Quyển 2 - Chương 328: Dự tang lễ ở Trường Sơn (2)
Phù Trầm
20/03/2013
Khi Đường Sinh nhận được tin nhắn của Ninh Hân ,thì X5 đã vào tới thành phố Giang Lăng rồi ,hắn nhìn thoáng qua ,nhắn trả lời lại là 2 chữ: đừng hoảng
Đối với Ninh Hân mà nói,hàm ý của 2 chữ 'Đừng hoảng' này thật sâu sắc,
Trong lòng cô đã hiểu rõ người yêu có nội tình gì ,chỉ là có những lời không thể nói với cha mà thôi,với hoàn cảnh của Đường Sinh mà nói,phải giải quyết công bằng sự việc này chứ?
Nhưng con người và cuộc sống ở thành phố Trường Sơn không được quen,không tạo những tài nguyên có lợi,và không giống với ở Giang Lăng
Trong lòng Ninh Hân có chút lo lắng
Hơn nữa Ninh Hân cũng không nhìn thây Đường Sinh ở Kinh Thành hay dùng mánh khóe trong chuyến ở tỉnh này cũng đều không biết được người yêu có thể giúp được hay không
Nhưng có 1 chút,chỉ cần cậu 3 bằng bản lĩnh chính mình vượt qua thử thách,cho dù phải tự mình cầu xin Đường Sinh, cũng phải trả lại sự trong sạch cho cậu ba,hãm hại cũng được,phỉ báng cũng được,cuối cùng là do chịu không nổi được cuộc điều tra,cho nên phải trông vào chính cậu ba
Không đề cập đến trên đường Ninh Hân đã an ủi mẹ Vinh Lệ Hoa như thế nào,chỉ nói nhị tế tổ Đường Sinh sau khi nhận được tin nhắn của Ninh Hân liền bắt tay vào thu xếp, tại sao lại có thể bắt giam cậu ba của Hân Nhi cơ chứ? nhưng không rõ cậu ba của cô ấy là người thế nào,chẳng may là 1 nhân vật hơn mình ,vậy căn bản không thể cứu được ông ta
Thế là ,hắn suy nghĩ , lại gửi tới cho Ninh Hân 1 tin nhắn
Ninh Hân ở trên xe nhìn thấy tin nhắn vừa đến,tức giận đến mức cắn môi
Tên khốn đã hỏi ,cậu ba của em có háo sắc như anh không?có xấu như anh không?
Nhân phẩm thế nào?làm chức quan gì?tên là gì?
Đại thể em phải nói hết cho anh biết, để bên anh còn chuẩn bị nữa chứ.
Ninh Hân trả lời tin nhắn rất nhanh,nói: cậu ba là Vinh Quốc Hoa ,là Phó Chủ tịch thường trực thành phố Trường Sơn, phẩm chất chính trực,rất tài hoa,đâu háo sắc như anh,xấu xa như anh,tình hình cụ thể thì em không rõ,chỉ biết là bị, Ủy ban Kỷ luật mời đi nói chuyện,xem chừng không tốt
Đường Sinh vừa thấy thì thấy vững dạ hơn
Hắn trở lại với câu chuyện đầu tiên về Cẩn Sinh, chính là cuộc nói chuyện của Mai Chước với La Sắc Sắc gần 1 tiếng đồng hồ ,nghe các cô báo cáo tình hình của công ty sắp tới.thì bản thân hắn cũng đã có sự sắp xếp,sau cùng nói
- “Bà nội của Ninh Hân qua đời ,sáng nay cô ấy cùng với gia đình trở về thành phố Trường Sơn rồiNgoài ra cậu ba của cô ấy ở Trường Sơn cũng xảy ra chút chuyện ,bị Ủy ban Kỷ luật thành phố mời đi uống trà rồi,tôi phải đi xem sao,cũng không có thời gian cùng các cô thân mật nữa,hai cô có sao không,đói à? Nếu có thì xử tôi đi.”
Lời nói này của hắn đơn thuần đừa giỡn, làm 2 cô gái vui lòng,bên đó xảy ra chuyện lớn,các cô đâu có thể cùng Đường Sinh làm mất thời gian vì chuyện kia?lúc này bị tên tiểu tử thối trêu chọc,2 cô đều tức giận,phối hợp với nhau định xử lí hắn,kết quả lại bị hôn vào môi.
