Quyển 4 - Chương 715: Đi vào, tôi muốn tùy cơ hành động
Phù Trầm
21/03/2013
Thanh thị gió nổi mây trôi, mấy tập đoàn lớn tề tựu về đây, ở biệt thự nào đó Vương Ngạn Đôn đang cùng đám người Tiêu Chiến Cường, Ngu Cơ Mỹ, An Lục Dân, Thiệu Tiểu Giác, Ngu Phong Đình, Chương Tú Vân ở cùng một chỗ, Ngu Cơ Mỹ tràn đầy tự tin nói:
- Việc khác không nói tới, bọn họ không có sự ủng hộ của điện lực, hạng mục lớn đến cỡ nào cũng phải vướng mắc ở chỗ này, những năm nay không có điện còn có thể làm gì?
Có thể nói Tập đoàn điện lực là một con át chủ bài của Vương Ngạn Đôn, còn có nhiều lí do từ chối cung cấp điện cho Ngân Loan, điện lực chúng ta có hạn, cho dù ngươi có kiện lên Quốc vụ viện thì họ cũng không thể nào giải quyết luôn một lúc cho ngươi được, ít nhiều cũng cấp cho ngươi một chút nhưng hôm nay cắt điện, ngày mai kiểm tra cũng gây sức ép với ngươi tới chết, không tin ngươi thử một lần xem? Mặt khác nếu mấy tập đoàn này liên kết thì Mạc Trung Hoàng ở Thanh thị rất xem trọng.
-… Lúc này thiếu sót duy nhất của chúng ta là nguồn tài chính đang có lỗ hổng, Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc hai năm nay đầu tư vốn xây dựng quá lớn, lúc trước lại mua sáu trăm triệu cổ phần của Thanh Cương, trước mắt tài chính có thể sử dụng là có hạn, bên trên cho dù có giúp đỡ cũng không giải quyết được bao nhiêu, như là muối bỏ biển mà thôi, tốt nhất chiến lược của chúng ta chính là có thể khống chế cổ phần của Ngân Loan, cái khác tặng cho Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Sắc Hinh.
Thái độ của Tiêu Chiến Cường là như vậy, thật sự là Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc không lấy đâu được tiền, Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc ở vùng duyên hải trong nước đã tạo ra nhiều xí ngiệp đóng thuyền, tổng đầu tư các mặt chi tới mấy chục tỷ, hiện giờ thật sự là không có tiến đầu tư cho việc xây dựng ngân loan, chỉ có thể dựa vào thực lực hùng mạnh cùng kỹ thuật hùng hậu bảo đảm thực hiện thuộc về lợi ích của bọn họ, chung quy là biết được đại khái nhược điểm.
Tập đoàn năng lương điện Trung Quốc An Lục Dân thật ra cũng tìm cách có được hơn một tỷ, vậy đã là cố gắng cao nhất rồi, Vương Ngạn Đôn muốn ở Lỗ Đông tranh đấu, Tập đoàn điện lực Trung Quốc của y không thể không ủng hộ vị thiếu gia này, nhưng nguồn vốn một tỷ cũng đã khiến anh ta, mặt sưng lên rồi. Vấn đề chủ yếu là cùng Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc, Tập đoàn năng lượng điện Trung Quốc ở trong nước đã cùng nhau xây dựng nhiều hạng mục đầu tư tới tám mươi tỷ, nhưng lợi nhuận đều ở hai ba năm sau, xây dựng công nghiệp cơ bản là giai đoạn trước làm căn cứ xây dựng là chính, giai đoạn sau ngồi thu trăm năm hoành lợi, ổn định là ổn định, nhưng lợi nhuận rất chậm.
Chỉ có Vương Ngạn Đôn ẩn hỉnh sản nghiệp là tập đoàn Đại Ngôn Nguyên Hanh có thể xuất ra vốn ba tỷ, đây là số tiền xoay chuyển tình thế mới sau khi y đánh cuộc với Đường Sinh và bị thua 1,1 tỷ đô la Mỹ, cái này cũng không tồi, cũng là trước đây Thiệu Tiểu Giác có công lao vận động tám tháng.
