cậu và Tiểu Yên đi đi.

Tiểu Yên đương nhiên sẽ không ăn rồi.

Khoảng 7 giờ, Mai Chước về đầu tiên, Sở Tình cũng đến đây, sau đó Đường Cẩn cùng Đậu Đậu cũng về nhà, cuối cùng là Quan Cẩn Du.

Đường Sinh lúc này đã sảng khoái như bay trên mây, nhưng đúng thời khắc quan trọng, cửa phòng tắm bật mở ra, Ngọc Mỹ hô lên:

- Đường Cẩn đã về…

Chỉ một câu nói này, đã làm tất cả cảm giác sung sướng của Nhị Thế Tổ không cánh mà bay, tuy nói trong lòng Đường Cẩn biết hết thảy, nhưng nếu để cô nhìn thấy tận mắt sẽ làm cho cô không thoải mái, vì vậy mà cho tới giờ, Đường Sinh đều tránh để cho cô thấy cậu có quan hệ cùng người khác.

Tất nhiên là ngoại trừ Đậu Đậu và Tiểu Yên, bởi hai cô này cùng Đường Cẩn rất thân thiết, mơ hồ hình thành tam giác sắt hậu cung của Đường Thị.

- Cái gì?

Đường Sinh hô lên rồi ngồi bật dậy, Bích Tú Hinh cũng xấu hổ đỏ mặt, bị người ta xông vào nhìn thấy hết còn ra thể thống gì, cô đang định liếc mắt trừng Ngọc Mỹ một cái thì cửa phòng tắm đã bị đóng lại, cô bèn đấm Đường Sinh một cái:



- Cho đáng đời cậu!

Cô bước ra khỏi bồn tắm, cởi áo tắm đã ướt sũng ra, ném xuống đất, lấy khăn mặt lau người rồi cầm khăn tắm quấn quanh cơ thể chạy ra, Đường Sinh vỗ vỗ ngực, hô hấp vẫn còn chưa thông thoáng bình thường thì lại có người bước vào phòng tắm, là ai, là Đường Cẩn, Đậu Đậu và Tiểu Yên!

Mười phút sau, ba cô gái đi vào phòng ăn, lúc này Mai Chước, Ngọc Mỹ, Tú Hinh, Sở Tình cùng Cẩn Du cũng đã dọn xong cơm.

Tiểu Yên quay sang phía Ngọc Mỹ nháy nháy mắt, ý là vừa trừng phạt tên kia xong, Ngọc Mỹ hơi nhoẻn miệng, trong lòng nhịn cười và cũng có chút sung sướng.

Lại năm phút sau, Nhị Thế Tổ cũng bước vào phòng ăn, toàn thân chỉ có chiếc quần đùi rộng thùng thình, gì thế kia, khốn khiếp, bên trong cái quần xịp, cái vật xấu xa kia đung đưa qua lại, không sợ bị phơi bày hết bên trong cái quần rộng thùng thình đó hay sao? Các cô đều muốn cười phá lên.

Chủ yếu cũng bởi vì hắn lúc nào trông cũng thành thục và mờ ám nên không ai coi là quan trọng, nếu nói xấu hổ nhất thì chính là Quan Cẩn Du, bởi cháu gái cô là Quan Đậu Đậu cũng ở đây, cô chỉ có thể cố gắng biểu hiện là một người dì đoan trang, nên không dám nhìn Đường Sinh nhiều.

Giả bộ thì giả bộ, cũng đâu có biện pháp nào khác, chuyện này khá là rắc rối, nhưng thật ra Đường Sinh cũng chẳng mấy bận tâm, bà cô đây cũng là người ngay thẳng, sợ gì chứ?

Ở trước mặt tất cả các cô gái ở đây, duy nhất với Đường Cẩn là Đường Sinh đặc biệt khiêm nhường, ngoại trừ cô ra, bất luận cô gái có xinh đẹp cỡ nào cũng không làm hắn phải kiêng kị, bởi Cẩn Cẩn là vợ chính trong tương lai, theo luân thường đạo lý, cũng phải tôn trọng đặc biệt với cô để giữ thể diện cho cô, điều này không thể phá hủy được.

Đường Sinh có thể mang bất kỳ người con gái nào và cùng người con gái khác trên giường, nhưng duy nhất là cần phải tôn trọng lựa chọn của Đường Cẩn, cũng là bởi vì cô là vợ chính thức, nên phải tôn trọng cô, nói lý ra là cho dù ngươi có làm chuyện gì to lớn đến mấy, thì ở trước mặt vợ, cũng phải duy trì tôn nghiêm của người làm chồng.

Cho dù là giả tôn nghiêm, cũng vẫn phải đóng cho giống, để Đường Cẩn có cảm giác thoải mái, hắn không thể khiến cô phiền lòng được, trên danh nghĩa mà nói, làm vợ hắn, cô sẽ cùng hắn chia ngọt sẻ bùi, cùng vui cùng buồn.