Lúc này mới từ Tỉnh về lại không muốn nghỉ ngơi mà nhanh chóng lao tới Trường Sơn,hành trình mới sẽ lại gặp những chuyện gì nữa đây?khó mà nói trước được
X5 cũng không có thời gian nghĩ tới nghỉ ngơi, Đường Sinh liền gọi Vương Tĩnh cùng lên đường
Mối quan hệ giữa Vương Tĩnh và Ninh Hân tốt vậy? mà bà nội cô ấy qua đời cũng không báo với người ta đến phúng viếng,sau đó Vương Tĩnh còn không hề trách móc cô ấy?
Vì lẽ đó Đường Sinh trực tiếp kéo Vương Tĩnh cùng đi.
Vương Tĩnh cũng đã thay một bộ quần áo giản dị,cô vốn không phải là người bận rộn gì,khoảng thời gian này theo Quan Phó Chủ tịch thành phố đem nợ nần của phố thương mại ở công ty tự quản Giang Lăng chuyển thành cổ phần,sau đó lại cho vay ,đem tiền vốn mới đầu tư vào công ty Cẩn Sinh, cuối cùng là tiến lên con đường phát triển tốt
Như vậy cô cũng nhẹ nhàng hơn nhiều,thành thương mại cũng đã trở thành công ty con của Cẩn Sinh, việc này để Mai Chước bận tâm là được rồi.
Vương Tĩnh ngoài công việc phóng viên yêu thích của cô ,thì là sự hưởng thụ trong cuộc sống riêng tư hoặc thưởng thức những đĩa thịt bò rực rỡ của các nước trên thế giới,Lúc trước gặm quả chuối ,bây giờ ngậm điếu thuốc ,do sau khi gặm Đường Sinh thì không còn hứng thú gặm chuối nữa,cảm giác khi ăn có sự khác biệt lớn về nhiều phương diện
Bây giờ nhìn thấy chuối thì liền nghĩ, từng miếng từng miếng lớn nuốt nó vào bụng thì ok
Bây giờ Vương Tĩnh có thể ở cùng ở một chỗ với Đường Sinh thì không còn đòi hỏi nào cao hơn nữa, cùng với người yêu làm chuyện đó vô cùng thoải mái và dễ chịu
Nếu có thể tay nắm tay nhau cùng đi dạo trên bãi biển,cùng ngắm thủy triều lên xuống lúc chiều tà,cùng nhau nghe những âm thanh của biển lớn thì tốt biết mấy?
Nhưng dường như đã chọn sai đối tượng rồi ,muốn nắm tay Đường Sinh đâu chỉ có một người?không chừng có thể dắt thành một chuỗi dài?vậy là tình cảm gì chứ?
Trên xe, Vương Tĩnh quả nhiên nói 1 hồi về Ninh Hân,cũng gửi tin nhắn để nói ,sợ tâm trạng cô ấy không tốt ,nên không dám gọi điện thoại to tiếng với cô ấy, thực tế quan hệ giữa cô và Ninh Hân đúng là rất thân ,hơn nữa 3 cô đều là người cùng hội cùng thuyền
Cho dù Vương Tĩnh, thay La Sắc Sắc hoặc Mai Chước, Ninh Hân cũng không chấp nhận
Chủ yếu vẫn là do tình bạn không được sâu sắc như vậy
Mà Đường Sinh trong hậu cung,mấy cô gái này cơ bản cũng chia ra làm mấy phe rồi ,như La-Mai,như Ninh- Vương,Cao – Lâm,nhỏ 1 chút là Đường Cẩn và Quan Đậu Đậu, Bích Tú Hinh vẫn chưa bỏ qua đâu,Quan Cẩn Du không dám nghĩ ,quá ác rồi,Hoa Anh Tú mà,tạm thời bỏ qua
Bởi vì không có thời gian đến trường học, kế hoạch đèn xe (Đoan Mộc Yên) cũng đang ở gặp trở ngại,nhưng cô nàng này chạy không thoát đâu
Nói về Đường Sinh lúc này sống rất ung dung,
đời trước đã sống thiếu thốn ,rất khổ, không được thưởng thức và không có chất lượng,nhu cầu của cuộc sống này được nâng cao lên nhiều lần,thưởng thức được đặt làm trung tâm,chất lượng là số 1,số lượng là số 2
Cái khác không nói,chị Trần chính là một người phục vụ theo bên cạnh của cực ngưu
Sự tồn tại của cô trực tiếp làm mức hưởng thụ sinh hoạt cá nhân của Đường Sinh được nâng cao
Quãng đường 400 km nếu đi đường cao tốc Giang Trường cũng phải mất mấy tiêng đồng hồ,chị Trần lái xe giữ tốc độ ở 150km ,với tốc độ chạy của X5 như vậy là rất nhẹ nhàng,Đường Sinh ngửa mình ra ghế sau ,vừa nói chuyện điện thoại với Hồng Triệu Cương ở thủ đô
- “Ừm ,sáng nay nhận được báo cáo từ thành phố Trường Sơn của Ủy ban Kỷ luật thành phố ,chính là tài liệu của đồng chí Vinh Quốc Hoa,còn có vài tấm ảnh khá nhàu nát,nhưng tôi có thể phân tích từ vẻ mặt của nhân vật trong bức ảnh bộc lộ ,hình như có chút tinh thần trí tuệ không được rõ ràng.”