Trên thực tế, Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc, Tập đoàn năng lượng Điện lực Trung Quốc, Tập đoàn Đại Ngôn Nguyên Hanh tổng mức vốn đầu tư không quá 5 tỷ, cũng đủ đầu tư cho giai đoạn đầu xây dựng căn cứ Ngân Loan, hơn nữa bọn họ trên nhiều mặt là tập đoàn có ưu thế hùng hậu, khả năng lấy được ngân loan là rất lớn, nắm chắc thắng lợi trong tay.
Như vậy bọn họ có thể ăn mừng chiến thắng rồi? Vương Ngạn Đốc nâng ly lên, ngửi hương vị rượu ngon thượng hạng rồi nhẹ nhàng đua lên miệng, tuy rằng tâm tình của y còn chưa được khôi phục lại hoàn toàn sau sự đả kích của Đinh Hải Dung nhưng thời khắc này cũng rất thích ý.
-… Đường Sinh người ngày tuyệt đối không thể coi thường, chỉ nhìn tập đoàn Sở Đại phát triển vùng lên, có thể thấy được quả thật người ta có được một bộ máy buôn bán kinh doanh lợi hại có bài bản, nếu chúng ta cho rằng như vậy là có thể dễ dàng nắm được hạng mục Ngân loan, không chừng sẽ thất bại thảm hại.
Vương Ngạn Đôn đối với Đường Sinh có chút kiêng kị, y có thể thua một lần nhưng không muốn thua lần thứ hai, mỗi một lần thua sự tin tưởng đối y tạo thành sự đả kích, nhưng cùng người này tranh hùng đoạt thế, thật đúng là nên coi ngươi đã trưởng thành, đối thủ ngang tài ngang sức.
Từ góc độ khác mà nói Vương Ngạn Đôn đích thực là một nhân vật đặc biệt, y cũng có được trí tuệ hơn người, nhưng từ khi cùng Đường Sinh thi đấu tới nay, không một lần chiếm được lợi thế, chuyện của Tần Quang Viễn, nguy cơ của Liễu gia, ván bài ở Giang Lăng, mỗi một trận kinh điển đều kết thúc trong thất bại.
Cho nên hiện tại y không dám khinh thường Đường Sinh, phải sử dụng hết khả năng để nâng đối thủ lên, phải từ toàn cục tính toán góc độ xem xét kỹ chiến đấu một hồi, tranh đoạt hạng mục ngân loan, chính là vở kịch lớn ở Lỗ Đông cũng không có người cùng thắng cùng thua, ai nắm giữ được ngân loan, ai đạt được thành công ở Lỗ Đông thì có lợi có quyền chức trong buôn bán, thậm chí ở Quốc vụ viện lời nói của ngươi cũng đáng giá.
Thiệu Tiểu Giác không hề mở miệng, ánh mắt từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm vào Vương Ngạn Đôn, cô cùng Ngu Cơ Mỹ bằng tuổi nhưng cô chưa kết hôn, vẫn còn là người phụ nữ ở sau lưng Vương Ngạn Đôn, bàn về kinh nghiệm lý lịch có lẽ là ngang với Ngu Cơ Mỹ, cô so với Ngu Cơ Mỹ càng trung thành với Vương Ngạn Đôn hơn.
Đó cũng là nguyên nhân cô có thể nắm giữ trong tay tập đoàn Đại Ngôn Nguyên Hanh, cô ở trong mắt Vương Ngạn Đôn giống như là địa vị của La Sắc Sắc bên cạnh Đường Sinh, tuyệt đối là người phụ nữ đạt được tín nhiệm 200% với Vương Ngạn Đôn, về chuyện riêng tư thì bọn họ đều có đứa con ngoài giá thú.
