Quyển 3 - Chương 702: Gặp lại hệ thống Vương gia tại Giang Trung
Phù Trầm
21/03/2013
Vụ đánh cuộc năm đó thực sự là Vương Ngạn Đôn quá sơ suất, rồng mạnh không phải sung như vậy, gây chuyện trên địa bàn của người ta cho dù ngươi có là con rồng mạnh cỡ nào đi nữa cũng không thể đè được rắn địa phương, như vậy nên chịu thiệt thòi quá lớn, phải trả một cái giá quá đắt làm cho Vương gia thất thế.
Đường Sinh cũng biết ván bài kia có chút oan uổng với Vương Ngạn Đôn, anh ta hoàn toàn không có cơ hội phát huy tài hoa của mình, thua một cách thảm hại, thua mất cả người phụ nữ của mình và thua cả gia thế, suýt nữa còn khiến Lão Vương gia không gượng dậy nổi. Tất cả những điều này cũng tạo thành động lực khiến Vương Ngạn Đôn nhất định phải đứng lên, anh ta sẽ đứng lên kiên cường hơn trước đây, phải nói anh ta cũng sẽ không phạm sai lầm kiểu thiểu năng trí tuệ nữa.
Sách lược mới đối với Vương Ngạn Đôn phải đạt tới một độ cao khác, nếu còn cho rằng có thể giống như ván bài đơn giản kia để đánh bại anh ta sẽ chắc chắn thất bại, từ toàn cục mà nói trận đối kháng này sẽ liên quan tới các lĩnh vực như chính trị, kinh tế, tài chính, thương nghiệp, dân sinh vv, là một trận chiến đối kháng thực sự, Vương Ngạn Đôn mất đi sự che chở trên quan trường, anh ta sau này sẽ giống với Đường Sinh đứng giữa dân gian.
Một khi đứng giữa dân gian ý nghĩa sẽ không có nhiều hạn chế, tất cả tài nguyên mà anh ta có cũng càng ngày càng lớn.
Ở Uông gia, Đường Sinh và Uông Lý, Uông Ích đều gặp nhau, bên ngoài là Sở Tình giới thiệu hắn với người nhà là “em kết nghĩa”, nhưng trong lòng bố mẹ Sở Tình đều hiểu rõ, người thanh niên này có thể là chỗ dựa vững chắc của Sở Tình, hắn chính là con trai của Phó bí thư Đường Thiên Tắc ở Nam Phong. Khi con gái Liễu Vân Cương nhà họ Liễu kết hôn, người của Uông gia tuy không tới tham dự, nhưng cũng biết gia cảnh lớn mạnh đó, vì sự xuất hiện của Đường Thiên Tắc, tất cả các quan viên trong thành đều đến, điều này nói rõ Đường Thiên Tắc có một sự ảnh hưởng nhất định trong quan trường, như cá gặp nước.
Hiện giờ Đường Sinh đang suy nghĩ vấn đề khác, vì sự trở về đột ngột của Vương Ngạn Đôn, hắn nhất định phải xem xét toàn bộ vấn đề ở mọi góc độ. Trong lòng hắn hiểu rõ Vương Ngạn Đôn chắc chắn sẽ tìm hiểu điểm yếu của mình một cách toàn diện, từ quan trường tới thương trường, từ chính trị tới dân sự, anh ta đều không bỏ sót. Anh ta phải thông qua tất cả các tầng lớp nghe ngóng những việc liên quan tới mình, ví dụ như Uông Sở Tình của Uông gia, một khi điều tra đến cô ấy chắc chắn sẽ đưa ra chủ ý với Uông gia. Uông gia không nhập vào tập đoàn Sở Đại có thể sẽ bị Vương Ngạn Đôn lôi kéo mất, từ sau việc này sẽ mang đến phiền phức cho mình, những điều này đều cần phải xem xét.
Có vài chiến lược phải điều chỉnh, có thể nói đây là việc tốt, không phải sự trở về của Vương Ngạn Đôn thì Đường Sinh vẫn không quá coi trọng những điều này, chính vì sự xuất hiện trở lại của anh ta lại càng khiến Đường Sinh coi trọng những chi tiết nhỏ, có thể hoàn thiện chính mình, không để có khoảng trống.
Muốn làm cẩn thận tỉ mỉ không có sai sót là không thể nào, có thể nắm chắc mọi tình thế trong tay mới có thể đứng ở thế bất bại.