- “Cho người ta uống thuốc mê sao? Xem ra có mưu tính trước,thật không biết thành phố Trường Sơn đang bị bao phủ bởi tấm màn đen gì?Lại muốn đem nhân vật số bốn của thị ủy ra làm kẻ chịu tội thay?cậu Hồng ,cậu tìm ra những điểm nghi vấn , lấy cớ đó xuống Trường Sơn 1 chuyến nhé”
- Ừ,tôi cũng nghĩ như vậy,cũng đúng lúc chuyện của Tần Quang Viễn phải chuyển giao đến viện kiểm sát,nên chuyện ở Trường Sơn tôi có thể tiếp nhận.”
Đường Sinh cất điện thoại đi, cũng thấy yên tâm hơn,có Hồng Triệu Cương bên Ủy ban Kỷ luật tỉnh tới ,vậy thì công việc được giải quyết tốt rồi,cho dù Trường Sơn có bị che đậy bằng tấm màn đen gì ,thì dựa vào cách của mình , Ninh Hân và chị Trần cũng không lo về việc điều tra ra chân tướng,huống hồ còn có địa long xà của nhà họ Vinh ,quan hệ của mọi hạng người trong xã hội cũng không thiếu,có thể nói sức ảnh hưởng của nhà họ Vinh chỗ nào cũng có thể nhúng tay vào
Muốn che tấm màn rất có ảnh hưởng cũng không phải dễ dàng như thế,việc duy nhất khiến mọi người rối rắm chính là mâu thuẫn của việc này và việc bà nội Ninh Hân qua đời
Đúng là ứng với câu cổ ngữ đó,phúc bất trùng lai,họa vô đơn chí
Nhưng Đường Sinh lại không thấy áp lực quá lớn ,hắn còn muốn xem thử môi trường kinh tế của Trường Sơn nữa ,tranh thủ thời gian còn phải thương lượng một chút về hợp tác trong kinh doanh với nhà họ Vinh, chiến lược địa phương xung quanh tỉnh là phương châm phát triển số 1 của Cẩn Sinh
Bốn thành phố ở phíabắc bộ của Giang Trung là Phượng Thành, Giang Lăng, Khánh châu,Trường Sơn đều không thể bỏ qua
Trên đường đi ,Vương Tĩnh lại còn có tâm trạng dùng máy ảnh cô thường mang theo mình để chụp cảnh ven đường ,quá nhàn rỗi , người lái xe chủ yếu là chị Trần,mà cô ta vẫn chưa quen nơi này,trái lại muốn ở ghế sau đem Đường Sinh ra gặm chút,nhưng lại xấu hổ
Bọn họ khởi hành sau ăn bữa trưa,cuối cùng 6h chiều cũng ở cao tốc thành phố Trường Sơn,hắn lại gửi tin nhắn cho Ninh Hân để hỏi rõ nhà ông nội cô ấy nằm ở chỗ nào,cũng chưa vào trong khu thành phố Trường Sơn, mà chạy thẳng xuống xã Tử Dục,huyện Long Khẩu ,dưới ánh nắng trời chiều buông xuống,có thể nhìn thấy thành phố Trường Sơn sừng sững trong mờ mịt ,những tòa nhà cao tầng đó đánh dấu cho những thành tích đã đạt được từ cuộc cải cách mở cửa của thành phố này
Huyện Long Khẩu ở phía tây bắc,cách nội thành hơn 30km ,trên đường xe không đi được,bước khoảng 120 bước,e là phải sau 40 phút mới có thể vào được huyện Long Khẩu ,cũng vào lúc này,phía tây bắc ,mây đen cuồn cuộn bay,chưa tới 10 phút những tia nắng trên bầu trời đều bị xua đi hết,bao phủ lên cả đất trời là một màu u ám ,đường chân trời lóe lên những tia chớp xé rách cả bầu trời
Chỉ sợ trời sắp mưa rồi đấy,mưa tháng ba
- “Còn mất bao lâu nữa thì mới tới đây?Tôi sắp không chịu được nữa rồi,nếu không dừng ở ngã ba phía trước,thì tôi tè ra quần đấy ?”