Nói cách khác,Thiệu Tiểu Giác chính là bà xã không danh phận của Vương Ngạn Đôn, cho nên mặc dù cô không nói ra lời nào, cũng không ai dám xem thường cô.
Thiệu gia có thể xem như gia tộc xếp thứ hai ở thủ đô, cùng với Quan gia cũng gần giống nhau, Thiệu lão gia cũng đã ẩn cư nhiều năm, có một con trai hai con giá, không phải là cành lá sum xuê, nhưng Thiệu gia cũng là được Vương gia kiên định ủng hộ, điểm ấy đã tạo ưu thế thật nhiều, nhiều người không bì được với họ.
Mấy người đứng đầu đều nâng chén với Vương Ngạn Đôn cùng nhau hưởng thụ những thắng lợi sắp tới, đối với loại rượu ngon nổi tiếng bọn họ phần lớn đều thích, có một chai như vậy cũng phải mất hai mươi ngàn, cũng không phải người bình thường có thể uống được.
Tiêu Chiến Cường cùng Ngu Cơ Mỹ ngồi cùng nhau, Ngu Cơ Mỹ làm ra dáng vẻ rất ân ái với y, mắt đẹp lại trượt qua trượt lại trên người Vương Ngạn Đôn, xem xem xét xét một hồi Thiệu Tiểu Giác, đáy mắt cũng biểu lộ có ý ghen tị, cô biết Thiệu Tiểu Giác có thể chết vì Vương Ngạn Đôn.
Lại nói tiếp Ngu gia bọn họ hiện tại có ảnh hưởng hơn Thiệu gia rất nhiều, Phó chủ tịch Quốc hội Ngu ở Quốc vụ viện, Thiệu gia không có người nào mạnh mẽ, cứng rắn, quyền lực thứ hai đã suy tàn, lão Đại Thiệu gia ở quân đội là Phó thư lệnh quân khu Liêu Đông, tuy là trung tướng cấp tướng lĩnh, nhưng ảnh hưởng không lớn.
Trái lại Ngu gia, Phó Chủ tịch quốc hội ngu sức ảnh hưởng không cần phải nói, chính mình là nhân vật có thực quyền lớn nhất, chồng là Chủ tịch Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc, em họ ông lại là Bí thư Tỉnh ủy Lỗ Đông, tất cả đó là ưu thế để Thiệu gia phải so sánh, cho nên cô cảm thấy cũng rất bình tĩnh.
- … Tôi thấy Quốc vụ viện phải cho một số tiếng nói đi? Chỉ cần cấp trên lên tiếng thì việc tập đoàn tàu thuỷ Trung Quốc vào Ngân Loan sẽ được xem trọng, Tỉnh ủy Lỗ Đông, Thành ủy Thanh thị cũng sẽ tiến thêm một bước đi chắc chắn, hơn nữa Tập đoàn điện lực Trung Quốc, Tập đoàn năng lượng điện Trung Hoa bỏ vốn khắp nơi, vấn đề nắm được Ngân Loan là không lớn.
Tiêu Chiến Cường tiếp tục phát biểu quan điểm của y, người này hơn bốn mươi tuổi, có tư chất lãnh đạo, nhìn qua cũng tinh thần hoạt bát, thân hình có vẻ hơi mập, vẻ mặt hồng hào, điển hình của một nhân sĩ thành công, lời nói trong lúc đó cũng du dung thực, y so với bà xã lớn hơn mười hai tuổi.
Lúc này An Lục Dân nói:
- Quốc vụ viện cũng không dễ lên tiếng đâu, Phó chủ tịch quốc hội Ngu cũng có việc khó nói, sau lưng tập đoàn Sở Đại có Đại Tân Ông Cát Nghĩa chống lưng, ở Giang Lăng có Lê Thiên Sâm thay bọn họ nói chuyện. Lão Ông năm 2007 sẽ tham gia vào danh sách ủy viên thường vụ, Phó quốc vụ không muốn đắc tội với nhân vật mạnh mẽ, cứng rắn như vậy, chính là chúng ta ở dưới đấu tranh, nếu Ông Cát Nghĩa có ý kiến gì, Phó quốc vụ viện có thể gạt bỏ.