Đường Sinh thật sự không chuẩn bị coi thường Vương Ngạn Đôn, người này đang kìm nén sự tức giận, ván cược đêm đó anh ta cũng quỳ xuống rồi như vậy ngươi nói xem, trong lòng anh ta đang kìm nén nỗi tức giận đến như thế nào chứ? Có thể khiến gia tộc anh ta bị một sự phá hoại ghê ghớm, người phụ nữ của anh ta thì bị đổi họ, trong lòng anh ta sẽ tức giận thế nào? Điều này là hoàn toàn có thể tưởng tượng được, cho nên Vương Ngạn Đôn chắc chắn sẽ trả thù chắc chắn sẽ khởi sự ở Đông Sơn.
- Sở Tình, đàm phán với tập đoàn Uông gia có thể giảm tiêu chuẩn xuống một chút nhưng có một số ngành nhất định phải nắm được trong tay, cô nên nhanh chóng xử lý bồi thường chút tiền hoặc đầu tư thêm vốn đều được, tóm lại phải khiến bọn họ xoay chuyển cục thế.
- Oái, cậu rất ít khi làm trái với nguyên tắc mà, tôi thật không ngờ, có thể hiểu là cậu làm vậy vì thấy đau lòng cho tôi không?
- Đau lòng là tình cảm không phải kinh doanh, tôi không bao giờ lẫn lộn giữa kinh doanh và tình cảm, cô có làm cho Sở Đại bị lỗ hết sạch thì cũng không ảnh hưởng tới tình cảm của tôi với cô, có lẽ tôi sẽ càng yêu cô hơn. Nói ra Tình tổng thật biết gây sức ép lỗ hết cả 230 tỉ tài sản.
- Bóp chết cậu bây giờ, người ta bất lực như vậy sao?
Trong phòng riêng của Sở Tình cô dựa vào lòng tình lang khẽ hờn dỗi.
Đường Sinh ôm lấy thân hình đẫy đà của cô cười nói:
- Tên kia được thả ra rồi, tôi phải chính thức đối phó với anh ta, tên đó trước đây thảm hại như vậy nhất định là trong lòng rất muốn báo thù tôi, cho nên vạn sự phải cẩn thận, vô ý sẽ phải chịu thiệt.
Nói ra việc Vương Ngạn Đôn được phóng thích, Sở Tình cũng khẽ gật đầu:
- Người đó rất lợi hại à? Tôi chưa tiếp xúc qua nên không biết.
- Phải nói là một đối thủ không vừa, anh ta là thua trên chiếu bạc chứ không phải đường đường chính chính thua tôi, tôi biết trong lòng anh ta không phục, chỉ trách lúc đầu anh ta quá coi thường tôi, bây giờ thì khác rồi anh ta chắc chắn phải cẩn trọng đối xử với tôi. Nếu như vậy chúng ta phải cẩn thận đối phó với anh ta, phải chuẩn bị trước cho tốt để tránh phải chịu thiệt thòi. Ở Giang Trung Chủ tịch tỉnh Lương anh ta đều dùng được, một nhân vật như vậy cô nói có thể coi nhẹ không? Kết quả của sự xem thường là phải chịu thiệt lớn, tập đoàn Uông Thị sát nhập với Sở Đại đi, không để cho anh ta một chỗ trống nào.
- Ồ, hóa ra cậu đang nghĩ tới những điều này nên mới bỏ qua một số giới hạn? Có phải sợ Uông gia bị họ Vương kia lợi dụng không?
- Điều này không dễ nói, trước đây chú hai của cô có một vài liên hệ với chủ tịch Tỉnh, hiện nay mối liên hệ này vẫn chưa ngừng lại, phải không?
Sở Tình gật đầu:
- Thực ra trước kia bố tôi và chú hai cũng vì sự phát triển của tập đoàn mà có liên hệ, tôi sợ Uông thị sẽ phân ra chậm mất một ngày, con người của chú hai tôi cá tính rất mạnh, lại không cam tâm làm người dưới, đối với tôi cũng có một vài cách nhìn, cho dù nhập được tài sản của chú ấy vào Sở Đại thì e tương lai cũng có phiền phức, tôi phải suy nghĩ vấn đề này, có thể giao toàn quyền thu mua tập đoàn Uông thị cho tôi không?
- Đương nhiên, cô là người hiểu rõ kết cấu nội bộ của tập đoàn Uông gia nhất, tôi chỉ là đưa ra vài ý kiến về tình thế lớn, cụ thể phải hành động thế nào vẫn là Tình tổng tính toán, không thể vì sợ bị tôi đánh vào cái mông quyến rũ mà thỏa hiệp được, cần phải kiên trì với niềm tin của chính mình.