Vương Tĩnh kẹp chặt đùi vào đũng quần sẫm màu,đôi chân run run,giống như vừa tè dầm,xem ra đúng là không chịu nổi nữa rồi
Nhưng ở đây là thành phố ở vùng ngoại thành ,xe qua lại trên đường rất nhiều ,cô có thể ngồi xổm trên vệ đường mà đi tiểu sao?chổng cái mông trần ra cho người ta xem hết sao?về điểm này thì con gái phiền toái lắm,không giống như con trai,tùy tiện tìm 1 góc khuất thì có thể giải quyết được chút chuyện nhỏ này rồi
- “Chị Trần,đằng trước phía bên phải có một lối rẽ vào con đường đất,rẽ vào đó nhé,ở không xa có một bụi cỏ phải không?đi vào trong đó nha”
Đường Sinh không muốn người phụ nữ của mình bị người ta nhìn thấy hết, đi thêm vài bước nữa để bảo vệ trinh tiết của Vương Tĩnh cũng đáng.
Chị Trần ừ 1 tiếng,thì xe liền rẽ vào con đường đất đó,bên kia bụi rậm khoảng nửa mét là một cái hồ nhỏ,khu vực này vẫn còn hoang dã,nhưng con đường nhỏ này dẫn thẳng ra cái hồ nước,xem ra thường ngày có người tới đây câu cá sao?bởi vì bên trong cũng không có thôn xóm gì
Khi gần tới bụi rậm,dưới phía trước là một đường cong và dốc,cảm thấy vùng phía dưới càng rộng lớn hơn,hồ nước nhỏ sáng như một chiếc gương phóng to
- “Tôi nghĩ dừng bên này thôi ,phía trước có chiếc xe dừng ở bên kia hồ,chúng ta đừng qua đó ,Vương Tĩnh nói xong,chị Trần liền dừng xe lại,sau đó Vương Tĩnh xuống xe ,chị Trần cũng xuống theo,cô cũng thấy muốn đi,Đường Sinh không có việc gì,hắn cầm chiếc máy ảnh mà Vương Tĩnh ném ở sau xe nhìn sang chiếc ô tô bên kia ,kéo tiêu cự lại gần hơn,ặc,hấp dẫn ,không phải sao?
Chiếc xe kia cũng là xe việt dã,bên phải của xe đối diện với bên này,đầu xe chui vào trong bụi rậm,máy ảnh rất tốt,nhìn được trong bóng tối,kéo tiêu cự gần lại thì thấy hình ảnh cũng không sai khác lắm,oa,xe chuyển động,cảnh này diễn không ít,không đúng,lái xe cũng ngồi trên xe,ông ta chưa lên,không phải là nói xằng bậy,nhìn thử xem,Đường Sinh phát hiện sai rồi ,là khủng bố sao?khó nói lắm
Lúc này ,chị Trần và Vương Tĩnh cũng vừa giải quyết vấn đề xong bước lên xe,nhìn thấy Đường Sinh đang nhìn chiếc xe đó liền hỏi
- “Có vấn đề à?”
- “ Không chỉ thế mà hình như là trận chiến ,chị Trần lái xe sang đó đi,đã thấy rồi thì không thể bỏ qua.”
Đường Sinh ra lệnh
Sự xuất hiện của X5 thật sự đã khiến những người trong chiếc xe kia phải cảnh giác, Đường Sinh từ chiếc máy ảnh nhìn thấy trận chiến ở ghế sau đã kết thúc
Khi chiếc X5 của bọn họ dừng la, người đàn ông trong xe kia mặc quần áo lại rất nhanh ,lại không để ý đến cô gái kia,sau đó, 3 người đàn ông đều bước xuống xe đến phía trước X5,rất nhanh nhẹn dũng mạnh,là ba kẻ rất vạm vỡ,dù sao Vương Tĩnh nhìn bọn họ mà trong lòng thấy sợ hãi
- “Không giống những con chim ngoan ngoãn,vẻ mặt dữ tợn,vẻ hung ác lộ ra ngoài ,hơi đen,mùi đó của của nhân vật,phải không,chị Trần?”
- “Xuống giải quyết hết bọn chúng là xong”
Chị Trần trả lời rất dứt khoát ,Đường Sinh cũng nói với Vương Tĩnh:
- “Cô đừng xuống xe là được.”
Khi X5 dừng lại,chị Trần kéo cửa xe bước xuống,ở rất gần đối phương ,3 tên nhìn chị Trần bước xuống xe ,trong lòng mừng thầm,đồng loạt bổ nhào tới chỗ cô, rút dao găm ra ,không ngờ lại có người đẹp đến tận cửa? haha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.