Ngu Cơ Mỹ gật đầu ủng hộ ý kiến của An Lục Dân, y là do một tay chú Hai Ngu Kiệt Thư đề bạt lên, đối với suy nghĩ của chú Hai rất hiều rõ,
- Được, lão An nói không sai, nếu Quốc vụ viện lên tiếng, cũng là lý do cho Ông Cát Nghĩa mở miệng, không ổn chút nào.
Vương Ngạn Đôn cũng gật đầu, sau một lúc lâu mới lên tiếng:
- Cần liên hệ với Bí thư thành phố Thanh Mạc Trung Hoàng, chúng ta đi thăm người ta đi…
Đường Sinh cùng Cẩn Du, Sở Tình lúc này đang ở biệt thự ngân than, Ninh Manh cùng Tử Tử cũng đi rồi, biệt thự ngân than là cửa ngõ của Thanh thị, phong cảnh nơi này tốt, nước biển thủy triều, khí hậu ẩm ướt, vừa mở cửa sổ ra có thể cảm nhận được hơi thở của biển, lòng dạ cũng vì thế mà khoan khoái dễ chịu, Đường Sinh từ phòng tắm đi ra, mặc quần rộng và áo 3 lỗ ra bãi cát, đem thân thể cương dương cường tráng của hắn lộ hoàn toàn.
Bất kể là Cẩn Du hay là Sở Tình nhìn thân thể hắn dũng mãnh cũng không khỏi có ý nghĩ kỳ quái, ám muội chính bản thân mình háo sắc.
- Ưu thế của Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Sắc Hinh là ký được hiệp định hợp tác kỹ thuật với sở 8561, đối với chúng ta ra sức thực hiện hạng mục ngân loan là có lực ủng hộ, nhưng điện lực Trung Quốc khống chế quá lớn, ở Thanh thị Mạc Trung Hoàng, Vệ Đạt Côn bọn họ cũng sẽ suy xét mấy vấn đề này. Với quan hệ không tầm thường giữa Vương Ngạn Đôn cùng Ngu Cơ Mỹ mà nói, bọn họ nếu tranh đoạt hạng mục ngân loan sẽ thất bại, tất nhiên lấy điện lực Trung Quốc để uy hiếp Thành phố Thanh và Tỉnh ủy, làm bọn họ lo lắng sau khi ngân loan khởi công, nhưng vấn đề điện lực không giải quyết được, ngân loan cũng hoàn toàn không thể khởi công, điểm này thật đau đầu, Tình tổng, có cách gì không?
Sở Tình cười khổi,
- Dường như tạm thời không có? Tập đoàn Sở Đại chúng ta có hạng mục nhà máy điện cho dù bây giờ khởi công, không có thời gian khoảng bảy đến mười tháng, cũng đừng hòng đem đầy đủ điện lực chuyển tới vùng Lỗ Đông, huống chi bây giờ nhà máy điện vẫn chưa có triển khai hoạt động gì.
Đường Sinh cũng thấy rối rắm,
- Đúng vậy, thật sự là khó, hai vị Chủ tịch tôi mong hai vị khẩn trương nghiên cứu một chút hạng mục nhà máy điện khởi công, cùng lãnh đạo tám cục mau chóng có phương án đầu tư, nửa năm, nửa năm phải đem được điện tới Lỗ Đông cho tôi.
Hai cô cùng lườm hắn một cái, Cẩn Du lại nói:
- Cậu đem tôi làm máy phát điện thì tốt hơn đấy, nửa năm? Cậu thử nghĩ xem, tôi làm không được.
Đường Sinh trừng mắt,
- Được rồi, để tôi thuyết phục cô một mình vậy, đi, Du tổng, chúng ta đi tới bên kia trò chuyện một chút được không?
Cẩn Du quay người một cái rồi cốc cho hắn một cái vào trán, đập Đường Sinh nhe răng trợn mắt,
- Có tin tôi sẽ lột da cậu không?
- Tôi ủng hộ Du tỷ,
Sở Tình cũng che miệng cười khẽ, Đường Sinh ôm trán cười khổ,
- Cầu xin các cô đấy, hai vị.
- Hay là tôi quay về Tây Kỳ, tự mình chù trì hạng mục nhà máy điện, tám cục đều cũng có tiền hẳn là muốn làm vậy.
Sở Tình thấy người trong lòng ưu sầu, chỉ có thể tự mình trở về một chuyến, Đường Sinh đứng lên nhìn Sở Tình nói:
- Tốt lắm, tôi muốn tùy cơ hành động, chúng ta vào trong phòng nói chuyện đi…
Cái gì mà tùy cơ hành động chứ, hắn rõ ràng là muốn… Sở Tình kêu cứu,
- Du tổng cứu mạng.
Cẩn Du bật cười,
- Chủ nhiệm Đường phải tùy cơ hành động, cô phải ngoan ngoãn đi thôi, nếu chẳng may chắc chắn xảy ra vấn đề, cô có chịu được không?
Kết quả thì không cần phải nói rồi, trước khi Sở Tình thì phải mạnh mẽ xxx một trận, toàn bộ tay chân mỏi nhừ, Đường Sinh lại đứng lên dùng chăn mỏng ôm người cô,
- Buổi tối còn có làm hiệp hai nữa, cô ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi, tôi sẽ đặt vé cho cô bay buổi sáng ngày mai là được rồi.
Sở Tình ngay cả sức nói chuyện cũng không có, mắt đẹp chớp chớp, chỉ cần tỏ vẻ dịu dàng kháng nghị nhưng xem chừng không có tác dụng gì.
Đường Sinh đi ra gọi điện cho Hoa Anh Tú, muốn cô nhân tiện ngày mai đặt vé máy bay đi Tây Kỳ, cô chuẩn bị đi theo Sở Tình, Vương Ngạn Đôn tái nhậm chức, Đường Sinh đã sắp xếp phương pháp đối phó, đối với mỗi một người phụ nữ quan trọng cũng phá lệ bảo vệ.
Hiện giờ bên người Mai Chước có Cung Vĩnh Xuân, vậy sẽ đem Hoa Anh Tú sắp xếp bên cạnh Sở Tình, gần như sẽ không có vấn đề gì, những người khác đều tập trung ở Lỗ Đông, có Trần tỷ, Ninh Hân, Dung nữ, Tiểu Yên các cô đều ở đây, Vương Ngạn Đôn nếu có suy nghĩ dám động vào, liền hung hăng đả kích y một chút.
Đêm tới, Liễu Tông Quyền, Loan Nghệ Mỹ, Cam Nhu bọn họ cùng nhau đi tới biệt thự ngân than, coi như trước sự kiện vừa rồi thảo luận một phen.
Đường Sinh nghĩ đến cũng nên chào tạm biệt Mạc Trung Hoàng cùng Vệ Đạt Công là không thể thiếu, chủ yếu là Mạc Trung Hoàng lời nói của ông ta ở Thanh thị rất có trọng lượng, bên Tỉnh ủy sẽ có cha nói chuyện với Chủ tịch tỉnh Lâm Chi Mậu, có thể đem hạng mục nhà máy điện hố khẩu của Tập đoàn Sở Đại là ưu thế để nhắc tới.
Ban đêm đi khi đi ăn cơm Đường Sinh nhận được điện thoại của Ninh Hân, nói chính xác Bích Tông Nguyên không trị được nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.