Sở tình lại càng ôm chặt tình lang hơn, hơn nữa còn chủ động hôn hắn sau đó mới nói:
- Đánh mông cũng là chuyện tốt mà, còn nhớ ở nước ngoài còn có một dự án về phương diện điều tra khoa học, những người thường xuyên bị đánh mông có tác dụng tốt với não bộ, càng có thể tiến lên sự phân liệt và tiến hóa của bộ não. Tôi lại không muốn đi theo khuynh hướng đó nhưng khi bị người yêu đánh mông sẽ có một cảm giác hưng phấn ngượng ngùng, có khi tạo ra một loại mong muốn kỳ diệu là bị trừng phạt. Dường như đả kích quá lớn các loại cảm giác càng mạnh, ngay cả những theo đuổi sự nghiệp của mình trong lòng cũng mạnh hơn, ví như sợ bị cậu đánh mông trước mặt Cẩn Du và Sắc Sắc thì sẽ phải cố gắng hết sức, không muốn bị xấu mặt mà.
- Haha … thì ra là có hàm ý phong phú như vậy sao? Xem ra cái mông này sau này phải thường xuyên đánh mới được.
Tay của Đường Sinh đi xuống.
Thời khắc trôi chảy này của Sở Tình thuộc về sự quyến rũ duy nhất của cô, càng dịu dàng nói:
- Ít nhất từ bản thân tôi mà nói không có chút bài xích nào về việc bị cậu đánh mông, có một cảm giác ngượng ngùng khiến con người rất thích tận hưởng, tình cảm sẽ thăng hoa trong sự ngượng ngùng kỳ diệu này, trong đầu vẫn sẽ có một số cách nghĩ xấu hổ, tiếp theo nếu hoan lạc rồi chắc chắn là sự nhuần nhuyễn, chỉ có sự kết hợp sâu sắc vào thời gian đó, tôi mới có thể cảm thấy tình yêu của cậu với tôi nồng nàn thế nào, Đường Sinh, tôi nói những lời này cậu không được cười người ta đâu đấy, cũng không được nói với người khác.
Đường Sinh cúi đầu xuống bộ ngực nở nang của cô ấy, tay thì lại càng bóp mạnh bộ mông đàn hồi kia …
Đến bữa tối Đường Sinh cũng cẩn thận quan sát Uông Ích, sự cứng rắn mạnh mẽ của vị Uông gia này tràn đầy sinh lực, đôi mắt lưu chuyển giữa ánh đèn rực rỡ, ông ấy nói không nhiều, nhưng mỗi câu đều có thể chỉ đúng trọng tâm, người này rất anh minh.
Cũng trong đêm nay Vương Ngạn Đôn lặng lẽ xuất hiện tại Thành Phố Nam Phong của tỉnh Giang Trung, còn xuất hiện trong trung tâm giải trí “Caesar thế kỷ”. Trải qua một trận sóng gió “Caesar thế kỷ” cũng không thể nào hồi phục lại được nguyên khí của nó, dưới sự ngăn chặn của chủ tịch Lương và bí thư Lê nên cũng không muốn lan rộng sự ảnh hưởng Caesar thế kỷ cũng có cơ hội nghỉ ngơi lấy sức.
Lương Cẩm Quang vào từ cửa sau Caesar, ông ta rất ít khi bước vào nơi này, nơi này cũng là nơi ông ta thường xuyên quan tâm mới được nở mày nở mặt nhưng sau khi bị thua mất 220 triệu, hoạt động của Caesar không chỉ khó khăn mà còn kéo theo một trong ba đại môn hào tập đoàn Trần Thị chật vật không chịu nổi, vẫn là dưới sự quan tâm của chủ tịch Lương, tập đoàn Trần thị mới cứng rắn đứng lên sau nửa năm vật lộn giãy giụa với khó khăn.
Trong một căn phòng xa hoa, Vương Ngạn Đôn ung dung ngồi trên ghế sofa,vây quanh anh ta là một nam một nữ, người nữ chính là Ngu Cơ Mỹ, người đàn ông bên cạnh cô ta tư thế rất oai hùng, lỗi lạc, là em họ cô Ngu Phong Đình, cha y là một phong những Phó quốc vụ viện đương nhiệm Ngu Kiệt Thư.
Hóa ra chú của Ngu Cơ Mỹ chính là Ngu quốc phó, con trai của Ngu quốc phó Ngu Phong Đình cũng có giao tình với Vương Ngạn Đôn, đứa con này là một trong những công tử ở Bắc Kinh, nói một cách khiêm tốt thì y không đường hoàng giống như Cao Tiểu Sơn hay Đinh Hải Quân, y rất thực dụng.
Hơn nữa Ngu Phong Đình cũng là một nhân vật tài hoa mà Vương Ngạn Đôn rất xem trọng, đối với y anh ta cũng khá nể trọng, trong tập đoàn sản nghiệp vô hình của Vương Ngạn Đôn, Ngu Phong Đình đảm nhiệm vai trò rất quan trọng nhưng ngoài ánh sáng anh ta không có chức vụ thực sự nào chỉ là cái hư danh.
Cái sự thao tác ẩn hình là để lảng tránh những sự lên án nhằm vào cha là Ngu Kiệt Thư, ở bề ngoài Y được coi như một công tử nhàn nhã.
Chị em nhà họ Ngu thị này có thể nói là tâm phúc của Vương Ngạn Đôn, Ngu gia có thể có vinh quang như ngày hôm nay cũng là nhờ ánh sáng của Vương gia, bằng không Ngu Kiệt Thư chưa chắc có thể tiến lên vị trí của quốc phó, đến năm 2007 Ngu quốc phó còn có khả năng tiến vào Cục chính trị trung ương.
Chủ tịch Tỉnh Lương hôm nay tới để gặp họ, cháu trai Lương Nam và cháu dâu tương lai Trần Kỳ của ông ta cũng đều đi cùng vương Ngạn Đôn tới đây, những người này đều từng chịu thiệt thòi dưới tay Đường Sinh liền tụ lại một chỗ, ba đại hào môn của Giang Lăng và người cầm đầu tương lai của Trần gia Trần Quang Cự cũng đang ngồi đây, ôgn ta cũng chính là chú ba của Trần Kỳ, khi Lương Cẩm Quang đến, mọi người đều đứng dậy, Vương Ngạn Đôn tới bắt tay.
- … Ra rồi thì tốt, sức khoẻ của Vương lão gia vẫn tốt chứ?
Lương Cẩm Quang nắm chặt tay của anh ta.
Trên thực tế Lương Cẩm Quang thật sự rất coi trọng Vương Ngạn Đôn, chỉ là không muốn anh ta bị lật thuyền trong bóng tối, khiến tình thế đang tốt lại khiến người ta uể oải vô cùng, mọi thứ xảy ra không ai có cách gì cứu chữa, nhưng Vương gia chưa hề đảo ngược, bên trên cũng đã cơ bản thông qua Vương gia Vương Ngạn Đôn bước vào quan trường các ủy viên đã có bước đầu thảo luận, nhiều quan viên có liên hệ với Vương gia cũng đều rất mực chờ mong.
- Ngạn Đôn trẻ người non dạ, khiến chú Lương lo lắng rồi nhưng Ngạn Đôn sẽ không như vậy nữa, trải qua nhiều chuyện cũng đã học được nhiều, ở trong đó cũng học được sự kiên cường.
Khí thế trầm ngưng của Vương Ngạn Đôn so với trước kia sâu sắc hơn mấy phần, có một số điều cũng đã lắng đọng.
Lương Cẩm Quang nhìn vào mắt, khẽ gật đầu, ông ta cũng không cho rằng Ngạn Đôn nắm quyền sẽ không có tiền đồ, có lẽ như vậy cũng có lợi cho việc phát huy.
- Tình thế ở Giang Trung đã xoay chuyển trời đất, Bạch Hoán Sênh của Lỗ Đông cũng đột nhiên qua đời, ta được biết trước đây tên tiểu tử họ Đường đã tới Tuyền Thành, lại có quan hệ rất lớn với Đường gia. Sau khi Lão Bạch đi đã được Chương Khởi Minh đã về Lỗ Đông nhưng tình thế không mấy lạc quan, theo cá nhân ta thấy, Ngạn Đôn cháu nên giúp bí thư Chương thay đổi lại cục diện ở Lỗ Đông mới được, Lỗ Đông là một tỉnh quan trọng, không thể có sai sót.
- Cháu cũng có ý đó, đến Nam Phong một là thăm chú, một là muốn bàn một số chuyện với Trần tổng của Trần gia, cho dù tình thế của Giang Trung rất hỗn loạn, cháu cũng không muốn vứt bỏ hoàn toàn, nghe Trần Tổng nói Uông gia có ý muốn sát nhập vào tập đoàn Sở Đại, cháu muốn gặp Uông Ích.
Lương Cẩm Quang gật đầu:
- Được, ta bảo bí thư Tĩnh Minh liên hệ giúp cháu.
Lữ Tĩnh Minh là Trưởng ban thư ký của UBND tỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.