Làm một người vợ tốt đã khó, làm một người vợ chính của Đường Sinh lại càng khó hơn, theo sau hắn là một đống vợ bé, nếu mà không phải Đường Cẩn, thì ai có thể chịu nổi chứ? Có điều điểm xuất phát của những người khác không giống cô nên ngay từ đầu cũng không trông mong gì vào danh phận, vậy nên áp lực sẽ không quá lớn.

Vừa mới bị tam giác sắt thực hiện quy định hậu cung cho hôn quân ngay tại phòng tắm nhưng Đường Sinh cũng không sợ, dù sao buổi tối hôm nay chắc chắn là ôm Đường Cẩn ngủ, ngày mai khi cô vừa đi học, lại gọi Tiểu Yên giải chế cho là được, lừa gạt chị Cẩn cũng rất là đơn giản thôi.

Lúc hắn giả vờ vừa ăn xong cơm thì chị Trần từ Giang Lăng quay về, là cô ấy đưa Sắc Sắc đi, thuận tiện cầm thủ tục chuyển trường của Đường Sinh về.

Khoảng tầm 9 giờ, Cao Tiểu Sơn gọi điện thoại đến:

- Tiểu Đường, câu lạc bộ Quân Khu có hoạt động, tôi và ông Nguyên đều tới rồi, cậu có đi không? Có mấy bông hoa của quân đội vô cùng xinh đẹp, nhưng mà thủ đoạn của tôi hơi kém chút, cậu tới hỗ trợ đi, tới bày mưu tính kế cho tôi chút.

- Hả, chuyện này mà cũng phải cần người khác giúp sao? Sức hấp dẫn của tôi chả lẽ cậu không biết, tôi đến giành mất đối tượng của cậu thì sao?

- Xì, không vấn đề, tôi hiện tại là ba chọn một, ôm một người là tốt rồi, ai có ý tứ với tôi, tôi chọn người đó.

- Vậy được, tôi chuẩn bị chút, cậu ở cổng quân khu chờ tôi.

Đường Sinh ngắt điện thoại, quay đầu lại nói với Đường Cẩn:

- Cẩn Cẩn, thiếu tá Cao Tiểu Sơn mời, nói là đến giúp hắn bày mưu tính kế chuyện gì đó, anh phải đi một chút, ở chỗ quân khu Tỉnh!

Trong lòng Đường Cẩn nghĩ, dù sao cũng bị xử lý bằng chế tài rồi, muốn đi cứ đi, cho dù ngươi muốn làm mấy chuyện xấu, cũng là lực bất tòng tâm thôi?

Nhưng cô lại không biết chị Trần có thể giải huyệt, công lực của cô so với Tiểu Yên còn cao hơn, điều cần thiết chỉ là thuần thục điểm một số huyệt, trải qua một khoảng thời gian bí mật luyện tập, cô đã hoàn toàn có khả năng điểm hoặc giải, dẫn chị Trần đi theo, thiếu gia ta đây sợ cái gì chứ?

Quân khu Tỉnh ở trên đường vòng bao quanh thành phố Nam Phong, nơi này cơ bản là thuộc ngoại ô, Quân khu là khu vực cấm, người bình thường không thể vào, Đường Sinh mặc dù có thể đi vào Thành Ủy và Tỉnh Ủy thành phố Nam Phong dễ dàng nhưng chưa đến Quân khu Tỉnh bao giờ, người ở đây chẳng biết hắn là ai.

Trăng sao mập mờ, bầu trời có chút âm u, xem ra sắp có mưa lớn, Vệ Danh Phủ và Cao Tiểu Sơn đi khắc phục thảm họa lũ lụt ở Khánh Châu vừa trở về tỉnh, hôm nay là kỷ niệm ngày thành lập quân đội đồng thời cũng tổ chức văn nghệ, rất náo nhiệt.

Hai người Cao Tiểu Sơn và ông Nguyên đã đứng tại cửa phòng bảo vệ chờ, Đường Sinh vừa đến, hai người cũng khẩn trương chui lên xe đi vào.

- Mẹ kiếp, tôi nhìn các cô ấy rất lâu nhưng không ai thèm để ý đến tôi, Cao Tiểu Sơn tôi quá xấu xí hay sao? Hôm nay cậu thay tôi tỏ rõ oai phong, các cô ấy tự hào là tài nữ cái quái gì chứ, thật ra chỉ là mấy cô diễn viên trong đoàn văn công của Quân khu tỉnh, có cái gì đáng tự hào chứ?

-Ấy, cũng không thể nói như vậy được, đoàn văn công quân đội là để tăng cường khí tiết chính trực, không giống với thế giới giải trí bình thường, phải cư xử khác nhau chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook